Tập 66
*Bụp* Tiếng dây trói được ném xuống đất vang lên, Hope khẽ ngẩng đầu lên nhìn. Thấy mình đã ngồi dưới đất từ lúc nào không biết, quay qua thấy Tz đang cởi trói cho Kook.Cô đứng dậy, từ từ bước tới
Tz: Xong rồi, 2 người mau chạy đi. Còn Min, tôi sẽ nghĩ cách cứu cô ấy sau
H: Đi cùng chúng tôi!
Tz:*Lắc đầu* Không, giờ tôi không còn sự lựa chọn nào nữa rồi. Tôi chỉ có thể giúp các cô được đến đây thôi, mong sau này còn có thể gặp lại ở hoàn cảnh tốt hơn nhé. Mau chạy đi, giờ mới chập sáng. Chúng không biết đâu
K: Đi cùng chúng tôi,chúng tôi sẽ không đi nếu không có cô.
Tz đưa cho mỗi người 1 con dao bấm rồi đẩy họ đi
Tz: LÀm ơn đi đi, ra đến cửa cứ đi thẳng, chạy đến khi thấy 1 thân cây bị chặt thì quẹo trái và tiếp tục chạy thẳng thì sẽ vào trong nội thành. Mau đi đi, nếu vì tôi thì mau chạy đi
K: Chúng tôi sẽ quay lại cứu cô
Tz chỉ mỉm cười gật đầu cho qua, họ thấy vậy mới bắt đầu tìm đường thoát ra khỏi đây. Ở cửa ra vào có người canh nhưng cũng nhanh chóng bị hạ gục. Rồi 2 người họ theo sự chỉ dẫn của Tz cứ thế chạy, cho đến khi gặp được thân cây bị chặt nham nhở rồi quẹo trái.
Cuối cùng cũng vào được bên trong nội thành, lúc đó trời cũng sáng hơn. Sana mang đồ ăn sáng vào bên trong thì không thấy 2 cô đâu, vội đặt xuống chạy lại kiểm tra.
Sn: Bọn chúng đâu Tzuyu?
Tz: Sao mày hỏi tao, tao làm sao biết được.
Sn: Có phải mày đã giúp chúng không?
Tz: Giờ họ đã về tới nhà rồi, chúng mày sẽ vào tù sớm thôi.
Sn: Con chó, tao sẽ không tha cho mày đâu.
Sn vội chạy ra báo lại cho mọi người, rồi Yeri cho người đi bắt 2 cô về. Bọn họ di chuyển vào trong nội thành, lục tìm 2 cô. Lúc này 2 cô đã gần tới nơi rồi, chỉ còn 2 cây số nữa thôi. Thế nhưng ngay lúc đó thì bọn họ phát hiện ra 2 cô
K: Là bọn chúng, mau chạy thôi.
H: Gắng lên, chỉ 1 chút nữa thôi.
K: Chết tiệt mà, sao chỗ này lại vắng đến thế. Đây cũng được gọi là nội thành sao
2 cô cố chạy thật nhanh sao có thể thoát được chúng, thế nhưng chúng lại chơi xấu. Dùng súng ra bắn, những viên đầu liên tiếp bắn lệch sang 2 bên. Và viên cuối cùng là nhắm vào Hope nhưng Kook lại đỡ, viên đạn đó may sao là bắn vào cánh tay nên vẫn chạy được
Nhưng mỗi lúc Hope chạy 1 chậm lại, Kook nhìn xuống dưới chân. Là trúng đạn, lúc nãy bị bắn trúng chân mà Hope không có phản ứng gì, giờ thì chân mất cảm giác luôn rồi. Không chạy được nữa.
K: Hopie ah~, cố thêm chút nữa thôi.
H: Kook đi đi, Hope chạy sau.
K: Cố 1 chút nữa thôi, chỉ còn 1 chút nữa thôi là về tới nơi rồi.
Kook cố gắng đỡ lấy Hope mặc cho tay mình cũng bị trúng đạn, may sao chạy tới đó có 1 con hẻm nhỏ. 2 người trốn vào đó, đám người kia nhanh chóng bị mất dấu và quay đầu về.
Để bọn đó đi xa rồi, Hope với Kook mới tiếp tục đi. Vì còn sáng sớm nên người dân vẫn chưa tỉnh giấc, chỉ lác đá vào người thôi. Và 2 người cuối cùng cũng về tới nơi
K: Tới nơi rồi, nhà chúng ta ở kia rồi. ĐI nào.
??: Là bọn chúng, nhanh bắt lấy.
H: Chết tiệt, đến đây rồi mà vẫn còn bị bắt. Mau chạy nhanh lên
Vì chúng chạy quá nhanh nên nhanh chóng bị chúng chặn đầu, lúc này hoảng lắm rồi. Không biết phải làm gì nữa. Nhớ ra con dao bấm mà Tz đưa cho cất trong áo, 2 người vội lôi ra để chống trả lại.
H: Con dao bấm, liều ăn nhiều.
2 người dùng chút sức cuối cùng để chống trả, 2 người con gái và 4 tên đàn ông. Ông trời đúng là có mắt mà, thương họ nên cho họ thắng trận này. Nhanh chóng đánh gục chúng, chỉ đánh thôi chứ không chém giết gì cả.
4 tên đó đành rút quân, 2 cô cố gắng lết về tới nhà. 2 người gác cổng thấy 2 cô vội chạy vào báo tin, trong nhà mọi người đang tụ tập lại phòng khách. Không khí căng thẳng không ngừng, nghe người gác cổng báo tin thì mắt ai cũng mở to ra nhìn rồi chạy nhanh ra cổng.
Hope thì kiệt sức mà ngất đi, mọi người thấy 2 người họ ngồi dưới đất trong tình trạng bết xê lết thì không khỏi lo lắng.
J: Min đâu rồi, sao chỉ có 2 đứa con thế này?
K: Con xin lỗi, con vẫn chưa cứu được Min. Min vẫn còn ở đó
B.I: Sao 2 con thoát ra được?
K: Là Tzuyu, cô ấy giúp chúng con.
YG: Giờ để 2 em ấy vào nhà trước, gọi bác sĩ đến khám cho họ trước đã.
RM cúi xuống ẵm Hope vào trong, V đỡ lấy Kook đi sau. Vừa vào trong nhà, Kook cũng chẳng còn sức lực gì nữa nên cũng ngất lịm đi trong lòng V, mọi người đang đi thấy V ngồi xuống liên tục gọi thì quay lại.
YG: Tôi cho các ông 5p để đến nhà tôi, thu dọn đồ nghề đến đây để điều trị cho 2 người họ.Nếu trong vòng 5p nữa các ông không có mặt thì xác định ngày mai đi ăn xin.
V: Kook.....
YG: Mau đưa em ấy lên phòng đi, tao gọi bác sĩ rồi.
Đúng 5p sau, các bác sĩ và y tá tới nơi. Họ nhanh chóng bắt tay vào chữa trị cho 2 người, trong lúc đó tại chỗ Min
Sau khi nghe Sn báo 2 người họ đã chạy thoát khỏi đây, thì Yeri cho người vào đánh Min. Đánh Min tới mức mà bay hồn lệch xác, mặt mũi tím bầm hết cả. Miệng thì đầy máu, rồi bị xác qua cùng phòng Tzuyu.
Tz cũng bị đánh không thua kém gì, giờ 2 người tồi tệ như nhau.
Y: Tao đã không đánh mày, để giành mày cho những trò khác rồi nhưng bọn bạn mày lại không biết điều. Dám bỏ trốn khỏi đây nên giờ mày phải gánh vác cả những trận đòn củ chúng nó, có nghĩa đánh gấp 3 lần đấy.
Y: 1 của mày, 2 của chúng nó. Để đến lúc YG nhìn thấy cảnh này thì có còn yêu mày nữa không. Chúng ta cùng gọi cho anh ấy để anh ấy chiêm ngưỡng vẻ đẹp hiện tại của mày
Lúc này, các bác sĩ cũng vừa điều trị cho 2 người họ xong và rời đi, thì anh nhận được cuộc gọi từ số máy của cô
Tất cả mọi người cùng tụ tập lại bên cạnh anh
YG: Min, em sao rồi?
Y: Mình không phải Min, Min đang đợi thần chết rồi.
YG: Cô đã làm gì em ấy.
Y: Mình và Min chỉ mới chơi đùa 1 chút thôi, cậu muốn gặp em ấy chứ?
YG: Cô đừng hòng động vào 1 sợi tóc của em ấy, tôi sẽ không tha cho cô đâu.
Y: Cậu nhìn thấy rõ Min không, có cần mình quay rõ mặt không?
Anh nhanh chóng bật cam lên thì đập thẳng vào mắt anh là cảnh Min bị trói 2 tay lên xà ngang rồi gục ngất, cả người chỗ nào cũng có máu. Khuôn mặt ấy cũng khác đi, nó không còn hồng hào nữa mà thay vào là khuôn mặt bầm tím, cả miệng đầy máu vẫn còn nhỏ ra bên ngoài.
Tóc ướt nhẹp do mồ hôi chảy ra làm chúng bết lại với nhau, dính chặt lên khuôn mặt bé nhỏ ấy. Khiến cho mọi người không khỏi đau xót và lo lắng
YG: Mau thả em ấy ra, cô đã làm gì em ấy?
Y: Mình nói rồi mà, mình chỉ chơi đùa 1 chút thôi mà.
YG: Cô muốn gì?
Y: Cậu hiểu ý mình đấy, chúng ta sẽ gặp mặt nhau để nói chuyện về vấn đề này nhé. Mình sẽ gọi lại cho cậu, tạm biệt
Ả nhanh chóng tắt cuộc trò chuyện rồi quay lại nhìn cô,ả đứng trước mặt cô khẽ nâng cằm lên nói
Y: Bây giờ trông mày thật là thảm hại, trông thật đáng thương. Cả mày lẫn Tzuyu, đều rất đáng thương
Rồi ả bỏ đi. Tzuyu bị đánh tới mức nằm bẹp dưới đất, không còn sức để mà ngồi dậy nữa. Trông 2 người họ đúng thật là thảm thương.
Đến tối thì 2 người kia tỉnh lại, mọi người cũng bớt lo lắng được phần nào.
SY: Con tỉnh lại rồi à, con đau đâu không?
Hn: Con thấy trong người thế nào rồi?
K: Bọn con khỏe lại nhiều rồi mà, mọi người đâu hết cả rồi ạ.
SY: Mọi người ở dưới tầng,vẫn đang nghĩ cách để cứu Min.
H: Bọn con muốn xuống tầng ạ.
Hn: Các con chưa khỏe hẳn, ngồi nguyên đây đi
K: Nếu bọn con không khỏe lại sao bọn con tỉnh được, mẹ cứ cho bọn con xuống tầng đi ạ. Bọn con cũng muốn giúp mọi người.
2 mẹ cũng đành đỡ 2 cô xuống tầng, thấy 2 cô mọi người hơi ngỡ ngàng 1 chút vì vừa tỉnh lại mà không nghỉ ngơi lại đòi xuống tầng
V: Sao em không nghỉ ngơi đi, xuống đây làm cái gì?
K: Em muốn giúp mọi người
RM: Em đã khỏe chưa mà đòi xuống đây?
H: Em khỏe rồi mà
RM: Chân em hạn chế đi lại đấy, đừng đi lại nhiều.
H: Vâng
Rồi mọi người lại ngồi bàn cùng nhau, có các cô cũng dễ dàng hơn hẳn. Các cô nói địa điểm cho các anh biết và giờ là làm sao đưa Min ra khỏi đó thật an toàn thôi.
Lúc đó phía Min, đến tối thì bị bỏ đói. Đến 1 ngụm nước cũng không cho uống, khiến cho môi cô trắng bệch và khô lại. 2 ngày trôi qua, cuối cùng chúng cũng cho cô uống chút nước và ăn chút gì đó
1 hồi sau, trông cô cũng đã có chút sức sống hơn. Tzuyu cũng vậy, cả 2 trông đã đỡ hơn được 1 chút
- Cô không sao chứ?
tz: không sao, còn cô.
- Cũng vậy nhưng hình như vết thương trên người tôi lại rách ra rồi thì phải.
Lúc đó, Yeri bước vào trong. Đi theo sau là 1 người đàn ông cao to, trong mặt không lành lắm mà rất gian xảo tiến tới chỗ cô.
Y: Min yêu dấu ah~ Tôi mang người đến chơi cùng cô này~
- Cô định giở trò gì? Đừng có lại gần tôi
Y: Chỉ là chơi đùa chút thôi mà. Cứ làm gì mà anh muốn với con nhỏ đó
Tên đó tiến tới sờ soạng người cô, hôn lên khắp người cô. Cô giãy dụa đẩy hắn ra nhưng bất thành, 2 hàng nước mắt của cô nhanh chóng tràn xuống
- Tránh xa tôi ra.......
Tz: Mày đang làm gì vậy, kêu hắn tránh xa Min ra.
Y: Sao, mày lo cho nó à. Tao có mang cho mày 1 tên khác tới này. Cứ làm gì chúng nó mà 2 người thích
Rồi cả 2 cứ gào khóc giãy dụa như vậy, áo của Min nhanh chóng bị cởi ra 1 nửa. Ả lấy máy ra quay rồi gửi cho YG.
Anh xem xong mà không khỏi tức giận, anh chỉ muốn lao đến xé xác ả ra thành trăm mảnh, bắn nát xác tên khốn đó vì dám hành hạ, động chạm vào bảo bối của anh. Những người khác phải cố gắng lắm để trấn an anh
Lúc đó, Min chỉ còn biết khóc và gọi tên anh
- Thả tôi ra......YOONGI.......
Y: YG không có ở đây để cứu mà đâu, gọi cũng vô ích thôi.
Tz: Mau dừng lại, dừng lại. Tôi sẽ đi theo cô, tao sẽ không bỏ trốn hay chống đối lại mày nữa. Dừng lại!
Y: Dừng lại. 2 người ra ngoài trước đi.
Nghe Tz nói vậy ả mới chịu dừng lại, cái ả muốn là lời nói đó của Tz. Ả muốn đưa Tz về làm quân cờ trong bàn cờ của mình nên mới bày trò này, 1 phần cũng muốn như vậy.
Y: Mày nói gì, tao nghe không rõ.
Tz: Tao sẽ theo chúng mày
Y: Tốt, ngoan ngay từ đầu như vậy có phải tốt không. Theo tao về phòng để chữa trị vết thương
Tz: Còn Min?
Y: không cần mày quan tâm, tao muốn làm gì là quyền của tao.Nó là của tao
- Tzuyu......
Tz: Mình xin lỗi!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro