Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3


Yuri không ngừng trấn an bản thân phải bình tĩnh lại.

Cô ngừng giãy dụa, im lặng nhìn vào người đàn ông đã từng quen biết kia, yếu ớt nói: "Vậy còn anh là cái loại gì? Park Minho? À không, tôi phải gọi là chú Choi Minho mới đúng

Kwon Yuri có nói thì cũng không thể làm phân tán sự chú ý của Choi Minho. Hắn một tay khống chế hai tay cô, tay kia lại nhẹ nhàng cởi cúc áo của cô ra.Một nửa hàng cúc được cởi bỏ, Minho có chút rung động đưa tay ra khẽ vuốt ve khối thịt non mềm kia.

"Sao vậy, không nhận ra tôi phải không? Còn cô thì một chút cũng không thay đổi, vẫn trong sáng ngây thơ như ngày nào, giống như một đóa hoa sen thanh khiết, chỉ tiếc là......"

Đang nói dở, người đàn ông kia bỗng dưng nở một nụ cười, lực đạo trên tay trở nên mạnh mẽ hơn, hung bạo giống như đang bóp chết một con thỏ trắng."Cháu của tôi thì hiểu được bao nhiêu về quá khứ của cô chứ? Cô làm thế nào mà lại có thể tiếp cận được nó? Đã đạp lên bao nhiêu thằng đàn ông để tiến được vào cửa lớn của Đông gia rồi hả?"

Đúng lúc này, chuông điện thoại Yuri vang lên. Minho hơi nghiêng đầu nhìn sang, liền thấy trên màn hình là ảnh của Choi Suho. Hắn kéo áo của mình ra, cúi người, chóp mũi gắt gao áp lên mặt cô, nhẹ giọng nói: "Muốn nghe sao? Biết là phải nói gì rồi chứ? Bằng không nếu để đứa cháu tôi biết được là tôi đang ở trong phòng của cô giữa đêm khuya, thì không phải một hai câu là đã giải thích được đâu!"

Nói xong, hắn bắt máy rồi ghé vào tai Yuri.

"Alo, anh về nhà rồi, em đã ngủ chưa?

Yuri bị cơ thể của người đàn ông kia bao phủ, mùi thuốc lá nồng đượm trong không khí, cô theo bản năng nín thở, bài xích mùi hương trên người của hắn, cố gắng khống chế giọng nói run run của mình: "Em vẫn chưa ngủ, có chuyện gì không?"

"Vừa rồi quên nói với em, mẹ anh vừa gọi điện thoại tới nhắc thì anh mới nhớ ra.Ngày mai là thứ Bảy, mẹ anh ở nhà mời một bữa chiêu đãi họ hàng bên ngoại, ai cũng muốn được gặp em, chắc mai em không phải tăng ca đúng không?...... Alo? Sao em không nói gì?"

Chính mình có hơi phân tâm, bởi vì ngón tay vốn đang lướt dọc thân thể của cô kia, cư nhiên bây giờ lại chui vào trong khe quần lót, cô sợ tới mức suýt hét toáng lên trong điện thoại, chỉ có thể kẹp chặt hai chân để ngăn cản ngón tay kia tiến sâu vào, vội vàng nói: "Em....mai em có việc ở công ty, có khi không đến được......"

"Em đi xin phép lãnh đạo là được mà! Tính tình của mẹ anh thế nào chẳng lẽ em còn không rõ? Nếu như em lỡ hẹn, mẹ của anh lại là người trọng sĩ diện, còn không phải là mười ngày nửa tháng không thèm nhìn mặt em sao? Nên em tuyệt đối đừng......"

Choi Suho mỗi khi nhắc đến vấn đề có liên quan tới mẹ hắn thì sẽ nôn nóng nói mãi không thôi. Cảnh Giai Tuệ thật sự không thể nhớ ra nét mặt của mẹ chồng tương lai khi tức giận, bởi vì giờ phút này lại ở trong cái tình huống này

Người đàn ông đáng sợ kia ỷ lại vào việc cô đang nghe điện thoại, đem cả bàn tay chui vào giữa hai chân cô ,tay kia cũng ra không hề nhàn dỗi

Bạn trai còn đang nói chuyện điện thoại với cô, chắc hẳn anh sẽ không bao giờ có thể tin rằng, người chú mà mình luôn luôn sùng bái tôn thờ, giờ đây lại đang không chút kiêng dè gì sàm sỡ người yêu của mình.

Yuri cảm thấy rất quẫn bách, bị tên bỉ ổi này thành thục trêu ghẹo, cô lại cảm thấy một trận tê dại không nói nên lời phát ra từ nơi riêng tư. Hắn vừa cười vừa lười biếng rút tay ta, Kwon Yuri hận không thể chết ngay tại đây, chỉ có thể vội vàng nói vào điện thoại: "Được, ngày mai em sẽ xin nghỉ, bụng hơi đau, em muốn đi toilet, cúp máy đây!"

Nói xong cô tắt máy rồi dùng sức ném thật mạnh lên đầu người đàn ông kia.

Choi Minho quay đầu né đi, cười lạnh rồi giơ bàn tay lên vẩy vẩy, khinh bỉ lau vào ga giường, "đúng là loại đàn bà lẳng lơ, sao hả? Gọi điện thoại cho bạn trai trong khi đang được người khác sờ, thấy rất hưng phấn có phải không? Hai chúng ta xa nhau đã nhiều năm, cô bây giờ lại trở nên nhiệt tình như vậy? Chắc ngày nào cũng không thể sống thiếu đàn ông, tôi nói đúng chứ?"

Kwon Yuri vừa giận vừa ngượng tránh khỏi móng vuốt của hắn, nhanh chóng bước xuống giường, sau khi chỉnh trang lại quần áo, cô liền chỉ vào cửa nói: "Anh nhục mạ tôi như vậy đã đủ chưa? Nếu đủ rồi thì xin anh nhanh chóng rời khỏi đây giúp tôi! Tôi với anh không có quan hệ gì hết!"

Choi Minho đứng dậy, sửa sang lại quần áo, mỉm cười nói: "Sợ là chúng ta sau này không thể không có quan hệ rồi.Có đúng vậy không, cháu dâu?"

Hai chữ cuối kia, giống như một ngọn lửa nóng châm vào người cô, khiến cô run bắn lên, mà người đàn ông kia lại đang từ từ đi tới trước mặt cô nói: "Trái Đất lớn như vậy, cô lại cứ cố tình đụng phải tôi, có phải là đang muốn tìm cái chết không?"

Nói xong người đàn ông này liền lập tức quay đầu rời khỏi căn nhà trọ chật trội của cô.

Nghe thấy tiếng đóng cửa, Kwon Yuri vội vàng đi tới kéo cả tủ giày ra chặn lại, rồi mềm nhũn ngồi bệt xuống sàn.

Chú của Choi Suho sao có thể là hắn? Trong trí nhớ của cô, tên Park Minho kia không thể nào lại có quan hệ với người bạn trai tinh anh giàu có của cô được.

Ngồi ở trên sàn, cảm giác bị dị vật xâm nhập giữa hai chân vẫn còn rất rõ ràng, Yuri mơ hồ cảm thấy, dường như đây chính là điềm báo cho nhân duyên giữa cô và Choi Suho

Trằn trọc mất ngủ một đêm, đến lúc trời hửng sáng, cô mới mơ hồ cảm thấy buồn ngủ, mới thiếp đi không được bao lâu thì tiếng chuông cửa bỗng vang lên dồn dập, giật gmình, xoay người ngồi dậy rồi to tiếng hỏi: "Ai!"

"Còn có thể là ai chứ? Chồng của em đây mà! Mèo con lười biếng, còn không mau dậy thôi! Nếu không sẽ trễ giờ đó."

Yuri quay đầu nhìn đồng hồ, thế mà đã tám giờ sáng rồi.

Lúc Suho đi vào phòng nhìn thấy cô vẫn đang mặc bộ quần áo hôm qua, không khỏi sửng sốt nói: "Sao còn chưa thay quần áo? Em sao vậy? Trong người không khỏe à?"Nói xong liền nhanh chóng đưa tay ra sờ trán Yuri.

sợ anh truy hỏi nhiều, cô vội vàng nói: "Tại anh vừa rồi thúc giục quá, nên em đành tiện tay cầm lấy một bộ để mặc, anh chờ em một chút, em rửa mặt chải đầu rất nhanh thôi, nếu không sợ bác gái sẽ sốt ruột."

Vì thế không lâu sau, cô đã ngồi trên xe của bạn trai rồi cùng nhau đi tới Choi gia.

Nhắc tới bà mẹ chồng tương lai, Yuri cảm thấy hơi đau đầu.

Bởi vì cô xuất thân là con nhà nghèo, mẹ của Choi Suho là Kyung Mi trong lòng cảm thấy cô không xứng, tuy rằng cuối cùng vẫn không chịu được khi bị con trai nhõng nhẽo, hơn nữa chồng bà cũng không phản đối, bà lúc này mới miễn cưỡng đồng ý hôn sự, bất quá mỗi lần gặp con dâu tương lai, bà chỉ bày ra thái độ lãnh đạm thờ ơ.

Bước vào phòng khách, Yuri đưa mắt quét qua một vòng, thấy cô của Suho là Choi Ji cũng có ở đó, nhất thời cảm thấy nhẹ nhõm hơn, mỉm cười nói: "Cháu chào cô."

Nói về người cô này, thật xem như là bà mối của cô và Choi Suho!

Hồi đó, một khách hàng của công ty có tới nhờ bọn họ đưa đến một phòng khám Đông y để xem bệnh, còn đặc biệt tới nói chuyện với sếp tổng mong được giúp đỡ.

Cái công việc chạy tới chạy lui đó vốn là trách nhiệm của trợ lý văn phòng Krystal, nhưng cô ta vừa mới nghe là chủ nhật phải đi cùng với một người phụ nữ hơn bốn mươi tuổi ra ngoại ô tìm bác sĩ Đông y chữa bệnh, liền lập tức bĩu môi rồi viết đơn cho cấp trên nói là mình phải đi xem mắt, điều kiện của đối phương lại rất tốt, nếu như bởi vì chuyện này mà làm lỡ việc chung thân đại sự của cô ta, thì không chừng cô ta sẽ bị mắc chứng trầm cảm.

Lúc đó cô đứng ở bên cạnh tiếp lời: "Nếu Krystal có việc gấp thì để tôi đi vậy!"

Cô cũng không phải tỏ vẻ lương thiện gì, mà là từ trước đến nay cô vốn rất coi trọng việc mở rộng các mối quan hệ, đó cũng chính là tài sản lớn nhất trong việc làm ăn kinh doanh, cho nên cô vẫn luôn tự khích lệ bản thân phải cố gắng hết sức mình. Vì thế hôm đó cô không chỉ giúp bác gái kia đi tìm thầy thuốc, mà còn ôm luôn cả việc sắc thuốc cho người ta, vài ngày sau lại sắp xếp cho bác gái thư giãn ở một khu tắm nước nóng nổi tiếng của địa phương, mỗi ngày đều sắc thuốc đúng giờ và mang thật nhiều trái cây tươi tới.

Mặc dù biết rõ Yuri bị cấp trên phái đi làm nhiệm vụ, nhưng sự chăm sóc ân cần và tận tình của cô thì hoàn toàn vượt xa so với kiểu xã giao thông thường đối với khách hàng, khiến cho bác gái tên Choi Ji này cảm thấy rất xúc động.Bà nhận thấy cô gái này tuy trẻ tuổi, nhưng phong cách làm việc lại rất chuyên nghiệp, tính cách cũng dịu dàng mềm mỏng, hơn nữa lại không hay trang điểm, thật sự là rất hiếm có!

Trùng hợp lúc này, cháu của bà là Choi Suho tới thăm, trong phòng bệnh, nhìn thấy cô gái này chạy tới chạy lui thì liền ưng ngay, tốn thêm chút thời gian làm mối rồi dây dưa, kiên trì bám lấy người ta nhõng nhẽo quấy rầy, cuối cùng cũng đã thành công.

Đó chính là nguyên nhân dẫn tới tính tình quái gở của cô đồng nghiệp Jung Krystal, khi biết là mình đã bỏ lỡ mất cơ hội câu được rùa vàng, cô ta chỉ còn biết cắn môi tiếc nuối.

Choi Ji tuy rằng cảm thấy cô gái này rất tốt, nhưng dù sao cũng lớn hơn cháu mình ba tuổi, nhịn không được hỏi: "Cháu chỉ đang muốn chơi đùa cho vui, hay là thật sự nghiêm túc?"

Choi Suho lúc đó đã nói một cách rất trịnh trọng: "Cô ạ, cô gái này không hề giống với những cô gái mà cháu đã gặp trước đây, ở bên cạnh cô ấy cháu cảm thấy rất thoải mái, cháu thật sự nghiêm túc!"

Thấy cháu trai mình luôn chỉ biết chơi đùa như trẻ con, vậy mà giờ đây lại tỏ ra chín chắn như vậy, Choi Ji cũng cố gắng nói hết lời thuyết phục Kwon Yuri, mới làm cho cô không còn lo ngại đến chuyện cưới xin của nhà giàu có nữa.

Sau khi chào một lượt những người trong nhà, Yuri liền tự động đi vào bếp cùng nhau nấu cơm với cô giúp việc. "Cô à,còn việc gì để tôi phụ cho!" Cô giúp việc thấy Yuri thì rất vui mừng,cùng nhau nấu nướng

Mấy người họ hàng nhìn nhìn một lúc rồi nói với Kung Mi: "Tôi nói này, con dâu của cô tài giỏi như vậy, tính tình cũng rất nhã nhặn, cô còn có cái gì không hài lòng nữa chứ?"

Kyung Mi hừ một tiếng: "Tầm thường, ai cần nó vào bếp hỗ trợ chứ, quên đi, không nói nữa, lão Han! Mau chuyển bàn mạt chược ra đây, hôm nay chúng ta phải thật vui vẻ chơi vài ván mới được!"

Mấy cô chú vừa mới ngồi vào chỗ chơi mạt chược, liền nghe thấy Choi Suho người đang lười biếng ngồi trên sopha xem TV mừng rỡ nói: "Chú, sao chú lại tới đây!"

Tiếp theo liền nghe thấy một giọng nói trầm thấp: "Gì vậy? Không hoan nghênh tôi sao?"

Thanh âm của hắn truyền từ phòng khách tới tai của Yuri đang đứng cắt khoai tây, con dao lập tức bị lệch hướng cắt xuống ngón tay, dòng máu đỏ thẫm từng giọt từng giọt rơi xuống đồ ăn trên thớt.



****

Au: mình sẽ  đổi một số từ trong truyện,và edit bớt cảnh H nếu có đeer phù hợp hơn

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro