Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 82: Hậu đám cưới

Vốn dĩ sau đám cưới Hani cùng Junghwa sẽ có một cái tuần trăng mật lãng mạn. Bất quá, bởi vì cổ đông khá lớn là Kim Jimin bị bỏ tù. Danh tiếng công ty có chút ảnh hưởng, đối tác khắp nơi đổ về, phần lớn là muốn một lời giải thích, còn lại là muốn rút vốn đã đổ vào công ty.
Bận rộn lại càng bận rộn. Hani hơi nhăn mày, mất kiên nhẫn với nam nhân trung niên trước mặt. Lời lẽ bỉ ổi, ánh mắt như có như không quét trên người cô, hơn nữa còn giống như cố tình kéo dài thời gian, không như lời hắn nói muốn rút vốn đầu tư đâu.

-"Choi tổng, nhìn tôi có giống rất thiếu tiền hay không?"

Nam nhân vừa được điểm danh đang trên đà mắng chửi Hani có chút sững sờ dừng lại. Ánh mắt càng hung tợn, gằn giọng:

-"Ta nói, một cổ đông lớn như vậy còn mang tội bị bỏ tù, rốt cuộc công ty các ngươi có bao nhiêu phần đáng tin. Dự án nay nói lớn không lớn, nhỏ không nhỏ, nhưng cũng không thể dễ dàng cho qua, dù sao danh tiếng công ty cũng rất quan trọng. Nữ nhân như cô cũng không thể đảm đương được trách nhiệm lớn như vậy, chi bằng tìm một cách khác yên phận thì hơn."

Hani hơi chọn mi, nhìn như không nhìn dựa vào lưng ghế, hai tay khoanh trước ngực, thong thả nói:

-"Buồn cười. Nếu Choi tổng đã nói dự án này nhỏ không nhỏ lớn cũng không lớn, vậy tức là đối với Choi tổng căn bản nó cũng không đáng giá tiền có phải hay không. Danh tiếng công ty là quan trọng, đó là lí do tại sao ta vẫn kiên nhẫn ngồi đây giải thích cho ngài. Bất quá, nếu ngài đã không thích thì không ai ép được ngài, dù sao cũng không phải tôi tham nhũng hay biên thủ tiền của công ty. À, còn nữa, kì thực dự án này đối với tôi bất quá không là gì. Cho nên, mời Choi tổng về cho."

Choi tổng sắc mặt tái mét, hắn chẳng qua là được lệnh cấp trên đến đây thương lượng với Hani về hợp đồng. Lợi dụng danh tiếng công ty đang có chút lung lay mà ăn chút lợi tức mà thôi. Không nghĩ, Ahn tổng bề ngoài yêu nghiệt chọc người như vậy lại không ăn cứng, hắn cũng không nghĩ mấy lời chọc ghẹo của mình lại dẫn đến tình huống thế này. Có chút chật vật ngồi yên một chỗ.

Hani rất nhanh đi khỏi phòng họp, ở ngoài liền phân phó thư kí:

-"Sau khi hắn đi liền liên lạc với cấp trên của hắn nói rằng nếu dự án này quan trọng với họ, ta vẫn tiếp tục kí, bất quá chúng ta không muốn làm việc với Choi tổng, rõ chưa?"

-"Ân!"

Hani có chút mệt mỏi trở về văn phòng, lại không nghĩ vừa mở cửa đã thấy tiểu bảo bối đoan trang ngồi trên ghế sofa, trên bàn là một phần cơm còn phát ra mùi hương hấp dẫn. Cô lập tức cảm thấy dạ dày có chút đói rồi.
Junghwa còn đang chuyên chú xem tin tức trên TV, vừa nghe tiếng mở cửa liền xoay đầu lại, bắt gặp ánh mắt đầy ôn nhu của Hani trong lòng liền cảm thấy ngọt ngào.

Từ ngày Hani bận rộn đến giờ, mỗi lần trở về nhà đều mệt mỏi, bất quá vẫn không quên giúp cô nấu cơm, giúp cô sấy tóc, sau đó ôm lấy cô liền ngủ đến sáng. Hết thảy đều rất bình yên, sau đám cưới nhân viên công ty cũng tập trung chúc mừng các cô. Kì thực thật giả không nhận biết, bất quá không làm phiền cuộc sống các cô, như vậy cô đã biết ơn lắm rồi.

Chính là, dạo gần đây Ahn mẹ cùng mẹ Park thường xuyên ghé chơi, hơn nữa mỗi lần ghé qua đều sẽ bế theo Park Sehun, kia, chính là cháu Junghwa, con của của Jiho.
Sehun chưa đầy 2 tháng tuổi, cực kì thích khóc, sau khi nằm trong lòng Hani lại nín thinh, i i a a những lời vô nghĩa, ánh mắt sáng quắc dính lấy Hani. Được rồi, Junghwa có chút ghét bỏ đứa cháu này, nó ồn ào thì cũng thôi đi, lại còn biết nịnh nọt mỹ nhân trong lòng cô, nhìn có chút khó chịu đâu.

Hôm nay không khác mọi ngày là mấy, mẹ Park cùng Mẹ Ahn ngồi trên ghế sofa trong phòng khách chơi đùa cùng Sehun.Nhóc phá lệ im lặng, từ lúc Junghwa bước vào 3 người bọn họ đều duy trì ánh mắt dõi theo cô.
Junghwa có chút rùng mình nghiêng người, đặt xuống túi đồ ăn trong tay liền mở miệng :

-"Mọi người có chuyện gì vậy?"

Mẹ Park liếc mắt nhìn mẹ Ahn một chút, sau đó liền đứng lên tiến về phía Junghwa, dù sao bà cũng là mẹ ruột của cô à.

-"Mẹ nói, các con kết hôn cũng đã gần 3 tháng, có hay không từng nghĩ chuyện có một  đứa trẻ."

Junghwa hai mắt trợn tròn, được rồi, hình như cô có chút hiểu vì sao Sehun lại có mặt ở đây. Bất quá, còn chưa kịp mở miệng lại nghe mẹ Ahn giống như đang tự thoại:

-"Sehun, con nói xem nếu có thêm một em gái có được hay không. Bất quá, Hani tỷ tỷ không thể chơi với con được nữa rồi."

Sau đó căn phòng lại rơi vào trầm mặc. Junghwa  hơi nghĩ tới ánh mắt ôn nhu của Hani khi ôm lấy Sehun, kia, nếu đổi lại là con gái cô, đương nhiên Hani sẽ chú ý tới cô hơn một chút.

-"Để con nói chuyện với Hani trước xem sao."

--------------------------

Đêm hôm đó Hani có chút buồn ngủ ôm lấy tiểu bảo bối, bất quá, Junghwa giống như mất ngủ. Cô lăn qua lăn lại một lát, sau đó dụi mặt vào cổ Hani, nỉ non vài tiếng rồi mới nhỏ giọng nói:

-"Hani, chị có nghĩ chúng ta sẽ có một đứa con hay không?"

-"Hử...?! Sao đột nhiên em lại nói vậy?"

Hani hơi đưa tay sờ lên má Junghwa, ôn nhu hôn mấy cái lên mặt cô. Junghwa hơi rụt cổ lại, khóe miệng khẽ cười:

-"Em muốn sinh cho chị một đứa. Con gái, có được không?"

Hani hơi giương mi nhìn Junghwa trong bóng tối, cô vươn tay vén tóc lên vành tay cho Junghwa. Bộ dáng nghiêm túc suy nghĩ, sau đó hơi nhăn mi:

-"Sẽ rất đau. Chị ..."

-"Suỵt!"

Junghwa đặt tay lên môi Hani, sau đó ôm lấy Hani:

-"Là em muốn. Nhé!"

Hani trong lòng nhẹ bẫng, thật muốn ăn tiểu bảo bối mấy lần, bất quá thời gian không còn sớm, có lẽ để mai đi.

-"Ừ."

Junghwa có chút vui mừng hơi rướn người hôn lên môi Hani một cái. Vai áo theo động tác liền tuột qua một bên, lộ ra bờ vai trắng nõn mềm mại. Kia, vẫn là ăn tiểu bạch thỏ đi.
Trong căn phòng tràn ngập mùi ám muội, tiếng rên rỉ cùng thở dốc hòa lẫn, trên giường có hai nữ nhân đam mê quấn lấy nhau.

-----------

Solji có chút dính người dựa vào Hani trên ghế sofa, không ngừng năn nỉ:

-"Hani, cậu bạc tình bạc nghĩa, người ta ngày mai sinh thần nha."

-"Cậu tránh ra một chút, tôi không có hứng thú với nữ nhân."

Hani nhíu nhíu đôi mày xinh đẹp, biểu tình sinh khí rồi. Solji dẩu ra cái môi hồng, không chút nào sợ sệt bám đến:

-"Dối trá, kia, Junghwa nhà cậu cũng là nữ nhân. Người ta lại xinh đẹp như vậy, cho thương cậu chút đi."

Hani mất kiên nhẫn đứng phắt dậy, khổ não lắc đầu, muốn dời đi lực chú ý của tiểu nữ nhân đang dụ dỗ nửa ngồi nửa nằm trên ghế sofa thì lại bắt gặp ánh mắt long lanh của cô, liền tùy tiện nói.

-"Không được, Junghwa đã được 8 tháng, tôi nên ở nhà với em ấy."

-"Kia, mang Junghwa đi là được rồi."

-"Cậu có bệnh, sinh thần cái gì lại đi xa như thế. Không đi."

Hani thản nhiên nói. Solji nhăn nhó biểu tình, lại cẩn thận đánh giá nữ nhân trước mặt có phải đang tức giận hay không, sau đó mới lấy đà lao đến, không khách khí quấn lấy nữ nhân yêu nghiệt. Miệng không ngừng làm nũng:

-"Hani, cậu đây là phụ tôi, có tiểu tam liền phụ tôi. Trẫm hận ngươi...."

Mới nói đến nửa chừng liền thấy Hani luống cuống lấy khí lực lớn, trực tiếp gỡ Solji ra như bã kẹo cao su. Solji ai oán nhìn lên, lại thấy kia, Hani là đứng hình cái gì.

-"Coi như một màn thâm tình vừa rồi chúng ta không thấy đi, phải không Hyelin."

Giọng nói dễ nghe của nữ nhân ưu nhã đứng trước cửa, phía sau còn mang theo một nữ nhân dáng người cao ráo, ăn mặc hợp thời
Hani chớp mi mấy cái, nhìn ánh mắt đầy tiếu ý của tiểu bảo bối nhà mình liền vội vàng giải thích:

-"Không có, chị không quen nữ nhân này."

Nói xong còn vô tình mang theo dứt khoát chỉ về nữ nhân còn nằm trên đất. Hyelin kéo khóe miệng, chỉ nhẹ nhàng hừ một cái, không nói một câu liền trực tiếp bỏ đi. Solji chật vật ngồi dậy, không kịp nói gì liền vội vàng chạy theo bóng dáng tức giận của mỹ nhân nhà mình. A, một chút đùa dai liền chọc giận Hyelin rồi.
Junghwa chậm rãi đi đến sofa, mang thai 8 tháng quả thực làm cho cô có chút khó khăn di chuyển. Vốn dĩ bị Hani nhốt ở nhà, hôm nay ngoại lệ đi cùng Hyelin cho cô chút bất ngờ, không nghĩ bắt gặp cảnh vừa rồi. Làm cô cũng khó chịu trong lòng à, không lẽ cô lại hẹp hòi tới mức bằng hữu của Hani cũng đi ăn giấm. Cô đưa tay xoa xoa cái bụng lớn, khó chịu lên tiếng:

-"Kia, con chưa ra đời mà mẹ của con đã vượt tường rồi. Mẹ thực buồn a."

Hani khóe miệng khẽ giật, vội vàng bỏ xuống tài liệu trong tay, sau đó lại đi đến bên cạnh tiểu bảo bối, muốn dỗ dành:

-"Nói bậy, nếu con nghe được còn nghĩ chị là người như vậy sao? Chị chỉ yêu mình em."

Junghwa trong lòng hung hăng mắng, chị chính là người như vậy, cả nhà chị đều là người như vậy. Hừ. Bất quá nghe câu sau từ miệng Hani nói ra lại ngọt ngào mỉm cười, ôn nhu dặn dò:

-"Tiết trời sắp vào đông, chị nên ăn mặc cẩn thận."

Nói đến nửa chừng lại nhìn cổ áo sơ mi thản nhiên mở ra của Hani, ngữ khí cũng chuyển nặng:

-"Ăn mặc thiếu vải thế này làm gì? Sao chị không đi kiếm cái người yêu mới đi, cần gì mẹ con em."

Hani có chút kinh hoảng thẳng lưng, kia, nữ nhân mang thai quả thực nguy hiểm. Từ ngày mang thai tiểu bảo bối liền rất dễ tức giận, thi thoảng lại đột nhiên vô lí mắng cô đến không ngẩng mặt lên được, lúc lại ôn nhu dịu dàng. Đúng là làm người ta quá sợ hãi rồi. Hôm nay lại ăn giấm chua như vậy, phải dùng biện pháp khác:

-"Kia, được. Người ta tặng hoa nhiều như thế, cũng nên nhận thành ý này. Vẫn nên gọi thư kí mang lên mấy cái." Nói xong còn đề phòng nắm lấy cổ tay Junghwa.

-"Chị ... cút đi, buông em ra. Không cần..."

Nói xong liền ức chế muốn rơi nước mắt, vành mắt cùng đỏ ửng, thập phần khả ái lui người lại
Hani nhẹ nhàng vươn tay ôm lấy tiểu nữ nhân vào lòng, tay không ngừng vỗ lưng nàng, ngữ khí ôn nhu:

-"Em a.. cũng thật lạ, đã không thích còn nói như vậy. Em cũng không phải không biết chị yêu em nhiều thế nào. Nếu chị cũng bảo em đi tìm nam nhân khác, em sẽ dễ chịu sao?"

Junghwa có chút cẩn thận suy nghĩ, trong lòng buồn bã vô cùng. Kia, từ khi mang thai liền thất thố thật nhiều, Hani nhượng bộ nhiều như vậy, chắc cũng khó chịu đi.

-"Em chỉ muốn chị dỗ dành em."

-"Ân, là chị sai rồi. Chúng mình về nhà đi."

Hani ở trên mặt tiểu bảo bối hôn hôn một cái.

-"Vậy sinh nhật của chị Solji thì sao?" Junghwa hơi ngẩng đầu hỏi.

-"Không đi. Ở nhà với em. Nhờ Somi gửi quà là được rồi. Cậu ta dù sao cũng đang nợ chị, dám dùng thẻ chị đi mua mấy thứ đồi bại, còn không biết lúc nào trộm được. Còn dám nói là mua cho em."

Hani có chút chậm rãi nói, đặc biệt biểu tình còn thản nhiên, giống như hoàn toàn không biết chuyện. Junghwa trong lòng có chút run lên, kia, mấy thứ kia vẫn nên vứt sớm thì hơn.

-"Em lại nghe Hyelin nói Solji sẽ tổ chức sinh thần ở nhà chúng ta, phải đi đâu sao?"

-"Nhà chúng ta?"

Hani có chút ngạc nhiên trợn mắt.

-"Đúng vậy. "

Hani khóe miệng trào phúng. Tốt lắm. Còn biết trêu chọc người khác. Cứ đợi đấy Solji.

---------------------------------

Mùa đông cuối năm

Con gái Hani cùng Junghwa rốt cuộc cũng được 2 tháng tuổi, còn đặt tên là Ahn Yeri

Solji cùng Hyelin rốt cuộc cũng công khai.Ba Seo tức giận đến nhập viện, bất quá bây giờ cũng chậm rãi chấp nhận. Chẳng qua bằng hữu của con gái đi trước một bước như vậy còn sống được, con gái ông chắc cũng không có việc gì đi. Somi được Jackson cầu hôn trên đường đi du lịch. Le  cuối năm nay liền tổ chức đám cưới rồi.

.....

  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro