Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 6

" Bạn trai?" Sở Thành tiếp tục hỏi ngược lại.

Quý Khinh Chu liền cảm thấy hắn lúc này thật đáng ghét, trong lòng minh bạch còn giả bộ hồ đồ cái gì, hắn chẳng lẽ còn nói cho cả thế giới biết bọn họ là quan hệ giao dịch tiền tài??? Vạn nhất Chu Thành Phong uống nhiều rồi lỡ miệng nói ra, bị người khác nghe được, không biết người ta còn thêm mắm dặm muối thế nào nữa.

" Ừ, bạn trai." Quý Khinh Chu khẳng định.

Chu Thành Phong quả thực không thể nào tin được, hắn nhìn Quý Khinh Chu một chút, lại nhìn tiểu thái tử công ty mình một chút, khó tin nói: " Bạn trai?"

Sở Thành nở nụ cười, đang chuẩn bị mở miệng, cảm giác được có người kéo kéo ống tay áo hắn một cái, hắn quay đầu, chỉ thấy Quý Khinh Chu nhìn thẳng Chu Thành Phong, hoàn toàn bình tĩnh gật gật đầu, không chột dạ miếng nào động tác nhỏ dưới tay.

Sở Thành còn cảm thấy cậu rất thú vị, hắn tuy rằng muốn ngủ Quý Khinh Chu, thế nhưng cũng không tính làm ảnh hưởng phát triển tương lai  ngày sau của cậu. Kim chủ cái danh xưng này, nói ra tổng thể là không tốt lắm, Quý Khinh Chu không muốn để tầng quan hệ này trở thành lịch sử đen, hắn có thể hiểu được, cũng cảm thấy không đáng kể. Bạn trai thì bạn trai, ngược lại cuối cùng cũng sẽ chia tay. 

Sở Thành  gật đầu, còn không quên nhắc nhở " Đừng nói cho những người khác biết, đặc biệt là anh tôi."

Chu Thành Phong cảm thấy chính mình căn bản cũng không nên nhiều chuyện kêu Quý Khinh Chu đi ăn với mình, hiện tại thì hay rồi, hắn biết bí mật lớn của tiểu thái tử, còn bị bắt giữ bí mất với ông chủ của mình, Chu Thành Phong cảm thấy áp lực có chút lớn. Hai người này thông đồng khi nào vậy? Sở Thành không phải mắt cao hơn đầu sao, như thế nào lại xem trọng Quý Khinh Chu cơ chứ?!

Hắn cảm thấy đau đầu, não khẩn cấp hoạt động tìm cái lí do thoát thân, diễn thật tự nhiên, đi ra thang máy, làm bộ làm tịch nhìn di động, một bên ra vẻ ngạc nhiên nói: " Cái đám nhãi ranh này, tôi không nhìn một cái là có chuyện rồi! Khinh Chu à, sư huynh cậu bên kia hiện tại có chuyện cần xử lí, tôi đi trước một chuyến, hôm nào lại mời các cậu ăn cơm vậy." Nói xong, còn không đợi Quý Khinh Chu kịp nói gì, liền vội vàng rời đi.

Quý Khinh Chu nhìn hắn như có lửa đốt tới mông chạy ra cửa cảm ứng tự động, quay đầu nhìn về phía Sở Thành " Anh tin không?"

" Cậu tin không?" Sở Thành hỏi lại.

Quý Khinh Chu lắc đầu.

Sở Thành nhìn cậu, cười nói: " Tôi lớn như vậy, đừng nói bạn trai, bạn gái cũng chưa có một người, hiện tại cậu lại nói cậu là bạn trai tôi, hắn có thể phải tìm một chỗ chậm rãi tiêu hoá chuyện này một chút."

Quý Khinh Chu không còn cách nào " Vậy tôi cũng bó tay." Cậu giơ lên kịch bản trong tay cho Sở Thành " Sau này tôi còn muốn đi diễn, muốn người quen của anh, người quen của tôi, đều biết quan hệ giữa chúng ta là giao dịch tiền tài, chưa biết chừng liền bị bạo ra, đến lúc đó, tôi còn chưa có thành tích gì cũng liền thôi, có thành tích, ở nơi càng cao thì rơi xuống càng thảm a."

Sở Thành cảm thấy cậu còn rất ngây thơ " Vòng giải trí người có kim chủ rất nhiều, cậu không biết à? Cậu cho rằng cậu nói là bạn trai, bọn họ sẽ thật sự tin là bạn trai, sẽ không nghĩ nhiều hả?"

Quý Khinh Chu đương nhiên biết cái vòng này là bộ dạng gì, đương nhiên cũng biết đến, địa vị Sở Thành để ở chỗ này- Tây Ngu tiểu thái tử, ba là chủ tịch Tây Ngu, anh trai là người cầm lái hiện tại của Tây Ngu, mà hiện giờ mình là nghệ nhân thuộc Tây Ngu, cho dù cậu có nói là bạn trai đi nữa, cũng không nhất định người khác sẽ tin.

Chỉ là đến cùng tuổi của cậu vừa mới tốt nghiệp đại học, lại có ảo tưởng cùng ngây thơ, cho nên có mấy lời hắn vẫn không nói ra được, có một số việc, hắn vẫn là hy vọng đổi một lời giải thích, nghe êm tai một chút.

" Tôi biết," Quý Khinh Chu nhìn hắn " Cho nên, sau này tôi không thể nói như vậy sao?"

Lời này cậu hỏi còn có chút lo lắng sợ sệt, Sở Thành nhìn cậu vâng lời đứng trước mặt mình, ngoan ngoãn như học sinh đang chờ thầy giáo lên tiếng, cũng lười làm khó cậu " Đây cũng không phải, cậu thích nói thế nào thì cứ nói thế ấy đi, tôi chỉ lo lắng cậu nói nhiều rồi mắc sai lầm thực sự cho là chúng ta là quan hệ như vậy."

" Sẽ không." Quý Khinh Chu lắc đầu " Tôi rất rõ quan hệ giữa chúng ta, yên tâm."

"Vậy thì tốt."

Quý Khinh Chu thấy hắn không so đo cách nói với mình, tâm tình cũng không khỏi tốt hơn, chủ động hỏi: " Anh ăn cơm chưa?"

" Rồi, cùng đi ăn với anh trai tôi."

" Ồ."

" Cậu chưa ăn hả?"

" Tôi ăn rồi." Quý Khinh Chu nói: " Xế chiều tôi đi thăm mẹ tôi, cùng ăn với bà."

" Vậy bây giờ về nhà thôi."

"Ừm."

Quý Khinh Chu cùng Sở Thành quay lại thang máy, chuẩn bị đi xuống dưới hầm lấy xe. Nhưng hai người vừa mới ngồi lên xe, điện thoại Quý Khinh Chu liền vang lên.

Quý Khinh Chu nghe máy, là hộ lý Tiểu Tần chăm sóc Quý mẫu gọi tới, nói là thân thể Quý mẫu buổi tối đột nhiên không thoải mái, thượng thổ hạ tả nửa ngày, Quý Khinh Chu sợ đến mức vội vã đuổi tới.

Thời điểm Quý Khinh Chu chạy tới bệnh viện đã sắp mười một giờ, cậu hỏi Tiểu Tần: " Xảy ra chuyện gì vậy?"

Tiểu Tần trả lời cậu " Không sao rồi, bác sĩ vừa mới đến kiểm tra, trước vẫn luôn nôn ra, tôi mới gọi điện cho anh."

" Không có chuyện gì là tốt rồi." Quý Khinh Chu nói 

Cậu nhìn một chút Quý mẫu vừa mới ngủ trên giường bệnh, cùng Tiểu Tần nói: " Cô hôm nay trở về đi thôi, tôi trông bà." 

" Để tôi là được rồi." 

" Không có chuyện gì" Quý Khinh Chu thấp giọng nói " Cô nghỉ ngơi đi, tôi đều đã đến đây rồi, vừa vặn có thể chăm sóc bà ấy một đêm."

" Vậy cũng tốt." Tiểu Tần thấy cậu kiên trì, cũng không nói thêm.

Quý Khinh Chu nhìn Tiểu Tần đi rồi, lúc này mới nhớ tới Sở Thành một đường đưa cậu đến đây, lúc này còn ở bên cạnh cậu " Anh cũng trở về đi thôi, đêm nay tôi không về được, phải ở lại bệnh viện chăm mẹ tôi." 

" Tôi ở lại với cậu đi." Sở Thành nói " Ngược lại giường cho người nhà cũng khá lớn, có thể nằm hai người."

Phòng bệnh của Quý mẫu, vì có tầng quan hệ của Sở Thành, cho nên ở phòng VIP, có chút giống phòng đôi ở khách sạn, vào cửa là phòng khách cùng giường bệnh, hướng ra sau, là phòng ở cho người nhà, giường cho người nhà cũng khá lớn.

Quý Khinh Chu nhìn về phía Sở Thành, trên mặt Sở Thành một bộ hờ hững, hắn nhìn Quý Khinh Chu sắc mặt không quá tốt, vỗ vỗ vai cậu " Không có chuyện gì, mới vừa rồi Tiểu Tần đều nói không sao mà, là vấn đề về dạ dày, không phải chuyện gì lớn, đừng lo lắng."

Quý Khinh Chu gật đầu, cậu nhìn Quý mẫu ngủ an ổn, ý bảo Sở Thành liếc mắt một cái, xoay người vào phòng nghỉ cho người nhà.  Phòng nghỉ rất lớn, được Tiểu Tần dọn dẹp ngay ngắn gọn gàng, cậu ngồi xuống giường, khó giải thích được có chút tự trách.

" Cậu làm sao vậy?" Sở Thành không hiểu hỏi: " Không phải đã nói không sao rồi mà, làm sao lại cúi đầu ủ rũ rồi?" Hắn nâng mặt Quý Khinh Chu lên, nhìn Quý Khinh Chu " Hay là tôi để bác sĩ kiểm tra lần nữa."

" Không cần đâu." Quý Khinh Chu nói: " Mẹ tôi đang ngủ, cũng đừng quấy rầy nữa."

Cậu vỗ vỗ vị trí bên người, ra hiệu Sở Thành ngồi.

Sở Thành qua ngồi, liền nghe cậu nói " Buổi chiều tôi đến thăm mẹ, tôi mang cháo theo cho bà, cháo là tôi tự nấu, bánh bao là mua dưới lầu, rau cải muối ớt là mua ở siêu thị, có thể hay không cùng những thứ này có quan hệ? Nếu không tại sao những lúc khác bà đều bình thường, cố tình hôm nay lại xảy ra chuyện?"

Sở Thành cảm thấy cậu nghĩ hơi nhiều " Đã nói là vì dạ dày, cũng không phải ngộ độc thức ăn, cậu làm sao lại tự trách bản thân?"

" Tôi cảm thấy quá trùng hợp"

Sở Thành thở dài " Cậu nghĩ nhiều rồi, vậy nghe tôi nói, cậu bây giờ ngủ một giấc thật ngon, sau đó sáng sớm ngày mai, mẹ cậu cũng tỉnh dậy, hai người tiếp tục nói chuyện phiếm, được không?"

Quý Khinh Chu nhìn hắn, Sở Thành hỏi cậu " Tôi nói không đúng sao?" 

" Đúng." Quý Khinh Chu gật đầu.

" Vậy không phải là được rồi sao, cho nên rửa mặt đi thôi." Hắn giương giương cằm, ý bảo cậu vào phòng vệ sinh chỉnh trang lại chút. Quý Khinh Chu cảm thấy chính mình có lẽ là thật sự nghĩ nhiều, cho nên đứng lên, quyết định làm như Sở Thành nói, tắm xong ngủ một giấc. Cậu tiến vào phòng vệ sinh, đơn giản tắm qua một cái, bởi vì đến vội vàng, không mang theo cái gì, không thể làm gì khác là tiếp tục mặc lại đồ của mình đi ra ngoài.

Sở Thành thấy vậy, còn tắm nhanh hơn hắn, thậm chí vì không có quần áo ngủ, đơn giản ngoại trừ quần lót, cởi hết toàn bộ.

Quý Khinh Chu tuy rằng không biết Sở Thành có khiết phích không, thế nhưng cân nhắc đến đây là giường mà Tiểu Tần thường ngủ, vẫn cầm bộ drap giường đi đổi. Cậu đang đổi lại, vừa quay đầu, thình lình nhìn thấy " người mẫu nội y" đứng phía sau, bất giác kinh ngạc một chút, động tác trên tay dừng lại, nhanh chóng quay đầu, gập ghềnh trắc trở mang theo thẹn thùng hỏi: " Anh..... Anh tại sao mặc như vậy mà ra ngoài!"

Sở Thành quan sát mình trên dưới một lần, cảm thấy không có vấn đề, bình tĩnh nói: " Cậu không ngủ nude bao giờ sao? Nam sinh còn không ngủ nude?"

Quý Thanh Chu quả thực không có, cậu cầm lấy vỏ chăn, đối người phía sau nói: " Hay là anh vẫn mặc quần áo vào đi."

Sở Thành nhìn cậu quay lưng với mình, không thèm nhìn chính mình, trong phút chốc mới phản ứng lại, ý thức được " Cậu đây là đang thẹn sao?"

Hắn cảm thấy mình hẳn là đoán đúng, tối hôm qua cậu là mặc áo ngủ đi ra khỏi nhà tắm, sau đó bởi vì hai người không có lái xe, hắn cũng không cởi áo, cho nên, nghiêm túc mà nói, Quý Khinh Chu vẫn là lần đầu nhìn thấy chính mình loã thể.

Sở Thành cảm thấy cậu thật là ngây thơ hiếm có.

Hắn đi tới, quàng tay qua vai Quý Khinh Chu, ghé vào tai cậu thổi một hơi, Quý Khinh Chu không tự chủ co rúm một chút, liền nghe Sở Thành hỏi cậu: " Vóc người của tôi có đẹp hay không? Không oan ức cậu đi." 

Quý Khinh Chu Nghe hắn nói như vậy, trong đầu hiện lên hình ảnh Sở Thành vừa mới loã thể, lỗ tai đều có chút đỏ, là rất đẹp, cậu yên lặng nói, sau đó cậu liền phản ứng lại mình đang suy nghĩ cái gì! Bây giờ là lúc nghĩ cái này sao! Coi như vóc người đẹp, cũng không thể show ra như vậy a! Vạn nhất ma sát ra lửa làm sao bây giờ!

Sở Thành cố tình lại ghé vào lỗ tai cậu tiếp tục nói " Cậu biết không, tôi lúc bình thường đi ngủ là không mặc gì cả, nếu không phải kiêng kị đến cậu ở nơi này, hiện tại đáng lẽ tôi cũng sẽ không mặc gì cả."

Quý Khinh Chu lớn như vậy, nào có nghe qua loại lời nói thế này, phía bên mặt bị ghé vào đều nóng lên, liền cuống quýt đẩy hắn ra, cúi đầu kéo dây kéo của vỏ chăn. Sở Thành ở phía sau cậu cười haha, cảm thấy bộ dáng này của cậu còn có chút đáng yêu.

Hắn đem người chọc đủ rồi, cũng không trêu Quý Khinh Chu nữa, nhìn Quý Khinh Chu đem dây kéo vỏ chăn kéo xong, còn giống mô giống dạng run run, thực tự nhiên xốc chăn lên nằm vào, nói: " Thất thần cái gì, lên giường ngủ a."

Quý Khinh Chu nhìn hắn trần truồng trên giường, suy nghĩ một chút nếu hắn cũng nude phía dưới, thầm nói: Này làm sao mà ngủ a! 





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #dammy