Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 15 : Hứa với anh

" À mà sao thầy ở đây vậy? "
" Tôi đến xem Khánh Linh đỡ chưa "
" À... dạ "

_ Cậu ta nhìn anh mỉm cười

" Thầy... cho em vào có được không? "

_ Trong lòng anh vốn dĩ không muốn cho cậu vào tí nào nhưng không lẽ lại đuổi cậu ta ra?

Anh né sang một bên

" Tự nhiên "

" Vâng "

_ Cậu đi vào

" Khánh Linh , cậu có sao không ? "

" Ơ, là cậu à ? ... À ! Tớ khỏe "
" Vậy tốt rồi... Tớ tặng cậu .... "
_ Cậu chưa kịp nói hết câu , định đưa bó hoa hồng ra thì anh đã chen ngang ngăng cậu lại

" Em ấy dị ứng hoa hồng "

_ Rõ ràng là cô rất thích hoa ! Vậy mà anh lại nói dị ứng ? Anh làm cô tức chết mà!
Nụ cười trên môi Khánh Linh chưa kịp hé thì đã dập tắt bởi hành động của anh

" Ơ... em xin lỗi , em không biết " _ Cậu cảm thấy bây giờ mình thật có lỗi

" Tốt nhất đem quăng đi " _ Anh lạnh lùng nói

" Vậy... để em đem đi... "
" A a , không sao , đừng bỏ . Cậu cứ để đó đi !! " _ Khánh Linh chỉ ở cạnh bàn kế bên

Cậu mỉm cười vui vẻ đặt bó hoa tươi trên bàn

_ Lòng anh bây giờ như lửa đốt , muốn đá cậu ta ra ngoài ngay lập tức . Nếu anh mà là chủ nhiệm lớp cậu thì cậu đã lưu ban từ lâu rồi!

-----------------------------------------------

Một lúc sau

" Xin lỗi , tí nữa tớ phải đi học . Bây giờ phải về rồi , mong cậu sớm khỏe "

" Cảm ơn . Cậu về cẩn thận "

_ Cậu vừa bước ra khỏi cửa , cô nói

" Em no rồi, việc tiếp theo của anh là rửa chén . Được chứ? "
" Không "
Mặt anh bây giờ trông khó coi lắm nha
" Anh....! " _ Cô chỉ tay vào mặt anh sau đó lại phì cười

" Anh ghen à?! "
" Ừ "
_ Cô xích lại gần anh sau đó ôm anh thật chặt

" Thầy à! Em xin lỗi mà ! "
Vẫn im lặng

" Thầy ơiiiii , từ nay về sau em hứa sẽ không qua lại với cậu ta nữa mà "
Anh vẫn không nói câu nào

" Thầyyyy ! "
Lần thứ ba rồi , anh vẫn lặng thinh ở đó . Cô nhăn mặt nói

" Không thèm anh nữa! "

_ Anh xoa đầu cô

" Nụ cười của em rất đẹp "
" Thì sao? "
" Từ nay về sau , em không được phép cười cho người con trai nào khác trừ anh !  Nhớ rõ không ? "
" Không ! "
" Không à? Bây giờ anh đang đói , em có tin anh "ăn" em tại đây không? "

" Aaa , em hứa! Cười cho một mình anh xem thôi ! "
" Còn nữa , từ nay về sau . Ngoài đồ anh tặng em , còn lại ai tặng em cũng không nhận hết . Bó hoa này cũng vậy , quăng đi! "
" Em thích hoa mà... " _ Cô nhìn bó hoa với vẻ mặt hối tiếc

" Không cần , anh mua cho em gấp mười số hoa này! "
" Nói được làm được! "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sudoluyen