Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

6.nhớ(nlnt-httt)

thanh thuỷ thở dài nhìn vào điện thoại . tin nhắn cuối cùng của em và ngọc thảo đã trôi qua cách đây ba tuần rồi.

em nhắn tin quan tâm người ta , mà người ta trả lời hờ hững quá . khiến em đâm ra buồn mà cũng không muốn nhắn thêm . mấy hôm nay cả hai cũng không có lịch trình chung nên cũng chẳng gặp được nhau .

thanh thuỷ cũng hơi giận vì chị ấy trả lời em quá nhanh gọn , em cũng không điện , không hẹn gặp mặt .

đang chìm đắm trong suy nghĩ thì tiếng điện thoại vang lên cắt ngang dòng suy nghĩ của em .

là điện thoại của đỗ hà .

-"Alo , em nghe nè chị ơi"

"thủy ơi cưng đang ở đâu vậy ?"-đỗ hà gấp gáp nói , ngoài giọng đỗ hà thì em còn nghe tiếng khóc um sùm từ đầu dây bên kia .

"em đang ở nhà thôi"

"vậy thế em qua nhà chị gấp nhé . ngọc thảo cứ khóc đòi em miết"-đỗ hà khổ sở khi có bà chị , uống rượu vô là khóc là đòi người thương.

thanh thuỷ nghe nhắc đến người kia , mắt liền sáng lên . không nói thêm gì , vội vã lấy áo khoát phi đến nhà đỗ hà .

"thanh thuỷ , đồ tồi . người ta chỉ làm giá có một tí mà im re luôn huhu"-ngọc thảo khóc quấy , tay với ra rút thêm tờ giấy thấm nước mắt .

"trời ơi chị thảo ơi , chị sài hết giấy nhà em rồi"-đỗ hà lắc đầu , tính từ lúc qua đến nay . ngọc thảo sài sương sương chỉ ba hộp giấy thôi . trời ơi cứu đỗ hà với .

thanh thuỷ gấp gáp đến quên bấm chuông cửa , đẩy cửa đi vào . tiếng mở cửa làm ngọc thảo giật mình , nín khóc nhìn ra .thấy hình bóng mà trong lòng nhớ nhung suốt mấy ngày nay . ngọc thảo lại oà khóc lớn .

thấy mèo con khóc đến sưng mắt , trong lòng thanh thuỷ đau xót không thôi .em chạy đến ôm lấy nàng vào lòng , dịu dàng xoa lấy mái tóc dài .

"em đây rồi thảo , đừng khóc nữa mà"-cuối cùng thanh thuỷ cũng đến ôm lấy chị vào lòng . ngọc thảo tìm được hơi ấm quen thuộc , rút vào lòng em.

"bây giờ mới chịu đến tìm người ta"-ngữ điệu có chút trách móc , nhưng chung quy là muốn làm nũng với người yêu .

ngọc thảo khóc oà , làm nũng đưa gương mặt vào lòng người ta cọ nguậy . đỗ hà đứng kế bên không ngừng lắc đầu ngao ngán .

"lúc mới yêu ai cũng vậy đó hả?"

.rồi ai về nhà đó , thanh thuỷ đưa ngọc thảo về nhà . để chị nghĩ ngơi . thanh thuỷ lau người cho nàng xong , dịu dàng kế bên ngắm nhìn người em đang nhung nhớ .

thanh thuỷ dùng tay chạm vào từng nét trên gương mặt chị , dịu dàng khắc hoạ gương mặt người này vào kí ức .

"ưm , thuỷ ơi"-mèo con cất giọng nhỏ gọi em , đôi mắt vẫn nhắm chặt .

thanh thuỷ hử lên một tiếng , nhưng chị không nghe vẫn tiếp .

"em bé ơi , thuỷ.."-giọng mèo con lại vang lên . em mềm nhũn trước sự đáng yêu này , liền trèo lên giường . đỡ đầu ngọc thảo vào lòng . dịu dàng ôm ấp mèo con .

ngọc thảo rút vào lòng thanh thuỷ , tay níu chặt vạt áo em . ngọ nguậy gương mặt vào ngực người kia .

"mèo con ngoan , em đây rồi"-thanh thuỷ vút ve nàng , càng nhìn càng thấy thương .

thanh thuỷ dựa vào đầu giường , ôn nhu nhìn lấy ngọc thảo .chị cảm nhận hơi ấm quen thuộc trở về liền mở nhẹ mắt ra nhìn thì thanh thuỷ chung thuỷ bên cạnh vỗ về , trong lòng trào dâng một cảm xúc hạnh phúc .

"mèo con , sao lại thức rồi"-thanh thuỷ khẽ vén lại vài lọn tóc , lộ ra gương mặt mèo con.

"tại nhớ em bé , em bé ôm chị"-ngọc thảo làm nũng khiến thanh thuỷ mềm nhũng lại đem nàng ôm vào lòng .

ngọc thảo đưa tay đặt lên ngực , vẻ vời mấy thứ . lại nhỏ nhẹ hỏi -"em bé còn giận mình không ? mình xin lỗi em , chỉ muốn làm giá một tí để em tìm mình thôi mà"

ngọc thảo ngước lên nhìn em , khi nói xong . cố ý hôn lấy môi em , nhẹ nhàng nhưng lưu luyến . thanh thuỷ bị cuốn vào cõi mỹ chân , chỉ chầm chậm ôm lấy ngọc thảo lẳng lặng lắc đầu .

thấy người kia lắc đầu , biết em không giận thì ngọc thảo mới đỡ hơn . câu lấy cổ em , kéo em vào nụ hôn mãnh liệt ướt ác.

thanh thuỷ tuy bị nàng cưỡng hôn , nhưng lại có thể đè ép nàng dưới thân áp bức . nhưng vẫn rất nhẹ nhàng nương nàng theo mình . ngọc thảo yêu lắm cái cảm giác em nhẹ nhàng với nàng .

thanh thuỷ gỡ vội cúc áo chị ra , lộ ra đôi ngọc thỏ trắng ngần . tay chạm lên cặp ngực xoa nắn , khiến ngọc thảo rên lên vài tiếng ái muội . thanh thuỷ vừa xoa lấy chúng , miệng lại liên tục hôn lên mi mắt , hôn lên môi lên mũi rãi dài xuống cổ , sau đó là cặp ngực no đủ .

ngọc thảo ngửa đầu , mặc cho thanh thuỷ chơi đùa . nàng nhớ em , nhớ em nhiều và nàng muốn em yêu nàng .

thanh thuỷ đưa tay chào hỏi vùng nữ tính , thấy nàng đã sớm ẩm ướt . không muốn nàng chờ đợi lâu liền đưa tay đi vào . nơi ấy chào đón người bạn thân quen trở về , điên cuồng ôm ấp chặt lấy thanh thuỷ .

ngọc thảo rên rỉ chạm đến dây thần kinh thanh thuỷ , khiến em điên cuồng đâm lấy nơi đó . chạm đến nơi sâu nhất , thanh thuỷ biết mình đã đi đúng đường nên cứ ngắm vào đó mà đâm .

ngọc thảo oằn mình sung sướng , tay nắm chặt vào chiếc chăn trên giường . ngọc thảo vừa quậy khóc một trận , bây giờ lại cùng em thăng hoa như thế . đương nhiên sẽ có chút mệt mỏi , nhưng nàng vì quá nhớ em nên không nỡ dừng lại .

thanh thuỷ lại thêm độc ác , nhấn lấy hạt đậu nhỏ sưng tấy . khiến ngọc thảo bội phần sung sướng .

thanh thuỷ cứ triền miên ra vào , ngọc thảo cao triều bao nhiêu đợt cũng không còn nhớ rõ . chỉ biết đến khi nàng mệt đến khi nước mắt rơi dài cầu xin em dừng lại thì thật sự mọi hoạt động của cả hai mới chấm dứt .

thanh thuỷ lấy vài miếng khăn ướt , nhẹ nhàng lau cho nàng . sau đó trườn lên ôm lấy người kia .

"em nhớ thỏ , thỏ có nhớ người ta không ?"

"có , mình nhớ tít nhiều mà"

hoá ra chuyện giận dỗi nhau lại được cả hai làm hoà bằng cách này . ngọc thảo nhìn thanh thuỷ , cả hai thân thể trần trùi ôm nhau . hơi thở ấm áp phà vào ngực em . ngọc thảo lại vẽ vời thứ gì đó trên ngực của thanh thuỷ .

"mình thích cùng tít mãi mãi như vầy luôn"-ngọc thảo lại làm nũng nữa rồi .

làm sao mà thanh thuỷ qua được ải mỹ nhân , tay ôm eo nàng lại gần . ôn nhu gật đầu . thanh thuỷ ngắm nhìn ngọc thảo , chị lại mỉm cười khúc khích đáng yêu vô cùng .

"vậy thì mèo con phải thành thật với cảm xúc của mình nhé ? khi thảo nhớ em , hãy nói nhớ em . em sẽ tìm thảo . khi thảo giận em , hãy nói giận em . em sẽ dỗ dành thảo . khi thảo buồn chán , hãy cứ nói buồn chán , cho dù em ở đâu cũng phi xe qua đón thảo đi chơi"

.em nói ra chẳng trách móc thảo đâu , chỉ muốn thảo thương bản thân mình . em không muốn thảo thiệt thòi .

"ừm , điều nghe theo tít cả"-chị mỉm cười ôm chặt lấy em .

_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro