Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 30: Quyết tâm của Vũ Minh


Buổi sáng hôm sau, Nhật Hạ đến trường với tâm trạng nặng nề. Cô đã thức cả đêm suy nghĩ về lời tỏ tình của Khánh Duy, nhưng vẫn không biết phải làm gì. Đến lớp, cô thấy Khánh Duy đang ngồi ở bàn cuối, trông có vẻ bình thản, nhưng khi ánh mắt hai người chạm nhau, Khánh Duy nở một nụ cười nhẹ khiến tim Nhật Hạ bỗng loạn nhịp.

Trong khi đó, Vũ Minh cũng đã có mặt từ rất sớm, tay cầm cuốn sách toán. Cậu ngồi gần cửa sổ, nhưng mắt lại thường xuyên hướng về phía Nhật Hạ. Dù biết rằng mình đang bị lép vế trước Khánh Duy, Vũ Minh không có ý định từ bỏ.

Tiết học buổi sáng

Trong giờ học toán, cô giáo gọi Vũ Minh lên bảng giải một bài tập khó. Đây vốn là "nỗi ác mộng" của cậu, nhưng hôm nay, Vũ Minh quyết tâm không để mình thất bại.

Nhìn bảng đen đầy những con số và phép tính phức tạp, Vũ Minh cắn môi, tập trung cao độ.

Nhật Hạ, ngồi ở bàn đầu, bất giác quay lại nhìn cậu. Cô cảm thấy có điều gì đó khác lạ ở Vũ Minh ngày hôm nay – cậu trông tự tin hơn, đôi mắt đầy quyết tâm.

Khi Vũ Minh viết xong bài giải, cô giáo nhìn qua một lượt rồi gật đầu. "Đúng rồi, Minh. Tốt lắm. Cô không ngờ em lại tiến bộ như vậy."

Cả lớp bất ngờ vỗ tay khen ngợi. Vũ Minh mỉm cười, quay về chỗ ngồi, trong lòng dâng lên niềm vui khó tả.

Giờ ra chơi

Khi Nhật Hạ ra khỏi lớp, cô thấy Vũ Minh đang đứng ở hành lang, dựa vào lan can.

"Hôm nay cậu giỏi thật đấy, Minh. Tớ không ngờ cậu lại giải được bài đó," Nhật Hạ nói, ánh mắt lộ rõ sự ngưỡng mộ.

Vũ Minh khẽ cười, nhưng ánh mắt vẫn đầy sự nghiêm túc. "Cậu biết không, Hạ? Tớ đang cố gắng rất nhiều... vì một người."

Nhật Hạ thoáng ngạc nhiên, nhưng cô không nói gì, chỉ nhìn cậu.

"Người đó rất đặc biệt. Tớ không muốn bị bỏ lại phía sau, không muốn mãi chỉ là một người không có gì nổi bật trong mắt cô ấy," Vũ Minh nói tiếp, giọng trầm ấm.

Nhật Hạ hơi đỏ mặt, trái tim cô khẽ rung động. Dù Vũ Minh không nói rõ người đó là ai, nhưng cô có cảm giác như cậu đang ám chỉ mình.

Buổi tập thể thao

Buổi chiều hôm đó, cả lớp lại tập trung để chuẩn bị cho phần thi đồng đội. Lần này, Khánh Duy và Vũ Minh lại chạm mặt nhau trong trò chơi "Tiếp sức ném bóng".

"Cậu phải cố gắng hơn đấy, Minh," Khánh Duy nói, nửa đùa nửa thật. "Không thì lại khiến Hạ lo lắng."

Lời nói của Khánh Duy như một lời thách thức ngầm, khiến Vũ Minh không thể bỏ qua. Cậu nắm chặt tay, ánh mắt kiên định.

"Cậu không cần nhắc. Tớ biết mình phải làm gì," Vũ Minh đáp lại, giọng điềm tĩnh nhưng không kém phần cứng rắn.

Cuộc thi bắt đầu, và lần này Vũ Minh thực sự khiến cả lớp ngạc nhiên. Dù không phải là người giỏi thể thao, nhưng cậu đã dồn toàn bộ sức lực để thi đấu, thậm chí còn vượt qua cả Khánh Duy trong một vài vòng.

Nhật Hạ đứng bên ngoài, không ngừng cổ vũ cho cả hai. Nhưng trong lòng cô, hình ảnh Vũ Minh đang nỗ lực hết mình khiến cô cảm thấy xúc động hơn bao giờ hết.

Sau buổi tập

Khi mọi người đã ra về, Vũ Minh vẫn ở lại sân trường, tập trung ném bóng. Dù đã mệt lả, cậu vẫn không dừng lại.

Nhật Hạ quay lại tìm cậu vì quên đồ, và khi thấy Vũ Minh đang một mình luyện tập, cô khẽ thở dài.

"Minh, cậu phải nghỉ ngơi đi. Cậu sẽ kiệt sức mất," cô nói, bước tới gần.

Vũ Minh dừng lại, nhìn cô với ánh mắt tràn đầy sự chân thành.

"Hạ, tớ không thể nghỉ. Tớ muốn mình trở nên tốt hơn, để có thể xứng đáng với người mà tớ yêu," Vũ Minh nói, giọng run run.

Nhật Hạ sững người. Lời nói của cậu như một mũi tên xuyên thẳng vào trái tim cô.

"Cậu thật ngốc, Minh. Tớ chưa bao giờ nghĩ cậu không xứng đáng cả," cô thì thầm, ánh mắt dịu dàng.

Ở một góc khác, Khánh Duy đứng nhìn cả hai từ xa.

Cậu nắm chặt tay, lòng đầy mâu thuẫn. Dù biết Nhật Hạ và Vũ Minh có tình cảm đặc biệt với nhau, nhưng cậu không muốn từ bỏ.

"Nhật Hạ, tớ sẽ không để mất cậu. Dù có phải đối đầu với Minh, tớ cũng sẽ làm tất cả," Khánh Duy thầm nghĩ, ánh mắt trở nên sắc lạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro