Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🌟 Chương 7.2 🌟

PHU PHU SONG TÍNH

Tác giả: Viễn Thượng Bạch Vân Gian

Edit + Beta: Muội

Đọc truyện tại Wattpad chính chủ: cogaicokhauvimanma

🍓🍑🍓🍑

Chương 7 (7.2)

Thật ra mọi người đều đang làm việc của mình, cũng không ai để ý đến anh, Quý Văn Bân thận trọng bước vào phòng riêng, Hạ Phong cùng với Lệ Tinh, còn có cả Hàn Thiên đều đang ở trong, người phục vụ đã mang đồ ăn lên, tất thảy đã được chuẩn bị ổn thoả, chỉ còn chờ mỗi anh thôi. Hàn Thiên bắt đầu tráng chén, nhìn thấy một người bước vào cũng không phát hiện ra đó là Quý Văn Bân - người chồng cục mịch của bạn thân mình, còn phàn nàn một câu: "Sao cậu ta vẫn chưa đến?" Sau khi phàn nàn xong thì ánh mắt mới dừng trên gương mặt của người mới bước vào, nhìn kỹ rồi anh ta lập tức sợ ngây người.

Mặt Quý Văn Bân nóng lên, rõ ràng là người sắp 30 tuổi rồi nhưng tay chân vẫn còn luống cuống, anh nhìn đến Lệ Tinh đầu tiên, nhỏ giọng gọi y một tiếng. Lệ Tinh nhìn thấy dáng vẻ hiện tại của Quý Văn Bân cũng hơi bất ngờ, một hồi lâu mới hoàn hồn, y đứng dậy bước tới, "Ông xã, sao em..."

Quý Văn Bân không xinh đẹp đến mức khiến người khác phải kinh ngạc, đường nét khuôn mặt anh chỉ được coi là thanh tú, nhưng diện mạo hiện tại quá khác so với trước đây, bất kể là đường nét gương mặt hay bộ quần áo mà anh đang mặc, đều có thể khiến người ta ngạc nhiên vô cùng. Quý Văn Bân nghĩ do mình xấu quá nên mặt anh đỏ bừng, anh nói nhỏ: "Sáng này em đi cắt tóc rồi mua mấy bộ quần áo ở đó luôn, xấu lắm hả?"

Lệ Tinh đánh giá anh một lượt từ trên xuống dưới, y nở nụ cười dịu dàng, "Khá xinh đẹp đấy, không ngờ anh còn chưa thay đổi được em thì đã có người khác làm được rồi, anh hơi ghen đấy nhá." Y nửa thật nửa giả đùa với anh, sau đó kéo Quý Văn Bân ngồi xuống, chính thức giới thiệu với Hạ Phong, y nói: "Hạ tổng, đây là chồng tôi, Quý Văn Bân, Quý Văn Bân, đây là Hạ tổng mới đến công ty của bọn anh."

Từ lúc Quý Văn Bân bước vào, ánh mắt của Hạ Phong vẫn mãi đổ dồn trên người anh, tựa như có chút vui vẻ hiện lên trong mắt hắn. Hắn đứng dậy đưa tay về phía Quý Văn Bân, "Quý tiên sinh, sau này còn nhờ anh chỉ bảo nhiều hơn."

Quý Văn Bân nhìn vào bàn tay to rộng trắng nõn, ngón tay thon dài, các đốt ngón tay rõ ràng, trông rất đẹp, hơn nữa trên cổ tay còn đeo một chiếc đồng hồ đẹp đẽ. Anh vươn tay mình ra nắm lấy bàn tay của người nọ, trong miệng cũng không biết nên nói mấy câu khách sáo gì, chỉ đáp bừa: "Chỉ bảo nhiều hơn, ha..."

Lúc dùng bữa cũng không tệ, Lệ Tinh rất ít khi động đũa, mà y chỉ mãi lo gắp đồ ăn cho Quý Văn Bân. Hạ Phong đột nhiên cười nói: "Chồng chồng hai người yêu nhau thật đấy, cẩu độc thân như tôi nhìn mà hâm mộ muốn chết."

Hàn Thiên nói chen vào: "Thế mà Hạ tổng vẫn còn độc thân hở? Vậy chắc yêu cầu của anh cao lắm đúng không?"

"Không cao, chỉ là không ai nhìn trúng tôi mà thôi." Hạ Phong mỉm cười, hắn liếc nhìn khuôn mặt của Lệ Tinh.

Quý Văn Bân tinh mắt phát hiện ra ánh mắt này, ngay sau đó Lệ Tinh ngồi bên cạnh đã đứng lên, nói muốn đi WC, mà chưa đến hai phút sau, Hạ Phong cũng đứng dậy nói muốn đi gọi điện thoại. Quý Văn Bân hơi do dự, anh cũng đứng lên nói muốn đi WC, có mỗi Hàn Thiên không nhận ra có gì không ổn, vừa ăn cơm vừa chat chít với bạn trai.

Nhà hàng này được trang hoàng rất đẹp, sau khi Quý Văn Bân hỏi rõ WC ở đâu thì liền thận trọng bước vào. Bên trong có khá nhiều buồng, tầm hơn chục cái, anh không nhìn thấy Lệ Tinh ở bồn tiểu nên liền đi kiếm từng buồng một. Cũng may lúc này không có nhiều người đi vệ sinh, chỉ có hai ba buồng là đóng cửa, Quý Văn Bân nghe thấy một tiếng hừ nhẹ liền nhận ra Lệ Tinh đang ở nơi nào, anh nhanh chóng chui vào buồng cách vách rồi khoá cửa lại.

Giữa buồng vệ sinh chỉ có một vách ngăn, phía trên và phía dưới đều trống rỗng, chỉ tựa vào vách ngăn là đã có thể nghe rõ âm thanh bên cạnh, Quý Văn Bân cảm thấy mình nghe được tiếng hôn nhau, nhưng anh không dám xác nhận, anh do dự một hồi rồi đóng nắp bồn cầu lại, sau đó cẩn thận đạp lên. Quý Văn Bân thò đầu ra từ trên cao nhìn sang, anh có thể thấy rõ ràng cảnh tượng ở buồng cách vách, quả nhiên Lệ Tinh đang ở bên trong, mà người còn lại không phải là Hạ Phong - sếp của y thì còn ai vào đây nữa?

Ít nhiều gì thì Quý Văn Bân cũng hơi ngạc nhiên, mặc dù anh biết rằng vợ mình rất hấp dẫn, nhưng có thể thông đồng dây dưa với một người đàn ông khác là Hạ Phong thì tốc độ cũng quá nhanh rồi. Anh nín thở quan sát kỹ, hai người lúc này đang hôn nhau, hai chiếc lưỡi dâm uế dây dưa với nhau, nhưng nhìn động tác thì hình như là Lệ Tinh chủ động hôn Hạ Phong, còn người đàn ông đứng cạnh cửa đáp lại chẳng chút nhiệt tình nào.

"Ưm... Hưm..." Cổ họng Lệ Tinh tràn ra tiếng rên rỉ, thoạt nghe ngọt ngào vô cùng, y lại vội vàng bắt lấy tay hắn sờ đáy quần mình, cả người cũng dán sát lại, "Hạ tổng, chịch tôi đi..."

Quý Văn Bân chưa bao giờ thấy Lệ Tinh vội vàng như vậy, bọn họ vào đây còn chưa đầy 5 phút nữa nhỉ? Thậm chí trước đây Lệ Tinh cũng sẽ rụt rè đôi chút, nhưng bây giờ y lại hệt như con chó cái dâm loạn cầu xin hắn chịch y. Khoé miệng Hạ Phong cong lên, bàn tay cọ mạnh vào giữa đùi y, thấp giọng nói: "Đĩ dâm, chồng anh ở ngoài chờ anh trở về ăn cơm kìa, bây giờ không có thời gian để chịch anh."

"Hưm... Vậy cho tôi liếm xíu thôi, tôi muốn ăn cặc bự của Hạ tổng..." Lệ Tinh thở hổn hển liếm môi, lập tức quỳ gối dưới háng hắn, ngón tay vội vàng cởi thắt lưng của hắn. Hạ Phong cũng không ngăn cản, hắn từ trên cao nhìn xuống người vợ lăng loàn quỳ rạp dưới háng mình, hẳn là hắn đã rất nhiều lần hưởng thụ kiểu cách phục vụ như này rồi, nên cũng không cảm thấy có gì kích động.

Quý Văn Bân hơi khó chịu với thái độ của hắn đối với vợ mình, những người khác thì sao chứ, toàn là hiện ra dáng vẻ say đắm Lệ Tinh khao khát có được y, chỉ có người đàn ông này, làm ra kiểu cũng không hiếm thấy gì cả, thật quá đáng!

Quý Văn Bân hơi nghiến răng nghiến lợi, lúc hàm răng va chạm với nhau còn phát ra xíu tiếng động, dường như đã bị hắn phát hiện ra rồi, Hạ Phong ngẩng đầu lên, Quý Văn Bân nhanh chóng rụt đầu xuống mới thoát khỏi tình cảnh nguy hiểm. Quý Văn Bân đợi một lúc, nghĩ rằng chắc Hạ Phong sẽ không tiếp tục nhìn chằm chằm đến chỗ này nữa, nên anh mới chậm rãi ló đầu ra xem. Quả nhiên người đàn ông cao lớn không ngẩng đầu lên, Lệ Tinh đã cởi khoá quần của hắn rồi thả dương vật ra ngoài.

Cây dương vật đó chưa cương cứng hết cỡ, nhưng trông kích thước thì cũng thuộc dạng thô to cực kỳ, không biết lúc cương hoàn toàn rồi sẽ như thế nào. Đôi mắt Quý Văn Bân trừng lớn chăm chú nhìn cây hàng nọ, vợ anh đã thè lưỡi ra, không thể chờ đợi được mà liếm lên nó.

"Hưm... Tuyệt quá à..." Giọng Lệ Tinh đầy mê đắm, đầu lưỡi liếm láp lên từng tấc dương vật đỏ tím, tiếng nước do liếm mút vang lên khiến Quý Văn Bân nghe thấy vô cùng rõ ràng. Đầu óc anh nhanh chóng trở nên rối bời, sự chú ý của anh không còn đổ dồn vào vợ mình nữa, mà là dương vật của người nọ.

Lớn quá, lúc nó cương lên sẽ ra sao nhỉ? Vị của nó như thế nào? Lúc liếm nó ngon thật ư?

Quý Văn Bân không thể ngừng tưởng tượng, lúc nhìn đến cái đầu lưỡi hồng hào mềm dẻo đang liếm lấy liếm để, như thể chủ nhân của chiếc lưỡi đã biến thành chính anh, anh không biết xấu hổ quỳ gối giữa hai chân hắn, mê mẩn liếm cây dương vật đó, liếm cho nó chậm rãi cương lên. Thân cặc đúng thật nhanh chóng cứng lại, ngay cả Hạ Phong cũng ngẩng đầu lên, nhắm mắt lại lộ vẻ sảng khoái. Sau khi Quý Văn Bân thấy hắn nhắm mắt lại thì anh càng liều lĩnh quan sát con cặc đang được liếm mút, thân gậy đã được đầu lưỡi của vợ liếm cho ướt sũng, cây dương vật đó tựa như đang toả ra khí nóng, dụ dỗ người ta đến nếm thử.

Quý Văn Bân nuốt nước miếng, cái lồn tiện trong quần lại bắt đầu ướt át, chỉ cần có liên quan đến dương vật của đàn ông thì dường như đều có thể khiến nó hưng phấn lên, chính bản thân anh còn có thể cảm nhận được từng tấc thịt dâm thèm khát đó đang mấp máy, như thể nó muốn nuốt chửng thứ gì đó.

Cây dương vật rất to rất dài sau khi cương cứng hẳn, trông như vượt qua con số 20 cm, Quý Văn Bân lại có hơi ghen tị, có người sinh ra đã có số hưởng hơn người khác, không chỉ có gia thế tốt, năng lực tốt, mà còn đẹp trai hơn nhiều người, thân cao chân dài, ngay cả của quý cũng ưu tú hơn hẳn hầu hết đàn ông, chỉ cần nhìn vào con cặc to bự đó thôi là có thể biết hắn là một người đàn ông thực thụ, chuẩn đàn ông con trai.

Hiển nhiên Lệ Tinh hưng phấn chết đi được, y không ngừng thay đổi góc độ để thổi kèn cho hắn trong WC bẩn thỉu, đầu lưỡi dâm dục của y liếm lên trụ thịt, vẻ mặt phóng đãng ấy làm cho Hạ Phong phải thở dốc một tiếng, nhịn không được trầm giọng nói: "Đĩ phết, thèm tới vậy hả? Thảo nào tôi mới đến mà đã lo dụ dỗ tôi rồi."

"Ư... Bởi vì cặc của Hạ tổng lớn quá... A ha... Mùi vị cũng tuyệt ghê nơi, nhịn không được muốn ăn ngay lập tức... Tôi thích xúc xích thịt nóng hổi nhất ấy..." Lệ Tinh thở hổn hển nói ra những câu từ dâm đãng, đầu lưỡi đánh vòng trên đầu khấc của hắn.

Khoé môi Hạ Phong hơi cong lên, "Sao hả? Chồng anh không thể thoả mãn anh à?"

"Ưm... Thoả mãn không nổi... Tôi thích cặc to... A ha..." Lệ Tinh liếm ướt nhẹp cả cây thịt, y hoàn toàn không dùng đến tay, chỉ dùng miệng phục vụ cho dương vật của hắn, đến tận khi liếm láp muốn hết rồi thì lại há miệng bao lấy đầu khấc của hắn, nói một cách mơ hồ: "Tôi muốn nuốt trọn cặc bự của Hạ tổng... Hưm..."

"Dâm thật, chồng anh cưới phải một con đĩ như anh, trông thật tội nghiệp. Chắc anh ấy không biết anh ở trong đây cho anh ấy đội nón xanh đâu nhỉ?" Hạ Phong cong môi ôm đầu y, không chút thương tiếc nào mà đút từng tấc lại thêm từng tấc dương vật vào trong khoang miệng y.

Mấy lời chế nhạo châm chọc này cũng chẳng lọt vào tai Quý Văn Bân, giờ phút này sự chú ý của anh hoàn toàn đổ dồn vào dương vật thô dài đó, con bướm ướt át ấy chảy nước không dừng, chắc là sẽ thấm ướt cái quần lót góc bẹt của anh nhanh thôi, mà con cặc cũng trở nên cứng ngắc. Anh nhìn cổ họng của vợ mình đang bị căng ra từng tấc một, và thậm chí cổ họng còn lộ ra hình dạng đầu khấc của hắn, đến khi Lệ Tinh nuốt trọn con cặc, vùi gương mặt xinh đẹp vào trong đám lông mu rậm rạp của người đàn ông thì con cặc đó đã vào sâu vô cùng.

Đây là lần đầu tiên Quý Văn Bân nhìn vợ thâm hầu cho một người đàn ông, anh cũng không biết miệng của một người có thể ghê gớm tới vậy, có thể nuốt trọn một cây dương vật bự tổ chảng như vậy. Quý Văn Bân thèm khát nuốt nước bọt, lỗ dâm phía dưới lại gào thét muốn có được khoái cảm, anh vô thức kẹp chặt hai chân lại, môi âm hộ ma sát cho nhau sinh ra khoái cảm khiến anh mém chút đã rên thành tiếng, anh nhanh chóng cắn chặt môi mình, trừng to đôi mắt ướt át nhìn cây dương vật thô to đang thọc vào rút ra trong khoang miệng của vợ mình.

Thô quá, cũng dài thật, sau khi dính nước miếng trông càng hấp dẫn, thậm chí Quý Văn Bân còn tưởng rằng mình đã biến thành Lệ Tinh, dương vật đó đang đút vào miệng của chính mình, hoàn toàn xâm nhập vào tận cổ họng của mình, đang cọ xát bừa bãi ở bên trong.

Tưởng tượng như vậy khiến cái lồn dâm tiện của anh càng phun nước càng sung sướng, miệng lồn khép mở như lỗ hến, nhưng mép lồn cọ xát cho nhau cũng không thể làm dịu cơn ngứa ngáy, Quý Văn Bân thở hổn hển, anh chịu đựng hết nỗi mà duỗi tay xuống háng mình, bóp cái lồn thịt ngứa ngáy qua lớp quần, véo hột le càng thêm sưng tấy, rồi kéo nhéo mép lồn. Cảm giác sảng khoái tê dại lan toả ra từ chỗ được xoa nắn, Quý Văn Bân muốn ngăn lại loại hành vi hèn mọn này của mình, nhưng anh không thể ngăn được, nhất là khi anh nhìn giữa đôi môi của vợ đang bú mút dương vật thô to, anh ước gì con cặc đó có thể chọc vào cái nơi ngứa ngáy khó chịu nhất của anh.

Con cặc đó thô như vậy, lúc thọc vào rút ra trong khoang miệng của vợ dũng mãnh đến thế, nếu nện vào âm hộ của anh thì chắc chắn nó sẽ chịch thủng chịch nát cái lồn dâm đó thôi, và anh sẽ không còn là một thằng đàn ông nữa mà sẽ biến thành một tên hèn mọn, cơn sướng khoái kéo dài ra toàn thân từ cái âm hộ ẩm ướt, anh sẽ banh hai chân ra, van xin từng người có dương vật thô to chịch anh, là gã nhân viên sửa chữa ống nước từng ngoại tình với vợ, là người hàng xóm Lâm Thâm, là thằng bạn thân Lý Tuyên, và thậm chí là cả người đàn ông trước mặt này...

Đôi mắt Quý Văn Bân đột nhiên trợn to, bởi vì người mà anh đang khao khát đang ngẩng đầu đối diện với tầm mắt của anh, cặp mắt đó mang theo ý cười sáng ngời, mà dục vọng nóng rực tràn lan ra không chút che giấu nào, khiến cả người Quý Văn Bân run lên, lỗ dâm đang bị nắn bóp mạnh bạo cứ thế mà đạt đến cao trào, miệng bướm mở ra, một lượng lớn nước dâm phun tung toé xuống dưới, xối ướt đáy quần.

Hạ Phong vươn lưỡi về phía anh, cái lưỡi hồng hào hệt như con rắn, vừa dụ người lại vừa nguy hiểm, đầu lưỡi đó liếm bên khoé miệng, như thể mở đầu cho việc ngấu nghiến con mồi, mà con mồi hắn đã ngắm trúng thì chắc chắn rất ngon miệng.

Quý Văn Bân không dám nhúc nhích, anh mở to mắt, quên luôn cả thở, dư vị cao trào khiến toàn thân anh sung sướng, cái bộ phận anh không dám cho ai biết đang khép mở nhộn nhạo, mà người đàn ông trước mặt dùng dương vật đụ mạnh bạo vào miệng vợ anh, sau vài cú đưa đẩy mãnh liệt, hắn xuất ra trong niềm vui sướng tràn ngập, còn trầm giọng nói: "Đĩ chó cái, tinh dịch có ngon không?"

Lúc nói chuyện, hắn nhìn chằm chằm Quý Văn Bân không chớp mắt, nhưng đôi tay vẫn còn ôm mặt Lệ Tinh, hắn cao ngạo như một vị vua, làm cho cặp chồng chồng này đều quỳ gối dưới quần tây của hắn bằng chính sức mạnh của bản thân, vì hắn mà cao trào, vì hắn mà run rẩy.

Lệ Tinh nhấm nháp tinh dịch đặc sệt của hắn, nuốt từng giọt chất lỏng không để sót lại miếng nào, y hoàn toàn không biết rằng người mình đang thổi kèn cho đang đối mặt với chồng mình, trên mặt còn lộ ra biểu tình nhất định phải có được. Y liếm láp con cặc thô to mang đến cho y khoái cảm, chất dịch đặc quánh khiến y phải điên cuồng. Lệ Tinh thở hổn hển nói: "Thật ngon, còn muốn nữa..."

Hạ Phong hơi cong khoé môi, hướng về phía Quý Văn Bân, giọng nói trầm thấp đầy từ tính, chỉ nói một câu đã khiến lồn của hai đĩ dâm song tính ướt nhẹp, "Nhất định lần sau sẽ cho anh ăn no, ha, em hứa."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro