Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chap 19 END

Yul thấy Sica như vậy thì ra chiều khó chịu lắm , đôi mắt rực lửa của Yul dường như muốn thiêu đốt cô.

- Vẫn không tin Yul???

- Tại… Tại…

- Tại lão Bác Sĩ kia chứ gì?

Kiểu này phải cho ông ta về vườn sớm thôi.

Yul vừa nói vừa nghịch rốn cô , rõ ràng qua lời nói có chút tức giận mà sao Yul vẫn tranh thủ từng giây trêu chọc cô thế chứ.

Yul làm cô vừa oằn mình để chịu đựng bàn tay quái ác kia , lại phải cố gắng chống trả với cái miệng lạnh lùng kia

- Yul đừng thế mà… Ông ấy cũng chỉ làm tròn trách nhiệm của một bác sĩ thôi mà…

- Ừh!

Nhưng làm Yul khó chịu.

- Chịu khó vài ngày đi nha được không?

- Không!

Ông ta nên nghỉ việc từ lâu rồi mới đúng!

- Uhm… Tay của Yul…

- Sao em?

- Em khó chịu à?

- Uhm… Hjx…

Yul khẽ mỉm cười , rồi cúi đầu thỏa mãn với những gì mình muốn.

Chỉ tội cho Sica phải khéo léo nhẹ nhàng tránh những hành động nguy hiểm của Yul.

Yul khiến cô xoay tới xoay lui , hết sấp rồi ngửa mệt đến hết hơi , buồn ngủ vô cùng mà không dám ngủ, chưa bao giờ cô thấy mệt như hôm nay.

Ham muốn thì cứ ngày một dâng trào , mà lý trí thì ngày một giảm sút…

Cô mệt đến nỗi chân tay vô lực , chỉ có tim đã đập ngày một nhanh , hai má cô đỏ ửng vì kiềm chế cảm xúc… Nhưng giờ nó đang muốn nổ tung , nó đòi hỏi được Yul yêu thương…

Rồi từ đâu đó trong con người cô bỗng phát ra tiếng nài nỉ …

” 1 lần chắc không sao đâu!

Sẽ không vấn đề gì hết!

Mình sẽ cảm thấy vô cùng thoải mái và sẽ không khó chịu nữa!

Cũng không nên làm Yul khó chiu!

Chỉ một lần thôi mà!

Chắc chắn sẽ không sao đâu”

Sica như bị tiếng nói đó thôi miên.

Đôi mắt mơ màng nhẹ nhàng nhìn Yul rồi thủ thỉ

- Một lần thôi Yul nhé!

- Uh!

Yul gật đầu mỉm cười rồi hôn một cái thật kêu lên môi cô.

Rồi cúi đầu làm việc cần làm , Yul nhịn như thế là đủ lâu rồi.

Yul hạnh phúc đùa nghịch với ngực cô , rồi lấn ná xuống eo , làm Sica thỉnh thoảng lại “A” lên một tiếng.

Bàn tay Yul nhẹ nhàng chạm vào quần cô , khiến chủ nhân của nó đứng tim , căng thẳng vô cùng , hai tay cô nắm chặt y như nằm chờ chết , thấy cô như vậy Yul thoáng mỉm cười rồi đưa tay xuống dưới khiến ai đó như ngừng thở…

- Haizzz… Không làm nữa!

Ngủ thôi!

Yul nặng nè nói xong câu đó rồi thả tay ra nằm xuống bên cạnh cô , rất nhanh ôm gọn cô vào lòng , hai mắt nhắm chặt như đang ngủ…

Sica hai mắt trợn tròn chằm chằm nhìn Yul vì sốc…

” Yul chưa chạm tay xuống đó đã dừng lại?

Chẳng lẽ Yul buồn ngủ đến vậy sao?

Ôi may qúa!

Vậy là thoát chết”

Tuy ngạc nhiên vô cùng nhưng cô cũng Thở phào nhẹ nhõm yên tâm ôm lấy Yul nhắm mắt ngáp một cái rồi nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ bên Yul.

Vậy là một ngày mệt mỏi đã trải qua.

Cũng nên tạm gác tất cả để nghỉ ngơi thôi.

Trong giấc ngủ cô khẽ mỉm cười hạnh phúc, vì cô biết mới đây thôi Yul đã vì cô mà kiềm chế bản thân… Chắc là khó chịu lắm đây!

Nhất định khi nào bình phục hẳn cô sẽ bù đắp lại cho Yul , nhất định thế… Nhịn đói lâu ngày cũng không tốt…

Cả hai đã trải qua rất nhiều khó khăn mới đến được với nhau thêm lần nữa..

Cô sẽ mãi trân trọng từng giây phút khi ở bên Yul , vì không ai biết được tương lai sẽ như thế nào , điều gì sẽ xảy ra…

Mơ màng nghĩ đến điều đó , Sica vô thức vòng tay ôm chặt Yul hơn như sợ mất đi trái tim mình…

Đợi Sica say giấc , Yul mới từ từ mở mắt trân trân nhìn tay cô.

Cô đúng thật là… Yul đã cố gắng nằm im kiềm chế ham muốn bản thân vì sợ làm tổn thương đến cô… Vậy mà không dưng đi ôm chặt lấy eo Yul , khiến nơi đó quặn thắt từng cơn , xém chút nữa là Yul vùng dậy đè cô ra ấy rồi…

Nghĩ đến đó nơi khởi nguồn của sợ nhức nhối lại kêu gào , làm Yul như phát điên.

Không còn cách nào khác, tuy còn hơi luyến tiếc vòng tay cô , nhưng Yul vẫn phải quay lưng bước vào phòng tắm để hạ hỏa… Ai bảo tự khơi dậy thì phải tự dập thôi…

Dù sao tuy đêm nay không làm ăn được gì.

Nhưng cô đã trở lại là của Yul như xưa.

Mọi sóng gió đã qua đi.

Yul thề sẽ không bao giờ để người Yul yêu phải chịu khổ nữa.

Sẽ luôn tin tưởng và yêu thương cô đến hết cuộc đời…

VÀI NGÀY SAU

   SICA nhẹ nhàng ngắm nhìn vườn Hoa Hướng Dương trong vườn với tâm trạng vô cùng hưng phấn và hạnh phúc.

Tối qua Yul vừa cầu hôn cô.

Vậy là giấc mơ của cô đã trở thành hiện thực rồi đúng không?

Hai người từ khi quen biết cho đến tận bây giờ cũng tròn hai năm.

Cái thời gian không dài mà cũng không ngắn.

Nhưng nó đủ để tạo lên một tình yêu, với biết bao đau khổ và bao buồn vui hòa quyện lại thành một hồi ước đẹp.

Cảm giác cứ như một giấc mơ , và cô như người mộng du đắm chìm trong đó mãi không muốn thoát ra.

Bởi vì trong đó cô có Yul.

Người đã hứa sẽ nguyện yêu thương , chăm sóc , bảo vệ , che chở cô suốt đời.

Chỉ một tháng nữa thôi hạnh phúc sẽ thật sự đến với cả hai , cô sẽ ngồi đây cầu nguyện từng ngày cho mọi sóng gió hãy qua đi và bình minh sẽ tới , mùa xuân tươi mát , dịu dàng sẽ luôn còn mãi…

Hjx… Nhưng mà… Sao cô thấy nhớ Yul qúa!

Ngày nào cũng ngồi ở nhà đợi Yul về hết ra lại vào chán qúa đi!

Đành rằng buổi sáng phải 9h cô mới chào Bình Minh (tất cả là nhờ thành qủa lao động ngày đêm miệt mài của ai kia) Ăn sáng xong đã là 10h.

Khoảng hơn 11h trưa Yul sẽ về ăn trưa với cô.

Chỉ hơn một tiếng không có Yul bên cạnh thôi mà sao cô thấy buồn và chống trải thế.

Sự thiếu vắng Yul làm cô ủ rũ như cây thíêu nước , như nắng hạn mong chờ mưa… Nói chung là rất buồn .

Vì thấy cô buồn Yul cũng có ý muốn đưa cô đến công ty cùng.

Nhưng khổ một nỗi giờ Yul đi làm là thời gian cô mệt mỏi và cần nghỉ ngơi nhất.

Vừa thoát khỏi Yul là cô đã chẳng biết trời đất gì rồi…Thế cho nên ở nhà cho phải đạo …

- Vợ yêu! Sao lại ngồi đây một mình thế này?

Đang buồn vu vơ , bỗng nhiên nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng , trầm ấm thân quen.

Đôi mắt Sica khẽ ánh lên tia mừng rỡ , môi cô nhanh chóng vẽ lên một nụ cười hạnh phúc hoàn hảo.

Chưa kịp xoay người về sau , thì một vòng tay rộng lớn , vững chắc đã nhẹ nhàng ôm lấy cô từ phía sau…

Và như thường lệ một phút sau đó cô đã thoải mái ngồi trong lòng Yul nũng nịu.

Khiến bao buồn phiền , mệt mỏi chốn thương trường hàng ngày đều tan biến hết.

- Hôm nay Yul làm việc thế nào?

Có mệt lắm không?

sica vui vẻ ôm lấy cổ Yul mỉm cười , đôi tay nhỏ nhăn tỉ mỉ lau đi một vài giọt mồ hồi trên trán anh.

Chắc Yul vào nhà không thấy cô đâu lại vội vàng chạy ra đây tìm cô mà không kịp nghỉ ngơi đây mà…

Yul thấy người yêu bé nhỏ ngoan ngoãn đáng yêu như vậy , thì không cầm được lòng mà hôn nhẹ lên môi , mỉm cười sủng nịnh

- Chỉ cần nhìn thấy nụ cười của em là bao muộn phiền trong Yul đều tan biến hết!

Yul yêu em ! Vợ yêu của Yul!

- Ai là vợ của Yul chứ!

*đỏ mặt*

- haha…Em chứ ai!

Còn một tháng nữa là kết hôn rồi , cũng phải gọi dần cho quen đi chứ , đúng không vợ?

- Hứ!

Sica xấu hổ vội cúi mặt vào ngực Yul.

Trên môi cô nụ cười càng nở rộ báo hiệu chủ nhân nó đang vô cùng hạnh phúc.

- Thế nào!

Vợ cũng phải gọi Yul là seobang đi chứ?

*vui vẻ chọc tiếp*

- Không ! Kệ Yul!

- Không chứ gì?

- Uh! Không gọi đó!

Yul làm gì được em!

- Oh! Không sao!

Không gọi cũng không sao!

Để đến đêm tân hôn Yul sẽ cho em gọi đến khàn tiếng thì thôi!

- Yul… Yul… Không thèm chơi với Yul nữa!

SICA xấu hổ đến hai má ửng đỏ , cô không biết phải đáp trả Yul thế nào , nên ngượng qúa vùng vằng thoát ra khỏi người Yul , ba chân bốn cẳng chuồn mất tích.

Yul nhìn theo bóng người yêu mà tim xao động , Yul khẽ mỉm cười rồi nhẹ bước theo cô.

Cuối cùng Yul cũng có người thân rồi.

Yul sẽ mãi trân trọng món qùa mà thượng đế đã ban cho Yul.

Một món qùa vô giá mà Yul có tìm kiếm ngàn đời cũng không bao giờ tìm thấy được.

Đó chính là niềm hạnh phúc , nguồn động lực , để Yul biết rằng cuộc sống buồn tẻ , nhàm chán này , vẫn còn thứ khiến Yul hạnh phúc , xoa dịu , sưởi ấm trái tim băng lãnh , mất đi cảm xúc của Yul.

Tình yêu thật kì diệu , Yul muốn mãi đắm chìm trong đó và không bao giờ thoát ra.

” Jessica ah! Anh yêu Em ”

Yul khẽ mỉm cười rồi cũng đứng dậy , xoay người bước vào nhà.

” Cũng muộn rồi!

Phải ăn cơm thôi!”

Yul vừa bước vào phòng ăn , thì trên bàn đã được dọn ra đầy kín , có rất nhiều món ăn lạ mắt và đơn giản được bày trên bàn.

Khiến Yul khẽ nhíu mày khó hiểu , dạo này không hiểu sao Vợ sắp cưới của Yul thay đổi khẩu phần ăn uống đến chóng mặt , mỗi ngày là một món mới đủ các thể loại , từ bổ dưỡng đến rau qủa.

Mà hình như trong vòng 1 tháng gần đây , Yul cảm giác cô có chút thay đổi … Ăn khỏe , ngủ cũng khỏe.

Bảo ở nhà một mình Ngủ nhiều thì đã đành , ăn cũng gấp đôi gấp ba bình thường.

Cứ đà này chắc 1 vài tháng nữa cô sẽ ú lên cho mà xem.

Nhưng không sao , béo lên cho đẹp , ôm mới đầy tay.

Mà phải công nhận dạo này bụng vợ yêu của Yul hình như phình phình ra thì phải … Hậu qủa của việc ăn ngủ qúa điều độ đây mà.

“Không sao! Cứ ăn ngủ thoải mái!

Tối Yul sẽ giúp tập thể dục trên giường … Vừa lưu thông máu lại có tác dụng giảm cân… Qúa tuyệt!

Em thật ngoan biết chăm sóc bồi bổ bản thân để tối có sức mà thư giãn gân cốt… Rất tốt”

Khẽ lắc đầu rồi phì cười với suy nghĩ ở trên , rồi lại mỉm cười dịu dàng với suy nghĩ ở dưới. Sau đó còn gật gù , híp mắt thích thú.

Yul đứng yên gần bàn ăn , khuôn mặt biểu cảm đến khó tả , trông chẳng khác gì một tên tâm thần đang mơ màng ảo tưởng những chuyện trên trời.

Làm Sica đang vui vẻ nhìn bàn ăn , cũng phải nhíu mày khó hiểu.

Cô đưa tay chọc chọc vào eo Yul thắc mắc hỏi

- Nè! Yul bị sao thế?

Không ăn cơm ah?

Tiếng nói của Sica như đưa anh thoát khỏi suy nghĩ của bản thân.

Yul mỉm cười cầm lấy tay cô , rồi nhẹ nhàng ngồi xuống

bên cạnh.

Trong vô thức Yul khẽ lẩm bẩm

- Giá như lúc này được ăn thịt thì tốt…

Thấy Yul nói vậy Sica nhanh như cắt gắp vào bát Yul một miếng thịt , rồi nhanh nhảu

- Đó! Ăn đi!

Yul tròn mắt nhìn miếng thịt , ngẩn người nhìn cô như muốn nói gì đó nhưng lại thôi.

Sica Thấy Yul đã ngồi xuống , cô cũng chẳng thèm để ý nữa , quay trở lại với ” tình yêu” trên bàn .

Nhìn những món ăn trên bàn mà cô nuốt nước bọt cái ” ực “.

Ngay lập tức cắm đầu vào chiến đấu.

Làm ai kia được phát tá hỏa lên

- Em ăn từ từ thôi!

Cẩn thận không…

Yul còn chưa kịp dứt lời thì ai đó đã khó chịu lên tiếng

- Ăn cũng cấm!

Em chỉ ăn phần của em thôi!

Không ăn sang phần của Yul đâu mà sợ… Hứ… Nhiều thế này… Mà tham…

- Hả? Anh không có ý đó!

Chỉ là em ăn từ từ thôi không nghẹn thì khổ!

Em ăn được bao nhiêu cứ ăn!

Ăn hết cũng được!

Yul không…

- Chính miệng Yul nói đấy nhé!

Vậy em phải ăn hết mới được!

- Hả?

Không để Yul nói thêm câu nào , Sica lại quay đầu chiến đấu với các món ăn mà cô thích , khiến Yul luôn trong trạng thái lo sợ vợ yêu chẳng may bị nghẹn vì tội hám ăn thì khổ…

Khuôn mặt xinh đẹp đang vô cùng căng thẳng hòa theo từng giây phút khi cô đưa đồ ăn vào miệng , rồi thích thú nhai nuốt trong hưng phấn.

Cô đâu biết rằng mãi tận khi cô ăn xong một miếng Yul mới thờ phào nhẹ nhõm , rồi lại căng thẳng chờ đợi miếng tiếp theo… Cứ thế… Cứ thế… Mãi tận khi cô ăn xong thì Yul mới thở phào nhẹ nhõm …

Sica sau khi ăn uống no thích , mới ngẩng mặt sau đó nhíu mày hết nhìn bát cơm của Yul , rồi lại nhìn Yul dò hỏi

- Nè! Gì mà nhìn em ghê vậy!

Yul không ăn à?

- Ờ ờ… Em cứ ăn đi!

Sica đưa mắt nhìn bàn ăn đã được cô dọn sạch , rồi khó chịu nhìn Yulnói

- Em Ăn hết rồi mà!

Hay là Yul….

- À ừ… Em muốn ăn nữa không?

Để Yul bảo người làm?

- Thôi không ăn nữa! Ăn thêm lại có người khó chịu rồi thế này thế kia!

- Hửm?

- Sao em ăn mà Yul cứ nhìn chằm chằm như luyến tiếc thế?

- Không phải!

- Thế là sao?

- Ừ thì… Yul lo em ăn vội qúa sẽ bị nghẹn!

Mà em này… Em ăn nhiều như thế … Không sợ mập lên à?

- Hả? Mập lên?

Nói đến đây cô mới ngây người hết sờ tay , lại ngắm chân … Thấy chân tay vẫn thế , cô mới tạm yên tâm ngó xuống bụng mình ..bụng cô hơi phình lên chút chút , tuy chỉ chút xíu thôi nhưng mặt bỗng biến sắc nhanh chóng.

Cô chỉ ăn nhiều thời gian gần đây thôi mà.

Sao lại thành thế này?

- Em đừng buồn!

Mập lên chút cho đẹp!

- Đẹp gì mà đẹp!

Yul…

Đúng lúc đó Quản gia bước vào

- Cô chủ!

Phía bệnh viện đã gửi kết qủa kiểm tra sức khỏe  rồi đây a

Quản gia mang giấy kiểm tra sức khỏe định kỳ vào đặt trên bàn trước mặt Yul.

Có điều Yul cũng không chú tâm đến nó lắm , vì để tránh sai lầm xảy ra lần trước và đảm bảo sức khỏe gia đình , cứ 3 tháng hai người lại đi khám , kiểm tra sức khỏe một lần.

Nhưng khám mãi vậy thế , không có bệnh tật gì , cô ngày trước còn hơi ốm yếu , nhưng giờ đã khỏe hơn rất nhiều rồi lên Yul cũng không có gì phải bận tâm nữa.

Thế cho nên khi nhìn thấy giấy kiểm tra sức khỏe định kỳ của bệnh viện gửi đến , Yul cũng chỉ hững hờ nhìn , và cũng chẳng buồn xem.

Sica thấy nó cũng không chú ý , cô thấy khám đi khám lại cũng chỉ có thế thôi , nhàm chán , đang định bảo Yul không phải khám định kỳ nữa .

Khi nào có vấn đề gì cần khám mới khám . Một người ghét bệnh viện như cô suốt ngày lui tới chỗ đó thật không hay chút nào…

Sica dường như bị đám giấy kiểm tra làm cho quên hẳn dấu hiệu tăng cân của mình.

Cô lơ đãng nhìn đám giấy tờ trên bàn , rồi quay sang Yul thủ thỉ

- Yul ah! Bây giờ em cũng khỏe rồi!

Hay thôi từ nay không đi khám sức khỏe nữa nhé!

Khám mãi , khám đi khám lại …Chúng ta cũng có bệnh tật gì đâu!

Suốt ngày lui tới chỗ đó , e sợ người đang khỏe mạnh cũng sinh bệnh vì ngột ngạt đó.

Cho nên…

- Sao?

Không thích thế à?

Yul biết là em không thích đến bệnh viện chút nào , nhưng Yul cũng chỉ là lo cho em thôi!

- Nhưng em vô cùng khỏe mạnh , có bệnh tật gì đâu!

Dạo này em còn ăn được , ngủ được nữa mà.

- Uhm…

- Đi đi Yul! *lay lay tay*

bỏ qua cái vụ kiểm tra này nha Yul… seobang~

- Hả ? Uh! Hjhj

Tự nhiên được Sica gọi là seobang. Yul bất ngờ , rồi nở nụ cười mãn nguyện , tràn đầy hạnh phúc , Yul âu yếm nhìn cô rồi dịu dàng nói

- Thôi được!

Em không thích khám thì thôi không khám nữa.

- Hjhj. Uh *gật đầu tới tấp* Yeah… Yêu Yul nhất!

- Yul cũng yêu em nhất!

Nói rồi mắt Yul lướt qúa đám giấy tờ để trên bàn , tiện tay lấy lên xem có gì không

- Để Yul xem có gì không!

Nếu không có gì thì ngừng .

- Dạ!

Sica miệng cười tươi , nhìn theo Yul từng giây , chờ đợi Yul chốt hạ câu cuối cùng kết thúc ngày tháng kiểm tra đày ải.

Yul bỏ tờ giấy kết qủa kiểm tra của mình xem lướt qua như thường lệ , rồi Yul đặt nó xuống bàn nói

- Yul vẫn khỏe mạnh bình thường …không có gì đặc biệt.

Giờ xem kết qủa của em !

- Dạ!

Yul dịu dàng nhìn cô rồi tiếp tục lướt qua như thường lệ.

Nhưng xem đến tờ phiếu kết qủa xét nghiệm nước tiểu .

Ánh mắt Yul như có gì đó bất ngờ , Yul không còn xem lướt qua nữa mà dừng lại cẩn thận , tỉ mỉ đọc từng chữ một như có việc gì quan trọng lắm, khuôn mặt Yul  rất kỳ cục . Sica thật sự không hiểu Yul đang nghĩ gì nữa.

Chính vì Yul như thế khiến cô bồn chồn không yên , bỗng nhiên một cảm giác lo sợ đang dần dần xâm chiếm khiến lòng cô như thế lại

” Nhìn Yul nghiêm túc xem xét thế kia , chẳng lẽ cô bị sao rồi”

Sau khi hồi hộp , lo nghĩ một hồi , Sica run run đưa tay lay lay tay Yul , rồi lo lắng hỏi

- Yul ơi! Có chuyện gì thế?

Yul thấy người yêu thương hỏi có chút lo lắng , thì dịu dàng quay lại nhìn cô , Yul đưa mắt nhìn cô một lượt , rồi nhẹ nhàng nhìn bụng cô không chớp mắt.

Trong đôi mắt ấy , Sicac thấy hiện rõ

niềm hạnh phúc , khiến cô nhíu mày không thể hiểu nổi Yul đang bị gì nữa

- Yul!

- Vợ yêu! Có lẽ Em còn phải đến bệnh viện khám dài dài đó!

Không bỏ qua được rồi!

Yul âu yếm nhìn cô , trong đôi mắt đó ngoài sự hưng phấn ra , thì chẳng có gì gọi là thương cảm cho ngày tháng khổ cực sau này của cô nữa.

Sicca ú ớ , sốc không nói lên lời , không biết cô mắc bệnh gì mà Yul không một chút thương xót gì cả.

Chẳng lẽ Yul  Mắt cô ngấn lệ nhìn Yul , khiến Yul không cầm được lòng mà đau nhói.

Yul nhẹ nhàng đưa tay kéo cô về phía mình ôm cô vào lòng , dịu dàng hôn lên tóc cô thủ thỉ

- Ngốc ! Sao lại khóc rồi!

Không được khóc biết chưa!

Khóc là bé con cũng khóc theo em đó!

- Hả!!! Yul … Yul…

Cô bất ngờ hai mắt ngạc nhiên nhìn Yul như tìm kiếm câu trả lời chính xác.

- Hi. Vợ yêu ! Chúng ta có baby rồi đó!

Con đang lớn dần trong bụng em này!

Yul hứa sẽ bảo vệ và chăm sóc em và con chúng ta suốt đời , sẽ không bao giờ đổi thay!

- Em yêu Yul!

- Cảm ơn em!

Người khiến Yul biết được … Thế nào là hạnh phúc!

Yul yêu em!

THE END>>>>>>>>>> thank các bạn đã ủng hộ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: