Chương 33: Junghwa nhà tôi
Cả đoạn đường trở về khách sạn, Junghwa vẫn một mực lẩn trốn Hani, hung hăng kéo vali đi trước. Hani vừa thấy bất đắc dĩ vừa buồn cười. Vừa rồi hôn em ấy như vậy có chút không phải, chắc chắn lại tức giận rồi.
Không sai, Junghwa chính xác là tức giận rồi, bất quá là vì Hani hết lần này lần khác khi dễ cô. Rõ ràng hôn như vậy chỉ có tình nhân mới được làm, Hani làm vậy thực khiến cô cuống quýt. Hơn nữa là mình gật đầu cho Ahn tổng hôn, nghĩ không ra lí do để phát tiết, liền như vậy bộ dáng u uất đi trước.
Thời điểm trở về khách sạn lấy phòng, nhân viên đưa các cô hai cái chìa khóa, nhìn số phòng liền biết cạnh nhau. Junghwa vẫn giả vờ Hani như không khí, nhanh chóng đi qua Hani, bước vào thang máy liền không thèm khách khí ấn nút đóng cửa, không có ý chờ đợi Hani.
Hani tâm tình không sai cho lắm, cũng không trách Junghwa, yên tĩnh chờ đợi thang máy bên cạnh. Junghwa ngơ ngác ngồi trên giường nhìn vào khoảng không trước mặt, mặc dù đối xử như vậy với Hani, bất quá Hani không những không thèm phản ứng cô, thậm chí là thi thoảng còn vui vẻ nhìn co cười một cái khuynh nước khuynh thành. Cảm giác thật giống một quyền đánh vào không khí.
Junghwa trở mình đứng dậy, từ lúc vào phòng cũng chưa đánh giá qua. Căn phòng rất rộng rãi, cửa sổ lớn, có một cái bàn nhỏ gần cửa lớn mở ra ban công, ghế sofa mềm mại, phòng tắm rất lớn, tiện nghi lại hiện đại, giường lớn với gra trải giường màu xanh mát mẻ, thực vừa ý cô. Hơn nữa còn có tủ rượu nho nhỏ trên tường, trang trí rất bắt mắt, điều làm cô chú ý là trên mặt bàn gần tủ rượu có một chiếc hộp kì lạ. Junghwa hiếu kì lại gần, tấm thiệp bên cạnh có ghi dòng chứ nho nhỏ 'Junghwa'. Nheo nheo mắt lại kiểm tra một chút có gì kì lạ hay không, lại cầm lên lắc qua lắc lại, sau đó cô mới chậm rãi mở nắp hộp. Vừa nhìn qua liền biết đó là một chiếc váy, chớp mắt cũng có thể biết giá thành của chiếc váy này rất đắt đỏ. Junghwa vuốt ve nó một chút, nhẹ nhàng cầm lên, chiếc váy màu đen, cổ tròn cách điệu, chân váy còn đính đá, đặc biệt còn có một huy hiệu nho nhỏ ở ngực áo. Bất quá không biết đây là của ai, vì vậy nàng có chút ngập ngừng cầm lấy điện thoại, ý muốn gọi cho Hani. Bất quá vừa mở khóa liền nhận được tin nhắn của Hani:
'Chiếc váy đó là tặng em, tối nay theo tôi đi dự tiệc, 8h'
Junghwa khóe môi không biết khi nào thì nhếch lên cười đến thập phần vui vẻ.
Không biết qua bao lâu, Junghwa đúng 7 giờ 30 liền xuất hiện trước cửa phòng Hani, biểu tình vẫn lạnh nhạt, còn mang theo chút hồi hộp. Hani chính là vừa tắm xong, không nhanh không chậm ra mở cửa. Nhìn Junghwa mặc chiếc váy do chính mình chọn mới cảm thấy tâm tình thỏa mãn. Không sai, chiếc váy này rất hợp với Junghwa, cổ áo vừa vặn như kín như hở lộ ra xương quai xanh gợi cảm, hoàn hảo tôn lên đường cong trên người Junghwa. Thực làm Hani có chút kinh diễm, Junghwa kì thật làm cho người đối diện có cảm giác vừa gợi cảm lại cấm dục.
Thời điểm Junghwa nhìn thấy Hani, tóc còn dính hơi nước, hai má nhiễm một tầng đỏ ửng vì bị nước huân cho hồng nhuận. Trên mặt không có lớp trang điểm, nhìn có phần quyến rũ lại có phần thanh thuần. Bộ ngực sữa như ẩn như hiện sau áo tắm, đôi chân thon dài lấp ló, làm cô không biết phải nhìn Hani thế nào. Trong lòng kìm nén, mình từ khi nào thì ham mê sắc đẹp đây. Hyelin cũng như vậy xinh đẹp, vì sao đứng trước Hani đây mình lại như vậy khẩn trương. Điều chỉnh tâm tình một chút, Junghwa lại dùng ngữ khí nhàn nhạt nói:
-"Ahn tổng."
-"Vào đi, tôi chuẩn bị một chút."
Hani như có như không cười nhìn Junghwa. Junghwa theo chân Hani đi vào trong, phòng không khác cô là mấy, vì vậy một mạch đi thẳng tới ghế sofa liền cứng nhắc ngồi xuống. Hani khóe mắt lộ ra ý cười, chậm rãi đi vào phòng thay đồ.
Qua 30 phút, Hani từ trong đi ra, trên mặt đã được trang điểm tinh xảo. Khí chất thành thục nữ nhân, mị thái tràn lan, chiếc váy màu đỏ rượu thập phần gợi cảm. Cổ áo xẻ sâu, lấp ló khe ngực, chân dài tiêu sái sải bước đến bên cạnh Junghwa, ngữ khí ôn nhu nói:
-"Tôi đẹp sao?"
Junghwa vẫn còn ngơ ngác nhìn Hani đứng trước mặt, đứng gần như vậy làm cô ngửi được quen thuộc lãnh hương tràn vào sống mũi, cả người cô cứng đờ lại, lại hơi hướng mắt lên trên đánh giá qua Hani uy nghiêm thường ngày hôm nay còn mang theo cả hấp dẫn dáng người, bất quá vẫn không che được khí chất nữ vương của Hani, vẫn một mực bức người như thế:
-"A, đẹp."
Nói xong liền ngượng ngùng cúi đầu.Hani giơ lên khóe miệng, vui vẻ cười hai tiếng, sau đó đưa bàn tay tới trước mặt Junghwa:
-"Đi thôi."
Junghwa lại chậm chạp nhìn thon dài ngón tay của Hani, do dự một chút liền nắm lấy. Thời điểm hai bàn tay chạm nhau, Hani có chút giật mình, nắm chặt lấy tay Junghwa, một ý nghĩ cả đời muốn nắm tay này đi qua như thế bay qua tâm trí Hani, mà Junghwa lại đột nhiên cảm thấy tin tưởng, đột nhiên lại thấy yên bình đến an tĩnh.
Cả hai song song tiến vào đại sảnh, Junghwa nhận ra có rất nhiều gương mặt nổi tiếng trên thương trường, trong lòng cô liền thập phần khẩn trương. Lại len lén nhìn nữ nhân bên cạnh, sườn mặt của Hani hoàn mỹ đến chói mắt, hấp dẫn không biết bao nhiêu ánh nhìn, khí chất tự tin, trên mặt giữ nguyên nụ cười tinh xảo, bất quá nhìn có chút xa lạ.
-------------------------------
Junghwa ngơ ngác nhìn nam nhân trước mặt, mới nãy còn ở bên cạnh Hani, nháy mắt liền bị lạc. Lại còn như vậy bị một nam nhân cao lớn chặn đường, cô hơi nghiêng người muốn tránh đi. Bất quá nam nhân này vẫn tiếp tục dùng thân hình cao lớn chặn phía trước, Junghwa khách khí cười:
-"Xin lỗi, làm ơn nhường đường."
Nam nhân cao ráo kia là một doanh nhân thành đạt trên thương trường, hắn tới đây vốn dĩ là để xem náo nhiệt. Chính là đảo mắt một chút liền vừa lòng Junghwa đây, cho nên mới lịch sự lại gần, bất quá nữ nhân này lại không hề có ý hứng thú với hắn. Dù sao trong mắt khách nhân, hắn cũng có vẻ bề ngoài ưa nhìn, thân thể cường tráng, sự nghiệp lớn, gia tộc cũng cường thế, như thế nào nữ nhân này lại chẳng nhìn hắn đến một cái, thực khiến hắn bị tổn thương lòng tự trọng.
-"Xin hỏi, tiểu thư đến đây một mình sao?"
Junghwa nhíu mày, ở đâu ra một tên phiền phức đây, mùi nước hoa nồng nặc xông vào khứu giác của Junghwa, làm cô có chút khó chịu. Lúc này mới ngẩng đầu lên chi tiết đánh giá nam nhân trước mặt. Khí chất gì của đàn ông hắn đều có đủ, vừa nam tính lại toát ra vẻ chịu chơi, bất quá nhìn vẫn không vừa mắt.
Junghwa đưa mắt quét qua xung quanh, Hani như thế nào lại biến mất không một chút bóng dáng, không có ý định trả lời nam nhân này.
-"Tôi tên Junki. giữa nơi như thế này, thực trùng hợp lại gặp được đồng hương."
Junghwa mi tâm càng nhíu chặt, bất quá tâm tình cũng hơi thả lỏng, cho dù khuôn mặt của nam nhân này có chút giống nam nhân nước ngoài, chính là không ngờ lại là đồng hương.
-"Tôi tên Junghwa."
-"A, Junghwa lần đầu đến đây sao? Có cần tôi theo giới thiệu một chút?"
Hắn nghiêng người, tỏ vẻ gần gũi thân thiện cùng Junghwa. Junghwa thân thể liền lui lại, cứng nhắc giọng nói:
-"Không cần, tôi đi cùng bạn."
Kỳ thực vừa rời khỏi Hani, Junghwa lại trở về tính cách thường ngày, lạnh nhạt đến bức người.Junki cũng không phải nam nhân bình thường, kiên nhẫn hắn có thừa, vì thế cũng cười ôn hòa, song song đi cùng Junghwa, thi thoảng lại hướng Junghwa nói một vài câu khiến Junghwa thả lỏng. Bởi vì nam nhân này có chút thân thiện, hơn nữa cũng không làm hành động nào quá đáng, vì thế Junghwa thi thoảng cũng sẽ đáp lại hắn vài câu khách khí, thi thoảng cũng sẽ mỉm cười vì câu nói đùa của hắn.
Hani một bên gặp đối tác cấp cao của công ty hợp tác cùng cô, cho nên vẫn luôn bận rộn nói chuyện cùng hắn. Nháy mắt đã không thấy Junghwa bên cạnh, trong lòng liền hơi lo lắng. Qua một quãng thời gian, đảo mắt liền thấy Junghwa đang vui vẻ cùng một nam nhân nào đó, mà cô chỉ có thể nhìn thấy sau lưng. Thoạt nhìn còn nói chuyện rất vui vẻ.
Bản tính chiếm hữu tiềm ẩn của Hani đột nhiên bùng phát. Sau khi hẹn gặp lại đối tác vào ngày mai. Hani liền không nhanh không chậm hướng tới Junghwa mà đi đến.Mà Junghwa có chút lơ đãng nghe nam nhân bên cạnh nói câu được câu không. Bất giác lại thấy lạnh sống lưng, cô nhìn quẩn quanh một chút, liền phát hiện Hani đang chỗ này mà đến, trên môi còn mang theo nụ cười thập phần quỷ dị.
Junki phát hiện ánh mắt của Junghwa nhất thời lo lắng, theo bản năng liền xoay người lại. Nữ nhân đứng trước mặt hắn lại càng hoàn mỹ, hấp dẫn đến mức hắn không nói nên lời.
Hani trong lòng co thắt, nam nhân này không tệ, xem ra vẫn phải giữ mỹ nhân này chặt một chút.
-"Junghwa."
Giọng nói ôn nhu của Hani hiện tại thực làm cho Junghwa có chút bối rối, không tự nhiên đi tới cạnh Hani.
-"Ra đây là người đến cùng Junghwa, rất vui được gặp, tôi là Junki."
-" Xin chào! Tôi là Ahn Hani.Em cùng Junki thiếu gia nói chuyện vui chứ?"
Nói xong ánh mắt vẫn chăm chú đặt trên người Junki làm hắn không được tự nhiên mà cười cười. Junghwa dạ dày liền muốn nôn ra bữa tối, nhìn không ra biểu tình của Hani là tức giận hay vui vẻ tán thành. Vì vậy cũng không dám mở miệng trả lời, nhàn nhạt né tránh. Bất quá tên nam nhân kia lại không biết điểm đến mà dừng, phi thường tự tin nói:
-"Tôi cùng Junghwa đây rất vui vẻ, thực sự không hề khi dễ bằng hữu của người, tôi muốn mời cô ấy đi ăn một bữa, không biết cô có muốn cùng tham gia?"
-"Em ấy đáp ứng rồi sao? Nếu là đáp ứng rồi thì không thể từ chối được."
Hani như có như không mỉm cười, khóe mắt lại thâm thúy nhìn Junghwa.Junghwa chính là hung hăng dùng ánh mắt lăng trì Junki, cô khi nào thì đồng ý, hơn nữa còn phải đi gặp đối tác, thời gian đâu mà ăn với uống, còn nữa nhìn xem, nhìn xem cạnh cô là nữ nhân thuộc dạng nào đi. Người ta có tiền có quyền, lại xinh đẹp hấp dẫn, ở cạnh đương nhiên thoải mái hơn tên nam nhân mùi nước hoa có chút khó ngửi này. Âm thầm chửi rủa xong, Junghwa có chút nhã nhặn lên tiếng:
-"Thực ngại quá, nãy tôi không có nghe anh nói gì, nhưng thực sự tôi còn có công việc để làm. Không thể cùng đi ăn được rồi."
Sunki nháy mắt cả người đều đỏ như tôm luộc, mời mỹ nhân đi ăn bị từ chối không nói, lại còn trước mặt mỹ nhân khác bị làm nhục. Hắn thật muốn đâm đầu xuống cái hố nào đó mà tự sát.
Hani ánh mắt vừa đủ hài lòng, khóe môi bắt đầu nhịn không được giơ lên. Ác mồm ác miệng nói:
-"Nếu Junghwa nhà tôi đã nói vậy thì đành ủy khuất Sunki ngài, mời đi cho."
Sunki cố gắng cười một tiếng miễn cưỡng, sau đó uể oải rời đi. Junghwa đang âm thầm thở phào nhẹ nhõm thì Hani lại bất thình lình lên tiếng:
-"Tôi không đến thì em liền đi với hắn ta sao?"
Junghwa thật sự có cảm giác muốn phun ra một ngụm tiên huyết, cô đã nói là không có nghe hắn nói rồi, nữ nhân này ở đây tra hỏi cái gì, tự nhiên lại ăn gato, hơn nữa là ăn không phải lúc.
Người ta nói, nếu hai người thu hút nhau, thường sẽ ngược nhau hoàn toàn. Xem ra hoàn cảnh nay thực sự đúng. Hani là kiểu người ngoài lạnh trong nóng, nghĩ gì trong lòng đều đem ra nói thẳng, không sợ làm mất lòng người khác. Kiểu người khiến người đối diện dù ở chung bao lâu cũng vẫn cảm thấy nghẹn thở, cảm giác áp bức quá lớn.
Junghwa cũng là kiểu người ngoài nóng trong lạnh, đối với người khác luôn tỏ ra thân thiện, kì thực lại là không để tâm. Đối với người yêu lại càng lạnh nhạt không có hứng thú. Kiểu người chỉ nói chuyện với bản thân, không có phát tiết ra ngoài. Luôn làm cho người khác cảm thấy nàng thuộc trường phái cấm dục, bất quá lại càng thục nữ mê người.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro