Hiểu Lầm
[ Hoá ra là như thế
Hoá ra là hiểu lầm ]
" Trời không thương con bé
Nó gặp bầy sói lang...
Nó về trong xơ xác
Người ta đồn khắp làng
Nó buồn phận mình bạc
Gieo mình để rửa oan
Trong lá thư tuyệt mệnh
Nó sợ con sẽ buồn
Mẹ đành theo ước nguyện
Của nó mà dối con"
Anh nghe mẹ kể chuyện
Giọt nước mắt ào ào
Má đồng tiền lúng liếng
Của anh nay còn đâu?
Anh hỏi đường đến mộ
Người thương anh đang nằm
Mộ chị giờ xanh cỏ
Cô độc đã hai năm
Anh khóc người thiếu nữ
Mà anh vẫn còn thương
Có con chim nho nhỏ
Véo von suốt con đường...
Năm tôi vừa lên bảy
Chị mười sáu trăng tròn
Bàng Mẹ vừa gieo hạt
Chưa kịp nảy mầm non
Năm Chị tôi mười tám
Yêu anh ở cuối làng
Vào mùa Thu mây xám
Thả hồn bay lang thang
Năm tôi vừa mười bốn
Chị kết thúc duyên đầu
Ôm về mình thương tổn
Nhìn họ vui đón dâu
Năm đó Bàng đương lớn
Cũng ủ rũ đâu buồn
Mùa đông như lẫn trốn
Mây xám lúc hoàng hôn
Năm đó chị tôi khóc
Suốt ba bốn hôm liền
Chị chẳng buồn chải tóc
Chiều chiều ngồi trước hiên
Có những câu chuyện cho lòng ta mênh mang
Có những câu chuyện cho hồn ta nốn nang
PTN2602
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro