Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

One - short


“Mày thua rồi, đồ ăn mặn. Đuổi tao từ đầu đến tận lúc mở cổng vẫn không buông tha, đám lông chim đó làm mù mắt mày rồi hở Seer?”

Naib Subedar nằm dài trên nền đất lạnh cóng, tuyết phủ đầy trên thân thể loang lổ những vết máu. Gã nâng cánh tay tê dại lên, đắc ý giơ ra ngón giữa với thợ săn đang đứng im bên cạnh. Đấu xếp hạng mà lại đi đuổi lính đánh thuê, để mặc cho cô gái mù, thợ máy với cậu tù nhân kia giải máy. Điên thật đấy, nhưng mà muốn thì gã cũng chiều. Nhây hết năm máy chả phải việc gì khó.

Ờ thì chắc chả có việc gì khó thật nên đồng đội giúp tăng độ khó cho game một xíu nhỉ. Kích hoạt máy cuối không - phẩy - một – giây - trước – khi – gã – ăn – Terror – Shock thì game hơi khó quá rồi.

Gã lính thuê âm thầm tế cả họ đứa nào giữ máy cuối, ngoài mặt vẫn bình tĩnh nằm dài trên mặt đất khiêu khích tên thợ săn để câu thêm chút thời gian cho đồng đội mở cổng. Nhưng lạ chưa kìa, hắn không treo gã lên bóng, cũng chẳng đổi kĩ năng dịch chuyển ra cổng. Hắn chỉ đứng im đó, mặt nạ mỏ chim che đi biểu tình, máu hòa dịch thể đen ngòm chảy dọc cán roi tạo thành từng giọt đặc quánh rơi xuống nền tuyết trắng.

Nhận thấy cả ba đồng đội đều đã đi hết, gã lính nhấc mấy ngón tay ê ẩm lên định nhấn đầu hàng thì đột nhiên một ngọn roi dài quất qua, đập vào tay gã đau nhói. Tên thợ săn đi lại gần con mồi của mình, mặt nạ mỏ chim kề sát bên tai, đôi môi quẩn quanh như có như không ở vành tai, phả vào tai gã lính những câu từ lạnh buốt tâm can.

“Mi vẫn chưa nhận ra ư? Ta cất công chuẩn bị một buổi gặp riêng cho đôi ta đấy, chủ trang viên cũng đồng ý rồi nên đừng nghĩ tới việc đầu hàng. Ba kẻ kia thoát, chỉ là món quà gặp mặt nho nhỏ của ta thôi. Giờ thì đến lúc chúng ta vui vẻ cùng nhau rồi chứ, Naib Subedar?”

Nói rồi, hắn đưa tay vuốt ve mặt gã. Bộ móng sắc nhọn lướt từ sườn mặt đến cằm, rồi để lại hai đường xước lạnh buốt trên đường xuôi xuống cần cổ. Naib dùng hết sức bình sinh thúc gối vào mạng sườn kẻ kia, tay nhanh như cắt luồn ra sau lưng rút con dao găm cũ kĩ, không khoan nhượng quẹt thẳng vào cổ họng hắn. Từ vết rạch sâu hoắm trên không chảy ra máu đỏ mà chỉ là dịch thể đen ngòm.

Tên thợ săn không có vẻ gì là cảm thấy đau, ngược lại, sự phản kháng của con mồi càng làm hắn cảm thấy hưng phấn. Đôi môi chằng chịt vết khâu mở rộng ra nụ cười khoái trá. Hắn thích những con mồi như thế này, luôn luôn ương bướng phản kháng, mang lại cho người ta suy nghĩ muốn giày vò, nghiền nát, đập tan lớp vỏ cứng rắn bên ngoài sẽ lộ ra thứ thú vị gì. Tên thợ săn giữ nguyên nụ cười, nhẫn tâm đem nắm đấm cứng như thép nguội của mình thụi thẳng vô bụng gã lính xui xẻo mấy cái liền.

“Hư thế nhỉ? Ta đã hi vọng mi ngoan ngoãn biết điều hơn cơ.”

Mỗi đấm tựa búa tạ giáng xuống vùng bụng yếu ớt như muốn bức hết ruột gan ra ngoài. Gã lính co rúm người run rẩy chịu đựng, mồ hôi lạnh túa ra như tắm bất kể giữa trời đông giá rét, thân mình cố giãy dụa thoát khỏi gọng kìm từ vuốt chim cứng rắn. Cơn đau nơi bụng xộc lên tận não, đầu gã choáng váng như bị dộng vào tường và cảm giác buồn nôn dần dần dâng lên tận cuống họng.

Ngay tại lúc gã lính nghĩ mình sẽ nôn hết ruột gan ra ngoài thì tên thợ săn dừng trò tra tấn. Gã nằm bẹp trên đất, cả người vã mồ hôi như tắm, thân mình co lại như con tôm, hai tay ôm lấy vùng bụng bầm tím. Nằm thở một hồi cho đến khi cơn đau tức tạm thời dịu bớt, Naib cố sức ngồi dậy, quỳ rạp trên mặt đất cúi đầu nôn khan.

“Mẹ kiếp! Để thoát ba là do mày ngu chứ bố mày làm gì mày? Tiên sư thằng điên.”

Vừa ho sù sụ, gã lính vừa hằm hè giơ ngón giữa ra với kẻ hại mình ra nông nỗi này. Tên thợ săn đứng từ trên cao nhìn xuống, mặt nạ mỏ chim che đi ánh mắt nhưng Naib có thể khẳng định chắc chắn hắn đang nhìn mình với ánh mắt chẳng tốt đẹp gì cho cam. Thợ săn đợi gã thở dốc xong xuôi mới cầm lên cây roi đáng sợ của mình.

“Vẫn mạnh mồm quá? Để ta xem xem cái miệng nhỏ xinh xinh này tí nữa sẽ thốt ra những âm thanh như thế nào."

Chưa kịp để cho con mồi phản kháng, tên thợ săn lập tức dùng roi quất thêm một đòn vào lưng khiến gã choáng váng rồi treo bóng xách thẳng xuống hầm. Gã lính cố giãy giụa hòng thoát khỏi bóng nhưng cơn đau âm ỉ từ bụng khiến gã yếu đi. Tên thợ săn bỏ qua bốn chiếc ghế tên lửa còn nguyên mà trói gã vào một chiếc ghế đã hỏng bị dư ra.

“Chủ trang viên cũng thật chu đáo, vốn dĩ ta định hỏi mượn một cái giường, nhưng mà ngẫm lại, còn gì vui thích hơn là nhìn đám chuột bọ các ngươi đau khổ giãy giụa trên cái ghế này nhỉ? Yên tâm đi, cái ghế này không bay đâu, chúng ta còn thừa thời gian để chơi cơ mà.”

Naib tìm cách cắt đứt những sợi dây thép bằng con dao của mình, nhưng tên thợ săn bóp mạnh cổ tay gã rồi đoạt lấy con dao vứt đi. Không còn gì trong tay, nhưng gã lính vẫn tiếp tục tìm cách thoát khỏi cái tên biến thái chết tiệt này.

“Thằng chó, thả tao ra, mày muốn một điểm tao cũng sẵn sàng đầu hàng cho mày, nhưng mày xách tao xuống đây làm trò biến thái thì đéo. Thả tao ra!”

Tên thợ săn cười nhạt. Hắn lấy cán roi nâng cằm con mồi của mình lên. Mặt nạ mỏ chim được lột ra, để lộ gương mặt điển trai ôn nhu của Eli Clark. Nụ cười trên mặt hắn vẫn dịu dàng như lúc trước, nhưng lọt vô mắt Naib không khác nào hàng trăm nghìn mũi tên băng giá tàn nhẫn xuyên nát tim phổi.

Thợ săn chầm chậm chiêm ngưỡng con mồi của mình, hài lòng khi thấy biểu cảm kinh hoàng xen lẫn đau đớn thê lương trên mặt gã lính. Ngay từ lần đầu gặp mặt, gã đã trưng ra cái biểu cảm như vậy, còn tiến tới gần làm phiền hắn bằng đám câu từ phiền nhiễu. Nhưng sau khi ăn một phát quật từ dải roi gai dài ngoằng, gã liền đấm găng chạy biến đi, tấm lưng nhỏ gầy thất thểu lẩn sau bức tường đổ. Cơ mà cũng phải công nhận, đây là con mồi cứng đầu nhất hắn từng gặp. Luôn liều mạng chạy ra cứu đồng đội, thậm chí đỡ đòn tới tận lúc gục xuống, nhưng lại luôn là kẻ hi sinh ở lại. Một kẻ cho dù bị đánh tận hai phát vẫn có thể chọc tức thợ săn. Kẻ như vậy, khi bị đập vỡ lớp vỏ cứng bên ngoài sẽ lộ ra thịt mềm bên trong như thế nào đây.

“Này, mày...mày định làm cái gì? Bỏ cái tay gớm ghiếc của mày ra khỏi người bố!”
Tên thợ săn bóp mạnh hàm gã, nâng lên chiêm ngưỡng gương mặt vẫn còn nguyên biểu cảm kinh hoàng xen lẫn sự tức giận. Móng vuốt sắc bén đe dọa hai bên má mềm mại. Hắn thích thú vuốt ve bờ môi mềm vừa phun ra những lời cay nghiệt, cất giọng cợt nhả.

“Suỵt! Người bé bé xinh xinh vậy mà cứng phết nhỉ? Để xem lát nữa cái miệng nhỏ này sẽ thốt ra những âm thanh ngọt ngào như thế nào nào.”

Buông gã lính ra, để mặc gã giãy gịua trên ghế, tên thợ săn cầm lấy cây roi bên cạnh, quất thật mạnh vào người gã. Dây gai tàn nhẫn xé toạc vải vóc, quật vào thịt mềm bật máu. Naib sau tiếng hét đầu tiên vì bất ngờ liền dồn sức cắn chặt răng, ngăn không cho bản thân phát ra tiếng kêu xấu hổ nào. Từng tấc da thịt nơi ngọn roi đi qua rát bỏng lên, hiện rõ lằn đỏ gớm ghiếc.

Quật chán chê, tên thợ săn buông roi, thích thú nhìn con mồi ương bướng dán mình vào ghế, quần áo rách thành vải vụn không thể che đậy được thân thể lõa lồ bóng loáng mồ hôi. Từng lằn roi đỏ chói mắt nghênh ngang phủ đầy làn da màu mật đầy rẫy vết sẹo, máu rỉ từng giọt kích thích thị giác của hắn.

Naib vẫn cắn chặt răng, âm thầm thở dốc, cố chịu đựng cơn xót buốt cả người mỗi khi mồ hôi mặn chát chảy vô vết thương. Gã giương đôi mắt căm thù lên trừng tên chết giẫm trước mặt, hận không thể xiên cho hắn vài nhát dao rồi vùi hắn xuống bảy tấc đất.

Seer mải miết chiêm ngưỡng cảnh đẹp trước mắt. Con mồi nhỏ của gã chắc chưa nhận ra hai đầu ngực bé xinh hồng hào kia đang dần chuyển màu đỏ au và dựng đứng lên mời gọi đâu. Hắn cố tình quất lên một số vùng nhạy cảm của gã, hiệu quả hơn cả hắn mong đợi. Nhưng mà thời gian còn dài, còn nhiều trò vui mà hắn muốn thử lắm.

“Sao? Sướng không? Nhìn cưng bây giờ quyến rũ lắm đấy.”

“Sướng lắm. Tao sẵn sàng đổi chỗ cho mày đấy. Đây, ngồi vô đây mà thử này, rồi tao cho mày sướng phát khóc luôn thằng lồn. Mả mẹ mày! Rồi từ trước đến giờ tao làm gì mày chưa? Nhây mày hết năm máy chỉ với nhánh sáu giờ rồi mày cay quá mày được quyền hành tao? Nứng lồn!”

Vậy là cái miệng này vẫn chưa chịu ngọt ngào rồi, còn cay quá. Tên thợ săn buông roi da xuống sàn, bước lại gần gã lính đang nằm bẹp trên ghế. Gã cố ép mình thật sâu vào ghế, kéo giãn khoảng cách với hắn tối đa. Seer một tay mân mê đôi môi mềm mại, vuốt ve cả hai đường khâu bên mép, cảm nhận cảm giác thân thuộc lạ kì dâng lên trong lòng. Hắn luồn tay ra sau gáy gã, không để cho người kia phản ứng mà kéo lại gần, thì thầm lời cảnh báo.

“Ngoan một chút, cấm cắn. Nếu cưng cắn, ta sẽ lập tức lột sạch cưng ra và chơi chết cái lỗ nhỏ đang dâm đãng mấp máy ở dưới đấy.”

Nói rồi, hắn cúi người hôn xuống. Trái với suy nghĩ gã lính sẽ phản kháng, gã để yên cho hắn ngậm lấy môi mình, bản thân thì run rẩy kịch liệt. Lần đầu tiên trong cuộc đời, tên thợ săn cảm nhận được thế nào là sự ấm áp. Đôi môi mềm mại của người trước mặt như có chất nghiện, cuốn hắn vào nụ hôn nóng bỏng này, không thể dứt ra được. Đầu lưỡi Seer vói sâu vào trong, tham lam sục sạo hòng hút lấy thêm chút mật ngọt từ hai cánh hoa.

Cảm giác thật sự rất quen thuộc, như thể hắn đã vô số lần hôn lên đôi môi này, đã âu yếm nó hàng trăm hàng nghìn lần trước đây. Nhưng rõ ràng là hắn chưa hề gặp người trước mặt.

Trong men say, tên thợ săn vô thức dùng móng vuốt gạt sạch những mảnh vải nát vụn còn sót lại trên người gã lính, để thân thể lõa lồ hoàn toàn bại lộ trong không khí lạnh buốt, da gà gai ốc nổi tầng tầng. Móng vuốt hắn thu lại, để lộ bàn tay như người thường lần mò đến đầu ngực sưng cứng nắn bóp.

Người trong lòng đang run rẩy đột nhiên nhảy dựng lên, hết sức bình sinh đẩy mạnh hắn ra, thô bạo cắt đứt nụ hôn giữa hai người. Tên thợ săn cảm thấy cực kì mất hứng, nổi giận định trừng phạt luôn nhưng nhìn con mồi tưởng chừng đã dịu ngoan lại trưng ra vẻ mặt kinh hoàng tột độ, hắn tò mò gặng hỏi.

“Gì đấy hả? Lại giở trò gì đây? Ngoan ngoãn thuận theo ta thì có khi ta sẽ nhẹ nhàng cho, nhưng làm ta mất hứng thì cưng biết chuyện gì sẽ xảy ra rồi đấy.”

Gã lính mặc kệ lời đe dọa, cả người thu lại, hai tay ôm lấy chính mình như muốn che đi thân thể run rẩy đang bại lộ trong khí lạnh. Đầu gã gục xuống, vùi mặt vào đầu gối. Âm thanh run rẩy thoát ra từ cánh môi sưng đỏ.

“Đừng chạm vào tao khi mày không phải cậu ấy!”

“Ai cơ?”

Tên thợ săn nhíu mày thắc mắc. Cơ mà kệ, dù gì nói xong câu đó gã cũng chẳng ừ hử thêm tiếng nào, chỉ gục mặt xuống run rẩy. Đã ở đây rồi thì chỉ còn nước chịu đựng làm con mồi của hắn thôi, hắn không quan tâm người kia có tình cảm riêng tư khác, rơi vô tay hắn rồi thì chịu thôi.

Nhưng về phần Naib, gã biết rõ người trước mặt mình là Eli, nhưng lại chẳng phải là người gã yêu nữa. Cái ngày định mệnh đó đã lấy đi người sớm hôm bên gã, yêu gã bằng cả trái tim. Trận đấu trước gặp lại, Naib không thể ngăn cản bản thân mình chạy đến gần hắn, khao khát được gặp lại ánh sáng dịu dàng của đời gã đến điên đi được. Nhưng ngọn roi rát bỏng quật mạnh vào lưng đã cảnh tỉnh cho con thiêu thân lạc lối: Eli của gã không còn nữa rồi, chỉ còn thợ săn Seer máu lạnh đứng bên kia chiến tuyến với gã mà thôi.

Seer đưa tay tháo gỡ dây buộc tóc, luồn tay vô mái tóc nâu dài rủ xuống. Xúc cảm thật tốt, những sợi mềm mại xuôn mượt mặc dù chủ nhân của chúng chẳng có vẻ gì là sẽ chăm sóc cả. Bàn tay đang tận hưởng làn tóc mai đột nhiên túm chặt lấy, kẽ ngón tay xoắn chặt lấy sợi tóc kéo mạnh, ép người kia phải nhăn nhó ngẩng mặt lên.

Gã lính cảm nhận được từng cơn nhói buốt trên đỉnh đầu. Mẹ kiếp! Muốn giật cả đầu tao ra hay gì? Gã không yếu thế trừng mắt lại với tên thợ săn, nếu tay gã không bị trói thì có lẽ gã đã giơ ra ngón giữa thêm một lần nữa rồi. Nhưng đáng tiếc là sự thực thì gã bị đám dây gai vây chặt vào ghế nên chỉ có dùng miệng công kích kẻ kia mà thôi.

“Mẹ! Bỏ cái tay dơ bẩn của mày ra thằng chó!”

Bàn tay còn lại vẫn rảnh rỗi nãy giờ của tên thợ săn vuốt ve lấy đôi môi mềm, mơn trớn nhẹ nhàng cánh hoa đỏ au rồi trượt xuống chiếc cằm nhỏ, âu yếm xương hàm nhẵn nhụi như đối xử với một tình nhân bé bỏng, rồi đột ngột bóp mạnh đến mức gã cảm thấy hàm mình chừng như vỡ vụn.

Khó chịu giãy giụa, mồ hôi lạnh lại tiếp tục ứa ra, chảy vào mắt mặn đắng. Hàm gã tê dại không khép lại nổi, hai cánh môi mở ra mấp máy trong không khí, để lộ đầu lưỡi hồng hồng nhỏ nhắn. Tên thợ săn thích thú chiêm ngưỡng con mồi quyến rũ của mình, đầu ngón tay vân vê tách rộng khoang miệng.

“Cái miệng nhỏ này sao vẫn hư thế nhỉ? Hay là đói rồi? Để ta cho cưng ăn nhé.”

Gã lính cảnh giác nhìn hắn, cả người hơi lùi ra phía sau. Có trời mới biết tên này định làm gì, nhưng chắc chắn không phải chuyện tốt đẹp. Tên thợ săn một tay nắm chặt hàm con mồi, không cho khép lại, thân người nhích gần tới trước, tay kia giải phóng cho cự vật kinh khủng đã dựng đứng phát đau từ lúc nào.

Dương vật khủng bố bật ra đập mạnh vào mũi gã lính, mùi xạ hương nam tính xộc thẳng vào mũi làm gã nhíu mày. Con ngươi xanh lục ngập tràn lửa giận chiếu vào hắn, ánh nhìn tựa dao sắc hận không thể băm hắn ra làm trăm mảnh.

Con mẹ nó bảo gã ăn cái thứ này? Được, ngậm được hàm lại đảm bảo gã xé nó làm trăm mảnh cho coi.

Đối mặt với thứ nam tính tím đỏ sừng sững như trụ trời với những đường gân dữ tợn nổi lên này, đầu gã lính lại ứa mồ hôi lạnh, trong lòng khó chịu như hàng trăm con kiến bò nhộn nhạo. Cái thứ này trước đây đâu có đáng sợ và xấu xí như vậy, cũng vừa vặn đáng yêu hơn. Bây giờ vì sự chênh lệch thể hình giữa thợ săn và kẻ sống sót  nó phát tướng ra đến mức gã không chắc mình có thể chịu nổi.

“Nghe đây, ngậm cho nhiệt tình vào, cắn thì ta không biết cái hàm xinh xinh này của cưng có rời khỏi mặt không đấy.”

Nói rồi, tên thợ săn đưa quy đầu tím đỏ lại gần, ma sát một lượt khắp gương mặt điển trai của gã lính rồi tiến gần hai cánh môi, nhấp nhả một vài lượt trêu chọc để nước dãi thấm ướt đỉnh đầu, sau đó tàn nhẫn đâm thẳng vào.

Ngay tại lúc dương vật được khoang miệng ẩm ướt bao bọc, một luồng điện nho nhỏ tê dại chạy dọc cơ thể làm hắn hít sâu một hơi. Mẹ nó sướng thế! Cái miệng nhỏ lúc nào cũng phun ra mấy lời cay độc, lưỡi mềm thì trúc trắc nhưng mỗi lần trườn dọc thân trụ đều làm hắn thoải mái phát khiếp. Tên thợ săn tăng nhanh động tác, dương vật to lớn như muốn luồn xuống tận cuống họng. Hai túi tinh nặng trĩu vỗ mạnh vào cằm gã đến tê dại.

Cảm giác thật sự quá tuyệt, không uổng công hắn nghĩ cách để tóm được con mồi này. Miệng trên đã ngoan như vậy, miệng dưới chắc còn tuyệt vời hơn gấp bội. Hắn giữ chặt đầu gã, tiếp tục tiến công vào khoang miệng kia, còn đưa tay vân vê cánh môi bị cọ sát đến sưng vù. Sao cái miệng nhỏ xinh lạ lẫm này lại làm hắn quen thuộc đến vậy?

Trái ngược với vẻ sung sướng của tên thợ săn, gã lính như rơi xuống địa ngục thống khổ. Dương vật to quá khổ nhồi nhét thô bạo trong khoang miệng gã, ép chặt đường thở làm gã phát sặc, nhưng lại chẳng thể ho ra được. Mùi xạ hương của đàn ông xộc thẳng vào mũi gã, gần như khiến hô hấp gã tắc nghẹn. Khuôn hàm tê dại vì phải há mở quá lâu, cổ họng thì bỏng rát, từng tế bào yếu ớt kêu gào kẻ kia hãy dừng trò tra tấn này lại.

Nhưng đáng hận hơn cả là gã lại có phản ứng.

Mỗi lần cổ họng căng ra để tiếp nhận dị vật, bên dưới của Naib lại từ từ đứng dậy, đỉnh đầu run lẩy bẩy rỉ ra một ít nước chảy dọc thân trụ phong phanh lẻ loi giữa không khí lạnh của căn hầm. Mặc dù lí trí cố ngăn cản, nhưng thân thể lại như ngựa quen đường cũ, phản ứng với những động chạm quen thuộc. Naib biết, gã biết chứ, đây không còn là Eli của gã nữa, nhưng cái thân thể ngu ngốc này vẫn dâm đãng khát cầu thứ đã đánh mất quá lâu.

“Ồ, cưng có vẻ cũng rất hưng phấn mà, sao cứ phải dùng cái miệng ngoan ngoãn này để đâm chọc người khác nhỉ, rất có tố chất mà. Làm nhiều lần rồi đúng không? . Nhìn này, trong khi cái miệng này hầu hạ ta thì miệng dưới ướt đẫm rồi kìa. Dâm đãng quá đấy ngài lính thuê Naib Subedar.”

Đừng nói nữa!

Cảm giác khuất nhục đau đớn quét qua làm toàn thân gã lính run bắn, cổ họng vô thức thít lại làm tên thợ săn hít sâu một hơi. Nhận thấy gã bắt đầu giãy dụa phản kháng, mắt hắn tối lại, tay giữ chặt lấy mái tóc dài, mạnh bạo tiến công vào khoang họng.

Thêm vài chục cú đưa đẩy thô bạo của kẻ kia, Naib nhận thấy thứ to lớn kia dường như nở ra thêm, gân xanh dữ tợn dần co rút liền biết ngay là hắn sắp bắn. Gã cố mở lớn đôi mắt xanh mờ sương, ra sức lắc đầu ra hiệu cho hắn đừng ra ở bên trong. Tên thợ săn cố tình phớt lờ. Hắn giữ chặt đầu gã, đẩy thật mạnh rồi đâm thật sâu vào trong rồi rút ra, giải phóng một nửa tinh hoa của mình vào tận sâu trong cổ họng, nửa còn lại để mặc cho chúng phun lên gương mặt xinh đẹp đỏ bừng của gã.

Gã lính bật ra một tiếng nấc ai oán. Cả người gã đỏ bừng, gục xuống như rối đứt dây. Gã ho sù sụ, cố tống hết thứ dịch trắng tanh tưởi ra khỏi họng, nhưng đã nuốt xuống rồi thì chịu thôi. Gã ho muốn long cả phổi, cơn buồn nôn chực chờ như muốn tuôn ra, nhưng trong bụng gã bây giờ đến cả mật xanh mật vàng cũng không có để mà nôn.

Mẹ kiếp!

“Rồi có ngày tao giết mày thằng chó!”

Âm thanh đứt quãng trong hơi thở. Naib nằm bẹp trên chiếc ghế tên lửa, cố bình ổn hơi thở đồng thời trừng mắt lên băm vằm kẻ đang nở nụ cười đắc ý trước mặt. Tên thợ săn thích thú chiêm ngưỡng cảnh đẹp. Con mồi của hắn hiện giờ trông quyến rũ muốn chết. Thân thể lõa lồ nằm xụi lơ trên ghế, tóc tai bù xù phủ đầy mặt, lẫn với dịch trắng vương vãi. Những lọn tóc dài xõa xuống ấp mở hai hạt đậu đỏ tươi sưng cứng. Thú vị nhất là ở nơi tư mật, cậu bé đáng thương dựng đứng run rẩy trong không khí lạnh, đỉnh đầu còn rỉ ra một ít dâm dịch khát cầu được động chạm.

“Dâm đãng thật đấy, khẩu giao cho người khác mà cưng cũng hứng lên được sao? Để ta thưởng cho cưng nhé?”

Seer rút ra một chiếc lông vũ bản to dài gần nửa cánh tay, màu lông hồng nhạt mang lại cảm giác dâm dục . Từng sợi lông dài phân bố đều tăm tắp, đồng loạt vểnh nhẹ lên công kích vào thị giác gã lính.

Trên người Naib da gà nổi từng tầng. Gã biết chuyện gì sẽ xảy ra. Đây từng là trò ưa thích của Eli, cậu ta thường xuyên dùng cái lông đó trêu chọc gã, làm gã không dưới mười lần kêu rên khản cả cổ mới được bắn ra. Những cọng lông vũ kia luôn nhẹ nhàng mơn trớn cậu em của gã, đem lại khoái cảm sôi trào nhưng không đủ để lên đỉnh, bắt buộc người thụ hưởng phải van cầu được giải phóng. Nhưng Eli là người dịu dàng và rất yêu chiều gã, luôn biết dừng đúng lúc, còn kẻ trước mặt gã kia, chắc chắn sẽ bắt gã nếm mùi thống khố một lần nữa.

Tên thợ săn đưa chiếc lông vũ lên mặt gã, để cho lớp lông mềm mại khẽ mơn trớn gương mặt xinh đẹp, tiện thề quẹt đi một chút chất dịch trắng đục còn vương vãi trên mặt rồi từ từ di xuống cần cổ thon gọn, làm gã rụt cổ lại vì nhột. Sợi lông tiếp tục từ từ chu du đến đầu ngực, từng cọng lông ác ý cọ vào hai hạt đậu sưng cứng, mang cơn ngứa ngáy tê dại đập thẳng vào não bộ gã lính.

Chiếc lông vũ dừng lại một chút nơi đầu ngực. Sợi lông mềm mại như đầu lưỡi quét qua quét lại trên hai bên đầu nhũ sưng đỏ khiến Naib phải cong người lên. Chất dịch trắng đục trên lông vũ thấm ướt hai hạt đậu, làm chúng trở nên bóng loáng trông thật ngon mắt, nở ra như mời gọi người đến liếm.

Tên thợ săn nhìn chăm chăm đầu ngực dâm đãng kia một hồi rồi tiến lại gần, cúi xuống ngậm một bên vào miệng, hài lòng nghe tiếng con mồi hít sâu một hơi, cả thân người giật bắn, cậu em dựng đứng ở dưới cũng nảy lên một cái, đỉnh đầu rỉ nhẹ thêm một ít nước.

“Hạt đậu này nhạy cảm quá nhỉ. Ngon thật đấy. Coi nào, cưng có thấy mỗi khi lưỡi của ta lướt qua nó đều nảy lên không. Đấy, nữa này. Ai mà biết được tên đàn ông như cưng lại có đầu nhũ đáng yêu như vậy chứ, ngọt nữa. Kẻ kia của cưng có bao giờ đụng chạm vô đây không, hở Naib Subedar?”

Vừa say mê mút mát hai bên đậu xinh đẹp, vừa phun ra những lời dâm tục, tên thợ săn thành công trong việc làm lung lay thành trì lí trí cuối cùng còn sót lại của gã lính. Gã nhắm mắt lại, răng nghiến mạnh vào môi bất chấp chảy máu để ngăn mình phát ra tiếng kêu đáng xấu hổ. Khoái cảm quen thuộc tấn công vùng ngực nhạy cảm của gã. Kẻ kia cho dù có mất đi kí ức lúc trước nhưng kĩ thuật vẫn tốt như vậy, hành hạ vùng ngực của gã đến loang lổ vết bầm, đồng thời cứa sâu vào nỗi đau âm ỉ tê tái trong lòng gã thêm một ít.

Thỏa thích mút mát đầu nhũ đến no nê, Seer rời môi ra, hài lòng đưa tay nắn bóp. Ngực người này thật sự rất mềm, hai đầu ngực đỏ tươi dựng đứng lên, căng tức. Hắn nặn tới nặn lui, trong lòng tự hỏi có khi nào chúng sẽ tiết sữa ra không.

“Không có sữa cho mày ngắm đâu, bỏ cái tay dơ bẩn của mày ra thằng chó.”

Được rồi, con mồi mạnh miệng thì vui đấy nhưng hắn chán ngấy mấy câu chửi rủa chán ngắt này rồi. Hắn thích cái miệng nhỏ xinh đó bật ra những tiếng nức nở rên rỉ trong đau đớn và khoái lạc hơn. Đưa tay nhặt lấy chiếc lông vũ rơi bên cạnh, tên thợ săn tiếp tục trò chơi tra tấn của mình.

Cuối cùng thì hắn cũng chịu chú ý đến nơi tư mật đã ướt đẫm từ bao giờ của Naib. Cậu em vẫn đứng lẻ loi trong không gian lạnh giá, đỉnh đầu đã bị dịch trắng rỉ ra bóng loáng. Tên thợ săn cợt nhả cười một tiếng, đưa đầu lông lướt dọc một đường từ hai túi tinh nặng trịch đến đỉnh đầu, thích thú nhìn người nọ giật bắn mình lên, vật nhỏ xinh nảy lên một cái, dịch trắng từ đỉnh đầu rỉ ra càng nhiều. Nãy giờ phơi ra ở trong khí lạnh, cậu em gã đã cực kì nhạy cảm, chỉ cần một động chạm nhẹ nhất từ sợi lông cũng khiến gã thống khổ vì khoái cảm.

Hắn ác ý dùng đầu lông vũ nghịch ngợm quy đầu. Đầu lông tơ mềm mại không ngừng nhấn nhá ngọ nguậy tại nơi mẫn cảm nhất, khiến lỗ nhỏ hồng hồng vừa ngứa vừa xót, không cách nào giải phóng. Mỗi lần lông vũ được nhấc lên, từng giọt dịch trắng lại rỉ ra, thấm đẫm đầu lông làm đám lông tơ càng bết lại, thuận tiện chui sâu hơn vào lỗ nhỏ. Lưng gã cong lại, mồ hôi vã ra, cả thân người co rút, đầu ngón chân quắp lại văn vẹo vì khoái cảm thống khổ.

Tên thợ săn vẫn chưa chán trò chơi đùa này. Hắn lắc cổ tay, đem lông vũ lướt xung quanh thân trụ, hài lòng nghe một tiếng rên rỉ nho nhỏ nhưng ngọt ngào dật ra khỏi môi gã lính. Những cọng lông tơ liên tục cọ vào vật nhỏ, ngứa ngáy cùng khoái cảm dâng trào dọc theo xương sống gã, làm lông tơ nhạt màu trên da thịt cũng dựng hết lên. Cậu em gã căng cứng cần được giải phóng, nhưng những cái động chạm ác ý từ chiếc lông vũ không thể nào giúp gã được.

Seer thỏa mãn nhìn con mồi nhăn nhó vặn vẹo mỗi khi lông vũ thấm đẫm tinh dịch lướt qua vật nhỏ, như có như không gãi nhẹ vào miệng huyệt hồng nộn mấp máy. Cái miệng trên đã đáng yêu như vậy, miệng dưới còn dễ thương hơn. Cúc huyệt khít chặt, vì khoái cảm dằn vặt mà khẽ mấp máy như đói khát. Hắn rất muốn một hơi đâm thẳng vào đây, tận hưởng khoang thịt mềm mại ấm nóng của người kia, nhưng chưa phải lúc. Lông vũ vẫn tiếc nuối rời khỏi cúc huyệt, trở lại với lỗ nhỏ đẫm nước dâm đãng.

Naib cảm thấy bụng dưới của mình dần co thắt, gân cũng nổi rõ trên bề mặt dương vật. Đỉnh khoái lạc đang cận kề, chỉ thiếu một chút xíu nữa là có thể đạt tới cao trào. Nhưng sự thiếu sót của chiếc lông vũ không ngừng nghịch ngợm kia không thể nào cho gã được. Seer cũng biết điều đó. Vẫn giữ nguyên động tác khuấy đảo cọng lông, hắn tóm lấy cằm gã nâng lên, ép gã phải nhìn vào để chiêm ngưỡng đôi mắt xanh lục nhuốm màu tình dục.

“Săp tới giới hạn rồi nhỉ? Nào, con mồi của ta, van xin ta đi, nói rằng ta là người đàn ông của cưng đi. Nói nhanh, rồi ta sẽ cho cưng đạt đến cao trào.”

Lời vừa dứt, tên thợ săn liền khựng lại. Tại sao hắn lại muốn trở thành người đàn ông của con mồi? Từ lúc gặp người này đến giờ, cảm giác như một kẻ vừa đánh mất thứ gì đó cứ bao trùm lấy hắn. Rốt cuộc là hắn và người này, có liên quan gì chứ?

Cơ mà kệ đi.

Ảnh hưởng bởi câu nói nhiều hơn vẫn là Naib. Trong lòng vốn đã lạnh như tro tàn của gã bỗng chốc xuất hiện một mầm xanh hi vọng le lói, dù nhỏ đến mức chính gã cũng không nhận ra. Cho dù thân thể đau đớn thống khổ, nhưng trước những động chạm quen thuộc trong mơ hằng đêm, gã vẫn không thể kháng cự lại được. Cho dù mất đi kí ức, biến thành thợ săn đối địch gay gắt, đó vẫn là Eli của gã. Chỉ cần kiên trì, liệu gã có thể mang hắn trở về?

Gã lính nhìn thẳng vào tên thợ săn một lúc lâu, đôi mắt xanh lục mải miết kiếm tìm bóng hình dịu dàng quen thuộc đang ngủ say sau bộ mặt cợt nhả ác đôc. Đôi môi gã mở ra, từng câu chữ được thốt lên rành rọt, dứt khoát như thể đó là chân lí vững chắc không gì có thể thay đổi.

“Eli Clark là người đàn ông đầu tiên và duy nhất của Naib Subedar.”

Trước sự kiên quyết đó của Naib, Seer thấy trong lòng chấn động một chút. Cảm xúc lẫn lộn cuộn trào trong đầu gã, phần nhiều là thịnh nộ vì con mồi ương bướng, nhưng sâu bên trong lại le lói mội tia vui mừng mà hắn chẳng hề hay biết. Mặt tên thợ săn tối sầm lại, bàn tay đeo găng tàn nhẫn bóp mạnh lấy hai cầu tinh khiến người nọ bật ra một tiếng hét thảm.
Hắn ác ý tăng thêm lực bóp, nhào hai cầu tinh muốn biến dạng. Gã lính co rúm lại, toàn thân run rẩy kịch liệt, răng nanh vẫn cố nghiến vào đôi môi đã trầy trụa để ngăn tiếng hét. Cơn đau ở hạ thân làm gã ứa nước mắt, nhưng khoái cảm xuất hiện cùng lúc cũng dần đẩy gã tới cao trào.

Vừa thô bạo xoa bóp hai cầu tinh căng tròn, tay kia của tên thợ săn vừa búng mạnh lên quy đầu vẫn còn ngứa xót, đổi lấy cơn giật bắn mình như bị điện giật của gã lính. Ngón cái và ngón trỏ tay phải của hắn mạnh mẽ tách mở quy đầu, nhanh như cắt đem cán lông vũ đã được bôi đầy dịch thể đen ngòm từ lúc nào thô bạo đâm thẳng vào lỗ nhỏ mẫn cảm.

Tuy đã được dịch đen bôi trơn, nhưng cán lông vũ nhỏ dài một hơi đâm thẳng vào tiết niệu vẫn như muốn lấy mạng Naib. Lưng gã cong lại, ngả ra sau, cả gương mặt tràn ngập sự kinh hoàng. Cơn đau rát bỏng khỏi nguồn ở lỗ niệu đạo rồi xộc thẳng xuống khắp chiều dài vật nhỏ, chặn đứng cơn cao trào vừa mới chuẩn bị ngấp nghé. Gã lính đau đớn cào mạnh vào ghế, để lại một vệt xước dài trên lớp vải lót cũ kĩ.

Tên thợ săn ác ý búng mạnh vào thân trụ, nhìn chằm chằm quan sát chiếc lông vũ lắc lư theo vật nhỏ. Hắn đưa tay vuốt dọc chiều dài dương vật, đầu móng nhỏ xíu hiện ra quệt một đường, đẩy nỗi thống khổ mà gã phải chịu đựng thêm một nấc. Vuốt chán chê, tên thợ săn lại túm lấy đầu lông vũ, mô phỏng động tác của dương vật mà đâm ra rút vào ở lỗ nhỏ.

Lần này thì gã lính không thể ngăn nổi mình nữa. Tiếng thét đau đớn bật ra khỏi đôi môi nhàu nát, vang vọng khắp căn hầm. Nơi yếu ớt nhất của đàn ông lại bị cắm dị vật vào tra tấn, đau đến lộng óc. Cổ họng gã bỏng rát bật ra tiếng kêu gào nức nở đến thê thảm. Thân thể không ngừng co rút vặn vẹo do đau đớn và khoái lạc, nhưng tâm can lại lạnh như tro tàn.

Bàn tay kia đang rảnh rỗi của hắn buông hai cầu tinh bị nắn bóp đến phát sưng ra, lần xuống huyệt khẩu nhỏ bé đang co rút. Ngón tay hư hỏng chơi đùa với miệng nhỏ, mạnh bạo mân mê từng nếp gấp khít chặt rồi đột ngột tiến thẳng vào. Hậu huyệt lâu ngày không được động chạm nay bất ngờ bị dị vật xâm nhập, cho dù chỉ là một ngón tay cũng gây ra đau đớn bài xích. Hông gã giật bắn lên, miệng huyệt gắt gao cắn chặt lấy ngón tay.

“Cái miệng nhỏ này còn đói khát hơn cả miệng trên nữa. Mới chỉ có một ngón tay đã cắn chặt như vậy, thứ khác sẽ khiến cưng nhiệt tình dâm đãng hơn thế nào đây?”

Nở nụ cười gian ác khi thấy con mồi quá nhục nhã để đáp lại, tên thợ săn tiếp tục cho liền ba ngón tay vào, điều khiển một lượng lớn dịch thể đen ngòm lạnh ngắt chảy ra từ đầu ngón tay, thoa khắp miệng huyệt và vách thịt để bôi trơn. Chất lỏng lạnh lẽo đi vào càng nhiều, thân thể của Naib lại giật càng mạnh.

Bốn ngón tay đi vào hậu huyệt nhỏ bé, banh rộng miệng huyệt, tàn ác khuấy đảo vách thịt mềm mại ấm nóng. Những ngón tay mô phỏng theo động tác của dương vật, rút ra rồi lại đâm vào với tốc độ cao, hận không thể xỏ xuyên nghiền nát huyệt động đã mềm nhũn.

Tên thợ săn một tay ra vào liên tục với hậu huyệt, ngón tay đè ép vách tràng, đầu ngón tay hơi nhọn cong lên ra sức đào móc điểm G ngọt ngào, ba ngón còn tay liên tục banh rộng miệng huyệt, tay kia nắm đầu lông vũ không ngừng rút lên đâm xuống lỗ niệu đạo đáng thương đỏ au, cực kì hài lòng nghe tiếng gào thét nức nở thê thảm của con mồi.

Vừa tàn ác hành hạ nơi hậu huyệt yếu hại của gã lính, tên thợ săn vừa rút tay khỏi đầu lông vũ, bóp lấy khớp hàm tê mỏi của con mồi, ép gã phải ngẩng đầu lên nhìn mình. Hắn gằn giọng, lực xiết trên tay ngày một tăng.

“Không có Eli Clark nào ở đây hết. Chỉ có ta, Seer đang hưởng dụng thân thể dâm đãng của mi mà thôi. Tên Eli đó chắc chết mất xác ở đâu rồi. Trong sổ thông tin của đám sống sót bọn mi, cái tên Eli Clark bị bôi đen. Kẻ bất tài đó chắc giờ phơi thây cho quạ mổ rồi, để lại tình nhân nhỏ bé dâm đãng của nó ướt át mở rộng cho ta chơi này.”

Từng câu từ như ngọn roi độc tàn nhẫn quật thẳng vào lí trí mỏi mệt của gã lính, đập tan lớp vỏ cứng cỏi gã tự ép bản thân bồi đắp nên kể từ ngày định mệnh đó. Những lời tàn độc tựa mũi dao chết chóc khoét sâu thêm vết thương lòng vốn đã âm ỉ hành hạ gã mỗi ngày.

“Sai rồi, Eli chưa hề chết...
...nhưng cũng chẳng thể trở lại với ta được nữa rồi...”

Mặc dù vẫn ương bướng phản bác, nhưng đôi mắt xanh lục đã từng sáng ngời tối sầm lại, vô hồn. Đôi môi tái nhợt cố rặn ra nụ cười tang thương, khó coi hơn cả khóc. Nhìn vẻ thê lương vô hồn như con rối đứt dây của gã, môi hắn câu lên nụ cười khoái trá. Bàn tay rời khỏi khớp hàm tê mỏi, nhẹ nhàng nắm lấy cái cằm nhỏ gọn, kéo lại gần rồi đặt khóe môi một nụ hôn hờ.

Ra là vậy, lớp vỏ cứng dần vỡ ra rồi thì thịt mềm bên trong lại yếu ớt nhưng ngon ngậy thế này đây. Hắn cũng nhịn hết nổi rồi, trực tiếp thưởng thức hương vị của con mồi đã chịu khuất nhuc nào.

Tên thợ săn rút mạnh bốn ngón tay ra, kéo theo từng dải dịch thể đen trong dính dớp, tiện tay quẹt lên cậu em đáng thương vẫn bị ép phải đứng thẳng và hai hạt đậu chín mọng trước ngực gã. Gã lính nằm xịu lơ trên ghế, chân dang rộng phơi bày hoàn toàn nơi tự mật ra ánh sáng, tóc dài bù xù phủ xuống che đi gương mặt vô hồn.

Đẩy hông con mồi lên để tiện nhìn ngắm hậu huyệt xinh xắn vừa trải qua đợt huấn luyện mở rộng, hắn thoải mái dùng những từ ngữ dâm tục khó nghe để tán thưởng miệng nhỏ đáng yêu, không để tâm đến việc gã có phản ứng hay không, một hơi đâm thẳng vào.

Mẹ kiếp!

Cái miệng nhỏ này còn tốt hơn cả miệng trên nữa. Miệng huyệt đã được mở rộng, nhưng vẫn còn quá nhỏ so với kích cỡ đáng sợ của hắn, đói khát cắn chặt lấy hắn đến thoải mái. Vách thịt ướt đẫm mềm mại ép chặt lấy thân trụ, luyến tiếc mỗi lần rút ra, và ngọt ngào ôm ấp lấy chiều dài của hắn mỗi khi đâm mạnh vào.

Hắn hoàn toàn không mất tí thời gian nào để phát hiện điểm G của gã, cứ như thể hắn đã tiến vào bên trong, rong ruổi khoái lạc trên cơ thể mê người này hàng trăm lần trước đây.

Tên thợ săn tiến công thần tốc vào vào điểm ngọt ngào nọ, mỗi lần đỉnh vào đều chuản xác nhắm thẳng trúng hồng tâm, đổi lấy tiếng hét đau đớn nhưng ngập tràn khoái lạc của gã.

Bị trụ trời đáng sợ xỏ xuyên, bụng gã phát nhói. Mấy vết bầm tím do bị đấm lúc nãy giờ căng ra theo da bụng, tựa hồ có thể rờ được hình dáng của con quái vật đáng sợ đang đóng cọc vô người gã. Điểm G liên tục bị tấn công, khoái cảm như sóng triều độc hại đập mạnh vào thân thể đầy rẫy vết thương đang run rẩy như con thuyền nhỏ mất lái trong bão giông, đánh gãy cột buồm lí trí, cuốn phăng linh hồn gã về miền cực lại, chỉ để lại từng mảnh nhỏ vỡ vụn.

Cổ họng khô khốc của Naib bật ra một tiếng nấc, nước mắt trào ra ướt đẫm gò má khi tên thợ săn tóm lấy hông gã nâng lên, ép hai chân gã dang rộng ra hết cỡ, dập một cú thật mạnh vào nơi sâu nhất, hai cầu tinh nặng trĩu đáng sợ như muốn chui thẳng vào miệng huyệt nhỏ bé, vỗ đánh chát vào mông gã. Khoái cảm chết người nhấn chìm gã vào bể dục, buồng phổi gã tắc nghẹn cố hớp lấy một ít không khí để níu giữ lấy mạng nhỏ của mình. Trong cơn say tình dục, tên thợ săn vỗ liên tục vào gò mông căng mẩy của gã, để lại từng tầng dấu tay đỏ tươi chói mắt.

“Nghe cho rõ đây, ta, Seer , là người đàn ông duy nhất của Naib Subedar. Cưng chỉ có thể mãi mãi dâm đãng mở chân ra cho một mình ta! Một mình ta mà thôi!”

Dứt lời, hắn bấu chặt lấy hông người nọ, rút ra rồi đâm mạnh vào đến tận cùng, tinh hoa nóng rực tựa dung nham phun trào, thiêu đốt thành trì cuối cùng của gã lính ương bướng. Lông vũ nãy giờ vẫn cắm trong dương vật được rút ra, ma sát đau đớn kết hợp với cảm giác bỏng rát đến ngộp thở ở tận cùng làm gã giật bắn người lên, lưng cong vòng, miệng há hốc nhưng chẳng thể bật ra tiếng hét, chỉ có âm thanh nức nở nghẹn ngào tê tái khi tịnh dịch trắng đục phun thẳng lên khắp người gã.

Để nguyên con quái vật ở trong động thịt mềm mại ấm nóng, tên thợ săn thích thú chiêm ngưỡng con mồi quyến rũ của mình. Naib nằm xụi lơ trên chiếc ghế, cả thân người khẽ khàng co giật ướt đẫm mồ hôi. Hai chân gã dang rộng, nơi tư mật sưng đau dính dớp dịch thể đen trắng lẫn lộn, lỗ huyệt mấp máy co bóp xung quanh thân trụ, đem từng giọt dịch ít ỏi trào ra ướt ghế. Cả người gã bề bộn toàn là tinh dịch, hai đầu nhũ tươi mọng bóng loáng.  Hắn đưa tay nâng cằm con mồi lên, khoái trá chiêm ngưỡng gương mặt xinh đẹp phủ đầy nét đau đớn thê lương, đôi mắt xanh lục giờ đỏ hoe, vô hồn ngập nước, hai gò má ướt đẫm.

Vui mừng vì cuối cùng con mồi cũng chịu khuất phục, tên thợ săn cúi xuống định đặt một nụ hôn lên đôi môi tái nhợt thì một cơn đau nhói ập thẳng vào đỉnh đầu. Gã lính dùng hết sức bình sinh dùng trán mình đập mạnh vào trán hắn, đôi mắt tối sầm giờ đây ánh lên tia thách thức, kiên quyết không khuất phục.

Có thể tổn thương thân thể, nhưng không thể nào tổn hại đến tinh thần.

Tên thợ săn đưa tay xoa xoa phần trán bị đập không thương tiếc của mình, đưa đôi mắt đen tàn ác nhìn con mồi của mình. Được, vốn đã định tha, nhưng có vẻ con mồi còn sung sức quá, ngại gì mà không hưởng thụ tiếp.

Seer một lần nữa vươn tay ra, từ từ bóp lấy cần cổ thon gọn, một hơi cắn xuống, răng nhọn nghiến vào da thịt nhạy cảm đến bật máu. Quái vật dưới thân lại bắt đầu đợt rong ruổi mới bất chấp tình hình tồi tệ của người kia.

“Vẫn sung sức lắm nhỉ? Vậy thì cùng ta đến với địa ngục khoái lạc nào, con mồi bé bỏng dâm đãng của ta.”

Hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #elinaib