Ước Hẹn
Ngày anh về cưới vợ
Cải bên sông trổ ngồng
Chuyện chúng mình dang dở
Hoa vàng buồn mênh mông...
Nhà bên vui rộn rã
Em như đốm lửa hồng
Anh cưới cô gái lạ
Xô em vào cơn giông
Chúng mình từng ước hẹn
Sẽ tính chuyện phu thê
Em giữ lời thề nguyện
Đợi anh quay trở về
Và rồi anh lấy vợ
Cô dâu chẳng là em
Người ta cười rạng rỡ
Hoa cải gục bên thềm
Tiễn anh về bên vợ
Em về làm cô dâu
Kiếp này tình đã lỡ
Cạn em chén rượu cần!
Hẹn em một buổi chiều Đông
Em chờ không được sang sông mất rồi
Mấy hôm là hết tháng Mười
Vậy mà ta đã mất người mình thương
Hôm em váy trắng tinh tươm
Nhành hoa sữa rụng còn vươn vai người
Còn gì đâu nữa, Thu ơi?
Mai em đã ở phương trời ấm êm
Nhặt bông hoa sữa bên thềm
Bỗng dưng mắt lại ướt mèm...
Vì đâu?
Có những câu chuyện cho lòng ta mêng mang
Có những câu chuyện cho hồn ta nốn nang
PTN2602
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro