23.
Nếu các bạn đang xem cái này, đã mười năm trôi qua kể từ ngày đó.
Tôi vẫn không thể tin đó là sự thật.
Ngay cả khi chỉ một lát nữa thôi, cô gái ấy sẽ trở thành của tôi mãi mãi.
Tôi vẫn không thể tin nổi.
Cô ấy đã thật sự cho tôi một cơ hội.
Tôi thấy mình như người đàn ông hạnh phúc nhất trên đời này.
Cô gái quý giá của tôi, tôi xin lỗi vì từ đầu đã không nhận ra.
Tôi xin lỗi vì từ đầu đã không trân trọng em.
Tôi đã phải trả báo ứng của mình.
Tôi thật đúng đắn vì đã không từ bỏ, vì đã cố chấp như vậy.
Cảm ơn các bạn đã xem, cuốn phim kí ức đang được chiếu trong đám cưới của chúng tôi.
Hoàng Trung Kiên và Trần Ngọc Phương Linh.
Còn bây giờ tôi hồi hộp quá, xin phép tạm biệt ở đây nhé.
Chúc các bạn cũng sẽ hạnh phúc, nhưng không thể hạnh phúc bằng tôi được đâu~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro