An nhiên sau chia tay
Cho tôi xin một vé về những trang ký ức
Mà nơi đó hình như anh chưa tới
Chưa mang những muộn phiền
Nỗi nhớ mong ... một đời
cho tôi xin một góc nhỏ bình yên ...
để tôi quên ... người từng hứa ... tôi tin
Cho tôi xin một giấc ngủ an yên
Chẳng bận tâm ... những ngày mình ngây dại
Đem tất cả phó mặc cho tình yêu ...
Cho tôi xin một khoảng trời thế thôi
Rồi ngày mai tỉnh dậy ... vẫn chỉ là cô đơn
Ai trong đời , chẳng yêu , chẳng chia tay
Nhưng cuối cùng vẫn một mình chống chọi nỗi cô đơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro