Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 67

Hôn nhân mới là sự bắt đầu cho tình yêu, mới là lúc hai người thực sự có cơ hội để hiểu nhau hơn, để tha thứ cho nhau nhiều hơn và yêu nhau nhiều hơn.

Hôn nhân cũng là sự bắt đầu cho một tình yêu mới. Chúng ta không chỉ biết yêu bản thân mình mà còn yêu cả người đồng hành cùng mình trên chặng được sắp tới. Điều đó chưa bao giờ là dễ dàng nhưng cũng sẽ không khó với những ai biết dung hòa và trân trọng.

Đã sống cùng một nhà thì đừng phân định ai đúng - ai sai, mà chỉ có nhường nhịn và cảm thông, chia sẻ cho nhau. Bước vào nhà hãy nhìn nhau vui vẻ, bỏ những lo toan, bực bội ở bên ngoài. Mỗi một cử chỉ chăm sóc cho nhau hàng ngày là vun đắp cho cái tình, cái nghĩa của đôi ta ngày càng bền chặt.

Sam mở cửa xe bước ra, đi vào trung tâm thương mại, Sam bước đi với dáng vẻ cao cao tại thượng của một người quyền lực, mang đôi kính đen trông rất uy nghiêm, khí chất ngời ngời tăng lên gấp bội, tạo sự chú ý của rất nhiều người nơi Sam vừa đi qua.

Sam bước vào trong đảo mắt tìm Mon, vì trước đó Mon điện kêu Sam đến rước mình và Sam vội vã đến ngay.

Lo nhìn kiếm Mon, Sam vô tình va phải cô gái đang đi ngược lại với mình, Sam biết lỗi của mình vội xin lỗi, đỡ cô ấy và lượm lại đồ cho cô ấy vì đã văng tứ tung.

- Tôi vội quá.

Sam nhìn cô gái mình vừa đụng trúng hơi ái ngại, phân bua.

- Xin lỗi cô.

Cô gái ấy không chấp nhất, mỉm cười đáp lại, vội lấy những món đồ của mình mua trên tay Sam bước đi rất nhanh.

- Ơ... Mon, em ở đây hả?

Sam quay lại định tìm Mon thì thấy Mon đã đứng ở phía sau mình, cười thật tươi định cầm những giỏ đồ trên tay Mon, Mon vội vàng dùng dằng bỏ đi không cần Sam cầm giúp và cũng không nói lời nào.

- Mon...

Sam gọi với theo cũng chưa hiểu chuyện gì Mon lại như vậy, rồi vội vàng chạy theo.

Mon vào xe ngồi không nói gì, gương mặt biểu lộ không vui cũng không thèm nhìn Sam lấy một lần.

- Mon... có chuyện gì em không vui hả?

Sam giả lả gặng hỏi nguyên nhân là do đâu. Mon cũng quay ngang và không nói lời nào.

- Chúng ta từng nói có chuyện gì phải nói cho nhau nghe, không phải im lặng như vậy mà.

Có gì bực tức phải nói ra người kia mới biết mình sai chỗ nào, Mon không nói Sam đâu biết mình đã làm gì sai.

- Sao lại nắm tay cô ấy trước mặt em.

- Hả? À... thì ra là vậy.

Sam cho xe ngừng lại, nhìn sang Mon cười, Sam đâu biết, chính nụ cười ấy lại làm Mon giận hơn.

- Em ghen hả? - Sam nắm tay Mon.

- Hứ, ai cần. - Mon gỡ tay Sam ra.

- Oan cho chị lắm, chỉ là vô tình đụng trúng cô ấy thôi.

Sam giải thích cho Mon, mà đúng là như vậy, đâu phải Sam liếc mắt đưa tình với cô ấy thì Mon ghen đã đành, đằng này Sam không có ý gì, chỉ là vô tình, có phải oan lắm không.

Cả buổi chiều từ khi về đến nhà cho đến bây giờ Mon không nói với Sam lời nào vì còn giận chuyện đó, mặc cho Sam luôn tìm cách nói chuyện làm hòa.

Sam bước vào phòng đóng cửa lại rất nhẹ, ngồi xuống cạnh Mon. Mon đang ngồi chải tóc trước bàn trang điểm.

- Em... để chị làm cho.

Sam lấy chiếc lượt từ tay Mon, vì đây là chuyện mỗi ngày Sam thường làm cho Mon.

- Tóc em thơm quá.

Sam kề sát vào hít lấy mùi hương quen thuộc trên tóc Mon.

- Nói chuyện với chị được không?

Mon ngùng ngoằng đứng dậy khoanh tay xoay lưng lại với Sam, Sam bước theo vội làm càng ôm Mon từ phía sau.

- Em không nói chuyện chị buồn lắm biết không.

Sam tựa cằm mình lên vai Mon tỉ tê những lời gan ruột, mong người kia động lòng.

Sam ôm siết Mon trong vòng tay mình, lơi đôi tay ra đứng trước mặt Mon.

- Em...?

- Tay nào của chị hư đâu?

Mon chịu nói chuyện làm Sam mừng quýnh lên, liền đưa hai bàn tay của mình ra.

- Hả? - Mon nhăn mặt nhìn Sam.

- Cả hai tay luôn sao?

Mon còn tưởng Sam đỡ cô gái kia chỉ một tay nhưng ai ngờ Sam thú nhận tận hai tay, mặt Mon khó chịu nhìn Sam.

- Ừm. - Sam gật đầu thú nhận.

- Chị tự phạt mình đi.

Cứ tưởng thành khẩn thú nhận sẽ được tha tội, ai ngờ Mon lại đưa ra hình phạt, mặt Sam bí xị nhìn Mon.

- Đừng phạt được không em.

- Không, phải phạt để cho nhớ.

Mặt Sam buồn thiu nhìn Mon, rồi cũng tự dùng hình phạt cho mình.

- Tay này của chị hư và tay này cũng hư nữa.

Sam tự đánh vào hai tay mình và nói những lời như tự răn đe, nhắc nhỡ. Vừa đánh nhưng cũng vừa quan sát thấy Mon cười, biết là Mon không giận Sam liền ôm Mon.

- Em hết giận rồi đúng không?

- Hứ.

Mon dùng dằng gỡ tay Sam ra nhưng đã bị Sam ôm ghì lại không thể nào thoát ra được.

- Em.

Sam xoay người Mon lại đối diện, để hai tay Mon quàng quanh cổ mình, Sam liền để môi mình chạm vào môi Mon, nụ hôn phát ra âm thanh nghe rõ to.

Sam muốn nhiều hơn nữa mà không phải dừng ở nụ hôn như vậy, chạm thêm lần nữa, nhưng lần này lại đi sâu vào trong không phải nụ hôn phớt qua phía ngoài.

Chiếc lưỡi mềm mại của Sam tiến vào trong khoang miệng Mon, Mon mút lấy chiếc lưỡi mềm mại ấy và cảm nhận vị ngọt khoang khoái nơi đầu lưỡi cực độ.

Mon ngừng nụ hôn lại nhìn Sam nhưng Sam không muốn ngừng lại lấn tới, Mon để tay lên miệng Sam ngăn lại.

- Con sẽ thấy đó.

Mon lắc đầu từ chối nhưng Sam gỡ tay Mon ra.

- Con ngủ rồi.

Trước đó Sam đã vỗ bé Thỏ ngủ rồi, với lại cửa phòng Sam cũng đã khóa lại rất cẩn thận.

Tay Sam lần mò tháo sợi dây buột quanh eo Mon, từ từ kéo chiếc áo xuống lộ bờ vai trắng nõn nà quyến rũ, Sam cởi phăng chiếc áo ra ôm Mon sát vào người mình, cảm nhận rõ hơi thở của nhau.

Sam hôn vào hỏm cổ trắng ngần của Mon, được Sam kích thích, mơn trớn nhẹ nhàng tạo cảm giác rạo rực, Mon hơi ngước cổ lên kèm theo hơi thở của sợ đam mê, dục vọng... âm thanh đó đã làm Sam không thể ngừng mà muốn kích thích Mon thêm nữa.

- Ưmm...

Mon không kìm được ham muốn đã phát ra âm thanh thật mê hoặc, dụ tình, Sam có muốn ngừng cũng không thể.

Sam bế Mon trên tay thật gọn ghẽ đến chiếc giường, để Mon nằm xuống Sam nằm đè lên người Mon.

- Tay này của chị muốn được hư với em?

Đây là câu hỏi, nhưng người hỏi lại hiển nhiên không đủ kiên nhẫn để đợi câu trả lời của người kia.

Lời nói dụ tình này làm sao Mon cưỡng lại được, thêm hơi thở nhẹ nhàng nhưng có chút rạo rực của Sam phả vào tai Mon, làm sao Mon chịu được.

Đôi tay hư hỏng như lời thú tội của chủ nhân đang lần mò khắp người Mon, sự mềm mại của đôi tay Sam đi tới đâu là tạo sự rạo rực đến đó, làm Mon thấy khó chịu, sức nóng trong người đang tăng lên gấp bội.

Tay của Sam đã ngự ở eo Mon, sự di chuyển nhẹ nhàng ấy không quên khám phá phần cột sống trũng sâu của Mon. Sam đâu thể dễ dàng bỏ qua những khoảng da thịt của Mon, bầu ngực vẫn căng tròn mặc dù đã sinh con nhưng vẫn quyến rũ như ngày nào, Sam dùng tay xoa nắn rất nhẹ nhàng làm nó cưng lên.

Mon cảm thấy mình đang bị Sam dày vò, đối phương cố ý thả chậm từng động tác, giống như lúc nãy hành động mà không cần câu trả lời. Cơ thể Mon đang rất nóng, giống như bị ném vào lò lửa, dục vọng bên trong từng chút thiêu đốt hết lí trí của Mon.

- Và đôi tay hư hỏng này chị muốn phục vụ riêng em.

Mon hơi đỏ mặt vì câu nói ấy của Sam. Ánh mắt Sam nhìn Mon rất nóng bỏng như thiêu đốt, Sam đặt ngón tay mình nơi bờ môi Mon, Mon há miệng và ngậm lấy ngón tay Sam mút mát ngon lành, và nó đã ướt đẫm.

Sam cũng bắt đầu hôn môi Mon, hai chiếc lưỡi chạm vào, quấn lấy nhau phát ra âm thanh khiến dục vọng tăng dần hơn.

Sam rút ngón tay mình ra khỏi cái mút khơi gợi của Mon, và Sam đã đặt nó ngay vùng tư mật của Mon. Sam bắt đầu xâm nhập vào bên trong, vì ngón tay Sam đã được Mon làm cho ướt đẫm nên vào trong rất nhẹ nhàng và trơn tru.

Mon hơn ưỡng người và thở dốc vì sự xâm nhập của Sam và một tiếng rên rất khẽ.

- Ưưmm...

Môi và lưỡi va chạm nhau mãnh liệt, nóng bỏng, khiến đầu óc Mon mơ hồ, hỗn loạn và từng nhịp ra vào bên dưới đều đều ấy làm Mon sướng điên lên.

Tiếng thở dốc của Sam hòa vào tiếng rên rỉ nỉ non của Mon, tất cả dường như trở thành một sự kết hợp hoàn hảo.

Sự ra vào ở nơi tư mật ấy của Mon có chút khít khao, vì sự ham muốn của Mon đang dần đến đỉnh điểm. Cơ thể Mon bị Sam mạnh mẽ hoạt động ra vào khiến Mon vặn vẹo, run lên từng hồi.

Rời khỏi môi Mon, Sam tìm đến vành tai nhạy cảm của Mon khẽ cắn nhẹ vào đó và không quên thì thầm.

- Em khít chặt tay chị như vậy, là không còn giận chị đúng không?

Gương mặt hư hỏng của Sam nhìn Mon rất khó khăn trong từng hơi thở bị đứt quãng vì sự ra vào liên tục của Sam, nhìn Mon oằn oại trong từng nhịp ra vào ấy Sam mỉm cười, rồi cúi xuống gặm chiếc cổ nõn nà của Mon từng chút một.

- Sam... ưmm... ahhh...

- Em còn giận chị không?

Sam đẩy tốc độ hơi nhanh hơn một chút khiến Mon lại phát điên thêm lần nữa, cơ thể Mon run lên trong vòng tay Sam. Sam cũng rất biết cách dỗ ngọt và làm cho Mon hết giận mình bằng cách này.

- Em yêu chị, em không giận...

Tới đoạn cao trào này dẫu trời có sập xuống, thế giới không còn ai tồn tại đi nữa, thì Mon cũng không bao giờ nói giận Sam mà là phải rất yêu Sam.

Nghe những lời nỉ non bên tai mình, Sam không những nhẹ nhàng hơn mà lại càng nhanh và mạnh vào trong Mon, hai đôi môi tìm đến nhau thật chuẩn xác và mút mát nhau trong tê dại.

- Chị yêu em rất nhiều.

Cơ thể mềm mại của Mon dường như đang kiệt sức dần, Mon vừa rên rỉ, vừa bám lấy Sam, đôi tay thon dài ôm chặt lấy Sam phía trên mình.

Phía dưới Mon đã ướt đẫm Sam ra vào nơi đó rất dễ dàng và ngày càng sâu hơn, người Mon nóng dần lên, đắm chìm trong cơn đê mê, giây phút thăng hoa đạt đỉnh đang tiến dần đến cao trào, Mon lâng lâng đón nhận những đợt khoái cảm, những cảm xúc dạt dào mà Sam mang đến.

Hơi thở gấp gáp rồi chậm dần theo từng cảm xúc, cơn khoái cảm dần lắng dịu, hơi thở của Mon trở lại nhịp bình thường. Sam đặt nhẹ từng nụ hôn nồng nàn sau cuộc ái ân, nhìn Mon khẽ mỉm cười.

Một lúc sau, Sam vẫn nằm nghiêng chống tay ở đầu nhìn Mon thở từng hơi thở đều đặn, Mon nhắm mắt nhưng vẫn biết Sam đang nhìn mình.

- Em biết chị muốn gì không?

- Nói em nghe được không? - Mon nhìn Sam cười.

- Chị muốn mình là nắng để sưởi ấm trái tim em, chị muốn mình là mây để nhìn em những ngày thức, chị muốn mình là gió để hôn nhẹ bờ môi em, chị muốn mình là mưa để ôm trọn em những đêm buồn, và chị muốn mình là tất cả để được bên em, được yêu em, được là thế giới của em!

Sam hôn trán Mon, nằm xuống cạnh và để Mon gối đầu trên tay mình. Mon mỉm cười hạnh phúc vì câu nói của Sam.

- Còn em muốn gì?

- Em hả? - Mon nhìn Sam bẽn lẽn.

- Ừm.

- Mỗi sáng em được hôn lên trán và gọi "Chị ơi dậy đi nào!". Để được dậy sớm làm cho chị bữa ăn sáng, ôm chị trước khi đi làm. Để mỗi đêm khi giật mình trong cơn ác mộng có chị vỗ về và nói không sao, là cảm giác được chị ôm vào lòng, được cảm nhận hương thơm của chị rồi nhẹ nhàng chìm vào giấc ngủ.

- Chẳng phải những điều đó đã thành sự thật rồi sao.

Sam véo vào chiếc mũi Mon cưng nựng.

- Chị cười gì vậy?

- Mỗi sáng chúng ta sẽ bị đánh thức bởi 10 đứa con, rất ồn ào và náo nhiệt.

- Chị hối hận hả? Vậy thì em không sinh con nữa.

- Ấy, không được, chị muốn có thật nhiều con mà.

Sam tưởng Mon nói thật vội vàng phân bua.

- Em hứa với bé Thỏ rồi không được nuốt lời đâu.

- Em sẽ sinh 10 bé thỏ con giống chị. - Mon xoa xoa má Sam.

Cả hai nhìn nhau cười trong hạnh phúc, hãy nắm tay anh thật chặt nhé dù phía trước là vực sâu, là cạm bẫy, là nỗi buồn, là trời mưa, là giông bão.

Chị không quan tâm dù đó là nơi nào đi nữa nhưng em vẫn nắm tay chị phải không? Và xin em nhớ điều này em nhé, chỉ một điều thôi, nhớ kỹ em nhé: "Chị yêu em".

Một bước, hai bước và cả vạn bước chân đi giữa dòng đời còn lắm ngược xuôi, em vẫn muốn được nắm thật chặt đôi bàn tay ấm áp của chị mãi mãi, để khi bên nhau ta bước đi chẳng bao giờ lỡ nhịp. Bởi từng bước chân đi luôn có bàn tay chị nắm tay em mãi mãi không bao giờ rời xa.

Tình yêu là thế, vốn được tạo nên từ những điều đơn giản bình dị nhất, không xa hoa vật chất, không toan tính. Chỉ cần được nắm chặt bàn tay người mình yêu thương cùng nhau đi trọn tới cuối con đường. Dẫu gian khó cũng không bao giờ buông bỏ. Thế là hạnh phúc lắm rồi.

---- hết----

P/s: Lần đầu tui viết truyện dài như thế, kết như thế này cũng viên mãn rồi nhé, cảm ơn mọi người đã chịu khó kiên nhẫn chờ đợi mình viết từng chap và hôm nay cũng đã hoàn thành, dù không biết truyện mình viết có hay không nữa. Yêu mọi người 💖💖

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro