Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1 : thời thiếu niên ( phần 5 chương 1 )

Phần 5 chương 1 ( phần cuối )
  Chuông vang hai hồi thì người nghe mấy . Giọng nói trầm tĩnh của anh truyền đến : " Thủy Quang ! "
  Khoảng khắc đó , Thủy Quang cảm thấy hai mắt nhòa đi , sống mũi cay cay .
   " Cảnh Lam , em thi xong rồi . "
   " Ừm , anh biết "
   " Em....có thể đăng ký vào trường anh không ? "
   Người đầu máy bên kia im lặng giây lát rồi khẽ nói : " Anh đợi em "
  ( đừng sốc khi đọc đoạn tiếp theo nhé  )
    Vu Cảnh Lam qua đời vào mùa đời vào mùa hè năm 2006 , trên máy bay về Tây An . Sự cố hàng không vào tháng sáu năm ấy được đưa tin trên cả báo chí và thời sự , cơ quan chức năng kết luận đó là sự cố ngoài ý muốn .
   Thủy Quang nhìn năm chữ đó , năm chữ đã khiến cho người co trai mà cô thầm thương trộm nhớ không thể quay lại nữa .
   Cô ngồi lên giường , cả đêm không ngủ .
   Đêm đó , trong đại viện , không có ai ngủ .
   Tháng chín năm 2006 , Thủy Quang đặt chân đến trường đại học miền bắc xa lạ này . Cô ngẩng đầu nhìn khoảng trồ mà anh từng ngắm , thì thầm : " Vu Cảnh Lam , anh nói sẽ đợi em , em đến rồi . Em đã giữ lời hứa , nhưng anh lại không..."
   Thủy Quang là một sinh viên xuất sắc . Ở gần trường nhân tài nhan nhản này , cô vẫn không hề bị chìm nghỉm , kết quả học tập tốt lại có nhiều sở trường , vừa hát hay vừa múa võ đẹp , vì thế cô được rất nhiều người theo đuổi , nhưng cô đều từ chối . Mấy người bạn cùng phòng nói , Thủy Quang đã có người thương rồi , cũng là sinh viên trong trường , thỉnh thoảng cô cũng viết thư cho người ấy.
  Năm 2007 Thủy Quang nuôi một chú chó chăn cừu , đặt tên là Edward . Cô thuyết phục được quản lý ký túc xá cho mình nuôi nó ở gian phòng dưới tầng trệt . Đám bạn cùng phòng đều thích Edward , đồ ăn chuẩn bị cho nó còn phong phú hơn cả cho mình . Thỉnh thoảng rãnh rỗi , Thủy Quang lại đưa Edward ra ngoài đi dạo , cuộc sống đại học vì thế cũng bớt phần tẻ  nhạt .
    Mùa xuân vào năm 2008 , Thủy Quang cảm thấy tình trạng của mình càng lúc càng tệ . Cô tự nhủ với chính mình , đừng giẫm lên dấu chân của anh ấy mà đi nữa , đừng lặp lại câu " anh ấy đang đợi mình " nữa !
   Tiêu Thủy Quang , không ai đang đợi mày , không ai cả....
   Cô nguyện rằng anh cứ mãi ở tít trên cao , chứ đừng xa cách cô như bây giờ . Cuối cùng , cô nói , em trả tự do lại cho anh...
   Hôm đó , Thủy Quang nhận được điện thoại của Cảnh Cầm .
  " Trong di vật của anh mình , có một bức thư viết cho cậu . Thực ra không hẳn là thư , anh mình kẹp nó trong sách , giống như bookmark*1 ( *1: thẻ đánh dấu sách )
   Thủy Quang : Hoa bên đường nở đã hết , người cứ thong thả về *2 . ( *2 : nguyên văn : Mạch thượng hoa khai , khả hoãn hoãn quy hĩ . Câu nói này có xuất xứ từ một bức thư của Tiền Vũ Túc Vương viết cho phu nhân của ông . Ý nghĩa là : 1. Hoa trong ruộng trên bờ đã nở rồi , nàng có thể vừa thưởng hoa vừa chầm chậm quay về . 2. Hoa bên đường đã nở rồi , nàng có thể thong thả đợi ta quay về ! 3. Trên lập trường của tác giả thì nó biểu hiện cho tình yêu sâu sắc và kín đáo của người chồng dành cho người vợ . )
                                              Cảnh Lam
                                          Hè năm 2005
   Thủy Quang khóc nấc không thành tiếng .
 

  
   Khi ấy , Chương Tranh Lam đứng bên cửa sổ , nhìn thấy trong vườn hoa phía sau giảng đường đại học , có một cô gái đang ngồi trên chiếc ghế gổ dài mà khóc đến tuyệt vọng .
  😢😢HẾT CHƯƠNG 1 😭😭
 
  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: