Everyday I Stay
Thật phiền
Thế giới này thật phiền
Cười cũng phiền
Khóc càng phiền
Em không muốn ai ôm em cả
Em không cần lời an ủi
Em chỉ cảm thấy thật phiền
Không cần tỏ ra quan tâm em như vậy
Phiền chết đi được
_____
(*•̀ᴗ•́*)و ̑̑
Chị đây mà
Được được
Chị không làm gì cả
Chị ngồi đây thôi
Kế bên em
Được chứ, bé ngoan ơi...
____
Em ghét cách người ta nhìn em
Em ghét cách người ta tỏ ra đau khổ vì em
Em ghét cách họ đánh giá em
Họ muốn gì cơ chứ
Không phải là đang thương hại em sao
Em chẳng muốn kể câu chuyện nào nữa
Em chẳng muốn tỏ ra nổi bật nữa
Em chẳng muốn ai biết em nữa
Có thể đừng than thở nữa không
Em dần trở thành phiên bản em ghét nhất mất rồi.
Em không dám mệt nữa
Cũng không dám khóc nữa, à, còn gì để rơi nữa đâu
Trái tim em còn chẳng đập nữa mà.
Em chán ghét thế giới này
Chán ghét cái nơi người ta gọi là mảnh đất tổ
Sau đấy lại mong chờ được cất cánh bay đến nơi xa
Chán ghét cái nơi ban cho muôn vật sự sống
Rồi lại để sự nghi ngờ tồn tại
Chán ghét cành cây bên kia đường
Rơi xuống từ nơi nào chẳng ai hay
Đám mây kia lừng thững trôi Bởi chẳng thể dừng
Biển thật yên bình
Nhưng phải đau đến mức nào
Mới cuộn trào sóng dữ
Ngọn núi xa kia chẳng thể kìm
Mới nổ ra những đợt dung nham
Thế giới vốn dĩ đáng sợ như vậy
Sao con người vẫn tìm lí do để tồn tại
Đến cả nhân tâm còn mục nát
Tận thế sớm hay muộn
Có là gì ?
____
Em biết không
Chị từng say
Mê man trong những nỗi sợ
Chị run rẩy vì những tiếng cười khi đang khóc
Chị bất lực, vì thấy sự nhơ nhuốc của bóng ai trong chiếc gương
...
Cho đến khi, chị gặp anh
Anh ấy là ai sao
Ồ, chỉ là một nghệ sĩ thôi
Anh không đẹp quá suất sắc
Anh cũng không làm thế giới xoay chuyển
Anh chỉ ca hát, và anh làm chị rung động
Anh không biết chị là ai đâu
Thật đó
Nhưng bằng cách nào đó
Anh cho chị một cái tên
Và anh bảo chị rằng, nếu có từ nào còn đẹp hơn cả "tình yêu", anh sẽ dành nó cho chị
Điều đó làm chị hốt hoảng.
Chị đã theo dõi anh rất lâu, bé à
Chị mong chờ một lúc nào đó
Chị tìm ra được điều xấu từ anh
Để chị có lý do buông bỏ
Nhưng anh cười thật hiền, và anh hát thật to
"Thế giới này luôn thay đổi, nhưng biết ơn thay, em ở bên anh"
Khoảng khắc đó, chị biết, chị phải tiếp tục, sống
Chị sẽ sống
Chẳng phải vì anh
Chẳng để làm gì
Chỉ là có điều gì đó, ở anh, làm chị nhớ nhung
Và chị muốn nhìn nó phát triển thật lâu, vậy thôi
Bé à
Chị là em
Em đau, chị mong có thể vỗ về
Nhưng sau hết thảy, chị cần em trưởng thành
Vì sẽ đến lúc, không còn anh
_______
Chẳng đủ sâu đậm để nói em yêu anh
Chỉ mong một khoảng khắc
Vừa thấy anh, đã cười
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro