Chương 47: H ( méo biết đặt tên thế nào!)
- Cậu làm gì ở đây? Thêm nữa, bỏ tay ra khỏi người tôi ngay!
Tôi xoay người lại thì thấy Setsu nằm kế bên, tôi đạp cậu ta mấy cái nhưng dường như nó không hiệu nghiệm một chút nào. Tôi thật muốn đạp cậu ta lăn moẹ xuống giường cơ mà thế nào cậu ta lại không rớt xuống chứ nhỉ? Đã vậy còn ôm tôi chặt hơn, tự nhiên mới cảm thấy khí thở bỏ moẹ! Là do trời nóng hay là do tim tôi đang nhảy Aerobic vì cậu ta đây?
Tôi tức quá vì đạp hoài cậu ta không rớt, hết lực nên tôi nằm im re luôn cho rồi.
- Không đạp nữa hả?
Setsu kéo tôi lại gần cậu hơn rồi nhẹ nhàng nói nhỏ vào tai tôi, xong, còn liếm nhẹ lên vàng tai một cái làm mém nữa tới tôi té sấp mặt xuống khỏi giường.
- Chờ, cậu định làm gì hử?
Tôi bắt đầu run nhẹ khi cậu bỗng đột nhiên xoay người lại nằm đè lên. Còn tôi thì lại cố gắng hít thở đều để tránh tình trạng...mất máu mũi!
Cậu nhìn tôi cười nhẹ rồi dịu dàng nâng chân cô lên, liếm nhẹ xuống vết trầy có vết máu đông ở bắp chân. Có lẽ chân đã bị trầy vào lúc Setsu đột ngột triệu hồi vòng dịch chuyển ở chợ tối, khi mà Zin lỡ đụng trúng làm tôi té.
Setsu sau khi trị thương cho xong thì ngước lên nhìn vẻ mặt đang đỏ lừ đầy quyến rũ của cô mà thầm cười gian một cái.
Cậu trườn lên trên, mở nút áo đầu rồi tới cúc thứ hai, thứ ba làm cô thoáng hoảng hốt. Vừa định la lên thì cậu đã chen vào, chặn lại không cho tôi la lên bằng một nụ hôn thật sâu, lại ngọt! Làm đỏ bừng cả mặt, từng tế bào trên cơ thể hầu như gần hoạt động, để mặc cho cậu mơn trớn từng ngón tay trên cơ thể mà chẳng thể phản kháng lại.
Cậu cuồng nhiệt tới nỗi tôi chẳng thể làm, hay chống cự được gì, từng thớ thịt trên người gần như là phối hợp theo cậu. Chiếc lưỡi cậu tinh nghịch càng quét trong khoang miệng làm chẳng thể hó hé được từ gì ngoài những âm thanh gợi tình đứt quãng không rõ đang nói gì.
Đùa giỡn với chiếc lưỡi một hồi xong cậu tiếp tục lê xuống vuốt ve phần cổ nhưng đột nhiên cậu lại dừng lại, mặt nghiêm nghị nhìn vào vết trầy trên tay tôi.
- Cả tay cũng bị trầy, thật là...- Setsu cầm lấy tay tôi, kéo phần vải tay áo ra khỏi nơi đang bị nhiễm khuẩn - Cậu bất cẩn thật đấy.
- Nhiêu đây có nhằm nhò g-...A! Này!Setsu!
Nhẹ nhàng trả lời cậu, giọng nói hầu như đều bị cuống sâu vào những nụ hôn lúc nãy cậu trao cho tôi nên dường như đã làm tan biến cái vỏ bọc mạnh mẽ, cố chấp thường ngày. Thay vào đó lại là khuôn mặt đỏ lựng mà quyến rũ, dịu dàng ít ai thấy.
Chưa kịp trả lời hết câu, một cảm giác mềm mại ẩm ướt phớt lên tay làm tôi chợt giật mình, Setsu vậy mà đang liếm tay tôi.
- Yên nào _ Setsu tinh tế liếm láp vết thương một hồi rồi mở một bên mắt trái nhìn sâu vào mắt tôi, màu đỏ Ruby thật quyến rũ - Cậu quên là gia tộc của tớ có thể trị thương theo cách này à? Có thể giúp cậu không để lại sẹo đấy, con gái mà sẹo nhiều thì xấu lắm.
Rồi cậu cười nhẹ mà ma mị với cùng, còn tôi đành phải nằm đó để cậu liếm qua lại trên tay. Mặc dù ngại thật nhưng vết thương trên tay cũng đã dịu đi dần rồi.
- Được rồi Setsu, tớ ổn rồi.
Tôi rụt tay lại rồi nhanh chóng đứng lên bỏ đi để không phải đối mặt với khuôn mặt tà mik của cậu bây giờ. Thế nhưng cái cảm giác ẩm ướt trên tay vẫn không hề tuyên giảm mà còn có xu hướng đi lên, cậu vẫn nắm chặt lấy tay tôi không buông mà liếm láp như một chú mèo nhỏ. Tôi vì vài giây dại dột mà rên lên một tiếng gợi tình, đến khi định đẩy cậu ra thì trời đất xoay chuyển.
"Rầm"
Cậu đẩy tôi thẳng xuống sàn gỗ nhưng lại không có cảm giác đau vì cậu đã nhanh luồng ra sau tôi để đỡ, bị cậu ôm từ phía sau, từ một vị khách đổi thành chủ. Cậu hết liếm đùi, tay và rồi lại đổi nơi là cổ.
Sau một hồi cậu lại dùng một tay vuốt ve nhẹ nhàng trên cổ tôi và rồi...
"Phập"
Một nhát cắn xuống thật sâu từ cặp răng sắc cắm thẳng xuống ngay cổ tôi, máu trong người dường như nóng lên, lại lần nữa tôi nhìn bâng quơ vào không gian vô định nhưng vẫn cảm nhận được tay cậu đang lần mở hết từng cúc áo trên sơ mi trắng.
- Bị tớ hút máu tuyệt đến vậy sao, hửm? Đó giờ đã từng nghĩ là vòng một cậu không đến nỗi tồi nhưng không ngờ lại quá mức cần thiết như vậy!
+ Setsu+
Tôi từ sau lật ngược em lại, đẩy em xuống sàn còn mình thì đè phía trên để nhìn rõ khuôn mặt quyến rũ của em.
- Cậu mà làm cái vẻ mặt đó là tớ không khách sáo nữa đâu đấy!
Không biết liệu em có nghe tôi nói không nhưng môi rm đã mấp mấy trở lại và từ "Ừ" được thốt ra một cách rất đỗi nhẹ nhàng làm tôi bất ngờ. Cười nhẹ một cái tôi cúi mặt sát xuống em.
- Chắc chứ?
Đợi cậu trả lời của em mà không thấy, tới lúc định buông tha cho em mà đi về thì em lại rụp đầu cái rụp làm tôi thật sự hoang mang.
Vuốt ve mái tóc bồng bền của em xong tôi tiện tay lần qua vành tay đang đỏ lên mỗi lúc kia mà trêu đùa. Rồi mới cuối xuống nhẹ nhàng hôn em, hình như là từ đó tới giờ em là lần đầu tiên làm mấy vụ này nên lại có chút vụng về nên tôi đành chầm chậm hướng dẫn em bằng hành động trong im lặng.
Em thuộc kiểu học tập rất nhanh đúng cả nghĩa trắng lẫn nghĩa đen nên chẳng bao lâu đã có thể phối hợp lại cùng tôi cuồng nhiệt. Cái này tuy cảm thấy cũng có chút tội lỗi nhưng cũng lại rất vui.
Luồng tay mở khoá cài áo ngực của em một cách nhẹ nhàng nhất. Xong, tôi mới bất ngờ trước cái kích cỡ ngực bá đạo của em, ba vòng phải nói là chuẩn không cần chỉnh luôn, nếu mà không kiềm chế lại số máu muốn vọt không phanh ra khỏi mũi thì có khi tôi sẽ bị gọi là thằng yếu sinh lí không chừng!
Kích cỡ ngực tạm bỏ qua đi, cơ mà nó mềm lắm luôn ấy. Dùng lưỡi trêu đùa nụ hoa hồng nhạt nhỏ thì em lại ưỡn người lên vì giật mình, càng tăng tiện lợi cho tôi thôi. Không ngờ rm lại nhạy cảm đến thế, phần dưới chắc cũng ướt đẫm rồi. Kéo khoá chiếc váy quần bằng jean xuống tôi lướt tay bên ngoài quần lót em, quả không ngoài dự đoán, em thật sự ướt đẫm rồi!
Cười gian nhẹ một cái tôi tuột luôn cái vật cản trở tầm nhìn kia đi và toàn bộ cảnh xuân đều hiện ra trước mắt, dạng hai chân em ra trong khi em vẫn còn hơi nhát mà che lại.
- Đừng nhìn nữa, làm ơ... A...Setsu...làm ơn...đừng mà... c-chỗ đó dơ lắm!!!
Giọng em quyến rũ ma mik càng làm con thú hoang trong tôi muốn cổng chuồn, không ngần ngại mà đưa miệng lưỡi vào càng quét dâm dịch đang tuôn trào từ trong. Đùa nghịch với hột le của em có vẻ chính là làm em cảm nhận khoái cảm sâu sắc nhất, nhưng tất nhiên cũng không quên hút sạch dâm dịch của em.
- Đừng Setsu, đừng vậy nữa. Tránh ra đi...nếu không...c-chắc tớ sẽ ra mất!!!
Em nói chuyện bây giờ không còn mạch lạc, mềm yếu vô cùng. Đây liệu có thật là em của bình thường hay không cơ chứ?
- Cứ tự nhiên, anh sẽ nuốt sạch. Không chừa đâu!
Nói xong tôi tiếp tục công việc đang làm, tiện tay với lên xoa bầu ngực đầy đặn kia. Thật là nếu như phòng không cách âm thì chắc bây giờ em đã rên lớn tới nỗi xuống tầng dưới còn nghe được nữa là.
Lời nói của em chưa gì đã thành sự thật. Một dòng dâm thủy bắn ra dữ dội làm tôi ném nữa cũng muốn nghẹn nhưng cũng phải thực hiện lời nói của mình thôi. Cho nên là nuốt hết, hôm nay tôi không thịt em ra trì chắc hối hận cả đời mất.
Xong tôi giữ lại một ít trong miệng, trườn lên em mâng mê bờ môi đỏ rồi tôi cuối xuống hôn em. Truyền hết tất cả dâm thủy ấy sang miệng em tới nỗi em muốn phun hết ra tới nơi nhưng tôi chặn nhanh lại.
- Ngoan, nuốt xuống. Em có biết vị của mình ngon thế nào không, hử?
Em lắc đầu nhưng một lúc vị bị tôi ép mà nuốt trọng xuống, ho đến sặc sụa. Thấy cũng có lỗi thật nên tôi đỡ em dậy mà vuốt lưng em cho em bớt xuống.
- Xin lỗi~
Tôi nhẹ nhàng xin lỗi em một tiếng vì dù sao thì tôi cũng là người gây ra vụ này.
- Không sao.
Em cười hiền nhìn tôi làm tôi ấm lòng trở lại.
- Có thể tiếp tục không?
Tôi nhìn em dịu dàng mà hỏi, em gật nhẹ đầu tôi mới nhanh chóng khoá môi em bằng nụ hôn sâu. Định làm tiếp công việc còn giang dở thì điện thoại tôi reo, muốn bơ cái tiếng chuông khỉ gió cắt hứng kia nhưng mà mỗi ngày nó lại lớn hơn, luyến tiếc rời biết môi mềm mại. Tức quá tôi cầm điện thoại lên chửi thẳng.
- Ai gọi đúng giờ quá vậy hả??? Trời đánh tránh bữa ăn chứ!!!
Và rồi giọng bên điện thoại kia còn nạt luôn lại cả tôi.
- Thằng kia mày nói chuyện với chị vậy đó hả? Khôn hồn xuống đây nhanh, sắp tới giờ đi rồi!
Tới lúc này tôi mới "Ồ" lên một tiếng, ra là chị đại của nhóm. Còn cả mém nữa tôi quên luôn cái nhiệm vụ, tôi thở dài rồi cúp máy.
Quay qua nhìn em luyến tiếc một cái, em có vẻ hiểu ta tôi nên gật nhẹ đầu rồi vịnh thành giường đứng dậy mà đi thay đồ. Còn tôi cũng tức tối thầm rủa cái thời gian rồi chạy nhanh về phòng ôm đồ đi, tất nhiên, trước khi đi cũng không quên hôn em một cái rồi mới luyến tiếc rời đi.
Thề luôn, lần đầu viết H nặng tầm này. Cho nên phải nói là có vẻ câu văn chưa liên kết nhau lắm, cũng như là mất thời gian khá nhiều!!!
Nên thông cảm cho tui nhé!!
Có ai có ỹ kiến gì ngại nói có thể nhắn tin riêng với tui để cho tui thêm ý kiến cho lần sau viết tốt hơn.
Thanks các bạn đã ủng hộ và chờ đợi ah!!!❤️❤️❤️❤️
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro