Chương 24: Ranh giới mỏng manh
Ngày hôm sau, tại trường THPT Long Sơn, lớp 10B chuẩn bị cho buổi học ngoại khóa. Đây là hoạt động mà cả lớp đều mong đợi: chuyến dã ngoại tại khu sinh thái ngoại ô thành phố. Ai nấy đều háo hức, nhộn nhịp chuẩn bị, ngoại trừ Nhật Hạ – tâm trạng cô vẫn còn rối bời bởi những cảm xúc chưa thể gọi tên.
Trang Anh, với vai trò "quân sư", không quên nhắc nhở bạn thân.
"Hạ, chuyến đi này cậu phải tận dụng để cân nhắc thật kỹ đấy. Tớ cảm giác Minh và Duy đều sẽ không bỏ lỡ cơ hội đâu," Trang Anh nói, ánh mắt nửa trêu chọc, nửa nghiêm túc.
"Cậu đừng tạo thêm áp lực cho tớ nữa," Nhật Hạ khẽ thở dài. "Tớ thật sự không biết phải làm sao."
"Thế thì để tớ nói thật nhé. Nếu cậu không sớm đưa ra câu trả lời, tớ sợ không chỉ cậu, mà cả Minh và Duy cũng sẽ đau khổ đấy," Trang Anh nói thẳng, ánh mắt nhìn sâu vào Hạ.
Nhật Hạ chỉ im lặng. Cô biết Trang Anh nói đúng, nhưng lòng cô chưa đủ can đảm để đối diện với tất cả.
Tại khu sinh thái, không khí buổi dã ngoại thật sôi động. Các hoạt động trò chơi đồng đội nhanh chóng kéo mọi người vào những tiếng cười và sự náo nhiệt.
Nhật Hạ, với tư cách là người đại diện nhóm mình, tham gia một trò chơi vận động – một cuộc thi vượt chướng ngại vật. Khi đang bối rối vì các thử thách, Vũ Minh bất ngờ xuất hiện bên cạnh.
"Để tớ hỗ trợ cậu. Tớ đã tìm hiểu trước trò này rồi," Vũ Minh nói, giọng trầm nhưng chắc chắn.
Trước ánh mắt ngỡ ngàng của mọi người, cậu dẫn Nhật Hạ qua từng chướng ngại vật, cẩn thận giúp cô vượt qua những đoạn khó nhất.
Khi cả nhóm giành được chiến thắng, bạn bè xung quanh không ngừng reo hò và cổ vũ. Nhưng trong ánh mắt của Khánh Duy, một tia cảm xúc lặng lẽ thoáng qua.
Giờ nghỉ trưa, cả lớp tập trung tại khu lều trại để ăn uống. Khánh Duy chủ động đến gần Nhật Hạ, mang theo một hộp cơm nhỏ.
"Tớ biết cậu không thích đồ ăn nhanh, nên tớ chuẩn bị sẵn cho cậu. Hi vọng cậu thích," Khánh Duy mỉm cười, đưa hộp cơm cho Nhật Hạ.
Nhật Hạ ngạc nhiên, cảm thấy sự chu đáo của Khánh Duy thật đáng quý. "Cảm ơn cậu, Duy. Cậu thật sự rất chu đáo."
"Không có gì. Thấy cậu vui là tớ vui rồi," Khánh Duy đáp, nụ cười ấm áp.
Từ xa, Vũ Minh nhìn cảnh tượng ấy, ánh mắt thoáng buồn. Nhưng thay vì bước tới, cậu chọn cách im lặng, đứng từ xa quan sát.
Chiều hôm đó, khi mọi người chuẩn bị cho hoạt động cắm trại, Nhật Hạ lặng lẽ rời khỏi nhóm để tìm một góc yên tĩnh. Cô ngồi trên một chiếc ghế đá ven hồ, ngắm nhìn mặt nước lấp lánh dưới ánh hoàng hôn.
"Tìm không thấy cậu đâu, tớ đoán chắc cậu lại trốn ra đây," giọng nói quen thuộc của Khánh Duy vang lên phía sau.
Nhật Hạ quay lại, bất ngờ khi thấy Khánh Duy. "Sao cậu lại biết tớ ở đây?"
"Vì đây là nơi mà cậu thường ngồi khi muốn yên tĩnh. Tớ đã đoán đúng mà, phải không?" Khánh Duy cười, ánh mắt dịu dàng.
Nhật Hạ khẽ gật đầu. "Đúng là vậy. Tớ chỉ muốn một chút thời gian để suy nghĩ."
Khánh Duy ngồi xuống bên cạnh, không nói gì thêm. Một lúc sau, cậu lên tiếng, giọng trầm ấm.
"Hạ, tớ không muốn tạo áp lực cho cậu. Nhưng tớ muốn cậu biết rằng tớ thật sự nghiêm túc. Tớ không chỉ thích cậu, mà còn muốn là người đồng hành cùng cậu trên mọi chặng đường phía trước."
Những lời của Khánh Duy như một cơn sóng lớn đổ ập vào tâm trí Nhật Hạ. Cô cảm nhận rõ ràng tình cảm mãnh liệt của cậu, nhưng đồng thời, hình ảnh Vũ Minh với sự chân thành và cố gắng không ngừng nghỉ cũng hiện lên trong đầu cô.
Nhật Hạ chỉ có thể đáp lại một câu: "Cảm ơn cậu, Duy. Nhưng hãy cho tớ thêm thời gian."
Khánh Duy gật đầu, ánh mắt đầy hy vọng. "Tớ sẽ chờ. Chỉ cần cậu không từ chối tớ."
Buổi tối hôm đó, khi mọi người quây quần bên đống lửa trại, Nhật Hạ cố gắng hòa vào bầu không khí vui vẻ, nhưng trong lòng cô, một trận chiến cảm xúc đang diễn ra dữ dội.
Cô nhìn Vũ Minh, người đang giúp nhóm khác chuẩn bị đồ ăn, và Khánh Duy, người đang trò chuyện vui vẻ với bạn bè. Cả hai đều mang đến cho cô những cảm xúc đặc biệt, nhưng cô không biết phải chọn ai, phải làm gì để không tổn thương bất kỳ ai.
Nhật Hạ ngồi lặng lẽ bên đống lửa, trong lòng chỉ có một câu hỏi vang lên:
"Liệu mình có đủ can đảm để đối diện với tình cảm của mình và của họ không?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro