Em đã rửa chén chưa...?
Author: Aberlin137 & Aquariuz (me)
Rating: K
Disclaimer: Các nhân vật có thật không thuộc về tôi, nội dung câu chuyện do tôi quyết định.
Category: General, fluff
Pairing: EunHae
Note: - Ý tưởng gốc được xuất phát từ bạn Aber và chính thức ra “giấy trắng mực đen” bởi bạn Aqua.
- Tác phẩm đầu tay của couple BơQua tặng cho bé Ri yêu dấu của 2 ss ^^~ mong sắp tới em học tốt thi tốt nhé. *ôm ôm*
--
Em đã rửa chén chưa...?
Từ cửa phòng tắm, Eunhyuk ló đầu tóc ướt nước vừa tắm xong ra ngoài phòng khách, nơi có một con Cá đang ngồi coi TV mà gục gặc đầu xem chừng đang rất mệt.
- Haenie, em đã rửa chén chưa?...
Giọng nói của anh vang lên đánh thức Dong Hae đang gật gù, cậu giương đôi mắt mơ màng nhìn anh, rồi lại nhìn sang chồng chén đĩa ngoài bồn rửa. Nén một tiếng thở dài, cậu không đáp lại lời EunHyuk, lẳng lặng đứng lên đi vào bếp.
Một lúc sau đã nghe tiếng mở vòi nước cùng tiếng leng keng của chén đĩa va vào nhau.
--
Sau bữa ăn tối, mọi người cùng tụ tập ngoài phòng khách chơi đùa cùng nhau, xem một chương trình TV hay một bộ phim hài giúp thư giãn sau một ngày làm việc mệt mỏi.
Đang ngồi cười nắc nẻ với những trò vui của các thành viên, như chợt nhớ ra chuyện gì đó, Eun Hyuk vội chạy nhanh vào nhà bếp cùng giọng nói có phần gấp gáp.
- Haenie ơi, em rửa chén chưa?...
Dong Hae đang cầm trên tay ly sữa nóng, vừa đưa lên miệng uống một ngụm. Nghe câu nói của EunHyuk mà ngừng lại một chút. Cậu khẽ đặt ly xuống bàn rồi quay sang đống chén bát to đùng do mười mấy con người trong nhà để lại. Khẽ nén một tiếng thở dài vào lòng, cậu mở nước, đổ xà phòng ra và bắt đầu rửa dọn.
EunHyuk nhìn theo tấm lưng của Dong Hae, rồi quay lại phòng khách cùng các hyung của mình. Anh không biết rằng có một con Cá vừa rửa chén mà mắt cũng từ từ đỏ lên, liên tục chà xát những cái đĩa một cách mạnh bạo. Miệng thì không ngừng lầm bầm.
“Đồ khỉ chết tiệt! Đồ khỉ chết tiệt…!!”
--
Hôm nay Dong Hae quả thực là rất mệt. Cảnh quay phim hôm nay phải đứng ở ngoài trời nắng nóng cả ngày, trang phục dài tay rất khó chịu. Quay xong chưa kịp nghỉ ngơi đã phải tham gia quay show chương trình đến tối khuya. Và giờ sau khi cố gắng dùng xong được bữa tối thì cậu không còn chút sức lực nào nữa, chỉ muốn gục xuống đánh một giấc mà thôi.
Đang lim dim trên sopha thì EunHyuk từ trong phòng, ló mái tóc màu nâu đỏ kia nhìn Dong Hae và nhẹ nhàng hỏi.
- Haenie, em đã rửa chén chưa?...
Cơn buồn ngủ của cậu bỗng biến đi đâu mất, Dong Hae mở to đôi mắt nhìn anh thật lâu.
EunHyuk bất giác nhìn thẳng vào đôi mắt trong veo kia, nó dần đỏ lên, long lanh ngân ngấn nước. Ánh mắt nhìn anh như trách móc, vương một chút buồn bã và ủy khuất kìm nén. Ánh mắt đó, thật sự, khiến anh đau.
- Haenie, em sao thế?
Gạt tay anh ra, cậu giận dữ lớn tiếng.
- Anh xem tôi là gì hả? Là người làm của anh à?
- …
- Sao ngày nào anh cũng trách, cũng nhằn tôi rửa chén hay chưa.
- …
- Tôi đi làm về có mệt hay có thế nào thì anh không quan tâm sao?
- ….
Lau vội những giọt nước đã mấp mé mi, ngước lên nhìn thấy anh vẫn đứng im bất động, Dong Hae càng thêm giận, lấy tay đánh mạnh vào vai anh và quay lưng bỏ đi.
EunHyuk như tỉnh lại sau cú đánh của Dong Hae, anh vội vươn tay kéo cả người cậu ôm vào lòng. Nhẹ nhàng cuối xuống đặt lên đôi môi kia một nụ hôn thật sâu trước khi cậu có thể nói thêm được gì nữa.
Nước mắt cậu rơi chạm vào môi anh mằn mặn. Dong Hae luôn nhạy cảm như vậy mà anh lại vô tư đến vô tâm mà không nhìn thấy.
Hai bàn tay anh ôm lấy gương mặt cậu khi nụ hôn vừa dứt, ngón tay vụng về gạt đi những giọt nước từ khóe mi. Anh nhìn vào đôi mắt đỏ hoe long lanh kia, nhẹ nhàng lên tiếng.
- Anh không hề có ý trách hay cằn nhằn em khi hỏi, thật ra chỉ muốn hỏi em đã làm chưa, để anh làm hộ em.
-…
- Dạo này thấy em đóng phim, chuẩn bị cho album… nhiều chuyện mệt mỏi mà vẫn lo cho anh nên anh không đành lòng. Muốn giúp em chuyện gì đó.
- …
- Nhưng thật sự trước giờ anh không có khái niệm hỏi người ta về chuyện giúp việc nhà nên nghĩ sao thì nói vậy thôi. Không ngờ lại làm em cảm thấy như thế.
Anh khẽ cúi xuống đặt một nụ hôn nhẹ lên mi mắt kia, thì thầm.
- Anh xin lỗi, anh yêu em nhiều lắm Cá ngố à.
EunHyuk mỉm cười khi thấy Dong Hae cứ mở to đôi mắt trong veo nhìn mình, tiếng khóc cũng đã dịu đi. Chưa kịp thở phào nhẹ nhõm thì vai cậu lại run run, khẽ thút thít vài tiếng rồi khóc nấc lên làm anh cũng phát hoảng. Nước mắt tèm lem trên gương mặt cậu làm anh lúng túng không biết dỗ thế nào.
Mọi người đang trong phòng nghe tiếng khóc của cậu cũng chạy vội hết ra ngoài, vây xung quanh cả hai mà liên tục hỏi han.
- Haenie em sao vậy, có chuyện gì?
LeeTeuk tay vỗ lưng cậu, ân cần hỏi.
- Yah EunHyuk!! Em lại ăn hiếp Haenie phải không?
Hee Chul chạy đến mắng anh.
- Có chuyện gì vậy?
SungMin khẽ hỏi EunHyuk, bằng cách ngắn gọn nhất kể lại toàn đầu đuôi câu chuyện. Mọi người nghe xong vừa buồn cười vừa khó hiểu, quay sang con Cá vẫn sụt sùi từ nãy giờ không dứt kia.
- Haenie, Hyukie như thế sao em lại khóc?
LeeTeuk cố nén tiếng cười của mình lại mà từ tốn hỏi cậu.
Dong Hae nấc lên vài tiếng, cố ổn định giọng nói của mình.
- … Vì… em... cảm động quá…
-….
Mọi người phì cười trước câu trả lời hết sức ngây thơ của Dong Hae. Kyuhyun đứng bên cạnh khẽ đánh vào vai cậu một cái.
- Hyung đúng là con Cá ngố nhất trên đời!
Dong Hae nhăn mặt nhìn mọi người xung quanh vẫn đang tiếp tục cười. Bất chợt mặt đỏ ửng cả lên khi chạm phải đôi mắt anh đang nhìn cậu đầy trìu mến cùng nụ cười dịu dàng trên môi. Eun Hyuk kéo cậu ôm vào lòng. Dong Hae khẽ ngước lên, đặt một nụ hôn nhẹ lên môi anh trước khi giấu gương mặt đỏ bừng vào bờ vai anh và mỉm cười hạnh phúc.
Đôi khi trong cuộc sống, có những điều không nói sẽ không bao giờ biết được.
Vì yêu, hãy tự tin mà thổ lộ những điều trong lòng muốn bày tỏ…
Chuyện lớn hay nhỏ đôi khi cũng tạo nên những hiểu lầm không nên
Cũng như EunHae và câu chuyện rửa chén của họ vậy.
“Haenie à, em đã rửa chén chưa? ….. Để anh rửa giúp cho….”
- The End -
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro