Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Tiểu công chúa ra đời

Trong bệnh viện quân đội, khoa phụ sản, ngoài phòng giải phẫu trên hành lang, có nhiều người nam nhân mặc quân trang hoặc đứng hoặc ngồi vây quanh có hai vị nữ tử trẻ và một lão thái thái đều có khí chất cao quý nhưng khuôn mặt lại tràn đầy vẻ khẩn trương. Xung quanh người qua lại rất hiếu kì nhìn bọn họ tản ra áp suất thấp, thắc mắc không biết có chuyện gì đang xảy ra.
" Ta nói ngươi a lão già, ngươi đừng phụng phịu nữa được hay không! Hôm nay nhưng là con dâu sinh cho ngươi tôn tử, ngươi đừng làm vẻ mặt đó chứ!" Lão thái thái duyên dáng, sang trọng đứng kế lão gia tử oán giận nói.
Lão gia tử làm như không nghe thấy, tinh thần vẫn chưa chuyển tốt mặt nghiêm chỉnh ngồi ở giữa.
Nhìn bạn già của mình không phản ứng, lão thái thái không vui liếc mắt hắn một cái, xoay người nói với con trai nhỏ "Thế nào mà vẫn chưa sinh chẳng phải nói thai không có vấn đề sao? Mẹ đã nói với con rồi, vợ con gầy yếu phải bồi bổ nhiều một chút, bây giờ sinh con không phải là nàng chịu khổ sao, các ngươi cũng không đem lời của ta để ở trong lòng."
Đứng ở bên cạnh nàng là nam tử thoạt nhìn còn trẻ tuổi, đỡ mẹ mình ngồi xuống, trên gương mặt lãnh khốc cũng thoáng hiện ra thần sắc khẩn trương.
Đúng lúc này phòng phẫu thuật đèn tắt. Y tá trên tay ôm em bé đi ra, một đám người đang đứng chờ ngoài cửa vội vàng xông tới.
"Chúc mừng ngài, là một thiên kim, mẹ và con gái đều bình an." Y tá mỉm cười chúc mừng với Trần lão gia tử.
"Cái gì? Ngươi nói gì? Là bé gái sao?" Nghe thấy lời y tá mọi người không dám tin nhìn nàng chằm chằm, lão nhân đang ngồi nghiêm túc lại mở miệng đầu tiên.
Y tá trong lòng thở dài trên mặt cung không dám lộ ra, haizzz...lại thêm một gia đình trọng nam khinh nữ. Bất quá cũng đúng gia đình địa vị như vậy, đương nhiên là cần bé trai thừa kế. Vẻ mặt hơi thương tiếc liếc liếc vào đứa bé ở trong lòng mình mở to mắt nhìn nằm yên tĩnh, thật là một đứa nhỏ xinh đẹp, cho tới bây giờ mình vẫn chưa thấy đứa nhỏ xinh đẹp như vậy đâu, thật là đáng tiếc mà.
Lão gia tử trong nháy mắt, chạy vọt xông lên trước đem đứa be ôm vào lòng, đôi mắt sáng rỡ. Quay đầu lại nhìn những người khác thanh âm kích động "Thật sự, thật đúng là bé gái." Y tá bất ngờ nhìn lão gia tử đây là yêu thích đứa bé này sao?
Điều này cũng không thể trách y tá suy nghĩ nhiều, chưa có nhà ai sinh con mà lại kích động như vậy nha! Chưa kể thường là các danh môn gia tộc đều chỉ thích con trai để thừa kế càng không thích con gái, bởi bì những điều không thể không làm cho cô y tá hiểu sai.
Rốt cuộc, qua vài giây mọi người đã khôi phục lại, không hẹn mà cùng chỉnh lí biểu tinh trên mặt, giả bộ nghiêm túc nhưng hành động bước nhanh lại gần lão gia tử để tranh giành ôm ấp đứa nhỏ đã bán đứng lại họ.
"Nghiêm" Lão gia tử bi mọi người vây xung quanh rống to một tiếng, mọi người phản xạ có điều kiện đứng nghiêm thẳng tắp. Ánh mắt ai oán bắn đến trên người lão gia tử.
"Ha ha, ha ha ha, ha ha ha" lão gia tử càng cười càng lớn, làm gì còn bộ dáng nghiêm túc vừa nãy.
"Là tôn nữ nha, cháu gái của ta, là bảo bối của Trần gia chúng ta a!" Lão gia tử mặt mày hớn hở nói liên miên không ngừng.
"Ô nhìn kìa lão già thật xinh đẹp một chút cũng không giống trẻ sơ sinh, này mặt mày hồng hào làn da trơn mềm không hề nhăn nheo như trẻ sơ sinh bình thường." Lão thái thái nhìn bé gái rồi ngước đầu lên nói truyện với lão gia tử.
"Đương nhiên, bảo bối nhà chúng ta thật xinh sao có thể giống như những đứa bé khác được."
"Cho con nhìn, con nhìn với, Trần gia nhà chúng ta rốt cuộc đã sinh được bé gái rồi, con còn tưởng rằng sẽ thêm một tiểu tử nữa ra đời chứ." Kiều Mễ con dâu cả cao hứng lên tiếng.
Lão thái thái lôi con dâu đang hưng phấn sang một bên "Nhỏ giọng một chút ngươi là đang doạ đến tôn nữ của ta!"
Ba ba của đứa nhỏ vẫn đứng bên cạnh nhìn con gái của hắn, tuy không giống người nhà hưng phấn như vậy nhưng vẻ mặt đã nhu hoà đi rất nhiều.
"Lúc trước thời gian em dâu mang thai đi siêu âm lần nào cũng là bé trai làm con thất vọng không thôi. Tiểu bảo bối nhìn ta nè, trời ạ, thật là đáng yêu quá, vì sao ta lại không có sinh được nữ nhi." Tần Vân Vân con dâu thứ hai bi oán than.
Nam nhân mặc quân trang ôm lấy người vợ đang kích động không thôi của mình, trên mặt cũng hiện lên ý cười "Ba, những tên mà chúng ta đã nghĩ ra đều là dành cho bé trai, không ngờ em dâu lại sinh bé gái, con nghĩ chúng ta phải đổi lại tên khác thôi."
Cả nhà vừa nghe đều gật đầu tán thành. "Đúng, đúng ta phải suy nghĩ thật kĩ cho tôn nữ tên gì mới tốt đây?"
"Hay đặt tên là Trần Song Song được không ba? Tài sắc vẹn toàn, ba, ba thấy thế nào?" Con lớn Trần Kiến Nhân lên tiếng đề nghị.
"Tốt! Tốt! Tên hay! Từ giờ bảo bối sẽ tên là Trần Song Song." Lão gia tử run run nói với đứa bé đang nằm trong lòng mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: