Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10

Vì sự xuất hiện của cô gái tóc vàng lạ hoắc , hành trình của chúng tôi đã bước sang hiệp nghỉ giải lao dưới gốc cây xanh rì . Hẳn là khi vừa ngồi xuống bên cạnh Tử Phong ở dưới gốc cây , cô ấy mới thật sự để ý đến sự hiện diện của tôi . Cô gái tóc vàng khẽ bám chặt vào cánh tay trái của cậu ta , hơi nép mình sau lưng Tử Phong nói sợ sệt :
- Anh ơi , cô ấy ...... là ai ?
- Người quen - Câu trả lời của cậu khiến tôi hơi cứng người . Tôi chỉ là người quen mà thôi . Vậy mà Tử Phong chẳng do dự khi trả lời , nói cách khác ngay từ đầu cậu ta đã chỉ coi tôi như vậy chứ không phải là cô gái tóc vàng hỏi mới nghĩ mà trả lời . Tự dưng có chút hơi buồn , tôi cũng không nói gì , chỉ lặng lẽ nhìn hai người họ . Thấy câu trả lời như vậy , cô gái tóc vàng mới tự tin hơn đến gần tôi cười ngây ngô :
- Chị là con người đúng không ?
Nghe đến đây tôi chỉ gật đầu cho qua chuyện .
- Em là phù thủy
Cô cười rất tươi , nụ cười ấy như nắng lấp lánh giữa trời thu trời thu trong xanh vậy và tôi ghen tị vì điều đó . Tôi cười đáp lại . Thấy vậy cô ấy trông có vẻ phấn khởi , rối rít nói :
- Em tên Mihomitchelly Witch Des Evil , chị cứ gọi là Miho được rồi . Rất vui được gặp chị . Mà chị tên gì ?
- À .... ừm .... Phương Hạ Linh .
- Chị là bạn của anh trai em ạ ?
- À.... chắc vậy ....à không .... người quen .... người quen thôi - Tôi lắp bắp nói không thành lời , và chợt nhận ra vấn đề - Cá.... cái gì cơ ?..... Anh trai em ? Tử Phong á ?
- Tử Phong là ai ? - Miho nghiêng đầu hỏi ngây thơ . Chết , Tử Phong là tên mà tôi đặt cho cậu ta , tất nhiên làm sao Miho biết .
- Cái cậu ngồi kia kìa - Tôi chỉ chỉ về phía chỗ Tử Phong , rồi lại đảo mắt nhìn Miho cười - Tử Phong là tên chị đặt cho cậu ta , cậu ta không nói cho chị tên thật .
- À ..... - Miho vỡ lẽ và hẳn cô ấy cũng biết vậy nên tốt bụng nói cho tôi tên đầy đủ - Junhalivergram Vam Des Evil . Người ta thường gọi là Jun .
Tôi ngây người trước cái tên đó . Đúng rồi , đoạn lúc bị Shoken kéo đi trong trận giao chiến của Tử Phong với Kai . Tôi có nghe Kai gọi thế . Và nếu còn nhớ thì ở tầng một , tôi đã nghe qua về người này .
- Jun ? Hình như là con trai của .....
- Vâng đúng rồi ! Em là em gái cùng cha khác mẹ với anh Jun . Mẹ em là một phù thủy và cha em là người cai quản tối cao ở nơi đây . Nhưng mà bất quá anh ấy cứ thích đi thưởng hoa thưởng nguyệt ở tận đâu đâu mà không lo tìm cách củng cố quyền lực để tranh quyền . Chị thấy có lạ không cơ chứ ?

Hồn nhiên , Miho nói mà tôi có phần đơ người . Tử Phong cậu ta là con của Quỷ Vương , thân đã cao quý , thế nhưng lại thích ngao du đây đó . Cậu ta chẳng nhẽ không thích quyền lực ? Hay còn lí do nào khác ? Sở dĩ tôi nghĩ vậy vì Tử Phong là người cực kì ham muốn sức mạnh , cậu ta chắc chắn sẽ không vì một lí do nào cản trở việc trở thành một kẻ mạnh nhất . Vậy thì tại sao lại không tranh quyền đoạt vị với các anh em khác . Mà thôi , đây cũng đâu phải chuyện của mình , lo lắng , tò mò quá nhiều có thể già đi nhiều đấy . Chuyện vương hầu xưa nay vẫn thế , vậy nên Kai dù là anh trai cũng sẽ không từ mà kết liễu em mình . Với lại , trước mắt thì tôi cũng cảm thấy thoải mái và phần nào thân thiện hơn với Miho . Chắc hai người họ không loạn luân đâu nhỉ . (còn vì sao thì chắc mọi người biết rồi )
- Chị Tiểu Linh . Em cũng muốn có một cái tên như anh Jun - Tôi mải ngẫm nghĩ , không biết từ lúc nào Miho đã nắm lấy tay tôi mà nũng nịu đáng yêu .
- Miho không phải là một cái tên hay sao ?
- Đương nhiên . Nhưng mà em muốn chị đặt cho em một cái tên giống con người cơ .
- Vậy .... Nhược Lam ..... em thấy thế nào ? - Không dám phụ lòng cô bé , tôi đăm chiêu suy nghĩ rồi cho ra lò một cái tên .
- Vâng , Tiểu Linh tỷ tỷ đặt tên gì cũng hay cả ! - Hài lòng với cái tên , Nhược Lam ôm trầm lấy tôi . Có lẽ tôi nên gọi cô ấy là chị vì nhìn bề ngoài là một cô bé 13 , 14 tuổi nhưng hẳn là giống với Tử Phong , Nhược Lam chắc cũng đã sống được mấy trăm năm rồi . Ách , tôi chẳng quen gọi tên thật của cậu ta là Jun , bây giờ lại thấy có khi tôi lại quen dùng tên Nhược Lam hơn so với tên Miho . Kệ thôi , từ giờ tên mình đặt thế nào thì cứ gọi . Tên đặt ra là để gọi , dù cả Địa Ngục này gọi anh em nhà họ là Jun và Miho , thì tôi vẫn cứ gọi họ là Tử Phong và Nhược Lam . Chẳng sao cả , đúng không ?
- Em thấy thích cái tên này à ?
- Vâng . Cực kì thích luôn , sau này nếu đến thế giới loài người , em sẽ dùng cái tên này .
Chà , quả đúng là anh em nhà Tử Phong mỗi người một kiểu . Kai và cậu ta đã chẳng cần nói cũng biết rất ngược nhau . Bây giờ đến cả Nhược Lam cũng khác . Không biết ai đó đã tỏ thái độ khi nghe tôi đặt tên cho nữa . Cuối cùng cậu ta chỉ vừa lòng với cái tên " Tử Phong " mà chính ra chưa chắc vừa lòng , nếu không phải tôi bảo cậu ta thì có khi Tử Phong đã tỏ thêm nhiều thái độ hơn nữa . Trong khi nhìn đây , Nhược Lam không những không tỏ ý chán ghét , mà còn yêu thích cái tên nữa kia .

*********************************
Nhược Lam rất hồn nhiên , lại còn đáng yêu nữa chứ . Tiếp xúc với cô ấy một thời gian , tôi càng ngày càng quý Nhược Lam . Chúng tôi nói chuyện rất hợp , thi thoảng lại có vài điểm chung . Nhược Lam vui tính và trẻ con , khác hoàn toàn với anh trai mình . Từ khi có cô cùng đồng hành , cuộc hành trình vui hẳn lên mà Tử Phong đỡ phải làm việc hơn . Trước đây khi có con quỷ nào lảng vảng đòi ăn thịt tôi là tay cậu ta lại dính máu . Bây giờ thì khác rồi , Nhược Lam xử lí hết bằng những câu thần chú quỷ dị .
- Gửi ngươi đến nơi không có thứ gì có thể chất chứa , mãi mãi khó đầu thai . Hỡi ma thuật đen mang thứ sinh vật bẩn thỉu này đi ! 
Bùm ..... lại một con yêu quái xui xẻo khác nổ tung sau câu thần chú của Nhược Lam . Tôi đứng ở đằng sau cô ấy mà tán thưởng vì Nhược Lam quá tài giỏi . Shoken cũng có phần ngưỡng mộ . Tuy nhiên , anh trai cô - Tử Phong thì buôn bán bơ , ngay từ khi thấy con yêu quái xuất hiện đã bỏ mặc em gái lo liệu mà đi thẳng về phía trước như chưa có chuyện gì xảy ra . Nhược Lam làm một con quỷ sinh hoạt hệt như con người . Cô ấy mang hình dạng thuần chủng là người , vampire Tử Phong cũng như thế , tuy nhiên Kai - Anh trai cùng cha khác mẹ của họ lại là một khuyển yêu cấp cao tức là chó sói . Hắn lúc sinh ra mang hình dạng thật là chó sói , sau này khi yêu thuật cao , hắn biến thành người để dễ bề hoạt động . Còn Nhược Lam và Tử Phong khác một chút , tuy là quỷ nhưng đã mang dạng người , đặc biệt là Nhược Lam , cô ấy ăn giống người , ngủ giống người , chơi cũng giống người . Chỉ khác cô ấy có tiềm năng phép thuật trong người và những người như vậy gọi là Phù thủy . Phù thủy ám chỉ quỷ sử dụng ma thuật đen , là ma thuật thường là dùng để lấy đi sinh mạng , nguyền rủa , tấn công . Còn pháp sư ám chỉ thiên thần sử dụng pháp thuật trắng , là pháp thuật dùng để cứu người , hóa giải , phòng thủ là chính . Các Pháp sư và Phù thủy là hai loài luôn đối địch nhau . Nên thường khi gặp , chỉ có đánh chứ không có giao hảo . Nhược Lam và Shoken giải thích cơ bản một hồi tôi mới hiểu .
- Chúng ta đi thôi ! - Với nụ cười tươi rói , Nhược Lam dắt tay tôi đi về phía trước , sau Tử Phong .
Một tuần thấm thoát cũng trôi qua . Vậy là được tháng rồi nhưng tôi không thấy Tử Phong nhắc gì đến chuyện giết tôi . Mà chính tôi cũng đã quên luôn chuyện đó . Cuộc sống trôi qua rất bình yên và tôi thi thoảng lại nhớ đến bố mẹ . Tôi thắc mắc không biết họ ở bên kia có khỏe không nữa . Nhẹ nhàng thở dài , lại khẽ nhắc tên bố mẹ và một lần nữa nói câu : " con nhớ hai người " , tôi nào hay mọi hành động của tôi đều lọt vào mắt của Nhược Lam . Một nụ cười lại nhếch lên và một ánh nhìn vô cùng sắc nhọn cứ thế chĩa vào tôi mà làm tôi ớn lạnh . Tôi quay đầu lại để tìm kiếm chủ nhân ánh nhìn đó . Chỉ thấy Nhược Lam đang vui vẻ ngồi chế bột ma thuật mới . Có lẽ chỉ là do tôi quá đa nghi nghĩ nhiều hoặc do trực giác sai lệch . Tôi cũng chẳng mấy bận tâm mà quay đầu lại tiếp tục công việc viết nhật kí của mình .
Hôm nay , Tử Phong đi săn , cậu ta nói dối tôi là một tháng ăn một lần nhưng thực tình không phải , khi nào đói cậu ta lại hút máu . Tôi chẳng buồn vì điều ấy bởi vì ngay từ đầu Tử Phong đã không muốn giết tôi , lấy cớ đó để biện minh cho việc làm muốn mang tôi đi theo . Tôi nghĩ vậy và tôi cảm thấy vui vì điều đó . Quay lại chủ đề chính , hôm nay cậu ta không có ở đây . Vậy là chỉ còn mình tôi , Nhược Lam và Shoken .
Ban đầu chúng tôi vẫn hoạt động rất bình thường chờ Tử Phong trở lại và như đã kể , tôi đang ngồi viết nhật kí , Nhược Lam thì đang chế bột ma thuật . Shoken thì loay hoay với mấy trò chơi Rubik lập phương . Trông hắn có vẻ khó chịu , chà , anh bạn à , không có công thức mà anh bạn cứ lắp lung tung như vậy thì cả đời chưa chắc đã xếp xong .
Mọi thứ đang diễn ra rất trôi chảy và chẳng có gì xảy ra thì đột nhiên Nhược Lam đòi lấy nước chế bột . Cô ấy kéo tôi đi tìm khe suối nào đó , bỏ mặc Shoken do quá mê rubik ở lại trông đồ . Tất nhiên là tôi vui vẻ đồng ý .
Đi được gần hai tiếng , chúng tôi mới thấy được nguồn nước trong xanh chảy ra từ khe núi gần đó . Nhược Lam rút một ống tre đưa xuống lấy nước , tôi chờ cô ấy và thi thoảng lại nhìn cảnh vật xung quanh , ở đây cây cối mọc um tùm nhưng không thể coi nơi này là rừng được vì toàn cây thấp .
Nhược Lam đậy nút ống tre và đứng dậy nhìn về phía tôi :
- Xong rồi , chị Linh chúng t..... - Chưa kịp nói hết câu thì cô ấy đã nhào đến đẩy tôi và hô - Cẩn thận chị Linh .
Bỗng chốc mọi thứ tối xầm lại và tôi không biết trời trăng gì nữa . Cảm giác đau lại truyền về ..... chuyện gì đã xảy ra ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro