Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 10

Chap 10: Trận Đấu Kinh Điển

Ngày hôm sau, một cuộc đấu võ khác lại diễn ra, nhưng lần này có vẻ căng thẳng hơn rất nhiều. Đối thủ bên kia không chỉ tự tin với sức mạnh của mình mà còn đặt cọc một số tiền khổng lồ, 10 tỷ. Fort không chịu thua kém, đã tăng mức cược lên 11 tỷ, khiến cả sàn đấu nóng hơn bao giờ hết. Trận đấu này không chỉ là về danh dự, mà còn liên quan đến tiền bạc và sức mạnh thực sự.

Peat vẫn luôn ở bên Fort, chăm sóc cho anh như thường lệ. Trước trận đấu, Peat chuẩn bị mọi thứ kỹ càng cho Fort, từ băng bó đến kiểm tra vết thương từ trận trước. Fort mỉm cười nhẹ nhàng với cậu, ánh mắt tràn đầy sự tin tưởng, nhưng sâu thẳm trong lòng Peat, cậu vẫn cảm thấy lo lắng. Dù Fort là người mạnh mẽ và quyết đoán, nhưng trận đấu này có vẻ nguy hiểm hơn nhiều.

Cánh cửa sàn đấu mở ra, và Fort bước vào giữa những tiếng reo hò, cổ vũ từ đám đông. Trước mắt anh là một đối thủ to lớn và mạnh mẽ, nổi tiếng là bất khả chiến bại. Trận đấu bắt đầu một cách nhanh chóng, cả hai lao vào nhau với sức mạnh và tốc độ khó tin.

Ban đầu, Fort có vẻ chiếm thế thượng phong, tung ra những cú đấm mạnh mẽ và chính xác. Nhưng đối thủ cũng không hề dễ bị hạ gục. Hắn phản công lại với những cú đấm cực mạnh, khiến Fort bắt đầu lùi lại. Máu bắt đầu chảy từ vết thương cũ của Fort, và mỗi cú đánh của đối thủ khiến máu càng tuôn ra nhiều hơn.

Peat đứng bên ngoài, quan sát mà tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Cậu không thể rời mắt khỏi Fort, người đang bị dồn vào thế khó. Dù Peat tin vào khả năng của Fort, nhưng cậu vẫn không thể không lo lắng. Trong một khoảnh khắc, khi Fort bị đánh ngã xuống sàn, Peat không thể kiềm chế mà hét lên, "Fort!"

Trọng tài bắt đầu đếm, "Một, hai, ba..." Đám đông im lặng, không khí ngột ngạt hơn bao giờ hết. Máu từ vết thương của Fort đã chảy thấm đẫm mặt sàn. Peat đứng bên ngoài, trái tim cậu đập loạn, lo lắng đến nỗi cả người run lên. Nhưng khi trọng tài vừa đếm đến ba, Fort bất ngờ bật dậy, ánh mắt đầy quyết tâm.

Trong một giây ngắn ngủi, Fort tung một cú đá xoay cực kỳ mạnh mẽ, đánh vào ngực đối thủ khiến hắn ngã sấp mặt xuống sàn, không còn khả năng đứng dậy nữa. Đám đông bùng nổ trong tiếng hò reo và cổ vũ. Chỉ trong ba giây, Fort đã lật ngược tình thế và trở thành người chiến thắng.

Không quan tâm đến đám đông, ngay khi trọng tài tuyên bố Fort là người thắng cuộc, anh lập tức chạy về phía Peat, người đang đứng đợi bên ngoài. Fort ôm chầm lấy Peat, không nói gì, chỉ ôm rất chặt, như thể cậu là điểm tựa duy nhất trong cuộc đời anh. Máu từ vết thương của Fort thấm vào áo Peat, nhưng cậu không quan tâm.

"Em lo cho anh quá," Peat nói nhỏ, tay run rẩy khi chạm vào khuôn mặt đầy máu của Fort. Nhưng Fort chỉ mỉm cười, "Anh không sao đâu, Peat. Vì em, anh sẽ không bao giờ gục ngã."

Peat ngay lập tức đưa Fort đến góc sàn, lấy bộ dụng cụ sơ cứu ra và bắt đầu băng bó cho anh. Cậu cẩn thận lau sạch vết máu trên khuôn mặt và cơ thể Fort, vừa làm vừa nói, "Lần sau đừng tham gia mấy trận đấu này nữa, anh nghe không? Em không muốn thấy anh bị thương như vậy nữa."

Fort chỉ im lặng, ánh mắt dịu dàng nhìn Peat chăm sóc mình. Dù đau đớn từ các vết thương, nhưng được ở bên Peat lúc này là tất cả những gì anh cần. "Anh hứa," Fort thì thầm, "Anh sẽ không để em phải lo lắng nữa."

Peat băng bó vết thương cho Fort một cách cẩn thận, rồi ôm lấy anh, gục đầu vào ngực Fort. "Em thật sự sợ mất anh," cậu thì thầm.

Fort cúi xuống, đặt nhẹ một nụ hôn lên trán Peat, "Anh sẽ không bao giờ để chuyện đó xảy ra, Peat. Anh hứa."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro