Chương 27: Quyết tâm đổi thay
Sáng hôm sau, bầu trời trong xanh và nắng nhẹ, nhưng trong lòng Vũ Minh lại không yên. Những cảm xúc tối qua khiến cậu không thể ngủ được, nhưng cũng là động lực để cậu đưa ra một quyết định quan trọng: phải thay đổi, phải tốt hơn để có thể đứng cạnh Nhật Hạ một cách xứng đáng.
Trong giờ học
Cả lớp 10B ngạc nhiên khi thấy Vũ Minh dường như trở thành một con người khác. Cậu chăm chú nghe giảng, không còn lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ hay lén vẽ vời vào sách như mọi khi.
Thầy giáo toán thậm chí còn bất ngờ khi Vũ Minh giơ tay phát biểu.
"Thầy, em nghĩ câu này có thể giải bằng cách sử dụng định lý cosin ạ," Vũ Minh nói, giọng hơi run vì không quen trả lời trước cả lớp.
Cả lớp im lặng vài giây, rồi tiếng xì xào vang lên.
"Gì thế này? Vũ Minh mà cũng chịu phát biểu cơ à?"
"Có phải trời sắp mưa nữa không nhỉ?"
Nhật Hạ cũng không giấu được sự ngạc nhiên, quay lại nhìn Vũ Minh với ánh mắt pha chút tò mò.
Khánh Duy, ngồi cách đó không xa, lặng lẽ quan sát. Anh khẽ cười, nhưng nụ cười đó ẩn chứa chút cạnh tranh.
"Cuối cùng cậu ấy cũng chịu nghiêm túc. Nhưng liệu có đủ để thay đổi mọi thứ không?" Khánh Duy thầm nghĩ.
Giờ ra chơi
Nhật Hạ bước đến bàn của Vũ Minh, mang theo nụ cười hiền hòa.
"Minh, hôm nay cậu làm tốt lắm! Tớ thật sự bất ngờ đấy."
Nghe vậy, mặt Vũ Minh đỏ lên, nhưng cậu cố gắng giữ vẻ bình tĩnh.
"Cảm ơn cậu. Tớ... tớ nghĩ mình không thể cứ mãi làm phiền cậu được. Nếu muốn theo kịp cậu, tớ phải tự mình cố gắng."
Nhật Hạ khẽ cười, ánh mắt ánh lên vẻ tán thưởng. "Đúng rồi! Nếu cần giúp gì, cứ nói với tớ nhé."
Tuy nhiên, cuộc trò chuyện chưa kéo dài được bao lâu thì Khánh Duy xuất hiện, tay cầm một cuốn sách tham khảo và đặt trước mặt Nhật Hạ.
"Hạ, tớ vừa tìm được cuốn này. Tớ nghĩ nó rất hữu ích cho kỳ thi sắp tới. Cậu xem thử nhé," Khánh Duy nói, nở nụ cười điềm tĩnh.
Nhật Hạ gật đầu, cảm ơn cậu. Nhưng Vũ Minh thì không thể che giấu sự khó chịu trong ánh mắt.
"Lại là cậu ta... Lúc nào cũng xuất hiện đúng lúc," Vũ Minh thầm nghĩ, nhưng cậu không nói gì, chỉ lặng lẽ quay về chỗ ngồi.
Buổi tối tại nhà Vũ Minh
Vũ Minh ngồi bên bàn học, trước mặt là một chồng sách toán, lý và hóa mà cậu mượn được từ thư viện trường.
"Mình không thể để mọi thứ trôi qua như thế này. Mình phải cố gắng hơn nữa," cậu tự nhủ.
Nhưng chỉ sau một lúc, đầu óc Vũ Minh bắt đầu rối tung. Những công thức toán học và định luật vật lý dường như không chịu nghe lời cậu.
Cậu thở dài, gục đầu xuống bàn. "Mình thật sự có thể làm được không? Cậu ấy thông minh như vậy, còn mình thì..."
Đúng lúc đó, điện thoại của cậu sáng lên. Là tin nhắn từ Nhật Hạ.
Nhật Hạ: "Minh, cậu ổn không? Cần tớ giúp gì không? 😊"
Vũ Minh nhìn dòng tin nhắn mà cảm giác mệt mỏi dường như tan biến. Cậu gõ một dòng trả lời:
Vũ Minh: "Cảm ơn cậu, Hạ. Tớ ổn mà. Nhưng... có lẽ tớ cần cậu giải thích lại bài hôm nay một chút."
Chưa đầy một phút sau, Nhật Hạ đã gọi video cho cậu. Họ nói chuyện gần một giờ đồng hồ, vừa học vừa cười đùa.
Khi cuộc gọi kết thúc, Vũ Minh cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn hẳn.
"Vì Hạ, mình nhất định phải làm được," cậu thầm nghĩ, ánh mắt sáng lên sự quyết tâm.
Trong khi đó, tại nhà Khánh Duy
Khánh Duy đứng trước bàn học, cầm trong tay một chiếc hộp nhỏ đựng bút máy cao cấp – món quà mà cậu định tặng Nhật Hạ.
"Nhật Hạ... tớ sẽ không để cậu rời xa tớ thêm một lần nào nữa," Khánh Duy lẩm bẩm, đôi mắt ánh lên vẻ kiên định.
Cả hai chàng trai, mỗi người một hướng đi, đều đang nỗ lực hết mình để giành được tình cảm của Nhật Hạ. Nhưng liệu cô gái ấy sẽ chọn ai?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro