Kim Taehyung
Em ơi ngủ đi, Dù trăng có tàn, Nắng mai có tắt, Em vẫn có anh.
Em ơi ngủ đi, Hồn anh trong gió, Đưa em say nồng, Cạnh bên sưởi ấm.
Âm hồn trong đêm, không khí u tàn, hạt sương bờ mi, bủa vây điệu buồn.
Em viếng thăm anh, trong đêm mịt mù, anh vỗ em ngủ, để anh yên lòng.
Một ngày tắt nắng, nàng thơ thương anh, rơi lệ trước mộ, làm sao anh đành?
Đêm mưa lạnh ngắt, anh phải nơi đây, vì anh không thể, thoát khỏi mộ này.
Vào ngày anh chết, xin em đừng khóc, cũng xin đừng đến, vậy đã đủ rồi.
Anh không thể để, em khóc trước mặt, tay anh hư vô, không thể vỗ dành.
Nhưng anh không thể, ngăn cấm điều đó, khi hồn nơi gió, xác cầm quan tài.
Kẻ tóc đầu xanh, viếng người chết trẻ, cảnh tượng xé đau, chẳng yên được lòng.
Đêm mưa em đến, tay cầm bó hoa, người viếng thăm anh, như một người bạn.
Em ngồi trước mộ, vuốt ve di ảnh, sương lệ lăn chảy, đáy mắt đau thương.
Âm hồn trong gió, tôi ngó nhìn em, lắng nghe em nói, những điều cuối cùng:
"Anh ở nơi đó, có nghe lòng em? Anh đi bỏ em, em phải làm sao?"
"Viếng người chết trẻ, nửa đêm thanh vắng, em xin hy vọng, anh ơi bên em."
Làm ơn đừng khóc, mà hãy ngủ đi, dù đời sóng gió, anh vẫn bên em.
Nổi buồn hôm nay, xin đưa quá khứ, hồn anh trong đêm, sưởi ấm em ngủ.
Em ơi ngủ đi, dù trăng có tàn, nắng mai có tắt, anh vẫn ở bên, vỗ dành em ngủ.
Sắp hết canh tư, anh phải đi rồi, còn lời hẹn cuối, xin gửi cho em.
Kiếp này không thành, hẹn nguyện kiếp sau, đời đời kiếp kiếp, nên duyên mãi mãi.
Canh tư: Một giờ sáng đến 3 giờ sáng.
Nhân vật không thuộc về tớ nhưng câu chuyện này thuộc về tớ. Đây là thể thơ tự do, không một nguyên tắc, nếu có lỗi lầm, xin mọi người bỏ qua.
#Mây Xám.
-HOÀN CHỈNH VĂN-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro