Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

meo meo ghen tuông

warning: séc underage.

lạc văn tuấn
năm 6
hufflepuff
máu lai
hoá thú sư mèo mướp

triệu gia hào
năm 7
slytherin
thuần huyết
nuôi một con mèo mướp

-

mình không nên làm như vậy, triệu gia hào nghĩ, mình chắc chắn không nên làm như vậy. nhưng cuối cùng tay của anh, đũa phép của anh, miệng của anh vẫn thi triển bùa chú trói thân, trói chặt lạc văn tuấn lên giường mặc cho từng tiếng van nài của em.

không chỉ là van nài, em ấy đang khóc, thanh âm vụn vỡ như tiếng chiếc ly sứ đắt tiền chạm vào mặt đất, như tiếng gió cuộn thét gào giữa trời giông bão tố, nhưng chẳng khuấy động được chút thương cảm nào trong lòng anh. tội nghiệp em quá, em trai nhỏ tuổi ngây thơ, người vừa bước qua tuổi 16 trong vòng tay thương yêu của mọi nam nữ sinh hufflepuff, người đã thật sự tưởng rằng triệu gia hào 'khác biệt so với tất cả slytherin em từng gặp'. nhưng em ơi nếu anh không giống họ, thì anh đã chẳng ở đây trong căn phòng yêu cầu tối tăm này và ép buộc em trên chiếc giường y đúc như trong mọi giấc mộng tinh của anh. chú lửng con non nớt tội nghiệp, vừa sang tuổi trưởng thành đã bị con rắn vảy bạc quấn lấy, chỉ chực chờ siết nghẹt em tới chết đi trong vòng tay nó.

đáng lẽ ngày hôm ấy em không nên gặp anh, cái ngày mà cả hai ta vừa chớm tuổi nghịch ngợm, em không nên gặp anh với cặp tai mèo còn chưa kịp biến mất, không nên vô tư lự bảo rằng em vừa học thuật hóa thú nên không thành thạo, để cho anh có cái cớ chen vào cuộc đời em. hoặc đáng lẽ anh không nên có những suy nghĩ ấy với em, khi hai ta gặp lại nhau trong đại sảnh đường và em ướt nhẹp như mèo đi mưa vì những trò đùa ác ý của bọn tự xưng là "thuần huyết", anh đã không nên thầm tán dương trong lòng rằng cặp vú của em thật hoàn hảo, hay chiếc quần đồng phục đã ôm sát vừa vặn vào cặp mông đầy của em. nhưng ai đúng ai sai cũng chẳng còn quan trọng nữa, khi tất cả những gì triệu gia hào muốn làm với em bây giờ còn tồi tệ hơn những thứ bọn nam sinh mới lớn mơ ước về nữ thần của bọn nó.

xin lỗi giáo sư mcgonagall vì em đã cuỗm lấy học trò cưng của cô, xin lỗi thầy snape vì tất cả những gì em nhớ về lớp học của thầy là bùa chú bôi trơn dùng cho những chai thủy tinh cũ kĩ, triệu gia hào lẩm bẩm trong lòng như cầu nguyện, hệt như những tín đồ trước khi thưởng thức một bữa ăn ngon mắt, cảm ơn chúa trời thần phật đã đem lạc văn tuấn đến cho con. nói rồi, anh nới nhẹ bùa chú trói thân, chẳng phải vì thương xót, mà là vì cho lạc văn tuấn có đủ sức lực để ngồi dậy, miệng dán vừa khít lên đũng quần của vị huynh trưởng. nước mắt lẫn nước bọt khi nãy của em phủ ướt cả khoảng vải vóc ấy, đồng thời sưởi ấm thứ bên dưới bằng đôi môi ẩm mềm của mình. người đàn em ngơ ngác ngẩng lên nhìn anh, mắt ậng nước đỏ bừng, hai tay bám lên mép áo choàng đen xanh chờ đợi một câu giải thích nào đấy. nhưng những gì thốt ra khỏi miệng người đàn anh vốn luôn nhường nhịn em lại là những câu từ khiến đôi mắt đã đau đớn của em càng đỏ hơn, càng ngập nước hơn.

"văn tuấn là của anh mà, phải không em?"

bàn tay anh áp lên đỉnh đầu người hậu bối, nắm nhẹ một mảng tóc mềm mềm, nhìn bề ngoài có vẻ rất giống đang cưng nựng dỗ dành, nhưng chỉ mình lạc văn tuấn biết dù bản thân có lắc đầu bảo không, bàn tay kia vẫn sẽ khiến em phải cúi mình. slytherin luôn khát cầu quyền lực, từ trong xương tủy đã vậy, dù có vẻ ngoài như một chú samoyed dịu dàng thân thiện, thì triệu gia hào vẫn là một slytherin xứng danh với dòng máu thuần khiết chảy trong huyết quản. chỉ là anh ấy không ganh đua điểm số, không ganh đua chức vị, mà tranh giành từng chút một cảm giác được lạc văn tuấn thương yêu, ỷ lại, và thậm chí kính sợ. con rắn bạc trong tim anh kêu gào, đúng rồi, mọi thứ nên như vậy, phải như vậy, em ấy là của mày, phải quỳ gối trên giường của mày mỗi bữa tối, được mày đút no bằng thứ tinh dịch đặc sệt sẽ ám mùi tới nhiều ngày sau, được cung phụng bằng mọi nghi lễ và vật chất của một phu nhân nhà thuần huyết, và mai này, yết hầu của anh lên xuống, sẽ mang thai những đứa con xinh xắn. làm cách nào để một phù thủy nam như em có thể mang thai là việc của những bác sĩ y tá riêng của gia tộc anh, việc của anh chỉ là chuẩn bị trước cho em mà thôi.

nước mắt của lạc văn tuấn đúng là nhiều thật, hoặc vốn cả cơ thể em chỗ nào cũng nhiều nước. lúc bị anh dụ dỗ ngậm dương vật, nước mắt của em lăn dài, em khóc tới mức cả người cứ nấc lên từng đợt, càng làm cho khuôn miệng siết chặt thứ nóng bỏng lưỡi bên trong. đến khi bị ép nuốt hết tinh dịch, em cũng khóc, vừa lấy tay lau những vệt trắng còn sót lại vừa cố lấy hơi nuốt thứ tanh tưởi ấy xuống. hai chân mềm nhũn bị anh gác lên vai, lỗ hậu đã chín rục như quả mọng bị hai ngón tay mảnh khảnh khuấy đến run người, em vẫn khóc réo rắt bên tai anh, nũng nịu kêu đau kêu sướng hệt như mèo con. nhưng thật ra triệu gia hào biết những nức nở của em lúc này chẳng giống khi mới bị anh trói vào giường nữa, vì chúng ngân nga, dính nị như mật chứ chẳng chát chúa hay tràn ngập đắng cay, rõ là mèo mướp cũng đã mê mẩn dư vị của dục tình. và mặc dù nước mắt vẫn rơi, cả thân thể vẫn xao động theo từng tiếng nấc, em lại rất ngoan ngoãn. khi ngậm dương vật, em rụt rè đưa đầu lưỡi qua từng mảng da thịt nóng rát, cả khoang miệng lại rộng mở, thân thể nương theo từng nhịp nắc hông mà chiều chuộng người đàn anh. kể cả bị tinh dịch đặc sệt nhồi đầy, cuống họng bỏng rát vì bị chèn ép cũng chẳng làm em thôi nghe lời triệu gia hào, anh bảo em nuốt hết thì em, dù có đang mù mờ vì cực khoái, cũng sẽ vâng lời làm theo.

cách làm tình của triệu gia hào cũng hệt như tính cách anh, dịu dàng lắm, nhưng chẳng chừa chỗ cho bất kì phản kháng nào. những ngón tay thon dài trắng nõn mà em từng khen không dứt lời, khi này chen chúc trong lỗ hậu của em, từng bước lần mò đến nơi sâu thẳm nhất, nơi mà khi ấn vào em sẽ khóc càng to, giãy giụa càng mạnh. ở bên dưới anh thoải mái đâm chọc là thế, hai ngón rồi ba ngón, khiến toàn thân em nhũn ra như bãi nước dâm, môi em bật ra những tiếng ê a vô nghĩa, thì phía trên anh vẫn ra sức dỗ dành, hôn em, liếm hết từng giọt nước mắt của em như một người tình lãng mạn đúng nghĩa. hai chân em dần dà chẳng còn ở trên vai anh nữa mà trượt hẳn xuống bắp tay anh vì kiệt sức, toàn thân nhễ nhại mồ hôi, ánh nhìn lúng liếng phủ đầy sương mờ của khoái cảm nhìn anh từ từ tiến vào.

đau đớn, lạc văn tuấn lại khóc nấc lên, đau lắm anh ơi, anh xé rách em mất rồi. cả người em cứng đờ, đầu lưỡi hồng nhè ra vì cú nhấp hông quá thô bạo của huynh trưởng, cả tay lẫn chân đều co rút, quắp chặt lấy cơ thể anh như người chết đuối vớ lấy tấm ván gỗ. em khóc bên tai anh, đau lắm anh ạ, anh làm em đau, nhưng cũng chỉ làm triệu gia hào càng thêm hưng phấn. dường như lúc này thứ tính khí vốn có của slytherin mới lộ rõ trên người anh, độc đoán và kiêu ngạo, anh bỏ ngoài tai từng lời kêu khóc của em mà cứ thẳng hông dập vào lỗ nhỏ vừa khít vừa đẫm nước, chẳng biết là nước dâm của em hay của thứ bùa chú bôi trơn bị dùng sai chỗ. đôi tay trắng nõn của vị công tử thuần huyết bấu lấy cặp đùi núng nính gác trên khủy tay mình, đè nghiến chúng, dang chúng ra để dễ dàng chiêm ngưỡng cảnh tượng giao hợp tục tĩu bên dưới. lỗ nhỏ của em đỏ au, hai bên mép thịt sưng múp vì bị chịch quá mạnh bạo, cả phần đùi trong không một chỗ nào là không bị ướt, bị đỏ vì tình dục.

nếu không phải đang thở dốc vì chịch, triệu gia hào sẽ cúi người khen em đẹp lắm, em khóc đẹp, em bị anh chịch cũng đẹp. tuy rằng không nói, nhưng hẳn em sẽ hiểu cho anh, vì môi anh chưa từng rời khỏi da thịt em, từ bắp chân và đùi trong mịn màng, đến khuôn ngực núng nính như thiếu nữ hay đôi môi mềm, anh đều hôn, đều nâng niu từng chút một. lạc văn tuấn cứ thế trôi nổi trên biển khơi giữa những khoái cảm trần tục nhất của con người, rồi lại được vỗ về trong từng đợt sóng của yêu thương, của những câu từ âu yếm. em chẳng biết trời hay đất, trăng hay sao nữa, cũng quên béng đi chút uất ức vì bị anh lôi vào phòng yêu cầu giữa lúc ăn sáng, quên sạch những đau đớn của màn dạo đầu, chỉ còn biết rền rỉ bảo anh nhanh hơn, mạnh hơn, sướng lắm.

triệu gia hào cũng quên kha khá, mà là quên mất lát nữa mình có tiết học thảo dược, bắn đầy bụng em xong còn lật ngược em lại đòi làm tiếp. lạc văn tuấn thì đã mơ mơ màng màng rồi, lại còn nhận thêm một đợt tinh vừa nóng vừa sệt vào bụng thì chẳng suy nghĩ được gì nữa, bị anh nắm eo nắc như chó cái cũng chỉ biết vùi mặt vào khủy tay mà khóc. chịch từ đằng sau làm dương vật vào còn sâu hơn lúc nãy, cộng thêm trọng lực và tinh dịch nên bụng em hơi căng ra, tròn tròn vừa một lòng bàn tay như mang bầu. triệu gia hào còn thích thú ấn mạnh tay lên chỗ ấy, làm cho em vốn đang thút thít vì khóc cũng phải ré lên một tiếng. anh giữ tay ở đấy một lúc lâu, lúc ấn mạnh lúc lại thả tay, làm cho lạc văn tuấn sung sướng đứt quãng bực dọc không tả nổi, còn định bò ra chỗ khác không cho anh chịch nữa. nhưng đương nhiên là lạc văn tuấn bị anh kéo xềnh xệch lại như con mèo con quậy phá, nắm eo đẩy dương vật vào sâu hơn lại còn cắn đầy lên bả vai em như hỏi tội, xứng danh chó samoyed trắng giữa bầy rắn bạc.

"chạy đi đâu, chạy đến chỗ trần trạch bân? hay là chỗ bành lập huân nào?"

"chà, lạc văn tuấn em có nhiều anh thật đấy, thích thì lựa một anh, hóa mèo rồi nằm ỳ trên đùi người ta hưởng thụ nhỉ?"

"chẳng bù cho anh, anh dạy em phép hóa hình tận tâm thế mà lại chẳng thấy em ngồi vào lòng anh bao giờ, buồn quá."

nhưng anh đang đụ em ra bã còn gì, con mèo mướp khóc ré lên trong oan ức. em nhớ rồi, triệu gia hào nổi đóa lên với em ngay giữa đại sảnh đường là vì em đang ngồi trong lòng trần trạch bân và để nó gãi cằm, nựng tai, nựng đuôi mèo của em. mà cũng chẳng phải nổi đóa, triệu gia hào ghen tuông thanh lịch lắm cơ, chỉ chạy thẳng lại phía bàn ăn của hufflepuff, tà áo còn bay bay đúng kiểu trò cưng của snape, cắp cổ con mèo mướp ba phết sáu cân rồi đi thẳng ra ngoài. bạn bè em dù rất hoảng loạn nhưng cũng chẳng làm gì hơn, vì họ không dám để lộ việc em là hóa thú sư, với lại nhìn huynh trưởng slytherin lúc ấy như kiểu sẽ cho họ ăn đủ ba lời nguyền không thể tha thứ nếu họ dám cản đường anh. người ngoài cũng chỉ tưởng rằng tụi hufflepuff chơi ngu dám nựng mèo của huynh trưởng họ triệu, còn cười cợt bọn họ cơ. em chỉ kịp thấy gương mặt lo lắng của trạch bân và trác định, tai nghe tiếng cười nắc nẻ khi người gặp họa của bành lập huân, sau đấy thì đã phải đối diện với đôi mắt giận dữ của anh.

chưa bao giờ triệu gia hào dữ với em như thế, kể cả khi anh đụ em từ phía sau, tay nhéo lấy đầu ngực như trái ngọt của em cũng không hung dữ như lúc anh nhìn vào cặp mắt mèo của em lúc ấy. bạn bè của em thì bị đe dọa bởi mấy bùa chú cấm, còn em nghĩ triệu gia hào lúc ấy còn muốn hóa phép cho em bị treo lủng lẳng như đèn pha lê trên trần nhà cơ, treo đến khi nào em hết hóa mèo nổi, khỏa thân giữa đại sảnh đường anh mới tha cho. may mà em không bị treo, chỉ bị đụ thôi.

thật ra lúc được đẩy dương vật vào người em là triệu gia hào đã hết ghen tuông rồi, vì anh chẳng việc gì phải ghen với những bạn bè chỉ được ôm chứ không được chịch em, không được nghe em rên, không được vùi đầu vào hõm cổ em từ phía sau, lẩm bẩm chọc ghẹo, và anh khá chắc cũng chẳng ai được bắn tinh vào lỗ hậu em hẳn hai lần, bằng cả hai tư thế khác nhau như triệu gia hào anh đây, thế nên chẳng việc gì anh phải bực tức nữa. lúc xuất tinh lần hai, chỉ có lạc văn tuấn là mệt mỏi đổ rạp xuống nệm, mồm vẫn mếu máo nói anh bắt nạt em trong khi cơ vòng vẫn cứ siết dính lấy không cho anh rút dương vật ra, đòi ngậm hết mới chịu. vị huynh trưởng phải vừa hôn vừa dỗ, tay còn phải mò đến dương vật của em trai, phục vụ em tận tụy mới được em nhả dương vật ra cho. cả hai mệt nhoài ngủ một giấc, anh gác tay lên eo em, em gác chân lên eo anh, dính dính nhớp nhớp nhưng vẫn ngủ ngon lắm, tỉnh dậy thì đã lỡ cả tiết chiều luôn rồi.

huynh trưởng triệu gia hào như thể bừng tỉnh khỏi giấc mộng, vội vã mặc lại cái áo đồng phục đã nhăn nhúm, rồi quay sang giúp em mặc lại đồ. khổ nỗi lạc văn tuấn mềm nhũn người như không có xương, để anh mặc đồ cho mà người cứ xiên xiên vẹo vẹo, cuối cùng lại ngủ luôn trong vòng tay anh. triệu gia hào cũng chẳng trách mắng em, chỉ cười ngọt ngào, vui vẻ bế em ra khỏi phòng yêu cầu, thậm chí còn nhảy chân sáo định đưa em về phòng sinh hoạt của hufflepuff. anh mơ đẹp lắm, định sẽ lợi dụng vụ này tuyên bố mối quan hệ của cả hai luôn, cho mấy thằng oắt con kia khỏi có đụng chạm gì với em nữa. triệu gia hào còn soạn sẵn văn trong đầu rồi cơ, bị cái lúc anh quẹo phải trên hành lang thì gặp giáo sư snape.

sau đó slytherin bị trừ 200 điểm, triệu gia hào nhận thư sấm từ gia đình

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro