Tiocfaidh ár láp
Tiếng cú đêm nay nhỏ quá, cứ the thé qua những lớp rừng cây. Hơi gió lạnh phả tới nhà tiên tri ngồi bên đống lửa phập phùng, ấy lại tuyệt nhiên không thể xao nhãng anh chút nào. Eli Clark đã tháo khăn bịt mắt từ bao giờ và lộ ra đôi mắt đại dương sâu thẳm, ánh mắt ấy đang ôm ấp người yêu dấu bằng cả linh hồn.
Ngay khi tiếng nàng cú rít lên gai người, vầng trán Eli bắt đầu lấm tấm mồ hôi do cơn đau truyền tới thân thể đã thấm vào xương tủy. Làm cho khóe mắt lẫn đôi môi anh rỉ ra huyết đỏ tanh nồng, cùng vết thương trên lưng dưới tầng áo dày cứ rục rịch cơn đau nhói. Thế nhưng với Eli, cảm giác oằn oại này vẫn chẳng đủ, không hề đủ để gánh đỡ nỗi đau của lính đánh thuê - Naib Subedar.
"Vì ai mà tôi phải chịu đựng nỗi đau!" Ý nghĩ nảy lên khi Subedar trừng mắt với anh. Clark nghiến răng thành tiếng, đem nỗi nhục nhã đẩy xuống đáy họng. Khi tiếng cú vọng lên giữa căn phòng ảm đạm não nề, Naib đẩy anh sang bên, nặng nhọc đặt đôi găng tay lên bàn. Chà, sự mỉa mai từ ánh mắt người yêu lẫn tiếng lòng gã ta vang lên thật phỉ báng, khiến cho nhà tiên tri sụp đổ cùng cực. Rằng... Eli Clark thầm biết nếu thiếu anh, Naib cũng chẳng bị ảnh hưởng gì.
Phải rồi, những trận đấu sau đó dài đằng đẵng luôn vắng bóng người thương. Kéo dài nỗi cô độc tận cùng nơi con tim ngày một trĩu nặng của vị tiên tri cao quý. Và cho tới ngày hội họp vô tình, khi ngọn lửa lại âm ỉ nhưng đủ để thiêu cháy con tim Eli Clark. Âm vang găng tay vun vút trong gió, hòa với tiếng cú được dõi theo bởi sắc xanh sáng ngời.
Eli Clark và Naib Subedar phối hợp với nhau trong vô thức, hoàn hảo tới mức cả hai khẽ khựng lại một giây để nhìn nhau. Rồi khoảnh khắc ấy bị nhấn chìm bởi nước biển vỗ bờ, bọt nở thành hoa, gã lính đánh thuê xoay gót đi mất chỉ để lại lời nhắn trầm qua bộ đàm nhiễu sóng:
"Cảm ơn."
Còn nhà tiên tri thì mỉm cười: "Ngày chúng ta tương phùng." *
================================
(*) Ngày chúng ta tương phùng: Tiocfaidh ár lá. [https://www.facebook.com/100046648685227/posts/247623046802650/?d=n]
Credit ảnh: https://www.facebook.com/100005851385824/posts/1566055986932766/?d=n
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro