Chương 128: Ta là người sáng lập mạt thế (3)
Thời gian trôi qua ba ngày, người hôn mê dần dần tỉnh lại, toàn bộ thế giới tràn ngập mùi hư thối.
Niệm Mị đứng trên một nhà cao tầng, nhìn xuống những tang thi đang bắt đầu hoạt động, thực vừa lòng.
Diện mạo như vậy mới phù hợp với tâm những người này, hủ bại, ghê tởm!
Có người tỉnh lại liền hoảng sợ, trên mặt đất bốn phía bị tang thi vây quanh, trực tiếp ngất xỉu, trở thành đồ ăn trong miệng tang thi.
Có người ngạc nhiên, chính mình có được năng lực siêu phàm, thập phần cao hứng.
Mặc kệ những người này có biểu hiện gì, Niệm Mị trên mặt vẫn ôn nhu tươi cười như cũ.
Nàng dừng lại bên cạnh một chiếc trực thăng, bước vào trong, bắt đầu thao tác cho trực thăng cất cánh.
Chất lỏng trong suốt từ phi cơ rải ra, người hoặc tang thi tiếp xúc đến chất lỏng đều nhanh chóng tan biến.
Khóe miệng Niệm Mị giương lên, có chút mị hoặc.
Trong ba ngày này nàng đã chế tạo một lượng lớn hóa cốt tán, đem trộn trong nước, hóa cốt tán có công hiệu làm cho máu thịt đều tan rã, cho nên hủy diệt thế giới này, liền bắt đầu từ nơi này đi!
Niệm Mị điều khiển trực thăng bay vòng quanh thành thị, người tiếp xúc với hóa cốt tán, còn chưa kịp kêu thảm thiết, đã trực tiếp biến thành một bãi máu loãng.
Chỉ là Niệm Mị còn chưa cười được bao lâu, một đạo thiên lôi liền bổ xuống dưới, nếu không phải nàng động tác nhanh chóng nhảy khỏi trực thăng, đại khái ngay cả thân xác cũng không còn!
A Ly vốn đang hôn mê, vào lúc Niệm Mị nhảy xuống đất trong nháy mắt tỉnh lại, Niệm Mị giương mắt nhìn về phía máy bay trực thăng.
Trực thăng đã biến mất không thấy, chỉ có tro bụi rải rác từ giữa không trung rơi xuống.
Niệm Mị tươi cười có chút miễn cưỡng, lần đầu tiên cảm thấy bị pháp tắc thế giới này gài bẫy.
Nàng mới bắt đầu động thủ liền ngăn chặn nàng.
Tuy rằng đã xuyên qua rất nhiều thế giới, đây là lần đầu tiên Niệm Mị làm ra hành động hủy diệt thế giới, cũng là lần đầu tiên đối mặt với pháp tắc.
Tuy rằng nàng biết ba ngàn thế giới có pháp tắc bảo hộ, nhưng nàng không phải người của ba ngàn thế giới, pháp tắc không có khả năng quản chế nàng, pháp tắc cũng không làm gì được nàng, cho nên nàng vẫn luôn an tường xuyên qua ba ngàn thế giới, lần này hẳn chỉ là cảnh cáo.
Nghĩ đến đây, Niệm Mị ngẩng đầu nhìn về phía ánh nắng trên bầu trời, quỷ dị tươi cười.
Nàng thử một lần hủy diệt thế giới, để xem pháp tắc sẽ phản ứng như thế nào!
Sương mù màu đen từ trong thân thể Niệm Mị bay ra, A Ly tựa hồ có cảm ứng ngẩng đầu nhìn Niệm Mị.
Từ góc độ của nó chỉ có thể thấy cằm nàng, trắng nõn không chút tì vết dưới ánh sáng mặt trời.
- Chủ nhân!
- Ừ!
Niệm Mị cúi đầu, nhìn thoáng qua A Ly, trong mắt hồ ly tất cả đều là phức tạp, che dấu đi suy nghĩ của nó.
- Có chuyện gì sao?
Đôi mắt Niệm Mị ôn nhu nhìn thẳng vào ánh mắt phức tạp của A Ly. Cảm xúc trong mắt A Ly, Niệm Mị nhìn không hiểu, nhưng A Ly lại có thể thấy rõ ràng trong mắt Niệm Mị tràn đầy ác ý.
A Ly nhìn Niệm Mị hồi lâu, cuối cùng cái gì cũng không nói.
- Không có gì!
Niệm Mị chuyển hướng nhìn kiến trúc bốn phía, nét mặt tươi cười.
Nàng nhớ rõ đã từng ở một thế giới làm một nhà nghiên cứu khoa học, mà thứ kia, đội nghiên cứu gọi là...vũ khí hạt nhân!
Tuy nhiên muốn chế tạo vũ khí hạt nhân, một mình nàng hiển nhiên là không có khả năng.
Bởi vì nguyên liệu quá khó thu thập, nàng biết lắp ráp chế tạo vũ khí hạt nhân, nhưng lại không biết cần những nguyên liệu gì để hợp thành.
Nhưng nàng sẽ làm một đồ vật khác, đó chính là lựu đạn!
Không phải loại lựu đạn bình thường, mà là lựu đạn có thể so với uy lực của vũ khí hạt nhân, tuy chỉ to bằng nắm tay nhưng có thể phá hủy cả một thành thị!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro