Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

19 : Đã bảo tôi không liên quan đến anh mà !

" Văn Toàn !! Toàn ơi !!! " Ngọc Hải hoảng hốt chạy đến bên cạnh cậu , không ngừng lay lay người cậu mong tìm lại chút may mắn nào đó...

Nước mắt anh bắt đầu tuôn ra khi thấy cậu bất động dưới nền đất , đầu anh bây giờ trống rỗng , anh rất hối hận...hối hận đến phát điên , anh rất yêu cậu... thật sự rất yêu ! Nhưng tại sao anh lại đem sỉ diện ra để chối bỏ nó chứ ?

--------- Giới thiệu Phần 2

Heyy , lại là King đây , hôm nay King sẽ quay lại với fic thân thương này , không để cho các bạn đợi quá lâu nữa . Cảm ơn các bạn đã luôn mong ngóng nó . Loveee ❤️

Aaaa , khung hình bị lật ngang kìaaaa.

----

"Im đi ! Em chưa chết , đừng có mà than khóc vô điều kiện như thế ! " Văn Toàn bực dọc xô anh qua một bên , đứng dậy hừ mũi một cái , tay không ngừng phủi người .

Cậu liếc mắt trừng anh đang ngồi dưới đất , mặt mũi chẳng khác gì thằng đần độn , cứ nhìn cậu mãi thôi . Kiểu như không muốn tin vậy đấy , thật đáng thương .

" Rõ ràng anh thấy em?? " Anh thắc mắc đứng lên nhìn cậu không ngừng xoay xoay người cậu mà xem xét .

Cậu khó chịu hất mạnh cánh tay anh ra , nhíu mày nhìn anh , cậu bây giờ còn thắc mắc nhiều hơn anh nữa đấy ! Đừng có ở đó mà giả ngơ !

" Quế Ngọc Hải ! Đừng có mà đụng chạm , ông đây chưa hết dỗi anh đâu đấy ! "

Vừa nghe xong , Ngọc Hải vội đen mặt , nghĩ ra ý tưởng gì đó , anh liền nhếch môi một cái .

" Nguyễn Văn Toàn....." Anh bỗng nhiên gọi tên cậu , giọng điệu khàn khàn trông rất bí ẩn . Cậu nghi ngờ nhìn anh , khoanh tay nhướn mày một chút " Hả ? Aaa Quế Ngọc Hải !!! "

Anh bất ngờ xông đến , nhẹ nhàng vác cậu lên vai đi về nhà , mặc kệ cho cậu la hét thế nào . Cậu hoảng quá cứ đánh vào lưng anh , khiến anh đau như muốn điên lên .

Mà thôi... Làm công thì nên chiều thụ một chút ! Lên giường mình làm chủ cơ mà ? Không chịu thiệt một chút nào đâu !

----------------

Anh vác cậu đi đến trước nhà anh , nhẹ nhàng bỏ cậu xuống " Muốn nói chuyện rõ ràng với người bên trong không? " Anh nắm chặt tay cậu mà hỏi.

Cậu lắc đầu bĩu môi , không ngừng ngúng nguẩy trông rất đáng yêu ! " Tôi không liên quan đến anh ! Một chút cũng không ! "

Anh lắc đầu , nhíu mày dẫn cậu xông thẳng vào nhà , mặc kệ có muốn hay không ! Anh cũng phải nói chuyện rõ ràng ! " Vũ Văn Thanh ! Chúng ta cần thương lượng ! "

-----------------------------------------------------------------

Đã quay lại rồi đâyy , đang say ngủ nên viết tệ quá 🥺

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro