Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

.

Một dịp nọ, tôi về thăm anh. Anh gầy gò hẳn đi, chẳng thấy có ai bên cạnh. Hôn nhân của anh không hạnh phúc, không con, vợ cũng bỏ đi nước ngoài. Anh cười buồn bảo tưởng ung thư không di truyền, anh cười bảo sau cùng cũng hết vướng bận chuyện hôn nhân, rồi nói không dám nhìn tôi, không dám theo dõi cuộc sống của tôi vì lựa chọn ngày đó, nhiều thứ lắm...

Sau cùng anh nói xin lỗi, và muốn được tôi tha thứ vì tất cả tổn thương anh để lại. Tôi nắm tay anh, đặt bàn tay cả hai lên lồng ngực anh, mãi mới thốt ra được một câu: "Em chưa từng hận anh".

Tôi chăm sóc anh được 16 ngày, ngày thứ 17 thì bắt xe đưa anh về nhà, tới cửa thì anh đi, ngay bên cạnh tôi, ít ra anh không cô độc, từ nay tôi mới cô độc.

Nhìn lại mọi thứ đã qua, tôi nghĩ việc gì phải hận một người mà tôi từng yêu, chẳng việc gì phải hận vì chuyện họ rời xa tôi để kết hôn. Rời xa thì lý do nào cũng vậy thôi. tôi có lý do của riêng mình để không hận, anh cũng có lý do của riêng mình để kết hôn, kết hôn rồi lại dằn vặt nhiêu đấy năm, mà lời sau cùng lại xin tôi tha thứ. Ngốc nghếch như cái bộ dạng lần đầu tiên tôi gặp giữa cái nắng hè năm ấy.

Kiếp này thôi đành vậy, chỉ là nếu có kiếp sau, nếu vẫn yêu một người đàn ông, nếu vẫn biết trước kết thúc kiểu như vậy, thì tôi vẫn muốn gặp lại và yêu anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dcc