Tự Do
Mới đây đã tròn 1 tuần cậu rời khỏi anh mà làm những điều mình muốn . Anh luôn theo dõi cậu , xem cậu đã làm gì , có khi cậu bị người khác bắt nạt ở chỗ làm , anh chỉ biết ra lệnh cho đàn em xử lý , anh sợ khi đối diện với cậu không kiềm được mà bắt cậu trở về. Anh thật sự rất nhớ cậu , nhớ mùi hương của cậu , đi đâu hình ảnh của cậu cũng xuất hiện trong đầu anh , nhiều lúc anh không chịu được định bảo người đi bắt cậu về , nhưng anh lại sợ cậu giận anh , vì chính anh lúc đó đã ban cho cậu sự tự do cơ mà.
Còn cậu thì khác gì anh , sáng nào cậu cũng quen được anh kêu dậy , cậu không quen với việc mình tự thức như vậy. Lúc được đàn em anh lại cứu , cậu thật sự mong anh ra mặt , cậu nhớ anh nhiều lắm . Tại sao lúc bị bắt thì lại mong tự do ? Rồi được tự do thì lại mong bị bắt ? Cậu biết những hành động , cử chỉ dù nhỏ nhặt của mình cũng không qua mắt được anh , tuy đã rời khỏi Hà Gia nhưng anh luôn luôn theo dõi cậu . Mấy hôm trước , có một cô gái thầm thích cậu , ngày nào cô ấy cũng mang bánh lại chỗ làm rồi cùng nhau trò chuyện , cô ấy là một người hiền lành , đáng yêu , cậu đã nói rõ với cô là không có tình cảm với cô nên cô nói chúng ta hãy làm bạn thật tốt , nhưng mấy ngày sau vô tình cậu xem thời sự đưa tin cô ấy đã bị sát hại dã man bởi bang DI MỘNG PHẠN , thiên à bang đó là bang của anh cơ mà. Thấy chưa, vừa có một người bạn để an ủi cũng bị anh làm cho biến mất vĩnh viễn.
Vào một đêm ở Hà Gia :
" Bảo bối à khi nào em mới quay về bên anh đây ? Anh nhớ em phát điên lên được "
" Thưa Boss, cậu ấy đã ngủ rồi ạ . Boss có thể vào được rồi , bọn em đã phá cửa giúp Boss "
Chuyện là tối nào khi nhận được thông báo của đàn em là cậu đã chìm vào giấc ngủ thì anh đã lén vào phòng ngắm cậu , hôn cậu một lát thì vội vàng đi về vì lỡ cậu thức thì anh không biết phải thế nào . Đêm nay cũng không ngoại lệ , hiện tại anh đang đứng trước bảo bối của mình , người mà mình kiếp này một lòng một dạ yêu thương cưng chìu. Nhìn xem , khi cậu rời xa anh , cậu đã gầy đi rất nhiều rồi anh thật sự xót cho bảo bối của mình . Anh nắm lấy bàn tay mà anh đêm ngày nhớ mong đặt nụ hôn chứa đựng sủng nịnh lên đó , hôm nay tới nay thôi , anh phải rời đi rồi .
" Bảo bối của anh , em ngủ ngon nhé anh yêu em "
Anh vừa bước đi được vài bước thì bỗng có tiếng nói :
" Anh làm gì ở đây vậy ? Chỗ này là chỗ anh muốn đến thì đến muốn đi thì đi hả ? Lúc rời xa anh tôi như một tên tâm thần bệnh hoạn , ngày nào cũng tự mình nhắc đến tên anh , ngôi nhà này nhìn đâu đâu cũng thấy anh . Bây giờ anh đang đứng trước tôi rồi , anh muốn tôi phải chạy lại ôm anh , hôn anh và mong anh bắt tôi về sao ? Anh nhẫn tâm lắm đồ khốn , xuất hiện trong cuộc đời tôi làm gì rồi khiến tôi yêu anh điên cuồng , rời xa anh tôi mừng vì được thực hiện ước mơ của bản thân nhưng lại nhớ anh không tài nào tập trung vào công việc , anh thấy tôi như một đứa ngu ngốc phải không ? Tùy anh muốn nghĩ như nào thì anh nghĩ nhưng tôi lại muốn anh bắt tôi về ngôi nhà đó , muốn anh sáng nào cũng ôn nhu gọi tôi dậy , bế tôi vào wc vscn cho tôi , dịu dàng đút cho tôi ăn , giận dữ khi tôi gần gũi người khác , muốn anh luôn cưng chiều tôi để tôi có thể ỷ lại vào anh mà bướng bỉnh không xem ai ra gì , muốn tối nào cũng được nằm lên đùi anh mà chơi game và kể chuyện phiếm với anh , muốn anh sấy tóc mỗi khi tôi tắm xong . TÔI MUỐN LÀM TẤT CẢ MỌI THỨ CÙNG VỚI ANH ĐÓ TÊN KHỐN ..."
Cậu đã gào khóc nói ra hết suy nghĩ của mình bấy lâu nay với anh . Anh thấy bảo bối mà mình yêu thương cưng chiều như kim cương châu báu đang khóc trước mặt mình , tim thật sự đau như ai gạch nát vậy , anh ôm cậu vào lòng , ôn nhu xoa đầu nói :
" Khóc bao nhiêu được rồi , kể từ ngày hôm nay anh không cho phép em rơi một giọt nước mắt nào cả , dù cho có hạnh phúc cũng không được khóc . Anh không ban cho em sự tự do nữa mà mãi mãi nhốt em bên mình không cho rời khỏi nửa bước . Anh xin lỗi vì khiến em phải khóc vì anh , anh xin lỗi vì tất cả , anh yêu em "
" Em sẽ không rời xa anh nữa đâu dù anh có lấy chổi đánh đuổi em , em cũng mặt dày mà ở lại , em yêu anh "
" Nào , mau cười lên cho anh xem , thật là khóc đến như vậy em không sợ già , anh sẽ không yêu em nữa sao hả ? Bé con "
Câu nói của anh thành công chọc cậu cười rồi ...
" Anh đã bị dính thuật bởi nụ cười tươi như nắng của em rồi bảo bối "
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro