chương 6
Tôi đã quay lại bàn làm việc. Bốn dollar một trang. Từ sáng tới giờ tôi đã dịch được bốn trang. Mười sáu dollar. Mười sáu dollar thì mua được gì? Được một món khai vị trung bình trong những bữa ăn của Lâm. Những món như thịt bò cuốn nấm Nhật Bản, mực ống nhồi cá hồi và tảo biển chấm mustard cream, tôm hùm lăn bột chiên bơ tỏi, thịt cừu tẩm vừng đen sốt rượu vang,... Nhưng mười sáu dollar không đủ để ăn những món khai vị khác như sò sống rắc muối tiêu, như trứng cá đen nhập từ Nga, như nộm bằng sụn vi cá mập và bạch tuộc Bắc Cực...
Tôi tiếp tục dịch. Mười bảy nguyên tắc suy nghĩ và hành động khác nhau giữa người giàu và người nghèo.Nguyên tắc thứ nhất: người giàu tin rằng "tôi tạo ra cuộc sống của tôi "; người nghèo tin rằng "cuộc sống xảy ra với tôi ". Nguyên tắc thứ hai: người giàu chơi trò chơi tiền bạc để thắng; người nghèo chơi trò chơi tiền bạc để không thua.
Trò chơi tiền bạc? Trò chơi tiền bạc? Trò chơi cái mả mẹ mày, thằng đĩ chó nào viết cuốn sách ngu như lợn này. Đm bọn trí thức rởm chưa bao giờ phải thực sự kiếm tiền hoặc bỏ tiền túi chúng nó ra làm cái gì. Đm bọn ngồi không mà cứ sủa bậy về những thứ chúng nó chưa từng trải qua. Đm mấy cái bọn cho rằng chỉ cần có ý chí là đủ để thay đổi tất cả mọi thứ. Đm tất cả cái bọn sinh ra đã giàu có. Đm!
Lâm vẫn đang ngủ, hơi thở đều, chậm rãi. Anh nằm ngay ngắn, khuôn mặt lúc ngủ vẫn vương lại sự khoan khoái của bữa ăn no. Trên bàn, laptop của Lâm vẫn đang mở. Màn hình trò chơi Tetris đang để ở chế độ pause. Chồng tôi, một tiếng nữa, khi mở mắt ra, anh sẽ ngồi thẳng dậy, vươn vai, rồi cầm laptop lên và tiếp tục trò chơi xếp gạch này.
hết chương 6
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro