Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tiệm bánh

Wilbur : Quackity , vậy một thời gian em nói là bao lâu ? Liệu Max sẽ ổn chứ ?
Cậu vừa sải bước cùng em trên con đường vừa nói .
Quackity : Em không biết , lúc em nghĩ cậu ấy đã thay đổi thì cơ thể em sẽ tự quay về .
Wilbur : Điều đó... thật thú vị !
Quackity : Haha , mà chúng ta đang đi đâu vậy ?
Wilbur : Gọi là gì nhỉ ? Đi phiêu lưu chăng ?
Bubble : Oh tớ thích phiêu lưu lắm !
Elizabeth : Tớ cũng vậy nữa , anh Wilbur sẽ dẫn bọn em đi phiêu lưu ạ ?
Wilbur : Đúng !
Em và cậu cứ đi thẳng về phía trước , không biết nó sẽ dẫn tới đâu nhưng... ai quan tâm chứ ?!

Quackity : Anh Wilbur... em mệt quá , chúng ta dừng chân một lát được không ?
Wilbur : Được , đằng kia có một tiệm bánh , chúng ta vào đó nhé ?
Quackity : Vâng
Hai đứa trẻ , hai món đồ chơi đi tới tiệm bánh gần đó .

*kính coong*
Cậu và em bước vào , một tiệm bánh tồi tàn và cũ kĩ nằm ở một nơi trống vắng không bóng người .
Em và cậu nhìn quanh thì bỗng dưng..
? : Xin chào , người bạn thân mến . Ngọn gió nào đã đưa cậu tới đây ?
Quackity : Có lẽ là... mệt mỏi chăng ?
? : Thật tuyệt , xin hãy tạm nghỉ chân ở tiệm bánh của tôi , nơi đây có đủ các loại bánh như : Muffin , Pumkin pie , Apple pie , Red Velvet , ...
? : Nói chung là .. TẤT CẢ NHỮNG GÌ CẬU MUỐN !
? : Một nơi tuyệt vời phải không , cậu nhóc ?
Wilbur : Tránh xa em ấy ra !
Cậu đứng chắn trước em , cậu lộ vẻ không tin tưởng đối với chủ tiệm bánh này .
Thật khả nghi , một chủ tiệm bánh cũ kĩ ở giữa con đường không người ? Không phải người xấu thì cũng có vẻ không tốt , cậu không thể để em lại gần hắn !
? : Woah woah bình tĩnh , cậu bé !
? : Tôi xin tự giới thiệu , tôi là Badboyhalo , tên tôi như vậy thôi , đừng nghĩ xấu về tôi nhé !
Wilbur : Làm sao tôi có thể tin ông ?
Bad : Oh ? Cậu bé à , có phải hơi quá lời rồi không ? Cậu có thể không tin tôi nhưng..
Wilbur : Nhưng sao ?
Bad : Xin hai nhóc có thể ở lại nói chuyện cùng tôi không..?
Wilbur : Hả ? Ông đang nói cái gì vậy ?
Bad : Tôi đã ở đây lâu lắm rồi , tôi không thể đi đâu cả.. 
Wilbur : Tại sao cơ ?
Bad : Nếu tôi đi thì ai sẽ giúp đỡ những người như hai nhóc ?
Quackity : Ch..chú ơi..
Bad : Sao vậy nhóc ? Nhóc muốn ăn bánh không , không cần tiền đâu , chỉ cần nhóc ngồi lại nói chuyện với ta một chút..!
Wilbur : Đừng tin hắn Quackity , em sẽ bị mắc bẫy đấy !
Bad : Thôi được , không ăn bánh thì thôi . Ngồi lại với ta một chút nhé..?
Wilbur : Được..
Nói rồi cậu và em tìm một chiếc ghế và ngồi xuống , còn Bad thì vẫn đứng trong quầy bánh .
Bad : Hai nhóc bao nhiêu tuổi rồi ?
Quackity : Cháu 5 tuổi ạ !
Wilbur : Tôi 7 tuổi
Bad : Nhóc lớn tuổi hơn có vẻ không tin tưởng tôi lắm nhỉ..?
Wilbur : Tại sao tôi phải tin tưởng một tên lạ mặt chứ ?!
Bad : Haha nhóc kia có vẻ hiền hơn nhỉ ?
Quackity : Vân-
Wilbur : ĐỪNG CÓ NÓI CHUYỆN VỚI EM ẤY !!
Bad : Woah woah nhóc bình tĩnh , tôi không có ý gì đâu !
Bad : Hai nhóc là anh em sao ? Nhóc có vẻ bảo vệ em nhóc nhỉ ?
Wilbur : Bọn tôi không phải anh em , bọn tôi là bạn !
Quackity : Bạn thân ạ !
Wilbur : ......... Đúng , bạn thân !
Bad : Haha hai nhóc thật dễ thương !
Wilbur : Quackity , em hết mệt chưa , chúng ta đi tiếp thôi !
Bad : Aw , hai nhóc phải đi rồi sao...
Wilbur : Đúng ! Tạm biệt
Bad : Lần sau quay lại nhé , tạm biệt !
Wilbur : Đi thôi Quackity !
Cậu đi ra ngoài , còn em vẫn đứng trong tiệm .
Em đi đến quầy bánh .
Bad : Haizz , thật buồn chán !
Bad : Ơ ? Nhóc chưa đi sao ?
Quackity : Chú có thể cho cháu 2 miếng bánh Red Velvet được không ạ ?
Bad : Được ! Được chứ !
Bad cúi xuống lấy bánh cho em
Bad : Đây ! Không cần tiền đâu , nhóc chịu ăn bánh ta làm là vui rồi !
Quackity : Cháu cảm ơn ạ !
Nói xong em chạy ra ngoài để tiếp tục cuộc hành trình .

Wilbur : Trời ơi ! Tại sao em lại lấy bánh của tên đó , hắn dụ dỗ em à ?!
Quackity : Dạ không ! Em xin chú ấy đó !
Wilbur : Đem trả lại hắn đi , hắn không đáng tin đâu !
Quackity : Ơ nhưng-
Wilbur : Không nhưng nhị gì cả !
Quackity : *sobs* Nh..nhưng
Cậu nhìn em sụt sịt như vậy cũng chẳng nỡ..
Wilbur : Thôi được rồi đừng khóc mà , em giữ hai chiếc bánh đó đi , nếu ăn bánh bị làm sao thì nói với anh nhé , anh sẽ xử tên đó !
Quackity : VÂNG !
Wilbur : Ừm , đi tiếp thôi !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro