Chương 33: Sự lựa chọn khó khăn
Những ngày tiếp theo, không khí giữa Khánh Duy, Vũ Minh và Nhật Hạ càng trở nên khó xử hơn. Dù cả ba vẫn phối hợp tốt trong việc tập luyện văn nghệ, nhưng những cảm xúc ngấm ngầm và sự cạnh tranh giữa hai chàng trai đã khiến Nhật Hạ cảm thấy áp lực nặng nề.
Một buổi chiều sau giờ học
Sau khi tan học, Nhật Hạ lặng lẽ thu dọn đồ để về nhà. Vừa bước ra khỏi lớp, cô bắt gặp Khánh Duy đang đứng đợi sẵn ở cửa.
"Hạ, cậu có thời gian không? Tớ muốn nói chuyện với cậu," Khánh Duy cười nhẹ, giọng nói dịu dàng nhưng đầy ẩn ý.
Nhật Hạ hơi ngạc nhiên nhưng vẫn gật đầu. Cả hai bước ra sân trường, tìm một góc yên tĩnh để nói chuyện.
"Hạ, cậu biết tớ luôn quan tâm đến cậu, đúng không?" Khánh Duy bắt đầu, ánh mắt nhìn thẳng vào cô.
"Duy, tớ..." Nhật Hạ ngập ngừng, không biết nên trả lời thế nào.
"Cậu không cần trả lời ngay," Khánh Duy mỉm cười, ngắt lời cô. "Tớ chỉ muốn cậu biết rằng, dù có chuyện gì xảy ra, tớ vẫn luôn ở đây, chờ cậu."
Nhật Hạ im lặng, cảm nhận rõ sự chân thành trong từng lời nói của Khánh Duy.
Trong khi đó
Vũ Minh đứng từ xa, chứng kiến tất cả. Cậu cảm thấy trái tim mình thắt lại khi nhìn thấy Nhật Hạ và Khánh Duy đứng cạnh nhau.
"Minh, cậu không sao chứ?" Một giọng nói vang lên sau lưng.
Vũ Minh quay lại, thấy Nguyễn Trang Anh đang nhìn mình với vẻ lo lắng.
"Tớ ổn," Vũ Minh nói, cố nở một nụ cười. Nhưng ánh mắt cậu không giấu được nỗi buồn.
"Minh, nếu cậu thực sự thích Nhật Hạ, cậu cần phải mạnh mẽ hơn. Đừng để cơ hội tuột khỏi tay mình," Trang Anh khuyên, giọng nói nghiêm túc.
Lời khuyên của Trang Anh như một cú hích với Vũ Minh. Cậu biết rằng, nếu cứ tiếp tục do dự và tự ti, cậu sẽ mãi mãi đứng ngoài cuộc.
Buổi tối hôm đó
Nhật Hạ trở về nhà, lòng vẫn rối bời vì cuộc trò chuyện với Khánh Duy. Cô không thể phủ nhận rằng Khánh Duy rất tốt, nhưng sự xuất hiện của Vũ Minh lại khiến cô không thể dứt khoát được.
Cô mở điện thoại, thấy một tin nhắn từ Vũ Minh.
"Hạ, ngày mai tớ muốn mời cậu ra ngoài. Tớ có một điều muốn nói."
Nhật Hạ đọc tin nhắn, lòng thắt lại. Cô biết rằng, cả Khánh Duy và Vũ Minh đều đang chờ đợi câu trả lời từ cô. Nhưng liệu cô đã sẵn sàng để đối mặt với sự lựa chọn này chưa?
Sáng hôm sau
Vũ Minh đứng đợi Nhật Hạ ở cổng trường. Khi cô đến, cậu mỉm cười, ánh mắt đầy sự quyết tâm.
"Hạ, hôm nay cậu có thể đi với tớ không? Tớ muốn dẫn cậu đến một nơi."
Nhật Hạ hơi bất ngờ nhưng vẫn gật đầu. Cả hai cùng rời khỏi trường, đi dọc theo con đường nhỏ dẫn ra một quán cà phê yên tĩnh.
Khi ngồi xuống, Vũ Minh nhìn thẳng vào mắt Nhật Hạ và nói:
"Hạ, tớ biết mình không giỏi giang như Duy, cũng không có nhiều điều để tự hào. Nhưng tớ muốn cậu biết rằng, tớ thật lòng thích cậu. Tớ sẽ cố gắng hết sức để trở thành người xứng đáng với cậu."
Nhật Hạ ngỡ ngàng, không biết phải nói gì. Cô cảm nhận được sự chân thành trong từng lời nói của Vũ Minh, nhưng trái tim cô vẫn còn rối bời.
"Minh, tớ..."
Cô định nói gì đó, nhưng ngay lúc ấy, điện thoại của cô vang lên. Là Khánh Duy gọi.
Nhật Hạ nhìn màn hình, lòng chợt dâng lên một cảm giác khó tả. Cô cảm thấy mình đang đứng giữa ngã ba đường, và mỗi bước đi đều có thể thay đổi tương lai.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro