💮 Chương 27.2 💮
PHU PHU SONG TÍNH
Tác giả: Viễn Thượng Bạch Vân Gian
Edit + Beta: Muội
Đọc truyện tại Wattpad chính chủ: cogaicokhauvimanma
🍓🍑🍓🍑
Chương 27 (27.2)
Quý Văn Bân lấy lại tinh thần, mặt đỏ bừng, "Đâu có... Ý anh là thấy, có phải... Có phải vội vàng quá không?" Quý Văn Bân có chút bối rối, trách anh quá ngây thơ, trước đây anh không liên hệ chuyện này với "cha mẹ", có trời mới biết bậc cha mẹ nào lại cho phép thằng con trẻ tuổi, đẹp trai còn lắm tiền nhà mình tìm một người "song tính có một đời vợ hơn tận bảy tuổi" để kết hôn cơ chứ.
Hạ Phong nheo mắt lại, hắn không được vui nhìn anh chằm chằm, "Vội hả? Vội gì? Chẳng lẽ sinh con ra rồi cưới thì mới không vội hả? Hay là đợi đến khi con biết đi rồi mới nhờ người bế con về cho con nó gọi ông nội bà nội thì mới được coi là không vội hả? Hửm? Quý Văn Bân, có phải anh còn tâm tư gì khác không?"
Quý Văn Bân vội vàng phủ nhận, "Anh không có."
"Nếu không có thì cứ quyết định vậy đi, về ra mắt cha mẹ, sau đó chọn ngày cưới. Ồ, nhưng anh phải xin nghỉ việc ở công ty trước đã." Hạ Phong quanh co lòng vòng nói đến chủ đề chính của mình, "Chắc anh không muốn ôm bụng bầu đi làm đâu đúng không? Đến lúc đó anh lừa người ta là do anh mập ra hay do bụng bia?"
Quý Văn Bân ngậm miệng lại.
Chuyện ở với Hạ Phong khác với những gì anh tưởng tượng, anh tưởng cũng đơn giản như khi ở với Lệ Tinh vậy, dù có cưới nhau thì cũng chỉ đi làm giấy kết hôn, mua kẹo mừng chia cho đồng nghiệp trong công ty bảo mình mới cưới là được, không cần đãi tiệc, cũng không có sự tham gia của bất cứ người thân bạn bè nào. Mà bây giờ anh phải đi gặp cha mẹ Hạ Phong, nói không chừng còn phải tổ chức đám cưới, thậm chí hai người còn ăn cơm trước kẻng.
Quý Văn Bân nhìn bụng mình, thở dài một hơi, vậy coi như hai người đã kết hôn rồi sao?
Quý Văn Bân lại thấy hối hận lần nữa vì hồi đó không âm thầm phá bỏ đứa nhỏ này đi, anh còn chưa hoàn hồn lại từ trong cảm giác hối hận thì Hạ Phong đã lú đầu ra khỏi phòng ngủ, "Anh Văn Bân ơi, nước tắm xong rồi, vào tắm đi anh."
Mặt Quý Văn Bân đỏ lên, thu lại những suy nghĩ lộn xộn của mình, bước từng bước chậm rì vào phòng ngủ.
Hai chàng trai trẻ tuổi sức sống tràn trề ở bên nhau, mà lại không thể làm tình thì đó là chuyện vô cùng thống khổ, Quý Văn Bân thấy mình còn ổn, nhưng hắn lại chịu đựng đến sắp nổ tung, hầu như thời gian tắm rửa mỗi ngày chính là thời gian phúc lợi của hắn, nhất định phải thơm thơm sờ sờ xoa xoa cho đủ rồi mới chịu bỏ qua, Quý Văn Bân cũng không biết mình đã xoa nắn dương vật của hắn bao nhiêu lần, nhưng vì không phải cắm vào thực sự, nên một người đàn ông có ham muốn tình dục mạnh mẽ không thể thoả mãn được, mỗi lần như vậy trông hắn như không được tận hứng chút nào.
Quý Văn Bân vừa bước vào phòng ngủ, Hạ Phong đã đưa ánh mắt nóng rực nhìn anh, đôi mắt sáng ngời, như thể hắn chỉ dùng ánh mắt là có thể lột sạch quần áo của anh. Quý Văn Bân lo lắng nuốt nước bọt, hắn nhìn anh như này làm cơ thể anh cũng bắt đầu có phản ứng, anh vừa cởi chiếc áo len mỏng ra thì Hạ Phong đã nhích lại gần, ôm eo anh từ phía sau, thì thầm vào tai anh: "Đĩ nhỏ, để chồng cởi đồ cho anh."
"Đừng... Để anh tự cởi..." Quý Văn Bân vừa định từ chối, nhưng hắn đã không nhịn được hôn lên môi anh, đầu lưỡi giống như cái cọ nhỏ lướt trên cánh môi của anh, hơi thở nóng rực khiến cả người Quý Văn Bân mềm nhũn, cuối cùng anh vẫn nhịn không được rên lên một tiếng, hé môi ra một khe hở, để đầu lưỡi của người nọ chui vào trong miệng anh, liếm láp kịch liệt.
"Hưm..." Lưng Quý Văn Bân dựa hẳn vào người hắn, từng cái cúc áo trước ngực được cởi ra, lộ ra làn da trắng nõn, bởi vì trong phòng ngủ đã đủ ấm nên không thấy lạnh. Tay hắn dán lên ngực anh, bắt đầu xoa nắn hai khối thịt vú nho nhỏ trên ngực anh, rồi dùng lòng bàn tay cọ núm vú của anh, làm cho hai núm vú săn cứng lại.
"A ha... Hưm..." Quý Văn Bân mới vừa thở một hơi là lại bị hắn hôn hít cuồng nhiệt, đầu lưỡi cũng bị cuốn theo, nước bọt trong miệng đều bị hút đi, khắp miệng được liếm một lượt, hôn đến khi mặt anh đỏ bừng thì hắn mới chịu buông anh ra. Quý Văn Bân không chỉ bị cởi mất đồ phần thân trên, ngay cả quần tây cũng bị cởi ra một ít, để lộ phân nửa bờ mông, côn thịt đằng trước đã ló đầu ra ngoài, chất lỏng nhớp nháp chảy ra từ lỗ sáo trên đầu khấc.
"Đừng... Ưm... Chưa được đâu..." Quý Văn Bân rên rỉ, anh yếu ớt tránh đòn tấn công của hắn, nhưng dù là môi lưỡi hay ngón tay của hắn thì anh đều không thể chống cự được, chẳng mấy chốc anh bị đẩy xuống giường, còn hắn thì chồm người tới, đưa cái lưỡi đầy đặn liếm lên núm vú của anh.
"A..." Quý Văn Bân được liếm núm vú, đôi mắt ươn ướt hiện lên một lớp sương mờ, trong cổ họng phát ra tiếng hét chói tai.
Hạ Phong nhắm nháp một bên núm vú, còn đối diện với tầm mắt của anh, cười nói tà nịnh: "Xem ra anh lại không dám cởi đồ trong văn phòng rồi, người toàn là mùi mồ hôi."
Quý Văn Bân cảm thấy xấu hổ hết biết, anh đưa tay muốn đẩy hắn ra, nhưng Hạ Phong lại giữ cổ tay của anh, tiếp tục dùng lưỡi liếm núm vú của anh. Quý Văn Bân ngượng ngùng đỏ mặt, nghẹn ngào nói: "Đừng liếm, dơ mà... A ha..."
"Cả người anh từ trên xuống dưới có chỗ nào em chưa từng liếm đâu?" Hạ Phong tiến đến trước mặt anh, nhếch lên khoé miệng, trong mắt hiện lên tia tà mị, "Ngay cả lỗ đít của anh Văn Bân mà em còn liếm nhiều lần rồi mà."
Quý Văn Bân nghe thấy câu này, anh xấu hổ đến mức ước sao có một hố đất để chui vào, "Em đừng, đừng nói nữa... Ưm..." Anh càng thấy xấu hổ, thì cơ thể càng bị hắn khơi dậy càng nhiều lửa, nhất là sau khi bị lột cởi quần xuống, hắn tách đùi anh ra, nhìn vào giữa đùi anh, anh thèm khát co rụt lỗ dâm lại, mong chờ được hắn liếm láp, nhưng cũng sợ bị liếm thật.
Anh sẽ không nhịn được mất.
"Mùi ở đây cũng nồng ghê." Hạ Phong lè lưỡi ra liếm lên côn thịt của anh một hồi, liếm cho toàn bộ côn thịt càng thêm ướt át, sau đó hắn lại chuyển đầu lưỡi, liếm lên hột le của anh.
"A... Không... Ưm... Muốn nữa..." Chẳng mấy chốc, Quý Văn Bân đã vì dục vọng mà quay súng lại bắn quân mình, anh vươn tay ghì chặt gáy hắn, chính anh cũng ưỡn eo lên, dâng cái lồn thịt dâm đãng đói khát đến trước mặt hắn, "Liếm sâu chút nữa... A ha... Mút mép lồn của anh đi... Ưm... Mép lồn ngứa quá à..." Lưỡi với môi của hắn giống như có ma thuật, mang đến khoái cảm sung sướng cho Quý Văn Bân, anh hưng phấn vô cùng, lồn thịt chảy nước dâm ồ ạt, anh có thể cảm nhận được lưỡi hắn đang liếm lên miệng lồn của anh, liếm sạch chất dịch dâm do anh chảy ra, cái lưỡi đó còn đang chui vào trong lồn anh.
"A a a... Tuyệt quá... Vào rồi..." Quý Văn Bân sướng kinh khủng, được hắn chăm sóc tận tình như vậy, tất cả nỗi lo lắng trong lòng anh đều tan biến, giờ phút này anh chỉ nghĩ đến cái lưỡi của hắn mà thôi, "Liếm sâu chút nữa... Á... Sướng lồn quá à... Muốn nữa... A a a a... Chồng... Chồng ơi... Bắn nước dâm..."
Hạ Phong cố tình liếm ra tiếng, môi hắn hút mút nước dâm bên trong, nước dâm nồng nặc cùng với mùi mồ hôi ở âm hộ làm hắn hưng phấn muốn chết, hắn không hề có ý nghĩ chán ghét gì, dương vật của hắn cương cứng tựa như sắp bùng nổ, hắn biết vẫn chưa đút vào chỗ này được, nên chỉ có thể dùng lưỡi liếm lấy liếm để phát tiết dục vọng của mình.
"A... Sướng quá... Ư ưm... Sắp hỏng rồi... Lồn dâm sắp hỏng rồi... Bắn ra nhiều nước quá... A..." Quý Văn Bân bị kích thích đến mức đuôi mắt đỏ bừng, nhìn dáng vẻ nước mắt lưng tròng của anh có chút đáng thương, hai chân dang rộng ra, người đàn ông ôm cái bụng bầu đang bị một người đàn ông khác liếm lồn, liếm cho anh sướng rơn người.
"Chồng sẽ uống hết nước dâm của anh, anh bắn thêm nữa cũng không sao cả." Giọng Hạ Phong vừa trầm vừa khàn, lúc ngẩng đầu lên, trên gương mặt tuấn tú còn lấm tấm vài giọt nước dâm, Quý Văn Bân nhìn mà hưng phấn không thôi. Hắn lại nhanh chóng vùi đầu vào giữa đùi anh, chiếc lưỡi linh hoạt liếm lên lồn anh, liếm hột le của anh, hút mép lồn của anh, dùng lưỡi an ủi thịt dâm bên trong lỗ lồn, ép ra nhiều nước dâm hơn nữa.
Quý Văn Bân rên rỉ dâm đãng trong sung sướng, nước dâm của anh chảy ra ngày càng nhiều, dưới sự kích thích trong thời gian dài, Quý Văn Bân hét lên, côn thịt phun tinh, nước lồn cũng tuôn ào ra, đằng trước đằng sau dắt tay nhau cùng lên đỉnh. Nước dâm do lên đỉnh bắn tung toé hết đợt này đến đợt khác, được hắn uống ừng ực hết sạch, ngay cả tinh dịch phun lên bụng anh cũng được lưỡi của Hạ Phong liếm sạch sẽ, giống như là dùng nước bọt bao trùm cả âm hộ cùng côn thịt của anh.
"Ưm... Sướng quá à... A ha..." Giữa đùi của Quý Văn Bân thoải mái đến mức run lên nhè nhẹ, lỗ thịt trống rỗng co rút lại, miệng lồn mở ra thành một cái động tròn to bằng đầu ngón tay út, mị thịt bên trong vẫn đang mấp máy, hiển nhiên là đang khao khát cái chuyện khoái lạc hơn.
Nhưng rõ ràng, hiện tại không phải là thời điểm thích hợp để làm tình, cho nên khi Quý Văn Bân nghe thấy tiếng hắn cởi thắt lưng thì ít nhiều gì anh cũng khá hoảng loạn. Anh nhìn chăm chú Hạ Phong đang đứng bên giường, vội vàng khép hai chân lại, trên mặt lộ ra vẻ hoang mang, "Không được, chồng ơi, giờ vẫn chưa được..." Mặc dù anh không muốn có con cho lắm, nhưng nếu đã quyết định sinh con ra thì vẫn phải bảo đảm an toàn cho con, nếu lúc sinh ra mà con có chuyện gì, thì chắc cả hai đều cảm thấy tội lỗi. Nhưng anh vừa nhìn dương vật trần trụi của hắn, dục vọng chưa được thoả mãn lại trào lên, anh hận không thể banh chân ra lần nữa, nài nỉ hắn đút cặc vào, chà mạnh vào lớp thịt dâm của anh, rồi tiến vào tận trong tử cung của anh.
Tất nhiên Hạ Phong cũng rất phấn khích, con cặc lộ ra cứng hơn bình thường, đầu khấc sưng lên, hình như còn to hơn cả quả trứng, lỗ sáo cũng đang chảy nước dâm. Tay hắn tuốt gậy thịt vài cái, trầm giọng nói: "Em muốn làm, đĩ nhỏ, em muốn chịch lồn anh, chịch mạnh vào lồn anh, chịch nát cái lồn dâm của anh, rồi xuất tinh vào trong."
Hắn vừa nói vừa tuốt cặc, cả người đều toát lên khí chất mạnh mẽ. Quý Văn Bân không thể dời mắt được, dương vật đó quá hấp dẫn đối với anh, như toả ra khí nóng, làm anh không kiềm được muốn sáp lại gần. Anh nuốt nước bọt, nhỏ giọng nói: "Anh dùng tay sục cho em nha..."
Hạ Phong nhìn anh chăm chú, mắt hắn dời đến đôi môi mọng nước của anh, cuối cùng cũng thoả hiệp, "Dùng miệng, dùng cái miệng dâm của anh." Khoé miệng hắn cong lên thành nụ cười tươi, "Cái lưỡi dâm của đĩ nhỏ thích ăn cặc bự của chồng nhất mà không phải sao?"
Quý Văn Bân nuốt nước bọt, anh nóng lòng lắc mông tiến lại gần, thở dốc nói: "Đúng á... Anh thích ăn cặc bự của chồng nhất..." Thần trí của anh đã bị mê hoặc hoàn toàn, duỗi ra cái lưỡi hồng hào run run rẩy rẩy, liếm láp cây que khổng lồ trước mặt một cách thèm khát, hương vị tanh mặn làm anh hưng phấn muốn chết, ngay khi đầu lưỡi nếm được chất nhầy thượng hạng của hắn thì anh liền run người, "Hương vị tuyệt lắm... Ngon quá à... Hồi trước chồng không cho anh liếm... A ha... Bây giờ cũng được ăn rồi..."
Hạ Phong nhìn dáng vẻ mê đắm đuối của anh, hắn cũng hưng phấn kinh khủng, hắn đỡ đầu Quý Văn Bân, thấp giọng nói: "Bởi vì chồng sợ anh hăng quá, không quan tâm gì mà nhét hết vào trong làm mình đau, bây giờ trong bụng anh còn có cục cưng, nếu bị thương thì không tốt đâu."
"Ư... Không đâu... Rõ là hồi đó ăn nhiều quá trời... Hưm... Ngon quá..." Quý Văn Bân vừa liếm dương vật trước mặt vừa đáp lời hắn, anh như đói khát sợ liếm thiếu ngụm nào vậy, lưỡi anh tích đầy nước bọt, chẳng mấy chốc đã làm ướt nguyên con cặc.
"Chỉ được liếm, không được nuốt vào." Hạ Phong vẫn sợ làm anh đau nên ra lệnh.
"Ưm... Cổ họng cũng ngứa quá trời..." Quý Văn Bân có chút oán hận nhìn hắn, ánh mắt ấy khiến hắn cứng dữ dằn, Hạ Phong hơi tức giận cầm cặc mình vỗ vài cái vào má anh, thấp giọng nói: "Đĩ dâm, thích ăn cặc tới vậy hả? Bảo anh ăn ít một chút mà anh còn không chịu."
"A ha... Chồng cho anh đi..." Quý Văn Bân vươn lưỡi đuổi theo cây que nóng hổi, chờ đến khi được liếm đồ ngon lần nữa thì anh cứ liếm lấy liếm để, anh liếm liên hồi lên thân cặc của hắn, mút luôn hai quả trứng dái bự chảng, vừa liếm vừa nói: "Tinh dịch bên trong là của anh tất... Em không được cho người khác đâu đấy..."
Hạ Phong bị anh kích thích khiến hắn hưng phấn vô cùng, nhịp thở dồn dập hẳn, "Không cho ai khác, chồng cho anh hết, anh cũng vậy, chỉ cho một mình chồng chịch lồn dâm của anh thôi, không được để người khác biết. Với cả cái mông dâm của anh nữa, là của chồng tất, thêm cái miệng dâm của anh nữa." Hắn không thể kìm được, thấp giọng nói: "Há cái miệng dâm của anh ra, chồng bắn tinh cho anh, nếu anh liếm tiếp nữa thì chồng sẽ không nhịn nổi mà chịch lồn dâm của anh thật đấy."
"Hưm... Được..." Quý Văn Bân cũng vô cùng khát khao muốn được nuốt chửng tinh dịch của hắn, anh ngoan ngoãn quỳ gối trước mặt hắn, gậy thịt nóng rực nằm gọn trong lòng bàn tay to rộng, hắn bắt đầu sục mạnh vài cái, ánh mắt của Quý Văn Bân đắm đuối, anh thèm thuồng nhìn dương vật phả hơi nóng trước mặt, há miệng rộng ra, mong chờ được nếm tinh dịch tanh nùng của hắn.
"Dâm quá đi, chồng sắp xuất tinh rồi, bắn cho anh, bắn hết cho đĩ nhỏ!" Hạ Phong dán chặt vào mặt anh, dáng vẻ thèm thuồng của người yêu đã đủ để kích thích dục vọng trong hắn, tốc độ hắn tuốt càng lúc càng nhanh, sau một tiếng gầm, hắn thả lỏng lỗ sáo, một đống tinh dịch bắn nhanh ra từ trong lỗ niệu đạo, bắn thẳng vào miệng Quý Văn Bân, hắn bắn liên tiếp bảy tám dòng, Hạ Phong lại xấu xa bắn phần tinh dịch còn lại lên mặt Quý Văn Bân, chất lỏng đặc sệt dính khắp mặt anh, Quý Văn Bân hưng phấn muốn chết, rõ là lồn dâm phía dưới không được chạm vào, nhưng bị kích thích nên lại phun ra thêm dòng nước dâm.
"Ngon quá... Hưm... Tinh dịch của chồng ngon lắm luôn..." Quý Văn Bân đã hoàn toàn biến thành đĩ điếm mê nuốt tinh trùng, anh khát khao nuốt chửng cái thứ ngon lành mà hắn bắn cho mình, còn dùng ngón tay quét tinh dịch đặc quánh trên mặt đưa vào trong miệng, phải đến khi ăn sạch tinh dịch thì anh mới thoáng tỉnh táo trở lại.
Hạ Phong ôm mặt anh, hôn cái chốc lên môi anh, trong giọng điệu có chút bực bội, "Muốn làm tình với anh ghê."
Quý Văn Bân đỏ mặt nói nhỏ: "Ráng, ráng nửa tháng nữa thôi..."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro