Em Phải Làm Vợ Tôi!!!![Chap 8], Yulsic | PG
Author: Danny89
Rating: PG
Catelogy: Funny, Romance
Couples: Yulsic main
P/s: Au chưa từng viết longfic bao giờ nên chắc nó cũng lảm nhảm thôi, mà sở trường của au là thế nên mong mọi người để mắt một tí là au vui rồi.
Em phải làm vợ tôi!!!!
Bên dưới gốc cây của trường tiểu học, cô bé tóc vàng ngồi khóc suốt một tiếng đồng hồ mà vẫn chưa thấy dấu hiệu dừng lại, tất nhiên là nó rất gây sự chú ý khi mà tất cả các học sinh khác đã vào học và xung quanh trường thật sự rất yên tĩnh. Cô nhóc kia lấy làm lạ sao 1 tiếng mà chưa hết nước mắt nhỉ, mẹ nó ở nhà bị ba đánh cũng chỉ khóc một lúc là hết rồi. Nó ngồi ngắm cô bé ấy mãi đến lúc không chịu nổi cũng phải bước ra để hỏi:
_ Mèo con, khóc chán chưa vậy? Nếu đến trường để khóc thì về luôn đi cho rảnh, tốn mất bao nhiêu thời gian của người ta ( vì ngắm nên có để ý được chữ nào vô đầu đâu mà ).
Thấy có người lạ đến hỏi han quan tâm, cô bé tóc vàng khóc càng to và càng thảm thiết hơn khiến cho các học sinh khác cũng phải ngoái đầu ra cửa sổ để xem, và tất nhiên hình ảnh cô bé nhỏ hơn ngồi dưới khóc, cô nhóc cao hơn đứng trân trân bên cạnh giống y chang mấy vụ ăn hiếp học sinh. Cô nhóc kia ngại quá khi bao nhiêu con mắt đang chăm chăm nhìn mình liền ngồi xuống thì thầm nhẹ nhàng hơn vừa nãy:
_ Mèo nhỏ nín đi, không cô giáo lại biểu mình ăn hiếp bạn, có gì kể cho mình nè, mình giúp cho.
_ Thật không?
_ Thật!
Nín khóc ngay lập tức, cô bé tóc vàng giơ lên con gấu bông bị rách 1 bên tay.
_ Các bạn khác làm hỏng của mình rồi, bạn giúp làm lành lại đi.
_ Mình không biết cách.
_ Đậu đen xấu xa, cậu hứa giúp mình cơ mà.
_ Mình không biết sửa nhưng sẽ mua đền bạn con khác to hơn được chưa nào.
_ To gấp 3 lần nhé.
_ Miễn là mèo con thích thôi, nín khóc nhé, ra chơi với mình nào.
............................................
_ Đậu đen à, mình muốn ăn kem, bạn đi mua đi.
_ Mèo con gan nhỉ, đòi hỏi nữa cơ đấy, bạn không sợ mình à, không ai dám chơi với mình kia kìa.
_ Kệ bọn họ, đậu đen thì có gì đáng sợ chứ, mình chỉ sợ dưa leo thôi. Sao bọn họ lại sợ cậu vậy?Chap 1
Tích tắc...tích tắc...
Với tay tắt đi âm thanh đáng ghét của chiếc đồng hồ, một lần nữa nó lại kéo cô ra khỏi giấc mơ chứa đựng hình ảnh một cô bé với mái tóc, đôi mắt, giọng nói ngọt ngào, đôi môi mềm mại mà suốt đời có lẽ cô cũng không quên được. Đứng dậy tìm lại quần áo trong đống hỗn độn trên sàn, không chỉ có quần áo của cô và với trí nhớ không tệ lắm thì đây cũng chẳng phải nhà cô. Một vòng tay trần trụi ôm chặt lấy eo cô, cô gái tóc vàng nằm cạnh cuối cùng cũng thức giấc và lưu luyến hơi ấm của cô.
_ Yul à, đừng đi sớm thế chứ, ở lại với em một lát đi.
_ Xin lỗi, cô đang hiểu nhầm gì chăng, tại sao tôi phải ở lại với thứ đồ chơi đã qua sử dụng chứ, tôi chán rồi.
_ Đừng vậy mà, hôm qua chẳng phải rất tuyệt sao.
_ Buông ra nếu không đừng trách tôi không nể tình, biết điều và muốn sống lâu hơn thì đừng có chọc giận tôi, Gyuri
...............................................................................
Một cô nhóc thì có thể chờ đợi người mình thương trong bao lâu? Một năm..hai năm...mười năm.....nhưng chắc chắn không thể nào đủ kiên nhẫn để đợi cả đời. Cô đã lớn hơn trước rất nhiều, với mái tóc đen dài và thân hình hoàn hảo tới từng centimet, lại là con gái duy nhất của Kwon lão gia, người đứng đầu thế giới ngầm lớn nhất ở Hàn Quốc. Không một ai lại không gục ngã trước vẻ đẹp và khiếp sợ trước quyền lực, sự tàn bạo của cô. Nhưng rất nhiều câu hỏi được đặt ra khi họ không thể giải thích được bí mật đằng sau vẻ lạnh lùng của cô, sự ưu ái đặc biệt luôn được dành cho những cô gái có mái tóc màu vàng.
Cô tìm kiếm họ, quyến rũ họ và tất nhiên sau đó là đưa họ lên giường kể cả phải đe dọa, nhưng đến màn dạo đầu khi chạm vào đôi môi khao khát cô vẫn không tài nào tìm được cái cảm giác ngọt ngào đó. Sau một đêm mặn nồng với cô, họ lại bị bỏ lại đằng sau và không bao giờ được rớt vào tầm mắt của cô một lần nữa. Có lẽ cô vẫn đang hi vọng tìm lại một người nào đó, người luôn nắm giữ trái tim cô nhưng lại không bao giờ quay trở về như đã hứa.
...................................
Giờ là lúc cô làm việc tai công ty của mình, một công ty trá hình do cha cô dựng lên nhằm rửa những số tiền không rõ nguồn gốc mà cha cô đã kiếm được. Nhưng với tài năng thiên bẩm, cùng với những người bạn thân, những người anh em tin tưởng hơn ruột thịt cô lại kiếm được nhiều gấp ba bốn lần số tiền vốn ban đầu. Ban ngày là một vị giám đốc khiến người khác nể phục, ban đêm cô lại quay trở thân phận thật của mình và tiếp tục cuộc tìm kiếm vô vọng, đã rất lâu rồi cô không còn biết cười nữa. Không ai có thể đoán trước được tương lai của mình, và khi mình không để ý đến định mệnh, nó sẽ bất chợt ập tới khiến bạn phải bàng hoàng, bất ngờ và vô cùng thú vị nữa.
Vẫn theo lịch trình hằng ngày, hôm nay cô phải báo cáo với cha về vài việc quan trọng, vừa bước vào xe thì ngay lập tức đã có người dí súng vào thái dương, người lái xe đã bị đánh ngất từ lúc nào, hai cô gái đến mặt cũng bịt kín đang có ý định bắt cóc cô. Cô chẳng lạ gì chuyện này vì những kẻ muốn giết cô cũng đâu phải ít,nhưng với hành động nhanh lẹ và chính xác hoàn hảo, cô cũng phải nể vài phần. Cẩn thân hất văng người lái xe, giọng nói từ cô gái đang dí súng vào đầu cô cất lên khiến cô không còn ý định đánh trả:
_ Krystal, mau lái xe trở về, cha đang rất mong gặp cô ta đấy.
Chap 2
_ Unnie à, liệu cô ta có phải Kwon Yuri thật không?
_ Chị cũng không nghĩ sẽ dễ dàng như thế nhưng đúng là cô gái trong bức ảnh mà cha đưa mà.
Hai người này thật là, họ mải mê nói chuyện với nhau coi như tôi không có mặt ở đây hay sao ấy. Kẻ nào mà dốt nát đến nỗi thuê hai con bé ngốc nghếch này đến bắt tôi cơ chứ.
_ Này này, hai cô nghĩ mình đủ khả năng để bắt tôi à, nếu muốn tôi đã giết hai cô từ lâu rồi.
_ Cô dám..
Nói thì đi đôi với làm, tôi nhanh tay hơn giựt lấy khẩu súng trên tay cô gái ngồi cạnh, ép chặt cô ta vào ghế sau lột mặt nạ của cô ta ra. Nhưng khi nhìn thấy mái tóc vàng đó thì không hiểu sao tay chân chẳng còn hoạt động được gì nữa, và đương nhiên nhận ngay cú đấm phản đòn của cô ta.
_ Con gái mà ra tay độc ác vậy cô bé.
_ Tại cô dám vô lễ với tôi.
_ Unnie ơi làm sao bây giờ phía trước có cảnh sát kìa.
_ Tôi có cách đấy, nhưng hai cô phải nghe theo kế hoạch của tôi.
_ Tại sao tôi phải tin cô chứ?
_ Vì không còn lựa chon khác đâu, cô lấy cái váy đen trong cái túi kia mà thay vào, còn nhóc con lái xe cũng nên bỏ mặt nạ ra đi.
_ Thay quần áo ở đây sao?
_ Không thay ở đây thì thay ở đâu, chẳng lẽ cô sợ tôi ăn thịt cô à. Tôi không muốn trong lúc làm chuyện đó với cô em gái cô lại dí súng vào đầu tôi đâu, tôi thích cô tự nguyện hơn.
Có con tin nào lại chỉ cách tẩu thoát cho kẻ bắt cóc mình như tôi không, nhưng thật sự việc này càng ngày càng vui rồi đấy, nhìn cô ta đỏ mặt cũng dễ thương lắm chứ. Lúc cô ta cởi bộ quần áo đang mặc trên người chẳng hiểu sao tôi không dứt mắt ra được, có phải lần đầu tiên nhìn con gái khỏa thân đâu mà sao tim tôi lại đập không kiểm soát thế này, da trắng quá, sao thân hình cô ta đẹp quá vậy.
_ Nè, cô nhìn đủ chưa vậy.
_ Nói thật là chưa đủ đâu, tôi tình nguyện ngồi đây cả ngày chỉ để nhìn cô cởi đồ và mặc đồ thôi đấy.
_ Em không muốn chen ngang nhưng em chưa đến tuổi vị thành niên, các unnie muốn nói chuyện đấy thì để khi khác được không ạ.
............................................
_ Cô Kwon lại có công việc gì quan trọng mà phải ra tận ngoại ô thế này.
_ À không có gì, tôi chỉ muốn ra ngoài cùng cô vợ sắp cưới của mình trước khi đem cô ấy về ra mắt gia đình thôi.
_ Vậy sao? Nhưng trông hai người có vẻ đang giận dỗi nhau.
_ Tại vừa nãy tôi mải nhìn cô lái xe mà không chú ý đến cô ấy nên đang ghen ấy mà.
Đưa tay luồn qua eo cô ấy kéo lại gần, tôi không ngại ngần hôn cô ấy nồng nàn trước mặt vị cảnh sát để xua tan nghi ngờ của họ. Cô ấy quá bàng hoàng nhưng không dám phản kháng mạnh, chỉ câu chặt bàn tay vào eo tôi, phải nói là chặt đến nỗi sắp rách áo và chắc chắn để lại vài vết xước rồi đây. Nhưng bù lại môi cô ấy thật sự rất là ngọt, và điều đó làm tôi chẳng muốn rời ra một chút nào.
.............................................
_ E hèm, em nghĩ mình đi cũng đủ xa rồi, họ có đeo kính lúp cũng không nhìn thấy nữa đâu nên hai người có nghĩ nên dừng lại việc đang làm không.
Câu nói của cô nhóc lái xe làm cô ấy tỉnh hẳn luôn, dẫm mạnh vào chân tôi rồi tát không thương tiếc, một lần nữa gương mặt đẹp tuyệt vời của tôi lại bị cô ấy làm tổn hại rồi, nhưng cũng đáng lắm.
_ Đồ hư hỏng, cô lợi dụng tôi.
_ Cô không dừng lại trước làm sao tôi dừng được, cô mà hung dữ như vậy không ai thèm lấy đâu.
_ Dù cô là người duy nhất thì tôi cũng không dại gì mà đâm đầu vào.
_ Đến nhà rồi, hai người đừng cãi nhau nữa em đau đầu lắm.
....................................................
Ngôi nhà được trang trí khá là sang trọng, giống như cung điện, thảo nào mà hai cô nàng này giống tiểu công chúa và đại công chúa quá. Nếu mà chẳng may bị giam giữ ở nơi này cũng đáng lắm, bên cạnh hai người đẹp lại ở một nơi thế này thì tôi giống vua hơn là con tin đấy.
_ Yul à! Cuối cùng ta cũng gặp được con rồi.
Là ông ấy, thật đúng như tôi đoán, người dám phái 2 cô gái đi bắt tôi thì chỉ có người này mà thôi. Chap 3
_ Hai con ra ngoài đi, ta có việc muốn nói riêng với Yul.
_ Vâng thưa cha.
...............................
Họ đi ra để lại tôi cùng người thầy mà tôi luôn kính trọng, có thầy thì mới có Kwon Yuri ngày hôm nay.
_ Thầy Lee, sao phải dùng đến cách này để gọi con đến đây.
_ Con không biết việc cha con đang lùng sục ta khắp nơi ư? Bất đắc dĩ ta mới nghĩ ra cách này.
_ Khi họ dùng những món đòn quen thuộc con đã nghi là người thầy cử đến, nhưng tại sao cha con lại muốn bắt thầy chứ?
_ Con đã gặp Jessica và Krystal rồi đó, người cha con muốn bắt là hai cô bé đó chứ không phải là ta.
_ Con có nghe nói cha con muốn tìm bắt hai đứa con gái nhà họ Jung cơ mà, con gái thầy thì liên quan gì đến việc này.
_ Họ chính là con gái Jung Min, ta và ông ấy từng là anh em vào sinh ra tử, ba năm trước khi cha con phái người đi giết cả nhà ông ấy, may mắn thay ta đã cứu được hai cô bé này. Cha con không muốn để lại hậu họa sau này nên đã truy tìm ta khắp nơi nhằm giết nốt hai đứa con gái của Jung Min. Nay ta đã già, mắc phải căn bệnh nan y này thì sức đâu bảo vệ chúng nó nữa.
_ Thầy muốn con bảo vệ họ sao?
_ Nơi nguy hiểm nhất chính là nơi an toàn nhất, giấu họ ngay tại nhà thì Kwon lão gia sẽ không thể ngờ đến.
_ Thầy đang làm khó con sao, thầy muốn con đem kẻ thù cha mình về nhà để bảo vệ, lỡ sau này họ biết được thì con biết làm thế nào, bảo vệ cha con hay bảo vệ họ đây?
_ Yul à! Ta biết rất khó xử cho con, nhưng ta biết con khác với cha con mà, với lại họ không biết kẻ giết cha mình là cha của con đâu, dù sao ta cũng sắp chết, ta chỉ có một tâm nguyện cuối cùng này, hãy thay ta bảo vệ hai người họ thì ta chết cũng nhắm mắt, cha con sắp tìm đến đây rồi.
_ Con..con xin hứa.
...........................................
Tôi thật sự khó xử, làm sao để bảo vệ hai cô gái này chứ, họ mà biết cha tôi giết cả nhà họ thì sẽ ra sao đây, nhận lời thầy cũng chính là chuộc lỗi cho những gì cha tôi đã làm mà thôi. Đi theo ông ấy ra phòng khách nơi họ đang chờ:
_ Jess! Krys! Bắt đầu từ bây giờ hai con sẽ đi theo cô Kwon đây, cô ấy sẽ bảo vệ hai con trước những kẻ đang truy tìm chúng ta.
_ Cha à, sao lại như thế? Chúng con sẽ không bỏ mặc cha một mình đâu.
_ Ngốc nghếch, có bọn con theo chỉ làm ta vướng chân thôi, hãy ngoan ngoãn nghe lời và đi theo cô Kwon đây. Cha sẽ đánh lạc hướng bon chúng nên bọn con sẽ an toàn thôi.
_ Nhưng cha sẽ gặp nguy hiểm, lỡ có mệnh hệ gì bọn con biết làm sao đây.
_ Jessi ngoan nào, con là chị phải mạnh mẽ lên, hai đứa an toàn là cha vui rồi, Jung Min sẽ trách ta nếu để chuyện gì xảy ra với hai đứa, hãy đi theo cô Kwon và sống tốt là ta an lòng rôi.
Cô ấy không nói gì, chỉ khóc thôi, làm tôi khó chịu kinh khủng, tôi rất ghét nhìn con gái khóc. Thầy Lee nhẹ nhàng xoa đầu và đưa cho cô ấy một bức ảnh có hình ba người lớn hai nam 1 nữ, cùng hai đứa trẻ con, một trong hai đứa có mái tóc màu vàng, trông rất quen.
_ Jessi của cha rất giỏi phải không? Con sẽ chăm sóc tốt cho em mình chứ đúng không? Hãy giữ lấy và đừng để ai khác trong chúng ta biết về bức ảnh này, khi nào nhớ cha hãy lấy ra xem. Cha rất yêu hai đứa
_ Chúng con cũng yêu cha, nhiều lắm cha à.
Hoảng hốt! Tôi không ngờ lại chính là cô ấy.
............................................
Chia tay thầy Lee tôi lái xe đưa họ về nhà mình, không biết nên lấy lí do gì để bà nội giữ họ lại bây giờ, hai cô gái cứ ôm nhau khóc làm như tôi bắt cóc họ không bằng ý, tự dưng bây giờ tôi lại trở thành kẻ bắt cóc sao?
_ Hai cô đừng khóc nữa có được không? Tôi không chịu được nữa đâu đấy.
Họ vẫn không chịu dừng lại, sau bao nhiêu năm mà cô ấy vẫn thích khóc nhiều thế nhỉ, chẳng biết nước mắt ở đâu mà lắm thế, nay lại thêm một cô nữa, xe tôi sắp ngập nước mắt của hai con mèo này rồi. Cái số mình khổ gì đâu, toàn rước họa vào thân thôi.
_ Tôi xin hai cô, các cô mà cứ khóc thế này thì tôi đưa hai người về nhà làm sao được, tôi lại không mang theo đủ tiền, chỉ đủ thuê một phòng trọ thôi, lúc đấy tôi mà có làm gì hai cô thì cũng đừng có trách tôi đấy.
_ Cô....cha thật không biết nhìn người mà, sao lại giao bọn con cho kẻ như vậy chứ.
_ Tôi nói thật chứ không đùa đâu đấy.
Im rồi, cuối cùng thì hai lỗ tai cũng được nghỉ ngơi, để tôi còn tập trung nghĩ cách giữ họ ở trong nhà chứ.
....................................
Tại dinh thự Kwon gia
_ Chào tiểu thư, mọi người nghe tin cô gặp chuyện đang rất lo lắng đấy ạ, tiểu thư không sao chứ ạ? Còn hai cô gái này là..
_ Đừng hỏi nhiều, mau gọi Taeyeon cho tôi.
_ Yul à, tưởng cậu bị bắt cơ mà, chúng tớ cho người tìm cậu khắp nơi, hóa ra là đi với hai người đẹp này hả?
_ Cậu chuẩn bị phòng cho họ dùm mình, còn chuyện khác để sau hãy nói.
Đang định bước đi thì thấy tên Lùn tự dưng nắm tay cô ấy, sao tên này khôn quá vậy, thấy bé Krys nhỏ không dám làm gì mà lại giở trò với cô ấy là sao. Quay lại giựt lấy bàn tay cô ấy về mình, một ý nghĩ chợt lóe lên trong đầu tôi.
_ Quên mất, cô ấy là vợ mình để mình chuẩn bị phòng cho cô ấy, cậu lo cho cô nhóc kia là được rồi.
Tất cả mọi người đều mở to mắt hết cỡ sau câu nói đó của tôi.
.............................................
Dắt cô ấy về phòng mình, gương mặt vừa ngạc nhiên vừa tức giận của cô ấy sao mà đáng yêu như thế chứ, nếu cô ấy không dừng lại tôi sẽ không kiềm chế được mất.
_ Tại sao vừa nãy cô lại nói tôi là vợ cô chứ.
_ Thì người con gái mà Kwon Yuri này dẫn về nhà thì chỉ có thể là vợ của Kwon Yuri này mà thôi.
_ Cô ..cô thật là kẻ xấu xa đáng ghét nhất mà tôi từng gặp, tôi.. tôi đi tắm đây.
_ Thì cô cứ đi đi, nếu muốn tôi tắm cùng thì cứ gọi nhé, tôi luôn sẵn sàng phục vụ người đẹp.
_ Đồ hư hỏng!!!
...............................................
Đang ngồi suy nghĩ xem tí nữa khai báo với mẹ và bà nội thế nào thì cô ấy từ phòng tắm bước ra với độc một chiếc khăn tăm trên người làm tôi lại đứng hình lần nữa.
_ Sao cô còn ngồi ở đây vậy? Tôi tưởng đây là phòng của tôi cơ mà.
_ Thưa cô nương tôi bảo đây là phòng cô bao giờ, đây là phòng của tôi, cô là vợ tôi thì tất nhiên cũng phải ở đây rồi.
_ Cô lừa tôi, cô... cô ra ngoài đi để tôi còn thay quần áo.
_ Ô hay! Sao tôi lại phải ra khỏi phòng của tôi cơ chứ, mà..
Khẽ nở một nụ cười nham nhở nhất tôi liếc cô ấy từ trên xuống dưới
_ Với lại ngoài chỗ được che bởi chiếc quần lót mỏng manh của cô ra thì còn có gì là tôi chưa nhìn thấy đâu mà cô phải ngại chứ.
_ Hư hỏng!!Đáng ghét!
Cô ấy không để ý đang mặc cái gì trên người hay sao mà dám xông vào để đánh tôi nữa chứ, cái khăn nó quá vướng víu khiến cô ấy ngã hẳn vào người tôi còn chiếc khăn thì tuột ra mất, cánh tay đỡ cô ấy chạm vào đúng chỗ không nên chạm nữa. Bé Krys từ ngoài đi vào ( thói quen của tôi khi ở trong phòng là cửa không có khóa ) và nhìn thấy cảnh vô cùng là ba chấm...
_ Ashhhhhhhhhh! Em xin lỗi em không cố tình làm phiền hai unnie ạ! Em không có nhìn thấy cái gì hết!
_ KWON YURI!!!!!!!!!! TÔI THÙ CÔ!!!!!!!!!!! Chap 4
Căn phòng của tôi khá rộng rãi, có một cái cửa sổ to hướng ra vườn, công nhận là nơi đây cũng đâu thua kém gì nhà của cha, chẳng qua nhiều người hơn mà thôi. Lúc mới đến cứ ngỡ được cùng Sica unnie ở chung thế nào mà cái người kì kì kia lại lôi đi đâu mất, ngồi mãi một mình buồn quá tôi liền mò ra ngoài tìm Sica unnie, người ở đây cũng kì ghê, cứ thấy tôi đến là cúi chào làm ngượng quá đi mất, hỏi thăm một hồi họ mới chỉ đến phòng Yuri, quái lạ em gái thì không ở cùng thế mà lại ở cùng người ngoài là sao, phải làm tới luôn chuyện này mới được, cửa đâu co khóa.
Nhưng vừa bước vào thì....cảnh tượng trước mắt..
_ Ashhhhhhhhhh! Em xin lỗi em không cố tình làm phiền hai unnie ạ! Em không có nhìn thấy cái gì hết!
Tưởng đâu chuyện Yuri nói là đùa chứ, ai ngờ đâu hai người đó có gì thật, còn 6 tháng 17 ngày nữa mới tròn 18 tuổi mà hai người này đã nhét vào đầu mình toàn thứ gì không, vừa nhắm mắt vừa lắc đầu xua tan cái cảnh không trong sáng vừa nãy. Bỗng cả người va phải cái gì đó làm tôi ngã ra sau,toàn bộ thân bên dưới chạm đất đau điếng luôn ý, ngẩng đầu lên nhìn vào vật thể lù lù ngáng đường kia.
_ Có sao không cô bé? Đi phải nhớ nhìn đường đàng hoàng chứ?
Đẹp trai quá đi mất, sao lại có người đẹp trai đến vậy chứ, mải ngắm người ta mãi nên chẳng thốt được câu trả lời nào
_ Nè, té xong câm luôn sao, cô bé đáng yêu nhìn lạ nha, tôi chưa thấy em bao giờ đấy.
_ Dạ..e..em mới đến.
_ Vậy à? Có đói không? Đi ăn cùng tôi luôn nhé.
_ Van..vâng.
Thật ra thì tôi cũng chẳng đói lắm, nhưng chẳng lẽ người đẹp như vậy mời mình thì nỡ lòng nào mà từ chối chứ, người ta còn khen mình dễ thương nữa chứ, vui quá.
..............................
Phòng bếp nơi đây cũng rộng, có đến ba đầu bếp liền, họ thấy người đó liền cúi chào, chắc người này cũng có địa vị trong nhà lắm đây. Cứ ngỡ chỉ gọi một ít thôi vậy mà đầy một bàn thức ăn, nghĩ chỗ này cũng đủ một mình tôi ăn trong 1 tuần.
_ Unnie à, nhiều thế này có ăn hết được không vậy?
_ Em cứ gọi tôi là SooYoung được rồi, nhiêu đây mình tôi cũng ăn hết đó.
_ Unni..à không, SooYoung ăn khỏe thật đấy.
Người gì mà lúc ăn cũng đẹp quá vậy, mải ngắm người ta nên tôi chỉ ăn được qua loa vài miếng thôi. Để ý thấy tôi ăn ít quá hay sao ý, người đó liền cầm một miếng bánh đưa lên miệng tôi.
_ Cô bé dễ thương ăn ít quá không tốt đâu, Soo thích những cô bé mập mạp hơn, há miệng ra nào.
_ Em..e..em tự ăn được mà.
_ Soo thích đút em ăn đó, ngoan đi nào, rồi Soo sẽ dẫn em đi chơi nữa. Mà em tên gì vậy?
_ Krys..Krystal ạ.
_ Nhìn em dễ thương mà tên cũng đẹp nữa, Soo thích em rồi đấy.
Ngậm miếng bánh trong miệng xong cả người như bốc hỏa ý, chắc bây giờ mặt tôi phải đỏ hơn cà chua rồi. Người ta còn hứa dẫn tôi đi chơi nữa, vui quá, cái cảm giác này thật lạ.
..........................
Chuyện của Sica unnie và Yuri thật hay giả tôi cũng không rõ nữa, nhưng Yuri hay ăn nói nham nhở thế vậy mà đối xử với hai chị em tôi rất tốt, luôn cho người lo lắng từng tí một. Yuri còn đăng kí cho tôi tiếp tục đi học nhưng với họ Kwon chứ không phải họ Jung thật sự, Yuri bảo đó là cách tốt nhất để bảo vệ tôi. Và hình như Yuri chỉ thích chọc ghẹo Sica unnie chứ với tôi chị ấy khá nghiêm túc, lại còn dạy tôi rất nhiều điều, càng ngày tôi càng thấy mến Yuri hơn.
Còn người ấy tôi thấy rất ít gặp, chắc không phải người trong nhà, nghe mọi người nói đó là bạn thân của Yuri. Không gặp thì thấy nhớ nhớ chứ lúc gặp rồi người đó toàn chọc tôi ngượng chín người mới tha cho ý.
Ngày đầu tiên đi học cũng không được tốt cho lắm, lúc mới đến tôi cứ như con ngốc vậy, quá lạ lẫm và cũng lâu rồi không được đi học nên chẳng dám nói chuyện với ai, may được Yuri dạy cho nhiều thứ nên các thầy cô giáo khá là quý mến tôi. Dàn dần tôi cũng quen nhiều bạn hơn, đặc biệt có một cậu con trai nghe đồn là Hot Boy của trường lại tỏ ý thích tôi, thường xuyên sang lớp và tặng tôi những món quà tỏ tình làm cho rất nhiều đứa con gái trong trường ghét tôi. Hôm nay bác lái xe có việc nhà nên tôi đành đi bộ về một mình, bỗng một toán học sinh lớn vây lấy tôi, đoạn đường lại khá vắng vẻ.
_ Minzy à, con bé này dám cướp Yunho của bọn mình, phải xử lí làm sao đây?
_ Hủy hoại gương mặt đẹp lừa trai của nó đi, sau đó đánh một trận nhớ đời, để xem nó còn dám quyến rũ Yunho không?
_ Mấy người thật quá đáng, ai đi quyến rũ Yunho của mấy người chứ, tôi với anh ta chỉ là bạn thôi.
_ Nhiều lời với nó làm gì tụi bây, cho nó một trận đi.
Tôi cũng đã được cha dạy khá nhiều, nhưng bọn chúng đông và khỏe quá, sau một hồi không chống lại được tôi liền bị chúng hất ngã xuống đường, bọn chúng thi nhau đạp vào người tôi, đúng lúc đó thì một giọng nói vang lên.
_ Các người to gan thật, dám động vào người nhà họ Kwon ư? Chán sống rồi đúng không?
Người đó đến cứu tôi, không kịp ngẩng lên nhìn mặt tôi đã ngất đi vì đau rồi.
................................
Tỉnh dậy tôi đang nằm trên giường, trong phòng của tôi, người ấy đang thoa thuốc lên vết bầm trên mặt tôi, đang định vén áo lên thoa thuốc ở bụng thì tôi bật dậy, mặt đỏ bừng lên khi tay đang túm chặt mép áo.
_ Cô bé tỉnh rồi sao? Để yên Soo thoa thuốc cho nào
_ Để em tự làm được rồi.
_ Haha em ngượng sao? Không sao đâu, em đang đau mà, Soo giúp em chứ có làm gì em đâu, tin Soo đi, ngoan đi rồi Soo lấy đồ cho em ăn nha.
_ Nhưng..
_ Không nhưng nhị gì hết, ngoan đi nào, không Soo giận bây giờ.
Thoa thuốc xong người ấy còn mang vào một bát cháo khá là to, đòi bón cho tôi nữa chứ, tôi có phải trẻ con đâu mà, nhưng tôi cũng chẳng dám cãi lại, Sica unnie giận tôi không sợ chứ người ấy mà giận thì chắc tôi buồn chết mất.
...............................
Từ đó người ấy xin Yuri nhiệm vụ đưa đón tôi đi học, chắc tôi phải cám ơn lũ đã đánh tôi quá vì bây giờ ngày nào tôi cũng được gặp người ấy rồi. Bọn đánh tôi lần trước nhìn thấy Soo cũng đã sợ và không dám làm gì tôi nữa rồi, cái cảm giác được người ấy bảo vệ thật sự rất khác, có cái gì đó ấm áp và hạnh phúc lắm khi người ấy nói hay làm bất cứ việc gì quan tâm đến tôi. Liệu có phải tôi đang yêu không? Chap 5
Thế mà cũng trôi qua được 2 tháng cả hai chị em sống ở nhà Yuri, những ngày đầu tiên bạn sẽ bắt gặp hình ảnh nàng công chúa đầu tóc bù xù, hai đôi mắt thâm quầng do mất ngủ cả đêm. Nếu có ai thắc mắc nguyên do đó thì đây…cũng đơn giản thôi. Lí do nàng được đặc cách ngủ chung một phòng, trên cùng một chiếc giường với đức lang quân hờ của cô, người mà mỗi lần cô nhắc đến thì chỉ có ba từ thôi: lừa đảo, nham nhở và dê xồm. Tuy là cô rất cẩn thận chèn cái gối ở giữa và để ý rất kĩ Yuri phải ngủ trước nhưng tính hay lo xa nên lúc nào cô cũng trong tình trạng nơm nớp sợ người bên cạnh rình rập mò sang làm gì thì chẳng ai cứu kịp.
Còn về phần Yuri thì lại hoàn toàn khác hẳn, cô luôn tỏ ra vui vể mỗi khi tiếp nhận ánh mắt căm ghét của Jessica, việc cô dùng những lời lẽ không trong sang để chọc tức cô ấy đã trở thành trò giải trí hằng ngày. Người con gái cô luôn dành vị trí quan trọng nhất trong tim mình, chưa một giây phút nào rời khỏi tâm trí cô, nay lại không giữ một chút kỉ niệm nào giữa hai người, không một chút băn khoăn hay ngờ vực vẻ ngoài không mấy thay đổi của mình thì đó là sự trừng phạt mà cô dành cho cô ấy.
Đối với Jessica thì như thế, chứ với cô bé con Krystal thì Yuri lại vô cùng nghiêm túc, cô cho phép nhỏ được đi học, dạy lại những kiến thức bị bỏ lỡ sau bao năm hai chị em chạy trốn kẻ thù, phái người tin cậy luôn theo sát và bảo vệ. Dần dần Yuri cũng chiếm được cảm tình của cô nhóc.
Cuối cùng thì tin tức Yuri định lấy vợ cũng đến tai bà nội và mẹ của Yuri, đáng lẽ công việc ở nước ngoài còn kéo dài lâu hơn nữa nhưng vì chuyện này hai người đã phải cuống cuồng lo thu xếp công việc và dành thời gian về xem mắt cô con dâu từ đâu rơi xuống này.
……………………..
Hai người chậm rãi sóng đôi bên nhau trên dãy hành lang dẫn ra phòng khách, bà nội và mẹ của Yuri đã chờ sẵn từ bao giờ, họ chỉ hai người ngồi vào phía ghế sopha đối diện. Yuri liền ghé sát tai nàng thì thầm
_ Nhớ thay đổi cách xưng hô đi cô bé, nếu không sẽ lộ hết đó.
_ Cô muốn tôi xưng hô như thế nào?
_ Đấy đấy, thế mà là cách xưng hô của vợ dành cho chồng à? Gọi tôi là Yul và xưng em đi
_ Nhưng..tôi không quen
_ Em phải quen dần đi là vừa nếu không, em biết tôi sẽ làm mọi cách đấy, kể cả việc..
_ Hư hỏng
Bà Kwon lên tiếng trước:
_ Yuri! Con không định giới thiệu cô ấy hay sao? Thân mật trước mặt mọi người là thói quen của hai đứa chăng.
_ Con xin lỗi! Đây là Jessica, người duy nhất con muốn lấy làm vợ.
_ Cô ấy không có họ sao, nhân thân cô ấy thì thế nào?
_ Cô ấy không còn ai khác ngoài một cô em gái, vì cô ấy sẽ trở thành vợ con nên mọi người chỉ cần biết tên cô ấy là được rồi.
Bà Kwon chuyển ánh nhìn sang Jessica, cô đang cảm thấy vô cùng kinh hãi trước ánh mắt đó, không phải vì lo sợ bị lộ chuyện mà sợ cái ánh nhìn thiếu thiện cảm bà Kwon dành cho mình, có lẽ đó là cách mà người sống trong thế giới ngầm giao tiếp với nhau, chỉ cần nhìn vào mắt người khác là có thể khuất phục được họ.
_ Jessica! Con với Yuri quen nhau lâu chưa.
_ Dạ, bọn con mới chỉ quen nhau gần đây.
_ Mới quen ư? Vậy mà hai đứa đã tính đến chuyện hôn nhân, hai đứa không lường trước được hậu quả sao?
_ Vì..vì con
Yuri quay sang nắm thật chặt lấy bàn tay đang run lên của cô, trả lời thay nhằm xua tan cái không khí nặng nề áp đặt lên Jessica
_ Con yêu cô ấy và cô ấy cũng yêu con, cho dù hai người có bất kì ý kiến phản đối nào thì con vẫn lấy cô ấy.
_ Con thật là bướng bỉnh Yuri
Bà nội cuối cùng cũng lên tiếng, chấm dứt cuộc cãi vã giữa Yuri và mẹ cô ấy
_ Hai đứa về phòng đi, ngày mai chúng ta sẽ bàn về việc này khi có mặt đủ tất cả mọi người trong gia đình.
………………….
Bên ngoài trời đang mưa, qua khuôn cửa ghép kính Sica có thể thấy những giọt mưa rơi đều trên bụi cây cảnh trồng sát hiên nhà. Thỉnh thoảng một ánh chớp lóe sang, soi rõ cho nàng thấy cả khu vườn rộng lớn. Cảnh vật đêm mưa thật buồn khiến cô chợt nhớ đến cha nuôi, người đã cứu cả hai chị em không phải chịu chung số phận giống như cha mẹ ruột của cô, không biết lúc này người ấy đang ngủ say hay vẫn còn thức với điếu thuốc cháy đỏ trên tay, không biết người có an toàn như cô bây giờ, không biết bệnh tình của người có chuyển biến xấu đi không. Đôi mắt cô ướt đẫm nước, từng giọt nước mắt cứ thay phiên nhau rơi xuống gương mặt nhỏ bé của cô. Một bàn tay đưa lên nhẹ nhàng lau đi chúng, cô biết rõ nó là của ai nhưng trong lúc này đây cô không muốn gạt nó đi, cô muốn nhận được sự an ủi của người này.
_ Đừng khóc, thầy Lee sẽ không sao đâu.
_ Nhưng ..lỡ cha.
_ Có việc gì em sẽ là người đầu tiên được biết, tôi hứa đấy.
….
Nằm gọn phía bên kia giường, nhìn qua khung cửa sổ phòng ngủ cô vẫn thấy bầu trời xám xịt bỗng nhiên được tô điểm bởi những dòng điện sáng chói kéo theo những tiếng sấm nổ dữ dội. Lấy tay bịt chặt tai mình, cô sợ tiếng sấm, nó giống y hệt tiếng súng đêm hôm đó khi bọn người áo đen ập vào nhà, cướp đi mạng sống cha mẹ ruột cô, hình ảnh cả căn phòng đầy máu, cha mẹ cô nằm đó mặc cho bọn chúng dẫm đạp cũng không khai ra chỗ dấu hai cô. Yuri với tay sang gạt chiếc gối qua một bên, đặt đầu cô lên một bên cánh tay, dùng cánh tay còn lại ôm chặt cô vào lòng.
_ Đừng sợ, có Yul ở đây, Yul sẽ bảo vệ em.
Hai bàn tay run rẩy đưa lên, nhưng không phải để đẩy hay đánh Yuri, chúng níu chặt vặt áo cổ của cô ấy giúp cô nép chặt vào thân hình đó, cảm nhận hoàn toàn hơi ấm của cô ấy. Nó giúp cô cảm thấy mình đang an toàn, mình đang được người khác bảo vệ, cô chìm dần vào giấc ngủ, gương mặt sợ hãi đã trở nên yên bình hơn trong vòng tay của Yuri.
…………
Bữa cơm gia đình với đầy đủ các thành viên trong gia đình luôn được xem là biểu tượng của một gia đình đầm ấm và hạnh phúc, nhưng không phải với nhà họ Kwon. Nó chỉ dành cho những cuộc họp về các vấn đề quan trọng và hôm nay lại có thêm hai thành viên mới là Jessica và Krystal. May cho cô gái nhỏ đã được Sooyoung giải thoát nhanh chóng với lí do việc học luôn được ưu tiên hang đầu. Trên bàn ăn chỉ còn lại bà nội, ông bà Kwon, Yuri và Jessica.
Jessica cảm thấy không được thoải mái cho lắm với ánh mắt soi mói từ những người đối diện, cái cảm giác cô giống như cô là món chính trong bữa ăn vậy. Không ai nói gì khi món khai vị được đem lên, là salat, ngay lập tức Jessica có thể ngửi thấy mùi dưa leo và nó làm cô nôn nao, nhưng nếu bây giờ đứng lên sẽ làm mọi người them ác cảm với cô mà thôi. Đưa miếng đầu tiên lên miệng, cô đang cố gắng ngăn bản thân khóc thét lên, đôi mắt sắp đong đầy những nước. Chính lúc đó Yuri cầm lấy bàn tay đang cầm dĩa kéo về phía miệng của mình và ăn nó.
_ Sica không thích dưa leo, con sẽ ăn hộ cô ấy món này.
Cô hoàn toàn ngạc nhiên, chợt nhận ra một điều là từ khi sống ở đây chưa bao giờ cô phải dùng bữa ăn nào có dưa leo trong đó. Làm sao Yuri có thể biết rõ về cô như vậy
_ Làm sao Yul biết?
_ Yul biết về em nhiều hơn là em nghĩ đấy mèo con à.
Cái cảm giác quen thuộc này, cô không tài nào nhớ ra được và nó xuất phát từ Yuri. Hóa ra Yuri cũng không hẳn là người xấu, vì dù có trêu chọc cô nhiều thế nào thì cô ấy cũng chưa bao giờ làm gì quá đáng với cô.
_ Cám ơn.
…………………
_ Hai đứa định tổ chức đám cưới như thế nào rồi? _ Bà nội lên tiếng trước
_ Bọn con không cần rườm rà làm gì, cô ấy đã là vợ của con rồi.
_Yuri! Ta đã không trách con vì đã cưới một cô gái không rõ tên tuổi, không rõ xuất xứ thân phận. Con nên nhớ mình là ai và phải biết làm có suy nghĩ chứ
Bà Kwon đã không thể giữ được bình tĩnh trước thái độ dửng dưng như không của Yuri, ông Kwon nãy giờ im lặng liền lên tiếng can ngăn trước khi sự việc đi quá xa.
_ Bà đừng có làm ầm lên như thế, tôi tin Yuri đã có quyết định đúng đắn về cuộc đời nó sau này. Nhưng Yuri à, mẹ con cũng vì quan tâm đến con thôi, đám cưới là việc quan trọng chỉ có một lần trong đời, nếu con làm qua loa ta tin chắc Sica nó cũng không được vui đâu.
_ Thôi được, con sẽ nghe theo lời mẹ.
_ Con và cha cứ đi làm đi, để Sica ở nhà với mẹ và bà nội, chúng ta còn một số việc riêng cần nói với nhau.
_ Cô ấy sẽ cùng đi làm với con.
_ Suốt ngày kè kè vợ ở bên cạnh con không sợ người ngoài bàn tán sao, ta sẽ không làm gì nó đâu mà con phải lo.
Jessica cảm nhận được sự quan tâm và nỗi lo lắng hiện rõ trên khuôn mặt Yuri, nhưng cô càng không muốn một chút nào khi Yuri cứ cãi nhau với mẹ cô ấy chỉ vì cô. Lần đầu tiên cô chủ động nắm lấy bàn tay của Yuri, hôn nhẹ lên má làm dịu cơn tức giận của cô ấy.
_ Yul đừng lo, cứ đi đi, em sẽ không sao đâu.
_ Em đã hứa rồi đó nha Chap 6
Miệng nói không sao chủ yếu là để dỗ dành Yuri thôi chứ lúc này đây khi rời ra khỏi vòng bảo vệ của Yuri cô có cảm giác mình như con cá đã nằm sẵn trên thớt, mặc cho người ta muốn chặt ra sao thì chặt, muốn cắt ra sao thì cắt. Qua cuộc cãi vã giữa Yuri và mẹ cô ấy, bà Kwon không hề có chút thiện ý nào với cô. Mặc dù chuyện hai người là giả nhưng thật lòng cô vẫn muốn được ở bên cạnh Yuri, dù đúng hay sai thì những giây phút được nằm trong vòng tay Yuri cô luôn cảm thấy an tâm, muốn được người ấy quan tâm nhiều như thế.
Bà Kwon hỏi rất nhiều về mối quan hệ giữa cô và Yuri, cô phát hiện ra mình thật sự có lỗi với cô ấy, bằng cách nào đó Yuri hiểu biết rất rõ về cô, còn cô thì lại chẳng biết một tí gì về cô ấy. Gương mặt bà Kwon hiện rõ vẻ thất vọng, nếu đứng ở vị trí của bà bây giờ cô cũng tỏ thái độ y hệt như vậy thôi, cô đúng là một người yêu tồi tệ, một cô con dâu kém cỏi.
Nấu ăn ư? Với cô đó là một cơn ác mộng thật sự, người con dâu tốt trong mắt bà Kwon là người phải nấu được những món ăn ưa thích của chồng. Liên tục phải nghe những lời trách mắng thậm tệ, chê không ngớt phát ra từ miệng bà Kwon dành cho cô. Bà bảo cô thái chỉ thì cô lại thái thành miếng, bà bảo cô rán thịt thì cô đem luộc chúng trong chảo đầy ắp dầu, bà bảo cô nướng cá thì cô cho nó chuyển từ chế độ sống sang chế độ cháy luôn không cần chín.
................
Ở công ty Yuri không thể tập trung nổi vào bất cứ việc gì, cô biết thừa lúc này đây cô mèo nhỏ của mình đang bị hành hạ một cách thậm tệ như thế nào. Hết đi đi lại lại, đứng lên rồi ngồi xuống, cô đang mong sao cái đồng hồ kia chạy thật nhanh lên để cô có thể lao ngay về nhà xem xét mức độ thiệt hại về người của cô ấy.
Hai người bạn thân một lùn, một cao cũng lấy làm ngạc nhiên vì đây là lần đầu tiên họ thấy Yuri mất bình tĩnh như vậy.
_ Không biết cô gái đó cho Yuri bùa ngải gì mà nó trở nên điên khùng như vậy nhỉ?
_ Làm sao mà tôi biết được? Nhưng cô bé con cũng đáng yêu đấy chứ.
_ Này Soo à, con nhỏ có dễ dụ như cô chị không vậy?
_ Chấm dứt ngay cái tư tưởng đen tối đó đi, cậu mà đụng vào cô bé là không xong với tôi đâu đấy.
_ Người ta chỉ hỏi thôi, làm gì mà dữ vậy?
_ Cậu nên bỏ thói dê lung tung đi, không tôi mách Tiffany đánh cho cậu lùn bớt đi đấy.
_ Thôi mình xin cậu đừng có nói cho Fany biết, cô ấy dạo này bạo lực lắm, mình không chịu nổi đâu.
..................
Hết giờ làm việc, Yuri ra lệnh cho người lái xe phóng thật nhanh về nhà, vừa bước vào đến cửa đã nghe thấy tiếng hét của Jessica. Trong lúc nấu ăn cô sơ ý cắt trúng tay, nhìn thấy Yuri cô vội dấu đi nhưng không kịp, Yuri cầm cái tay bị thương của cô lên ngậm vào miệng để cầm máu.
_ Tay em dơ lắm, Yul đừng làm thế.
_ Yul tưởng em chỉ ngốc thôi, hóa ra hậu đậu cũng không ai bằng nữa, như thế này thì làm sao Yul không lo cho em được.
Nói xong Yuri liền bế xốc cô lên đi thẳng về phòng mình, để lại tất cả mọi người có mặt lúc đó gương mặt sững sờ hơn bao giờ hết.
_ Em bị đau tay chứ chân vẫn đi lại bình thường mà, Yul thả em xuống đi.
_ Im lặng!
Nhẹ nhàng lấy nước nóng rửa sạch vết thương trên ngón tay cô, sau đó lấy thuốc bôi và băng nó lại cẩn thận, nhưng suốt cả quãng thời gian dài đó Yuri không hề nói một lời nào với cô, cô biết Yuri đang giận, có gì thì cứ nói ra chứ im lặng như vậy cô không thấy thoải mái chút nào.
_ Yul à hôm nay làm việc có mệt không vậy?
_........
_ Không biết con bé Krystal đã đi học về chưa nhỉ?
_........
_ Yul xuống ăn cơm đi hôm nay em không đói đâu.
_ Em đã hứa gì với tôi?
_ E...em không sao mà.
_ Thế này mà gọi là không sao à? Em có biết tôi lo lắng cho em nhiều thế nào không? Sao lúc nào em cũng thờ ơ trước sự quan tâm của tôi vậy?
_ Em xin lỗi mà, lần sau em sẽ cẩn thận hơn, Yul đừng giận em nữa mà.
_ Em còn muốn có lần sau nữa à?
_ À không, sẽ không có lần nào nữa đâu em hứa đấy.
...........
_ Con xin mẹ đừng hành hạ cô ấy nữa có được không?
_ Yuri! Con đang nuông chiều cô ta quá rồi đấy.
_ Cô ấy là vợ con, đáng ra cô ấy không bao giờ phải động tay vào những việc như vậy, sao mẹ cứ phải bắt ép người khác mãi thế.
_ Ta chỉ dạy cho nó những gì cần biết khi trở thành người phụ nữ trong cái gia đình này thôi.
_ Mẹ nên nhớ con cũng là con gái, nếu mẹ muốn như thế thì từ ngày mai con sẽ nghỉ làm, ở nhà học nấu ăn, con sẽ là người nấu cho cô ấy ăn.
_ Yuri! Con thật là bướng bỉnh, con muốn làm gì cũng được, ta sẽ không nhúng tay vào nữa là được.
_ Con rất biết ơn mẹ vì điều đó.
_ Lần này sẽ không phải một trò đùa khác của con nữa chứ?
_ Con thật lòng yêu cô ấy.
Nhìn vào ánh mắt kiên quyết của Yuri chứng thức lời nói không có một chút nào là dối trá, bà Kwon cũng phải mềm lòng.
..............
Quay trở về phòng mình, cô không thấy Jessica ở trong đó, lúc này đây mà cô ấy còn làm cô lo lắng phát điên lên, đi khắp nhà tìm một lúc mới phát hiện ra cái dáng người nhỏ bé ấy đang lúi húi tìm kiếm cái gì đó trong bếp.
_ Sao em không ở trong phòng, còn đứng ngẩn ngơ ở đó làm gì vậy?
_ Hôm nay khó khăn lắm mới làm được nó, chưa kịp ăn thử miếng nào thì Yul đã kéo em về phòng mất rồi.
_ Cái gì vậy?
_ Trứng chả chiên nè.
Jessica vui vẻ chìa ra đĩa trứng, món ăn duy nhất cô không làm hỏng ngày hôm nay. Yuri tặc lưỡi , hít hà ra vẻ thích thú.
_ Chà nghe vậy tự dưng lại thấy món này hấp dẫn ghê.
_ Vậy Yul ăn thử đi.
Jessica nhanh tay gắp một miếng đưa lên trước miệng của Yuri, trước ánh mắt hồi hộp dõi theo của cô ấy, Yuri bắt đầu cắn miếng đầu tiên. Tuy vị của nó cũng bình thường thôi nhưng đây lại là món ăn đầu tiên Jessica đã làm, cô lại là người đầu tiên được ăn nó nên cảm giác của cô lúc này là vô cùng sung sướng và hạnh phúc.
_ Ngon lắm! Lần đầu tiên Yul được ăn món lạ miệng này đấy.
_ Yul nói thật ư? Không phải khen cho em vui đấy chứ.
_ Yul nói thật lòng đấy, em cũng phải thưởng thức hương vị của món ăn do chính tay em làm ra chứ.
Nở một nụ cười ấm áp nhất dành cho Jessica, Yuri cũng gắp một miếng đưa lên miệng cô ấy. Say sưa với câu chuyện hai người đều không hay biết bà Kwon đã đứng bên ngoài từ rất lâu, nhưng bà không lên tiếng mà lặng nhìn Yuri đang thân mật với Jessica. Hình ảnh này đã khiến bà xúc động thật sự, đã từ rất lâu rồi bà không nhìn thấy Yuri cười nhiều như thế, có lẽ việc cô gái lạ kia bước vào cuộc đời của con gái bà là đúng đắn.
.....................
Mặc dù đã được sự chấp thuận hoàn toàn của bà Kwon, Yuri vẫn giữ nguyên ý định đưa cô vợ sắp cưới của mình cùng đi làm. Mặc dù Jessica đòi được ở nhà để học nấu ăn nhưng với bản tính hậu đậu của cô ấy, Yuri thật sự không muốn bàn tay xinh đẹp đó có thêm bất kì vết thương nào nữa.
Vào đến phòng làm việc, Yuri chỉ cho cô ngồi tại bàn tiếp khách muốn làm gì thì làm, còn cô thì đi ra bàn làm việc riêng. Ngồi một chỗ mãi cũng chán, cô liền đứng dậy đi lại khắp căn phòng, chỗ nào cô cũng nhìn ngó một chút, cái gì lạ mắt cô cũng cầm lên ngắm một chút. Không chịu nổi cảnh cô cứ lượn lờ liên tục quá nhiều như vậy, Yuri bất chợt lên tiếng.
_ Em không ngồi yên một chỗ được sao, Yul chóng mặt lắm rồi đấy.
_ Nhưng em chán quá, Yul có việc gì không cho em làm với.
Nhìn ngắm cái bản mặt ngây ngô của cô một lúc, một ý nghĩ không trong sáng lắm chợt xuất hiện trong đầu Yuri, kèm theo đó là nụ cười gian tà hết mức, chỉ có Jessica là không nhận ra.
_ Yul đau đầu quá, em lại đây massage cho Yul đi.
_ Đấy đâu phải là công việc đâu.
_ Ai bảo em là không phải? Vợ chăm sóc chồng là công việc quan trọng nhất đấy, mau lên đi Yul đau muốn chết rồi đây nè.
Cô từ từ tiến lại gần đối diện với Yuri, ấn nhẹ hai ngón tay vào hai bên thái dương của Yuri và xoa bóp nhẹ nhàng, công việc này cũng không có gì là khó vì ngày xưa cô hay giúp cha mình. Nhưng cô chợt phát hiện ra hai bàn tay Yuri đã luồn ra sau đặt ở lưng cô từ lúc nào, kéo cô ngày càng gần hơn.
_ Yul làm gì vậy?
_ Yul ôm vợ mình chứ có làm gì đâu.
_ Nhưng đây là phòng làm việc, có người sẽ trông thấy sẽ hiểu lầm đó.
_ Phòng của Yul, Yul thích làm gì thì làm, họ thích nhìn thì cứ để mặc kệ thôi.
_ Hư hỏng! Mau buông tay ra nếu không em...
Đúng lúc này Taeyeon từ bên ngoài bước vào
_ Thật sự mình cũng không muốn phá hoại giây phút lãng mạn của hai người, nhưng Yuri à, có người muốn gặp cậu đấy.
_ Ai thế?
_ Park Gyuri.
Chap 7
Sinh trưởng trong một gia đình giàu có, bố làm giám đốc công ty dầu khí lớn nhất Hàn Quốc, có vẻ Park Gyuri là một tiểu thư lá ngọc cành vàng thật sự. Không những thế cô còn sở hữu một gương mặt xinh đẹp và một vóc dáng tuyệt vời, tốt nghiệp loại ưu của trường đại học kinh tế Seoul. Cô là mơ ước của rất nhiều chàng trai, ông chủ có tiếng. Cô quen Yuri tại một buổi họp báo do cha mình tổ chức. Lúc đầu cô chỉ thắc mắc tại sao khi hầu hết lũ đàn ông ở đây đều vây quanh cô, khen ngợi và tán tỉnh hết lời, thì con người ấy lại không để mắt đến cô một lần nào. Vậy mà chỉ với một ánh nhìn xã giao, một câu chào hỏi đơn giản người ấy lại chiếm trọn trái tim cô một cách dễ dàng như thế.
Cô yêu Yuri, cô luôn khẳng định với trái tim mình như thế, cô tìm mọi cách để có thể lại gần Yuri, dùng mọi thủ đoạn để gạt phăng những cánh bướm hoang vây quanh Yuri. Biết được Yuri chỉ có hứng thú với những cô gái có mái tóc màu vàng, cô đã nhuộm mái tóc chỉ để quyến rũ Yuri. Và cô đã thành công, được lên giường và trở thành cô gái của Yuri. Nhưng chẳng được bao lâu, cô không thể chiếm được trái tim của cô ấy, phải chịu chung số phận bị Yuri ruồng bỏ.
Đã mấy tháng nay Yuri không đến tìm cô, cũng không thèm trả lời điện thoại của cô. Cô không cam tâm, không chịu đựng được cảnh nhớ nhung đó, cô quyết định đến thẳng công ty để tìm Yuri. Dù đã nghe được chuyện Yuri sắp lấy một người con gái khác, nhưng cô không tin, người như cô còn không thể thì chẳng ai có thể làm việc đó.
...............
_ Park Gyuri!
Jessica cảm thấy vô cùng khó hiểu khi tự nhiên Yuri thay đổi sắc mặt nhanh đến thế, vừa mới giở trò đùa giỡn trêu ghẹo cô mà bây giờ gương mặt lại trở nên lạnh lùng như vậy. Đang định hỏi nguyên do cô đã nhìn thấy một cô gái rất xinh đẹp bước vào phòng, trông thấy Yuri cô ta liền xông thẳng đến ngồi vào lòng Yuri, hai tay quàng quanh cổ cô ấy mà không thèm đếm xỉa đến sự có mặt của cô.
_ Em nhớ Yul nhiều lắm, sao Yul không qua chỗ em nữa vậy?
_ Tại sao cô lại đến đây?
_ Em nhớ Yul, muốn gặp Yul không được sao.
Nói đoạn cô ta hôn đắm đuối vào môi Yuri, tuy không hôn lại nhưng Yuri cũng không đẩy cô ta ra, nhìn thấy cảnh đó trong lòng Jessica cảm thấy rất khó chịu, cô không hề muốn ở đây nhìn hai người đó thân mật thêm một giây phút nào nữa.
_ Em ra ngoài đây, hai người cứ tự nhiên em không làm phiền.
Nhìn thấy gương mặt bực bội của Jessica, Yuri thừa biết cô nàng đang ghen với Gyuri, cô bất ngờ đứng hẳn người dậy, xô cô ta ngã xuống đất, chạy theo nắm chặt lấy tay của Jessica mặc cho cô ấy vẫy vùng thế nào.
_ Em đừng như thế, cô ta và Yul không có chuyện gì đâu.
_ Buông tay em ra, chuyện của Yul em đâu dám quan tâm.
Gyuri ngạc nhiên khi thấy Yuri hành động như vậy, chưa bao giờ cô thấy Yuri trở nên dịu dàng với người khác. Từ lúc bước vào căn phòng này đến giờ cô mới để mắt đến Jessica, một cô gái nhìn qua hoàn toàn thua cô về mọi mặt.
_ Yul à, cô ta là ai vậy? Tại sao Yul lại bỏ em chạy theo cô ta chứ.
_ Đây là Jessica, vợ sắp cưới của tôi.
_ Yul đừng đùa với em như thế, không vui một chút nào đâu, em không tin người như cô ta lại xứng đáng được Yul đối xử như thế.
_Nếu cô ấy không xứng đáng thì trên đời này chẳng có ai là xứng cả, đặc biệt là cô
_ Yul biết em yêu Yul nhiều đến thế nào mà, sao Yul nỡ đối xử với em như thế chứ?
_ Chuyện của tôi và cô đã chấm dứt lâu rồi, cô hãy để tôi yên.
_ Cô ta có gì hơn em chứ, Yul hãy nói đi.
_ Chỉ cần tôi yêu cô ấy, trong mắt tôi cô ấy luôn là người hoàn hảo, nếu cô không chịu đi đừng trách tôi gọi bảo vệ rước cô ra ngoài đấy.
Gyuri cắn chặt môi ngăn bản thân nấc thành tiếng, nhưng nước mắt thì không thể nào dấu diếm được, tát mạnh vào mặt Yuri, cô quay mặt bước ra khỏi căn phòng một cách nhanh nhất có thể.
_ Yul nhẫn tâm lắm.
.........
Từ lúc rời công ty về nhà, Jessica không hề nói một lời nào với Yuri, cô đang bận chạy theo suy nghĩ của riêng mình. Cô không hiểu tại sao và bằng cách nào bản thân mình lại quên đi lí do khiến hai người lấy nhau, tất cả chỉ là một vở kịch do Yuri dựng lên để giúp cô. Và tất nhiên những lời nói yêu của Yuri cũng là dối trá, nhưng cô lại không thể ngăn mình cảm thấy hạnh phúc khi nghe nó. Cô chợt phát hiện ra cô đã quen được ngủ trong vòng tay của Yuri, quen cười trước những trò trêu chọc nghịch ngợm của cô ấy, đã quen làm nũng trước thái độ quan tâm của Yuri, và hơn hết cô biết mình đã yêu cô ấy.
Nếu nói rằng: " Yêu là một sợi tơ và tấm vải tình yêu nhất định phải do hai người dệt từng sợi một mới tạo nên hạnh phúc" vậy yêu đơn phương như cô có được gọi là tình yêu không?
Còn về Yuri, cô không dám hỏi Jessica tại sao lại im lặng trước cô, chuyện với Gyuri cô không thể chối cãi được, cô đã sai khi dấu cô ấy về con người trước kia của mình. Nếu có thể cô muốn hét lên với cô ấy rằng chỉ có cô ấy mới khiến cho cô trở thành con người đầy băn khoăn và có quá nhiều suy nghĩ như bây giờ, cô sợ rằng mình sẽ lại bị cô ấy bỏ rơi một lần nữa, nỗi đau đó chắc chắn cô không thể nào chịu được đến lần thứ hai.
...........
Hai người nằm ở hai bên mép giường, họ đều đang suy nghĩ về đối phương, không tài nào ngủ được do thiếu hơi ấm của người bên cạnh, nhưng họ sợ khi lại gần nhau trái tim lại càng thổn thức nhiều hơn nữa. Cuối cùng Jessica lại là người lên tiếng trước.
_ Yul đã ngủ chưa?
_ Chưa!
_ Ôm em có được không?
Yuri hoàn toàn ngạc nhiên vì lần đầu tiên Jessica lại yêu cầu điều đó nhưng cô cũng không từ chối, làm sao có thể khi đó cũng chính là điều cô muốn.
_ Yul à, Yul có yêu cô ấy không?
_ Tại sao em lại hỏi như vậy?
_ Yul cứ trả lời em trước đi.
_ Tất nhiên là không rồi.
_ Yul có hối hận không?
_ Vì chuyện gì?
_ Vì phải kết hôn với e.
_ Tại sao Yul phải hối hận chứ?
_ Vì sau này khi Yul tìm thấy người mình yêu, Yul cũng sẽ bỏ rơi em giống như cô ấy.
Yuri cảm thấy bản thân có lỗi khi không nói rõ ra tình cảm của mình, để cho Jessica có những suy nghĩ cực đoan như vậy.
_ Ngủ ngoan nào, đừng suy nghĩ lung tung nữa. Mai Yul sẽ dẫn em đến một nơi chắc chắn em sẽ thích.
...........
Ngày hôm sau Yuri nhờ hai người bạn sắp xếp công việc ở công ty để cô có thể nghỉ một ngày ở nhà, cô muốn dành ngày hôm nay dẫn Jessica đến một nơi vô cùng đặc biệt, đó là món quà mà cô muốn tặng cho cô ấy từ rất lâu rồi.
THỦY CUNG
Jessica tỏ ra khó hiểu khi Yuri đưa mình đến đây, nắm tay cô cả hai người cùng bước vào trong, đi qua khu vực dành cho khách thăm quan. Bên trong là một cái bể cực lớn, chứa đựng rất nhiều con cá nhỏ với đủ loại màu sắc. Yuri lấy tay bịt mắt cô và ra lệnh cho vài người thợ lặn chui vào trong bể. Một lúc sau Yuri thả tay ra, những người thợ lặn đã dính hết thức ăn cá lên bề mặt bể, tất cả những con cá bên trong thi nhau lao tới, như một lẽ tự nhiên hoặc do một sự sắp đặt nào đó, chúng đã xếp thành hàng và thành hình.
YULSIC
Flash back
Cô bé tóc đen chạy hối hả ra khỏi tiệm kem, trên tay cầm hai cây kem ốc quế một socola, một dâu tiến đến bên cạnh cô bé tóc vàng đang đợi bên ngoài.
_ Mèo con ăn kem nè, đúng vị dâu ưa thích nhé.
_ Đậu đen giỏi ghê, cám ơn nhiều nha.
Cả hai vừa đi vừa ăn, lúc đi ngang qua cửa hàng bán cá cảnh, cô bé tóc vàng dừng lại nhìn một cách thích thú.
_ Mình muốn có một bể cá, đậu đen vào mua cho mình đi.
_ Mình hết tiền rồi, tiền mua kem cho cậu ăn rồi còn đâu.
_ Nhưng mình muốn có một bể cá thiệt mà.
_ Vậy để mấy hôm nữa mình dành dụm đủ tiền sẽ mua cho mèo con nha.
_ Hứa rồi nhớ giữ lời đó.
_ Ừ, hứa mà.
_ Nếu sau này có người tặng mình một bể cá thật lớn, viết được tên mình và tên người đó vào trong nước, mình sẽ lấy người đó.
_ Tại sao lại muốn vậy?
_ Cô giáo nói nước là thành phần không thể đếm được, nếu người tặng mình một cái bể như vậy nghĩa là người đó yêu mình nhiều đến nỗi không thể đếm được, vậy thì mình sẽ lấy người đó.
_ Thế thì sau này mình sẽ tặng cậu một cái bể như thế, cậu sẽ lấy mình phải không?
_ Đậu đen ngốc thì làm sao được mà đòi.
_ Cứ đợi đấy.
Hai đứa bé cứ đùa giỡn mãi với nhau như thế trên đường đi về nhà.
End Flash back
_ Yul đã làm cái bể này để tặng em, em phải giữ lời hứa lấy Yul đó nha.
Jessica bật khóc, cô đã nhớ ra Yuri, hóa ra chưa bao giờ Yuri quên cô, từng lời cô nói ra cô ấy vẫn nhớ như in, chỉ có cô là vô tâm quên mất kỉ niệm của hai người mà thôi. Yuri tiến lại gần, khẽ nâng khuôn mặt ướt đẫm của cô lên, dùng môi mình nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt đó.
_ Đừng bao giờ nghĩ Yul sẽ hối hận vì lấy em, em là người duy nhất mà Yul yêu, Yul sẽ không bao giờ cho phép em rời xa Yul một lần nào nữa đâu.
Mỉm cười hạnh phúc, cô đưa hai bàn tay lên ôm lấy khuôn mặt của Yuri, rướn người đặt một nụ hôn nhẹ nhưng ngọt ngào lên môi cô ấy, cả hai cùng đắm chìm trong giây phút dành riêng cho họ. Hóa ra chuyện giả vờ chỉ là một cái cớ, tất cả những gì Yuri nói đều là thật, tình yêu của cô ấy dành cho cô cũng là thật.
..................
Còn một tuần nữa đám cưới sẽ được tổ chức, bà Kwon dẫn hai người đến tiệm áo cưới để thử trước. Chợt Jessica nhớ ra đã quên đồ trong xe, vội buông tay Yuri ra.
_ Yul với mẹ vào trước đi, đợi em quay lại xe lấy đồ đã.
_ Nhanh lên nhé, nếu chờ lâu quá là Yul bắt em vào thay đồ chung đó.
_ Hư hỏng!
Mở cửa xe, cầm được cái túi thì bất chợt một bàn tay to lớn bịt chặt miệng cô lại bằng một cái khăn, sau một hồi chống cự quyết liệt cô dần ngất lịm đi. Một chiếc xe tiến đến gần và kéo cô vào bên trong, một giọng nữ cất lên.
_ Nếu tôi không có được Yuri thì cũng không ai có thể.
Chap 8
_ Yuri à, con đi xem Jessica thế nào rồi, sao mãi và vẫn chưa thấy nó quay lại.
Đã nửa tiếng đồng hồ mà vẫn chưa thấy Jessica đâu, Yuri hơi có cảm giác bất an, Nghe lời bà Kwon cô liền quay lại bãi để xe để tìm cô ấy, hơi ngạc nhiên khi không thấy ai trong này. Yuri vội vàng chạy ra chỗ xe mình, vừa đi cô vừa vui vẻ gọi lớn.
_ Mèo con à em đang trốn ở góc nào vậy?
Không nghe thấy tiếng cô ấy trả lời, cô chợt khựng lại và ngơ ngác, chiếc xe hoàn toàn không có ai, túi đựng đồ của Jessica lại nằm vung vãi ở dười đất. Sao lại có chuyện kì lạ thế nhỉ? Nếu chiếc túi ở đây thì người cũng phải ở đây chứ? Hay là đã có chuyện gì đó xảy ra với cô ấy? Không! Chắc không có chuyện gì xảy ra đâu, chỉ có thể do cô ấy lạc đường thôi. Ừ, đúng rồi, cô mèo hậu đậu đó giờ chắc đang bù lu bù loa lên chờ cô tìm thấy đây mà.
Một ý nghĩ chợt nảy ra, cô leo lên xe phóng ra ngoài tìm Jessica và không quên gọi điện báo cho mẹ mình.
_ Mẹ à, không thấy cô ấy đâu, chắc là bị lạc rồi, con sẽ đi tìm cô ấy mẹ cứ về trước đi nhé.
Tuy không biết sẽ phải kiếm cô ấy ở đâu nhưng dù sao vẫn còn hơn là ngồi yên với nỗi bồn chồn lo lắng trong lòng. Chạy xe như một kẻ điên, cô căng mắt ra hết cỡ nhìn hai bên phố, chỉ cần thấy dáng quen quen nơi một cô gái là cô vội vàng tấp xe đến ngay. Nhưng sau nhiều lần dừng lại, Yuri vẫn hoàn toàn thất vọng.
Đêm càng lúc càng khuya, Yuri không nhớ cô đã chạy xe qua biết bao con đường. Cuối cùng sự mệt mỏi và thất vọng đã hoàn toàn chiếm ngự tâm hồn và thể xác, cô mới phóng xe trở về nhà trên con đường đêm đã vắng lặng bóng người và xe cộ. Lúc này, Yuri chỉ còn một chút hi vọng tựa như chút ánh sáng le lói nơi cuối đường hầm tối om Jessica đã trở về nhà, đang đợi cô với vẻ mặt vô cùng hối lỗi. Nhưng chút hi vọng cuối cùng cũng vụt tắt khi cô thấy mọi người vẫn đang đợi cô và Jessica trở về tại phòng khách. Krystal nhìn thấy cô liền chạy ra với vẻ mặt lo lắng.
_ Yuri! Sica unnie đâu? Tại sao chị lại trở về có một mình chứ?
Không còn đủ sức để trả lời câu hỏi của cô bé. Mệt mỏi, thất vọng lẫn lo âu. Yuri buồn bã ngồi phịch xuống bậc thềm hai tay ôm lấy đầu mình khóc nức nở. Tất cả là lỗi tại cô, cô không nên buông tay cô ấy ra, tại cô đã quá chủ quan để cô ấy đi lại một mình như vậy, cô ấy mà có chuyện gì thì làm sao cô sống nổi đây.
...................
Việc tìm kiếm Jessica càng lúc càng tuyệt vọng, cô ấy giống như hoàn toàn bị bóc hơi khỏi mặt đất vậy, ngay cả camera trong khu để xe cũng bị đập vỡ hết. Chứng tỏ đây là một kế hoạch đã được chuẩn bị rất kĩ lưỡng và nó nhằm vào Jessica. Lúc này Yuri không đủ tỉnh táo để có thể nghĩ ra bất cứ cái gì, bất cứ ai, cô chỉ ngồi biệt trong phòng tự trách bản thân mình đã sơ ý. Cô cảm thấy mình hoàn toàn bất lực, bản thân thật vô dụng khi cô chỉ biết vùi mình trong nước mắt và nỗi lo âu, chẳng thể làm gì nổi khi Jessica vẫn đang ở đâu đó ngoài kia mong chờ cô tới cứu.
.................
Đến ngày thứ 10, Gyuri cũng đã quyết định gọi cho Yuri nhưng cô lờ đi, cô không còn tâm trí đâu để nói chuyện với cô ta lúc này. Cuối cùng khi chiếc điện thoại có đến 21 cuộc gọi nhỡ, 1 tin nhắn được gửi đến làm thức tỉnh hoàn toàn tâm trí của cô.
" Nếu Yul muốn lơ em đi cũng được thôi, em có thể chờ, nhưng cô búp bê tóc vàng có lẽ sẽ không chờ được lâu đâu"
Yuri nhanh chóng mặc lại quần áo đàng hoàng, bỏ lại gương mặt ngơ ngác của những người có mặt trong nhà, mang theo gương mặt xác xơ nhợt nhạt, tóc tai bù xù và lao vào xe phóng đi. Trong đầu cô chỉ có một ý nghĩ phải đến nhà của Gyuri, đáng lẽ ra ngay từ đầu cô phải nghĩ đến cô ta là kẻ đứng sau chuyện xảy ra với Jessica chứ, người như cô ta sẽ không từ bỏ dễ dàng điều gì cả.
Hất mạnh cánh cửa nhà Gyuri, cô không thể kiềm chế cơn tức giận của mình, nắm chặt lấy hai bả vai của cô ta giật mạnh, cô nói như hét vào mặt cô ta.
_ Cô ấy đâu rồi? Nói mau!!
_ Đau quá! Yul đang làm em đau đấy.
....BỐP!!!
Yuri quá chú ý vào cô ta nên không để ý vẫn còn có người ở trong căn phòng này, hắn dùng gậy đánh mạnh vào sau gáy cô khiến cô hoàn toàn mất cảm giác và gục ngã ngay lập tức.
.........
Tỉnh lại, cô thấy mình đang bị trói chặt vào một chiếc ghê, trong một khu nhà bỏ hoang. Xung quanh có rất nhiều người, cô nhận ra ngay chúng là những tên lưu manh thấp hèn mà cô không bao giờ thèm để mắt đến tại địa bàn của mình. Gyuri bước ra từ căn phòng hỏ gần đó và đằng sau là một gã to con đang kéo theo một cô gái, là Jessica. Gyuri nhìn gương mặt lo lắng của cô dành cho Jessica, cô ta mỉm cười cay đắng.
_ Em không nghĩ Yul sẽ ngốc đến nỗi tới tìm em một mình, nhưng vì cô ta mà Yul lại có thể, không giống với hình ảnh Kwon Yuri lạnh lùng mà em biết chút nào.
_ Sao lại trói cô ấy như thế? Hãy thả cô ấy ra không đừng trách tôi.
_ Tại sao? Em muốn cô ta ngồi đó chiêm ngưỡng tất cả, Yul chỉ có thể là của em.
Ngồi ngay ngắn lên đùi của Yuri, cô ta đưa tay cởi từng nút áo một, để lộ làn da rám nắng quyến rũ của cô ấy.Gyuri vuốt ve nó nhẹ nhàng, ngón tay mơn trớn từng chút một làn da đó, nó di chuyển từ vùng bụng phẳng lì mạnh mẽ lên đến cằm của Yuri. Cô đặt môi mình lên môi của Yuri và hôn nồng nàn. Nhưng nụ hôn ướt át đó chẳng thể nào làm xao xuyến cô ấy, Yuri cứ trân người mặc cho cô ta tự thỏa mãn một mình. Gyuri có cảm giác như đang làm tình với một bức tượng vô cảm vậy, không còn giữ được bình tĩnh, cô ta dùng hết sức cắn mạnh vào môi của Yuri. Đôi môi nhợt nhạt rướm máu, chảy xuống tận cằm cô ấy, Jessica hoảng hốt kêu lên.
_ Yul à, Yul đau lắm phải không? Nói cho em biết đi.
_ Yul không sao, hãy thả cô ấy ra các người muốn làm gì tôi cũng được.
Gyuri tát mạnh vào mặt cô, nâng khuôn mặt cô lên đối diện với mình.
_ Yul yêu cô ta nhiều đến vậy sao? Thế còn em, em là gì của Yul chứ? Yul chỉ coi em như món đồ chơi chán rồi thì vứt bỏ ư!
Cái tát làm cho Yuri choáng váng, kể từ hôm Jessica mất tích, cô không ăn không uống, chỉ biết lao đầu đi tìm cô ấy như con thiêu thân. Bị tra tấn như vậy cô không còn chút sức lực nào để chống trả, cô chỉ mong bọn chúng hành hạ cô xong sẽ thả cho Jessica đi, nếu vậy cô có chết cũng được.
_ Tôi van xin cô, hãy tha cho cô ấy được không?
_ Kwon Yuri mà cũng phải van xin em sao? Em sẽ không chiều theo ý của Yul đâu, nếu Yul coi em là món đồ chơi vứt đi, thì em sẽ cho Yul thấy cô ta thành món đồ chơi như thế nào.
Một trong số những gã đàn ông có mặt ở đó tiến lại gần Jessica, hắn nhìn cô bằng đôi mắt man rợ và thèm khát, hắn xe nát chiếc áo sơ mi mỏng manh cô mặc trên người. Jessica sợ hãi tột độ, hắn đang miết đôi môi ghê tởm của hắn lên da thịt cô, bàn tay bẩn thỉu hôi hám của hắn đang chạm vào thân thể cô. Hai tay bị trói chặt ra đằng sau khiến cô chỉ có thể giãy giụa yếu ớt.
_ Đừng...đừng mà, hãy dừng lại đi. Yul à! Mau cứu em với.
Nghe thấy tiếng rên càng lúc càng nhỏ đi của Jessica, nhìn gương mặt sợ hãi pha lẫn nước mắt của cô ấy. Yuri dùng nốt tất cả sức lực còn lại của mình đứng dậy nhấc bổng cả cái ghế lên và lao về phía tên đó, cả chiếc ghế đập mạnh vào người gã còn cô thì ngã xuống đất ngay bên cạnh Jessica.
_ Con khốn!!!
Đau điếng người hắn đứng dậy đạp mạnh vào bụng cô, nắm tóc giật mạnh ra đằng sau kéo cả người lẫn ghế trở về vị trí ban đầu.
_ Mày dám đánh ông à? Làm mất hứng của tao thì tao sẽ xơi mày trước nó.
Hắn dùng dao đâm mạnh vào cánh tay trái của cô, khiến cô hét lên đau đớn. Đưa con dao lên miệng liếm láp chỗ máu dính trên đó, một cách khoái trá hắn ngắm nhìn cô vật vã từng hồi khi máu chảy ướt đẫm nửa người và rớt hẳn xuống sàn nhà.Gyuri thấy vậy lao tới tát mạnh vào mặt hắn chửi bới ầm ĩ.
_ Đồ ngu! Ai cho ngươi đông vào cô ta, cô ta là của tôi, việc của các người là xử lí con bé tóc vàng kia cơ mà.
Quay mặt đi miệng vẫn lẩm bẩm vài câu chửi thề tục tĩu, hắn quay lại chỗ Jessica hòng làm nốt những gì dang dở khi nãy.
Ngay lúc đó, SooYoung xuất hiện cùng một toán trợ thủ phá cửa xông vào, tất cả lũ lâu la xung quanh và Gyuri đều bị tóm gọn. May mắn cho hai người khi chay đi Yuri đã để quên điện thoại ở nhà, với trí thông minh vốn có Sooyoung đã lờ mờ đoán ra sự việc, cô cho người đi theo đến nhà Gyuri lục soát cả vùng xung quanh đấy, họ phát hiện ra nơi này khi nghe thấy tiếng hét của Yuri.
Thoát khỏi sợi dây trói, Jessica liền lao tới ôm lấy thân thể bất động, đẫm máu của Yuri. Nước mắt dàn dụa
_ Yul tỉnh lại đi, nói gì với em đi đừng im lặng như thế, đừng làm em sợ như thế.
.................
Được đưa vào bệnh viện ngay sau đó, toàn bộ người nhà họ Kwon đều có mặt đông đủ. Họ thở phào nhẹ nhõm khi bác sĩ nói tình trạng của Yuri sẽ ổn thôi, nghỉ ngơi tĩnh dưỡng vài ngày là khỏi. Chỉ riêng Jessica từ lúc đầu đến giờ vẫn chưa ngừng khóc, hai đôi mắt sưng tấy lên do khóc quá nhiều, mọi người chỉ còn biết lắc đầu bỏ cuộc, ngay đến cả Krystal cũng không dỗ cho cô ấy ngừng khóc.
Xoa nhẹ gương mặt tái đi vì mất quá nhiều máu của Yuri, chợt bàn tay cô ấy cử động nắm lấy bàn tay cô nhẹ nhàng.
_ Yul lại được nắm tay của em rồi, Yul sẽ không buông nó ra lần nữa đâu.
_ Sao không lúc nào Yul nghiêm túc vây? Bị thương nặng như vậy mà vẫn còn nói những lời như thế.
_ Yul nói nghiêm túc mà, Yul đâu có sao, mấy ngày là khỏi thôi, Yul phải mau khỏi để còn cưới em nữa chứ.
Đặt tay mình lên vết thương trên tay của Yuri, cô hôn nhẹ lên đó.
_ Yul có đau lắm không?
_ Giờ thì chỗ đó hết đau rồi, nhưng còn chỗ này nè.
Cô chỉ chỉ ngón tay lên môi chỗ bị cắn. Jessica hơi nhíu mày nhưng vẫn rướn người hôn lên môi Yuri thật nhẹ sợ làm cô ấy đau, định buông ra nhưng Yuri dùng tay giữ người cô lại níu kéo nụ hôn ngọt ngào của cô. Hai người quá mải mê nên không biết Sooyong, Krystal, Taeny đều đã vào bên trong phòng.
_ Chậc chậc, Soo mau đưa bé nhỏ ra ngoài đi, cảnh này rating nặng quá.
_ Nằm liệt giường mà còn ham hố như thế, không biết khỏi rồi thì chỉ khổ Jessica mà thôi.
Mọi người cười phá lên, Jessica mau chóng buông Yuri ra, gương mặt đỏ ửng lên vì xấu hổ.
_ Mèo ngốc, ba mình giết chết rất nhiều người, họ chỉ sợ bên ngoài chứ bên trong ghét mình lắm.
_ Có mình nè, mình sẽ chơi với đậu đen, không để cậu cô đơn một mình đâu.
.........................................
Cô bé tóc vàng lại khóc sướt mướt, nắm chặt lấy bàn tay của cô nhóc cao hơn nhằm xoa dịu nỗi buồn và sự tức giận của cô ấy
_ Đậu đen đừng giận nữa nha, mình sắp phải đi rồi, chơi với mình lần nữa đi nào.
_ Sao không nói với mình trước, cậu hứa sẽ không rời xa bỏ mình cô đơn cơ mà.
_ Mình phải theo ba mẹ, không thay đổi được đâu, đừng giận mình đã không nói với cậu, mai mình đi rồi mình muốn chơi với cậu lần nữa.
_ Cậu cũng giống như bọn họ thôi, cậu sẽ quên mình, bỏ mặc mình.
Cô bé tóc vàng nhón chân hết cỡ đặt một nụ hôn nhẹ lên má của cô nhóc cao hơn, mỉm cười rạng rỡ
_ Mình thích cậu mà, mình thích đậu đen.
Cô nhóc ngỡ ngàng, đưa tay chạm nhẹ lên chỗ cô bé kia vừa hôn vào, khuôn mặt hiện rõ vẻ luyến tiếc. Đặt cả hai bàn tay lên khuôn mặt bé nhỏ kia, kéo lại gần, thu hẹp khoảng cách , cô nhóc quyết định cho đi nụ hôn đầu đời thật sự của mình.
_ Mình cũng thích mèo con.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro