Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 37 + 38

Editor: Phong Vũ Tuyết Tuyết

Chương 37: Yêu phi họa quốc [7]

Triệu Mẫn nhìn bóng dáng Dực Hoàng rời đi không chút do dự, trong mắt bỗng chợt lóe qua căm hận, chăn dưới thân nàng ta đã lộn xộn không còn hình dạng gì.

Lần trước Dực Hoàng đi tìm nàng ta, nàng ta liền nói muốn đến nhà Dực Hoàng, Dực Hoàng nói nếu tới thì vĩnh viễn đều phải ở nơi này.

Nàng ta vốn nghĩ rằng ý hắn nói là muốn cưới mình, nhưng lại không ngờ rằng vậy mà lại là hoàng cung! Dực vậy mà lại là Hoàng đế!

Đế vương từ xưa đến nay đều phong lưu. Triệu Mẫn đánh nát xương cốt cũng phải nuốt vào bụng nuốt, ở chốn thâm cung này mà nói, không ai trợ giúp một người nữ tử yếu đuối như nàng ta nên căn bản là trốn không thoát được.

Cho nên chỉ có thể vững vàng nắm lấy tâm Dực Hoàng, như vậy mới không cần cùng đám nữ nhân trong hậu cung này tranh giành tình cảm với nhau!

Nhưng mà, nhìn đại điện không có một bóng người, Triệu Mẫn liền biết, Dực Hoàng đã không còn là người chỉ thuộc về của riêng mình nữa rồi.

Dực Hoàng vừa ra khỏi cửa liền thấy Mê Ý, tóc nàng tán loạn quần áo đều ướt đẫm đang lôi lôi kéo kéo cùng một đám cung nhân.

"Dừng tay!"

Một đám người ngừng lại, tất cả đều nhìn Dực Hoàng.

"Sao lại thế này?"

Tĩnh, những người còn lộn xộn lúc trước tất cả đều an tĩnh lại.

"Hoàng Thượng, nương nương đã xảy ra chuyện, người... Người mau đi nhìn nương nương một chút đi!" Đôi mắt Mê Ý đỏ bừng, nước mắt không ngăn được mà tràn ra từ hốc mắt.

Dực Hoàng vừa nghe đến việc Niệm Mị đã xảy ra chuyện, trực tiếp dùng khinh công bay ra ngoài, căn bản bất chấp trời bây giờ vẫn còn là mưa to.

Sau khi Dực Hoàng rời đi, Mê Ý cũng chạy đi ra ngoài.

Qua một hồi lâu, mới có cung nhân thử tính mở miệng nói: "Hoàng Thượng, giống như là mặc quần áo của Mẫn hoàng tần nhỉ!"

Dực Hoàng bay nhanh một đường, mưa to đã làm mắt hắn mơ hồ, nhưng trong lòng nôn nóng lại khiến hắn không thèm quan tâm đến chúng nữa.

Tới cung Mạch Phỉ rồi, thấy rõ thân ảnh màu trắng nằm trên ghế quý phi trong viện đến lạ thường. Khuôn mặt tuyệt mỹ của nàng vô cùng tái nhợt, khóe miệng gợi lên độ cung nhẹ nhàng.

Dực Hoàng tiến lên mấy bước đi đến trước người Niệm Mị, chuẩn bị bế nàng lên.

Niệm Mị mở mắt, nhìn mặt Dực Hoàng, rồi bỗng nhiên cười.

"Phỉ Nhi? Nàng làm sao vậy?" Dực Hoàng ngơ ngác nhìn Niệm Mị cười, nhất thời đã quên bản thân tới đây để làm gì.

Giọng nói của Niệm Mị khàn khàn, nhẹ nhàng nhìn Dực Hoàng.

"Hoàng Thượng, có thể đừng chạm vào ta được không!"

Dực Hoàng nhíu mày, nhìn Niệm Mị.

"Phỉ Nhi! Đừng lộn xộn!"

"Hoàng Thượng, người thật dơ!"

Nói xong câu này, Niệm Mị lại lần nữa chìm vào giấc ngủ.

Chờ đến lúc nàng tỉnh lại đã là sáng sớm ngày thứ ba.

"Nương nương, cuối cùng người cũng đã tỉnh! Hu hu... Người làm nô tỳ lo lắng muốn chết!"

Mê Ý ghé vào trước giường của Niệm Mị, khóc đến thương tâm.

Niệm Mị kéo lên khóe miệng nói: "Ta không sao!"

"Nương nương, thái y nói nếu như hôm nay người thật sự không tỉnh lại, thì... thì cuối cùng cũng sẽ không tỉnh lại được nữa!"

Nói xong Mê Ý khóc càng thêm thương tâm.

"Ta không sao!" Niệm Mị cười cười, trong đầu choáng choáng váng váng, giọng nói đau khô rát, mỗi một câu nói tựa như hơi nước.

Hóa ra sinh bệnh chính là như vậy sao? Niệm Mị cười cười, lúc trước nàng chính là cố ý thu hồi năng lực của bản thân, tới thử xem cảm giác sinh bệnh.

Nàng là ác ma, chưa từng sinh bệnh lần nào cũng không biết sinh bệnh có cảm giác ra sao. Thời điểm gặp mưa lúc trước có ý tưởng sinh bệnh, vì thế cứ như vậy mà làm, tới thử xem cảm giác sinh bệnh.

"Nương nương, uống thuốc rồi nằm xuống nghỉ ngơi tiếp đi!" Mê Ý nhanh chóng bưng lên một chén thuốc đen tuyền lại.

Niệm Mị cảm giác mắt mình đã sắp nhắm lại.

"Mê Ý, lúc trước là ai ôm ta tiến vào?"

"Hoàng Thượng gọi cung nhân đưa vào!"

Mê Ý vừa nói xong, Niệm Mị cũng vừa nghe được đáp án mà mình mong muốn, liền hoàn toàn nhắm hai mắt lại.

"Nương nương, thuốc còn... chưa uống đâu!" Mê Ý bưng thuốc ngơ ngác đứng tại chỗ.

Nhìn Niệm Mị lại lần nữa hôn mê, chén thuốc trong tay liền rơi xuống.

__________

Chương 38: Yêu phi họa quốc [8]

"Thái y! Thái y, nương nương lại hôn mê rồi!" Mê Ý một bên vừa chạy vừa hô.

Lão thái y vẫn luôn chờ ở Thiền điện vội vàng mang theo hòm thuốc trên lưng tiến lên xem xét.

Mê Ý nôn nóng đi lại trước mặt thái y, mà Dực Hoàng ở trên xà nhà cũng đang gắt gao nhìn chằm chằm thái y.

(Làm khỉ đu xà vui không anh? Sao cứ leo hoài :>>)

Sau khi bắt mạch xong, vẻ mặt thái y nghiêm túc nói: "Mạch tượng của nương nương rất kì lạ! Nhưng mà nương nương cũng không có vấn đề gì lớn lắm, chỉ cần sau khi người tỉnh lại rồi cho người ăn một chút gì đó là được rồi! Tuy nhiên trong một tháng gần đây nhất định phải điều dưỡng cho thật tốt! Nếu không thì..."

"Nếu không thì sao?" Mê Ý nhíu mày, rồi nhìn Niệm Mị đang ngủ.

"Nếu không sẽ nguy hiểm đến tính mạng!"

"Nhưng mà nương nương người lại không uống thuốc!"

"Chuyện này, ta sẽ tự kê một đơn thuốc, ngươi phải nhớ rõ mỗi ngày đều phải làm cho nương nương uống! Nhớ kĩ nhất định phải là tự mình làm, vì dù gì trong hậu cung này cũng..."

Chưa đợi thái y nói xong, Mê Ý liền hiểu ý ông ta muốn nói.

"Nô tỳ đã hiểu!"

Dực Hoàng ở trên xà nhà cũng nhớ kỹ lời thái y nói, rồi phi thân rời đi.

Lại qua một ngày, Niệm Mị mới dần dần tỉnh lại, lần này thân thể của nàng đã khỏi hẳn. Chỉ là đã lâu vẫn chưa ăn gì nên thân thể có chút mỏi mệt vô lực.

"Nương nương, người tỉnh rồi sao? Người có muốn ăn chút cháo không?" Mê Ý thấy Niệm Mị tỉnh lại, vội tới đỡ thân thể của nàng ngồi dậy.

Nụ cười dịu dàng của Niệm Mị xuất hiện trên khóe miệng, gật gật đầu.

Sau khi thân thể khôi phục, Niệm Mị liền yêu cầu đi dạo Ngự Hoa Viên.

Mê Ý có chút khó xử nhìn Niệm Mị.

"Nương nương, thân thể của người còn chưa có khỏi hẳn đâu! Thái y nói muốn người điều dưỡng cho thật tốt!"

Niệm Mị mặc một thân y phục màu trắng, dịu dàng nhìn Mê Ý.

"Ta chỉ là đi dạo hoa viên mà thôi, cũng không phải đi nhảy sông mà!"

"Phi phi, nương nương người nói gì vậy, dạo Ngự Hoa Viên đương nhiên là có thể, nhưng mà phải mang theo nhiều thêm vài người!" Mê Ý phi mấy cái, sợ Niệm Mị thật sự đi nhảy sông nên đành phải thỏa hiệp.

"Mang em đi là đủ rồi!"

"Nhưng mà..."

Mê Ý còn muốn nói gì đó thì Niệm Mị lại trực tiếp đánh gãy lời nói của nàng.

"Chẳng lẽ em cảm thấy mình còn không thể chiếu cố tốt ta à?"

"Không phải như vậy!"

"Nếu vậy thì đi thôi!" Niệm Mị trực tiếp quyết định giúp Mê Ý, nhìn khuôn mặt rối rắm của Mê Ý, nụ cười trên môi cong thêm vài phần.

Đi vào Ngự Hoa Viên, Niệm Mị bảo Mê Ý đi lấy thức ăn cho cá còn mình thì đứng chờ bên cạnh ao.

"Người nọ là ai?" Triệu Mẫn thấp giọng hỏi cung nữ bên người.

"Đó là Mạch hoàng phi!" Cung nữ thấp giọng đáp.

"Đó chính là Mạch hoàng phi ư!" Triệu Mẫn thấp giọng nỉ non.

Tới hoàng cung mấy ngày nay, tên mà nàng ta nghe thấy nhiều nhất chính là Mạch hoàng phi.

Sủng quan lục cung! Kiêu căng ương ngạnh!

Trực giác nói cho nàng biết, Dực thay đổi có liên quan đến vị Mạch hoàng phi kia.

Triệu Mẫn treo lên nụ cười ôn hòa rồi đi về phía Niệm Mị.

"Mạch tỷ tỷ!"

Niệm Mị nhìn về phía Triệu Mẫn, nhẹ nhàng cười.

"Ngươi là?"

Gương mặt tươi cười dịu dàng của Triệu Mẫn trong nháy mắt cứng đờ!

Bởi vì Niệm Mị cười thật sự quá dịu dàng ôn hòa, mà nụ cười dịu dàng điềm đạm của Triệu Mẫn so với Niệm Mị thì có vẻ dối trá vô cùng!

Bạch liên hoa! Triệu Mẫn trực tiếp định ra hình tượng trong lòng cho Niệm Mị!

Điều chỉnh tốt tâm trạng, Triệu Mẫn điềm đạm nói: "Muội là Mẫn hoàng tần, tỷ tỷ gọi muội Mẫn nhi là được rồi!"

Niệm Mị gật gật đầu, ý cười ôn hòa trên mặt không hề thay đổi, tiếp tục nhìn đàn cá đang bơi lượn trong hồ.

"Tỷ tỷ rất thích cá sao?" Triệu Mẫn đến gần Niệm Mị rồi nói.

Niệm Mị nhẹ nhàng nói: "Ta không thích cá!"

"Vậy?" Triệu Mẫn nghi hoặc nhìn Niệm Mị.

"Thấy bọn nó tự do bơi lượn như vậy, cảm thấy thực thư thái!"

"Là vậy ư?"

Triệu Mẫn thấp giọng lẩm bẩm, ánh mắt nhìn xung quanh, rồi nhanh chóng vươn tay về phía Niệm Mị, muốn đẩy nàng vào trong hồ cá.

Nàng ta nghe nói, mấy ngày trước cũng là bởi vì nữ nhân này mà Dực mới rời khỏi cung điện của mình.

_oOo_

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro