Chap 24: Mọi người biết hết rồi !
Sáng hôm sau, tôi lại dậy sớm như thường. Cơ thể tôi mệt mỏi. Tôi nhìn quanh thì thấy K đang ngủ ngon lành. Ngồi dậy mà uể oải không thể tưởng tượng được. Tôi vừa bước xuống giường thì cơ thể loạng choạng mém té xuống đất thì cảm thấy một vòng tay ôm ngực tôi lại cho tôi khỏi ngã. Giọng nói thân thuộc cất lên.
- Vk ngốc. Còn mệt thì ngủ tiếp đi, dậy sớm làm gì ?
- Kyaa~ Biến thái. Bỏ tay ra._ vùng vẫy.
K bỏ tôi ra ôm eo tôi đặt trên đùi cậu, nở nụ cười ngọt ngào nói.
- Không chọc vk nữa. Mà vk dậy sớm chi vậy ?
- Quen rồi._ đỏ mặt.
- Oáp... ck vì vk mà mất ngủ cả đêm nè.
- Cái gì ? Tại anh tôi...À...em mới mất ngủ đó.
- Chứ không phải tại em quyến rũ anh à !
- Không có. Chỉ tại cái tính biến thái của anh thôi.
- Vậy em muốn anh biến thái ngay bây giờ không ?
- Không bao giờ. Chuẩn bị đi, em đi vscn đây. Lát em nấu cho anh ăn.
- Vâng thưa vk ~!_ trưng bộ mặt cún con.
- Nhanh đi.
Tôi nhanh chóng chạy vào phòng tắm vì không muốn K thấy khuôn mặt đỏ bừng của tôi với lại tôi không mặc đồ. Biểu cảm ấy là sao...Dễ thương chết đi được !
Vscn xong. Tôi ra ngoài tìm đồ thay. Vừa bước ra đã thấy K đang mặc đồ. K nhìn tôi mỉm cười. Cơ bụng săn chắc 6 múi khiến tôi đỏ mặt vội chạy vào phòng tắm và kèm theo câu nói.
- Xin...Xin lỗi. Em không cố ý. Anh cứ coi như là chưa thấy em đi.
K ngạc nhiên sau đó cười lớn. Nếu không biết lí do thì chắc ai cũng nói là K khùng. Lát sau tôi mới mở cửa ra nhìn xung quanh không thấy K thì tôi mới đi lại tủ lấy đồ. Tôi thấy đồ đi học được ủi ngay ngắn. Mặc vào xong. Tôi xuống dưới thì thấy K đang ngồi trên ghế sofa đợi tôi. Tôi hỏi.
- Anh muốn ăn gì ?
- Cái gì cũng được. Chỉ cần là do em nấu thì món nào cũng ngon.
- Bớt nịnh đi.
Tôi nhanh chóng nấu vài món đơn giản rồi đem lên cho K ăn. Đừng tưởng tôi là tiểu thư thì không biết nấu ăn nhá. Tôi nấu không thua gì nhà hàng đâu.
K ngồi lên ghế. Nhìn món ăn rồi khen.
- Chà...vk anh giỏi ghê ta.
- Cho em hỏi cái này được không ?
- Em cứ hỏi.
- Sao tôi thấy căn nhà lớn thế này mà không có người hầu vậy ?
- Có chứ. Họ chỉ đến một vài lần trong tuần thôi.
- Tại sao chỉ đến vài lần. Đáng lẽ phải ở lại chăm sóc, nấu cho anh ăn chứ.
- À. Anh đi làm suốt nên là không có ăn ở nhà. Họ chỉ cần đến để đón dẹp thôi. Lúc trước thì cũng có vài người phụ trách nấu cho anh ăn mỗi khi anh có nhà nhưng anh đuổi hết rồi.
- Sao lại đuổi ? Họ làm anh giận à ?
- Không. Tại giờ có em nấu cho anh rồi._ nó nụ cười tươi tắn.
- Thôi ăn lẹ đi còn đi học.
- Ừ.
Cả hai ăn xong thì K hỏi.
- Em muốn đi chung với anh không ?
- Không. Tôi tự đi xe đạp. Lát Jalia sẽ đem qua.
- Vậy anh đi xe đạp chung với em.
- Có cần vậy không ?
- Cần. Phải đi bảo vệ em chứ.
- Tùy anh. Những nói trước là anh không được nói chuyện tôi với anh là hôn thê nghe chưa !
- Không chắc nha...
- Không chắc cái gì mà không chắc. Cấm nói. Nói tôi giận.
- Vâng.
Jalia chạy tới đem theo một chiếc xe đạp cũ để ngụy trang nói.
- Xe của cô chủ đây.
- Thanks.
- Sao có thể đi xe này được. Người đâu màu lấy chiếc xe tôi chuẩn bị ra._ K phản đối.
- Vâng.
Lát sau họ đem một chiếc xe đạp điện mới cho tôi, tôi hỏi.
- Anh có bị gì không ? Đi kiểu này lộ chết.
- Vậy thì đi chung với anh, anh chở.
- Em thích tự đi.
- Em muốn bị phạt hả ?
- Không...Em đi với anh.
- Vậy thì tốt.
Tôi phải đi với hắn vì không muốn bị hắn hành nữa. Hắn lấy chiếc Lamborghini hôm qua chở tôi đi. Tôi phản đối nhưng cũng chấp nhận khi nghe lời hăm dọa của hắn.
Hắn chở tôi đến trường trước còn mắt ngạc nhiên của mọi người. Bước xuống xe, họ nhìn tôi như người ngoài hành tinh. K nắm tay tôi bước vào lớp. Chiếc xe được những vệ sĩ đi theo canh giữ.
- Này. Anh có cần phô trương vậy không ?
- Cần. Anh phải khiến mọi người tập trung để có thể giới thiệu em chứ.
- Anh hứa không nói mà.
- Anh chưa bao giờ hứa mà.
- Á...Anh lật lọng.
- Hihihi. Bị vk mắng anh vẫn yêu.
- Bớt nịnh.
Tôi bước vào lớp khẽ chào mọi người.
- Chào.
Họ nhìn rõ thong thả, tất cả đều ngồi vào vị trí. Tôi vừa hỏi.
- Có chuyện gì vậy mọi người ?
- Đi theo anh._ K đưa tay ra kéo tôi lên bục giảng nói.
- Tất cả mọi người chú ý. Tôi xin thông báo cho mọi người biết. N là vị hôn thê của tôi. Từ giờ mong mọi người để ý giúp.
- Year !!!
Tôi không hiểu gì hết. Mỗi người lúc đầu có vẻ nghiêm nghị nhưng từ nhiên lại họ lên như thế. Còn K nữa, anh ta dám tiết lộ, chắc về nhà tôi cho anh ta nhịn đói luôn.
- Tại sao mọi người...
T lên tiếng.
- Tụi mình biết hết rồi N. Báo hôm qua có đưa tin cậu là chủ tịch tập đoàn N&N. Lúc đầu ai cũng ngạc nhiên nhưng khi nghe K giải thích thì mới hiểu. Từ giờ cậu là hôn thêm của K. Không ai dám ghẹo cậu nữa đâu. Nhưng mà... Huhuhu. Tại sao cậu lại là hôn thê của K chứ...Huhuhu.
Đám con trai khóc ngất. Bọn con gái thì tung hoa chúc mừng. Vậy là mọi người biết hết rồi. Giờ sao tôi yên ổn được đây. Châu đứng phía dưới nhìn tôi giận dữ.
" Tôi sẽ cho cô một bài học. Để xem có con mặt mũi nào để nói chuyện với anh K không ? "
Chap kế. Âm mưu của Châu sẽ được thực hiện. Âm mưu đó là gì ? Đón xem tiếp nha.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro