anh
Vào cái ngày trời tối mịt, âm u. Anh lại may mắn tìm được ánh sáng tươi đẹp làm sao. Xin em tự thương lấy mình, thương cho cái số phận của em, thương cho chính trái tim khô cằn này em ơi.
Vốn chẳng có thứ gì là vĩnh hằng em nhỉ nhưng anh chỉ mong đoạn tình cùng ta trọn vẹn một kiếp người. Mong cho tình ta tựa như một mầm cây dần dần nảy sinh rồi phát triển, mạnh mẽ mà kiên cường rồi lại ngã gục thì cũng chẳng có gì hối tiếc em ơi.
Là nhân duyên trời ban, mong em hãy nắm lấy mảnh tình này vì đôi ta. Hãy thương cho cả đôi ta, thương cho mai sau này ta có nhau.
Xinh đẹp của tôi ơi. em nào phải là thứ tội đồ chi mà dày vò bản thân mình, nào phải là bao cát cho miệng đời ruồng bỏ. Tôi thương em, mong em cũng vậy thương lấy chính mình.
Tựa như đóa hồng rạng rỡ
Tôi đến với em cùng hy vọng tràn đầy
Nào ngờ em chối bỏ tình ta
Rồi một đường dang dở vỡ tan
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro