Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Ngày 1

"Reng... reng... reng"
-" Oáp, mới có 6h " _Hắn nói.
-"Dậy mau ! Hôm nay là ngày đầu anh đi làm mà "_ cậu bảo.
* Hắn: Vương Tuấn Khải
* Cậu : Vương Nguyên
-" 5ph nữa thôi mà vợ~" hắn nói bằng 1 chất giọng nũng nịu như con nít
-"Không là không ! DẬYYYYYYYYYY " cậu quát vào mặt hắn...
..................10ph sau..............
-"A~... a~... anh... anh phải đi... là..m" _1 giọng nói ngọt ngào rên lên ( •-•)
-"Chờ anh ăn sáng đã nào, cơ mà bữa sáng hôm nay hơi... ngọt quá đấy vợ à" _ hắn vừa nói vừa ngậm "2 viên kẹo nhỏ" trên ngực cậu. Hồi sau, tay hắn bắt đầu mò xuống hạ thân của cậu và... " Ah~" - lại là chất giọng ngọt ngào ấy rên lên.
-" Vợ à ! Em hư quá, ướt hết cả tay anh rồi... phải phạt em thôi ". (Phạt ?! Phạt ?! À~ ra là " phạt * mặt nham hiểm*)
Hắn đứng lên, từ từ kéo chiếc quần ngoài, rồi đến quần trong của hắn xuống... 1 vật gì đó vừa dài vừa to hiện ra trước mặt cậu ( *-* ). Như hiểu chuyện, cậu cũng TỰ ĐỘNG kéo chiếc quần nhỏ của mình xuống ( quần ngoài bị thằng chồng xé rồi nhé các bác ). Hắn lập tức xoay người cậu lại... 1-2-3 : Hắn đâm dị vật ấy vào cúc hoa nhỏ bé của cậu, cái nơi  đang co giật 1 cách dâm đãng.
- " Chồng à ! Anh.. anh phải bôi... trơ...n đi... *hộc hộc*... đau...e..e..em "
- " Chà ! Xem ai là người lúc nãy ra lệnh, bắt anh dậy kìa~. Đau không hả bảo bối ? Đau không hả ?" - bỗng hắn tăng tốc, thúc sâu vào bên trong cậu
-" Đau... á.... đ... đa.... đau em " - cậu vừa khóc vừa rên ( con của má thật tội nghiệp T^T ).
Thấy cậu có vẻ rất đau, hắn rút dị vật ra khỏi người cậu rồi ôm cậu vào lòng, ôn nhu nói : " Anh xin lỗi vợ nhé, tại anh đói "
... Cậu không nói gì, hắn tưởng cậu giận liền ra sức an ủi. Bỗng, căn phòng vang lên tiếng "chát"...
-" Cho chừa cái tội ăn hiếp em " _ cậu vừa nói vừa cười
-" Em... em... ra là em lừa anh" _ hắn làm 1 bộ mặt mít ướt
-" Cho chừa. Hứ ! " _ cậu nói rồi bước ra khỏi giường.
... Sau lưng cậu, 1 khuôn mặt gian xảo hiện lên, " a" hắn đến gần rồi nhấc bổng cậu lên :" Vợ à ! Vào nhà tắm mình ăn sáng tiếp nhé :) "
-"Không!!!! Bỏ em ra !!! Em xin lỗi mà !!!! Bỏ em ra... cứu tôi ! " _ cậu vùng vẫy nhưng vẫn bị hắn ôm gọn trong lòng
-" Cạch "_ tiếng cửa nhà tắm mở ra. " Ăn thôi " _ hắn reo lên vui mừng.
-----------------------------------------
Các thým thông cảm, làm biếng quá 😫 H cũng không nhiều 😂 vote cho mụy đuy~ H bao la tập sau nhá 😇

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: