Mở Đầu
1.
Em xin lỗi vì không kìm lòng được mà viết thư cho anh . Em biết điều này có thể sẽ làm anh khó xử . Xin lỗi , chỉ là em....thấy nhớ anh . Nếu anh không muốn đọc thì cứ ném vào thùng rác cũng được , còn em , em vẫn sẽ coi như anh đã đọc rồi , bởi vì như vậy em sẽ thấy lòng dễ chịu hơn . Mấy hôm nay , dạ dày em cứ âm ỉ đau , em tưởng chỉ đau một chút thôi , nào ngờ đã hai ngày hai đêm rồi .
Dạo này em rất bận , giờ ăn trưa được nghỉ ngơi chốc lát nhưng vẫn thấy mệt mỏi đến mức không thở nổi . Lúc nghỉ giải lao , em đưa Edward ra ngoài tản bộ . Em đứng ơi ở đó rất lâu mới nhìn thấy anh , đây là giây phút vui vẻ nhất trong ngày của em .
Hôm nay anh bận không ?
Em rất nhớ anh .
Thủy Quang , tháng ba năm 2007 .
2.
Anh có đọc thư không ? Chắc đọc rồi nhỉ ? Em rất căng thẳng , hễ nghĩ đến việc khi đọc thư có thể anh sẽ nhớ đến em , dù chỉ một chút thôi cũng đủ khiến em thấy hạnh phúc rồi . Hôm nay , anh mặc áo len trắng rất đẹp .
Em không thể theo dõi anh đâu , chỉ là... tình cờ em đi qua đó . Sáng nay em gặp được anh , cả ngày tâm trạng em rất tốt .
Em vẫn nhớ anh
Thủy Quang , tháng ba năm 2007
3.
Hôm nay , em thấy trong người khó chịu , thực ra thì mấy tháng nay đều cảm thấy không khỏe , tinh phần sa sút . Có lẽ em sẽ rời khỏi nơi này một thời gian .
Hôm nay , mọi việc của anh đều suôn sẻ chứ ? Em nghĩ , chắc chắn rất tốt .
Em rất nhớ anh .
Thủy Quang , tháng Mười năm 2007
4.
Em ngồi đối diện với anh trong thư viện . Thấy anh cầm sách lên rời đi , em luống cuống ôm ba lô theo ra ngoài . Em bước đi rất nhẹ nhàng , sợ anh phát hiện ra em , rồi lại sợ anh.... vĩnh viễn không trong thấy em .
Đã sang tháng mười một rồi , gió đêm lạnh buốt thổi từng cơn trên con đường u tối . Nhưng có thể nhìn thấy bóng dáng anh là đủ rồi .
Anh đang nói chuyện điện thoại , giọng nói rất dịu dàng .
Vì sao , em lại buồn đến thế ?
Thủy Quang , tháng Mười một năm 2007
5.
Vì tối qua bận rộn đến khuya , em quyết định để đến sáng nay ngồi viết thư cho anh dưới ánh bình minh .
Ngày mai em đi , anh sẽ nhớ em chứ ? Chắc không đâu nhỉ ?
Em mặt dày viết thư cho anh , anh thấy phiền lắm phải không ? Thời gian tới , anh sẽ được yên bình vì không có sự quấy nhiễu của em nữa .
Thủy Quang , tháng Mười một năm 2007
6.
Hôm nay , em đã đợi rất lâu mà không thấy anh . Edward đói rồi , em phải đưa nó về nhà . Anh đi đâu thế ? Em đợi anh lâu đến nỗi chân tay lạnh cóng cả rồi
Em rất nhớ anh . Lâu lắm rồi không được trông thấy anh . Rất nhớ....
Thủy Quang , tháng Một năm 2008
7.
Em vẫn luôn nghĩ , chỉ cần đứng đây nhìn anh , nhất định có một ngày anh sẽ chú ý tới em , nhưng có lẽ em sai rồi .
Em giẫm lên dấu chân củabanh mài đi , lặp lại những lời anh nói trong lòng . Còn anh , lại không biết em đang nghĩ gì .
Thủy Quang , tháng Hai năm 2008 .
8.
Em muốn bỏ cuộc rồi , em cảm thấy tâm trạng của mình ngày càng tệ . Tình yêu đơn phương này mệt mỏi quá . Em luôn cảm thấy anh quá xà vời .
Chúc anh.....gì nhỉ ? Đột nhiên , em cảm thấy cuộc sống của anh rất tốt , ngoại trừ việc bị em đeo bám .
Vậy thì , chúc anh sau này sẽ không bị em đeo bám nữa !
Thủy Quang , tháng Tư năm 2008
♡ HẾT PHẦN MỞ ĐẦU ♡
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro