Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

03

---

Khi Khang ngủ say trên ghế sofa, Minh Hiếu đứng bên cửa sổ, ánh mắt xa xăm nhìn ra ngoài. Mặc dù nhìn thấy Khang trong trạng thái yếu đuối như vậy khiến anh cảm thấy lo lắng và thương xót, nhưng cảm xúc của Hiếu lại không đơn giản như vậy.

Lúc này, Gem đang bận rộn dọn dẹp phòng bếp và chuẩn bị thêm thức ăn cho Khang. Hiếu cảm thấy một làn sóng ghen tị và rạo rực không thể kiểm soát. Anh luôn tưởng rằng sự chăm sóc tận tình như vậy chỉ thuộc về anh, nhưng giờ đây, nhìn Gem chu đáo với Khang, anh không thể không cảm thấy một cơn sóng cảm xúc dâng trào. Sự quan tâm của Gem khiến Hiếu cảm thấy mình đang đứng ngoài cuộc, và sự hiện diện của cậu bên Khang càng làm cho cảm xúc của Hiếu trở nên mãnh liệt hơn.

Hiếu lặng lẽ bước vào phòng, ngồi xuống bên cạnh ghế sofa nơi Khang đang nằm. Anh không thể không nghĩ về cảm xúc sâu xa mà mình chưa bao giờ thừa nhận. Đối với Hiếu, Khang không chỉ là một người bạn mà còn là một phần quan trọng trong cuộc sống của anh. Việc chứng kiến Khang được bao bọc bởi người khác làm bản thân anh phải chập nhận cảm xúc chỉ vừa mới nhận ra , dù nó đã xuất hiệnnraats lâu rồi.

Khi Khang khẽ động đậy, mở mắt ra và nhìn Hiếu, đôi mắt cậu tràn đầy sự biết ơn. “Anh Hiếu... em đói quá...”

Hiếu cảm thấy trái tim mình đập nhanh hơn, những cảm xúc kìm nén bấy lâu bộc lộ rõ ràng. Anh đưa tay chạm nhẹ vào mái tóc Khang, cảm nhận sự mềm mại của nó, trong khi những hình ảnh và cảm xúc không thể kiểm soát cứ dâng trào trong đầu. Sự tiếp xúc gần gũi này khiến anh cảm thấy một cơn sóng điện từ sự nhạy cảm và căng thẳng tình cảm đang cuộn trào trong cơ thể mình.

Những suy nghĩ không hoàn toàn trong sáng bắt đầu xuất hiện trong đầu Hiếu. Anh không thể phủ nhận rằng cảm xúc của mình dành cho Khang đã vượt qua ranh giới của tình bạn đơn thuần. Việc Khang đột nhiên trở thành em bé  vốn đã khiến Hiếu cảm thấy lo lắng và thương xót, giờ đây lại làm cho anh cảm thấy gần gũi hơn bao giờ hết. Anh khao khát được là người chăm sóc, thậm chí là trở thành người duy nhất bên cạnh Khang trong những lúc như thế này.

Khi Gem từ phòng bếp bước vào với một bát cháo nóng, đưa cho Khang, Hiếu cảm thấy mình như bị đẩy ra xa hơn nữa. Anh không thể không cảm thấy một chút ghen tị với sự quan tâm của Gem dành cho Khang, và sự tình cảm của anh với Khang càng trở nên rõ ràng hơn. Đôi lúc, nhìn thấy sự chăm sóc của Gem, Hiếu cảm thấy như mình đang đứng bên lề, và điều đó khiến anh cảm thấy kích thích và bực bội.

Khang mỉm cười yếu ớt, không nhận ra những cảm xúc phức tạp đang diễn ra trong lòng Hiếu. “Gem, em muốn ngủ một chút...”

Gem gật đầu, kéo chăn đắp lên cho Khang, rồi nhẹ nhàng hôn lên trán cậu. “Anh cứ ngủ đi. Em ở đây, không đi đâu cả.”

Hiếu đứng dậy, bước ra khỏi phòng với cảm xúc dâng trào không thể kìm nén. Anh cần không gian để làm dịu tâm trạng của mình, và sự mâu thuẫn trong lòng anh khiến anh không thể ngồi yên. Anh cảm thấy một sự kích thích và cơn sóng cảm xúc mãnh liệt hơn bao giờ hết, và sự hiện diện của Khang chỉ làm cho cảm xúc ấy trở nên càng thêm mạnh mẽ.

Khi Gem quay sang nhìn Hiếu, ánh mắt cậu đầy sự quan tâm và động viên. “Anh Hiếu, nếu anh muốn nghỉ ngơi một chút, em có thể chăm sóc Khang thay anh. Anh đã làm rất tốt rồi.”

Hiếu mỉm cười yếu ớt, cảm giác một chút thất vọng khi nghĩ về sự ngăn cách giữa mình và Khang. “Cảm ơn Gem, nhưng tao vẫn muốn ở đây một lúc nữa. Mày cứ làm việc của mình đi.”

Gem tiếp tục chăm sóc Khang, trong khi Hiếu đứng bên cửa sổ, cảm xúc của anh vẫn chưa thể nguôi. Sự hiện diện của Khang và tình cảm của anh dành cho cậu đang tạo ra một cơn sóng cảm xúc không thể kiểm soát, và Hiếu biết rằng anh phải đối mặt với những cảm xúc này, dù chúng có phức tạp và rạo rực đến mức nào.

---

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro