Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🌟 Chương 18.1 🌟

PHU PHU SONG TÍNH

Tác giả: Viễn Thượng Bạch Vân Gian

Edit + Beta: Muội

Đọc truyện tại Wattpad chính chủ: cogaicokhauvimanma

🍓🍑🍓🍑

Chương 18 (18.1): Thổi kèn nuốt tinh trong công viên, anh vợ dâm đãng thuê phòng vụng trộm với sinh viên thể chất, mang theo tình cảm mãnh liệt bắn vào trong khoang tử cung của anh vợ, hai lỗ dâm được dương vật thay phiên rót tinh đến lên đỉnh phun nước

Nhóc con có hơi dính người.

Lệ Tinh có chút sầu, đối phương gửi gần hai mươi mấy tin nhắn trong một ngày, đang làm gì, xung quanh có chuyện gì đều sẽ gửi Wechat cho Lệ Tinh, thỉnh thoảng còn gửi kèm vài tấm hình. Có thể An Du biết y thích thân hình của cậu nên cậu còn tự chụp hình cơ bắp của mình rồi gửi qua cho y.

An Du chụp hình cũng không tệ lắm, cơ bụng của cậu trong hình nhìn rất quyến rũ, ngón tay Lệ Tinh vuốt màn hình vài cái, bấm thoát khỏi ảnh, sau đó đánh hai chữ "ngon đấy" rồi gửi đi. An Du được y khen thì càng vui vẻ hơn nữa, gửi tin nhắn liên tục, nhưng đa phần toàn là giữa trưa hoặc buổi chiều hoặc tối, toàn là thời gian nghỉ ngơi. Lệ Tinh đã hứa với cậu là sẽ trả lời tin nhắn đúng lúc, cho nên mặc dù có hơi rầu, nhưng lần nào y cũng nghiêm túc trả lời ngắn gọn. Các chủ đề của An Du nói rất đơn giản, toàn bộ lịch sử trò chuyện không hề đề cập đến bất cứ nội dung tình dục nào, thậm chí tấm hình ái muội một chút cũng chỉ là hình chụp cơ bụng mà thôi.

Nhưng ít nhiều gì cuộc sống của Lệ Tinh cũng bị cậu quấy rầy đôi chút, sau khi Hàn Thiên bị bạn trai cũ nói thẳng là không có cửa thì cả người tựa như hoa cỏ héo úa, ngày nào cũng uể oải không có tinh thần, anh ta cũng không cho Lệ Tinh đi cùng, tan làm liền trở về nhà nhớ lại tình yêu đã vuột mất của mình. Mặc dù Lệ Tinh lo lắng cho anh ta, nhưng trên thực tế y cũng thấy nhẹ nhõm hẳn ra, dù sao thì Hàn Thiên khóc lóc bù lu bù loa cũng khiến y nhức cái đầu. Bởi vì vẫn luôn liên lạc với An Du, nên Lệ Tinh cũng không có cơ hội đi hẹn chịch, sau khi về nhà liền thành thật nấu ăn, nấu xong y do dự một hồi, sau đó lấy điện thoại ra, tiện tay chụp một tấm hình rồi gửi đi.

"Wow, đồ ăn anh nấu nhìn thôi cũng biết ngon rồi, em muốn ăn thử ghê." An Du trả lời nhanh chóng, còn kèm thêm icon chảy nước miếng ở cuối câu. Bây giờ cậu không gọi Lệ Tinh là Hàn tiên sinh nữa, mà toàn gọi anh ơi anh à đầy thân mật.

Lệ Tinh cười, theo bản năng trả lời lại "lần sau anh sẽ nấu cho em ăn", nhưng lúc chuẩn bị gửi đi, y lại hơi do dự, xoá hết rồi đánh chữ lại "Chỉ là mấy món thường nấu ở nhà thôi, chắc hương vị không dở mấy đâu", rồi mới gửi đi.

Lệ Tinh cảm thấy mình hơi quá thân với cậu rồi, trước đây y với mấy người bạn giường chỉ có làm tình, chưa từng thân thiết gì, Lý Tuyên ở chung với y lâu nhất mà đa phần cũng toàn làm tình, sau đó có chun chút dấu hiệu muốn yêu đương thì hắn nhanh chóng rút lui, cũng khiến Lệ Tinh nhận ra rằng có lẽ cả đời này y không có duyên với tình yêu.

Nhưng mà cũng đúng, đời tư của y phóng đãng như vậy, làm gì có người đàn ông nào có thể chấp nhận được?

Chắc cũng chỉ có mình Quý Văn Bân thôi.

Nghĩ đến Quý Văn Bân, Lệ Tinh lại hơi sầu, Quý Văn Bân nói tối nay lại phải tăng ca nên về trễ, mà trước đó y đã hỏi thăm Lý Tuyên, dạo gần đây công ty họ khá nhàn, hầu như không cần tăng ca, mà bây giờ cứ cách ba ngày anh lại phải tăng ca, chắc là đi với người khác đúng không?

Đối với chuyện Quý Văn Bân ngoại tình, Lệ Tinh cũng không khó chịu hay tức giận gì, y chỉ hơi rầu, dù sao cũng là một người bạn đời tốt như vậy, hai người ở chung với nhau rất hoà hợp, y thực sự không muốn cuộc sống hôn nhân của mình cứ như vậy mà kết thúc, sau này lại quay về cuộc sống chỉ có một mình.

Thực ra y không thích cảm giác lẻ loi một mình, những người bên cạnh toàn là người qua đường.

Điện thoại lại vang lên có tin nhắn, Lệ Tinh cầm điện thoại lên, người gửi là An Du, nhìn dòng chữ cũng có thể nhìn ra được cậu nhóc đang cẩn thận hỏi dò: Anh ơi, thứ bảy này tụi mình gặp nhau được không?

An Du gửi định vị qua cho Lệ Tinh, ban đầu Lệ Tinh còn tưởng là cái khách sạn nào đó, đến nơi rồi mới biết đó là công viên. Y vừa bước tới cổng là đã có một cậu trai cao to lạ thường trong đám người vui mừng chạy tới, mặt mày đỏ bừng đứng trước mặt y, "Hàn tiên sinh, anh đến rồi."

Nụ cười của cậu rạng rỡ pha chút e thẹn, trông rất chói mắt. Lệ Tinh đánh giá bộ đồ cậu mặc trên người, thân trên là áo thun rộng, thân dưới là quần thể thao, chân đi đôi giày chơi bóng, sau lưng đeo một cái balo căng phồng, không biết đựng gì ở trỏng. Lệ Tinh bắt gặp ánh mắt cậu, cười tủm tỉm nói: "Không gọi anh là anh à?"

Mặt An Du đỏ bừng, lúc cậu cười rộ lên thì một bên má có cái lúm đồng tiền không sâu, nếu không để ý thì sẽ không nhìn ra, một lúc sau cậu mới nhỏ giọng nói: "Anh..."

Lệ Tinh vốn tưởng rằng bọn họ chỉ gặp nhau ở đây thôi, y cũng không định đi vào chơi, nhưng không ngờ An Du lại dẫn y đi vào công viên, lúc này đang giờ ăn nên không có nhiều người, An Du dẫn Lệ Tinh đi đến sân bóng rổ, trên sân bóng rổ không một bóng người, cậu để Lệ Tinh ngồi trên băng ghế cạnh sân, sau đó mở balo ra, móc ra một quả bóng rổ, hai mắt sáng ngời nhìn Lệ Tinh, "Anh muốn coi em chơi bóng rổ không?"

Lệ Tinh bật cười, gật đầu, "Được đó."

Trông An Du vui vẻ cực kỳ, giống như cậu đang muốn biểu hiện cho anh thấy vậy, những cú đập bóng cùng với chút xíu kỹ thuật đều được sử dụng hết, Lệ Tinh không thấy hứng thú với bóng rổ, cho nên y chỉ nhìn chằm chằm vào người chơi. Lệ Tinh nhìn dáng vẻ của cậu, mặc dù người rất cao to, nhưng phong thái vẫn còn nét trẻ con, y đoán chắc An Du mới tầm hai mươi tuổi, cho nên mới có sức sống như vậy. An Du chơi bóng rổ một hồi, trên trán đã đổ mồ hôi hột, đột nhiên cậu ôm bóng chạy tới, hai mắt sáng rực, "Anh có muốn chơi cùng không?"

"Hả?" Lệ Tinh sững sờ một hồi, "Anh không biết..."

"Em có thể chỉ anh mà." An Du kéo y dậy, dúi quả bóng vào tay y, vẻ mặt đầy tự tin, "Em sẽ dạy anh."

Lệ Tinh đang mặc sơ mi quần tây, với lại y thật sự không biết chơi bóng rổ, cái thứ như bóng rổ này y chỉ đọc trong sách, hoặc thỉnh thoảng mới đụng tới trong tiết thể dục thôi, lúc đó y chỉ đặt tinh thần vào việc học và làm tình, chẳng quan tâm gì đến chuyện khác, bây giờ một quả bóng đặt trong tay khiến y hơi không biết làm sao, thử đập bóng một cái, cái vật tròn tròn này giống như nằm ngoài tầm kiểm soát của y, lúc nào cũng văng ra xa.

An Du đứng sau lưng y, tư thế như thể đang ôm y vào lòng, lòng bàn tay dán sát mu bàn tay y, dạy y phối hợp với cậu cách bắt bóng, còn dạy Lệ Tinh kỹ thuật ném bóng vào rổ. Nếu chỉ đứng một chỗ, thì việc ném bóng vào rổ cũng không phải là chuyện khó khăn gì, ném năm quả thì Lệ Tinh cũng có thể vào rổ được hai ba quả, An Du vội chạy đi nhặt bóng, rồi lại thả bóng vào tay y, mặt cười tươi roi rói, "Anh ném tốt lắm."

Lệ Tinh được hắn khen, trong lòng thoáng có chút cảm giác thành tựu, hai tiếng đồng hồ trôi qua, hiếm khi nào y ra mồ hôi trên sân vận động, đến khi An Du nắm tay y ném quả bóng chính xác vào rổ qua vạch cự ly ba điểm, cả hai đều reo lên tiếng hoan hô, Lệ Tinh còn muốn chơi nữa mà An Du lại nói: "Anh ơi, tụi mình đi ăn trước đi, chắc anh đói rồi, hôm nay em bao anh ăn." Cậu ôm bóng rổ, từ trong balo lấy ra một chai nước mở nắp rồi đưa cho Lệ Tinh, sau đó lại lấy ra miếng khăn ướt, lau sạch bóng rổ rồi bỏ lại vào trong balo.

Lệ Tinh uống non nửa chai nước rồi đưa lại nước trước mặt An Du, An Du đỏ mặt nhận lấy, cậu ngửa đầu uống hết nửa chai còn lại.

Không ngờ hành động ngửa đầu uống nước của cậu lại quá gợi cảm, yết hầu lăn lộn, cộng thêm làn da màu đồng ướt đẫm mồ hôi khiến tim Lệ Tinh đập nhanh hơn một chút, quả thật sau khi vận động thì adrenaline sẽ tăng cao, đột nhiên cơ thể y thèm khát cực kỳ, chỉ nhìn động tác uống nước của cậu thôi mà miệng y giống như cũng muốn nuốt thứ gì đó.

An Du uống sạch nước, ném chính xác vỏ chai vào thùng rác cách đó không xa, mới vừa nhấc balo lên thì chợt bị Lệ Tinh bắt lấy cổ tay.

"Anh ới..." Cậu bị dẫn đến sau một thân cây, mặc dù trời đã tối nhưng người ra kẻ vào, chỗ này cũng không được tính là nơi bí mật gì, An Du vẫn hơi bàng hoàng và khó hiểu thì Lệ Tinh đã quỳ trước mặt cậu, ngón tay linh hoạt lột quần cậu ra, để lộ con cặc đang bán cương vì vận động, y liền thè lưỡi ra liếm lên nó.

"Hưm... Anh ơi..." An Du ngu người, cậu không ngờ tới Lệ Tinh lại thổi kèn cho cậu ở một nơi như này, đằng sau cách năm mét có một con đường nhỏ, mặc dù không có nhiều người đi lại trên con đường đó, hơn nữa cho dù có người đi lại thì cũng không chắc sẽ chú ý đến hai người đứng sau cái cây bự, nhưng dù sao đây cũng là chỗ công cộng, làm sao y có thể... An Du không kịp nghĩ nhiều, sự đụng chạm nóng ẩm ở dương vật dưới háng đã khơi dậy dục vọng của cậu rồi, balo trên tay An Du rơi phịch xuống đất, cậu có chút sốt ruột nhìn mỹ nhân xinh đẹp trước mặt, "Anh, chậm chút, đừng có gấp."

Lệ Tinh cũng thấy mình hơi vội thật, nhưng y không thể nhịn được nữa, lúc vận động mỗi lần áp sát vào ngực cậu, mỗi lần chạm vào da thịt, mỗi lần ngửi thấy mùi cơ thể của cậu, đều khiến Lệ Tinh nhịn không được muốn có được cậu, muốn ngay lập tức. Lưỡi y giống như cực kỳ ngứa ngáy không ngừng liếm vật cứng trước mặt, đầu lưỡi cũng liếm mút sạch sẽ mùi mồ hôi trên đó, trong giọng nói đã sặc mùi dục vọng, "Vị ngon quá... Hưm... Anh thích lắm..."

An Du cười, bàn tay ôm mặt y, để tầm mắt của y đối diện với mình, trong mắt hiện lên một tia mê muội, trên má cũng ửng hồng, "Em cũng có thể thấy được, anh rất thích cặc bự của em đúng không?"

"Ừm... Thích lắm..." Lưỡi Lệ Tinh liếm trên thân cặc của cậu, mỗi lần liếm đều để lại vệt nước ướt át, lưỡi y quả thực dâm đãng chịu không xiết, tựa như không muốn rời khỏi cây hàng của cậu một giây một phút nào, cái lưỡi nọ liếm từ gốc cặc đến đầu khấc của An Du, đầu lưỡi đâm thọc vào trong lỗ niệu đạo, xong rồi lại chu môi liếm mút nước nhờn bên trong que thịt của cậu.

"Hưm, anh liếm giỏi quá, cứng hết cả rồi." Nguyên con cặc của cậu được liếm đến mức cứng ngắc chào cờ thẳng băng, trông thân cặc càng thô to, gân xanh cũng giần giật.

Lệ Tinh dùng đầu lưỡi liếm lên đầu khấc của cậu, cười nhẹ nói: "Mấy ngày nay có nhớ anh không?"

"Mỗi ngày đều nhớ, ngày nào em cũng nghĩ đến anh thôi." Đôi mắt An Du ngập tràn hơi nước, khuôn mặt cậu toả đầy yêu thương.

Lệ Tinh liếm bìu dái của cậu, "Vậy em có nghĩ đến anh rồi thủ dâm không?"

An Du đỏ mặt lắc đầu, "Em nhịn." Cậu đánh bạo nói: "Bởi vì em muốn bắn hết tinh dịch vào trong người anh, chắc chắn anh sẽ rất thích."

Lệ Tinh bị lời nói của cậu kích thích làm cho lỗ thịt giữa đùi chảy nước dâm không ngừng, y thở hổn hển nói: "Anh rất thích." Y há miệng, há khoang miệng ra rộng nhất có thể, ngậm đầu khấc của cậu vào trong, đầu lưỡi còn liếm láp không ngừng, con cặc đó tọt tới cổ họng của y mà y cũng không chịu buông ra, y cố gắng thả lỏng chính mình, vuốt ve qua lại vài cái liền nuốt trọn con cặc của cậu.

"Hưm, anh..." An Du sướng đến rên ra tiếng, cố gắng chịu đựng lắm mới không thọc mạnh eo vào miệng y, cậu có chớp mắt cũng không bỏ được mà nhìn chằm chằm hình ảnh Lệ Tinh thổi kèn cho mình, dương vật dơ bẩn của mình lại có thể nhét vào trong khoang miệng của mỹ nhân xinh đẹp như vậy, thân cặc thô to nhồi đầy miệng y, hai cánh môi hồng hào đang quấn lấy con cặc của cậu, mà cổ họng cũng bị con cặc của cậu mở ra, nhưng mỹ nhân vẫn cố nuốt xuống như chưa được ăn no, nuốt trọn thân cặc thô to, gương mặt đều áp vào đám lông mu rậm rạp trên người cậu.

"Trong miệng anh sướng quá, hưm, mút thật lợi hại, sao anh tham ăn thế hả?" An Du gần như đã không còn lý trí để quan tâm đến chuyện ở đây có phải là chỗ công cộng hay không, hai người làm chuyện như vậy thì có dễ bị người ta phát hiện ra không, cậu hoàn toàn chìm đắm trong tình dục, nhưng cái kiểu làm tình như vậy vẫn chưa đủ, rốt cuộc cậu cũng không nhịn được mà ôm đầu Lý Tinh, chủ động di chuyển eo thọc vào rút ra trong miệng y, "Anh dâm quá, thực sự thích ăn cặc bự của em đến vậy sao? Vậy thì em đút hết cho anh có được không?" Cậu mê muội nhìn khuôn mặt Lệ Tinh, đưa con cặc của mình vào sâu hơn trong miệng Lệ Tinh, sau đó rút ra, rồi lại từ từ đút vào.

Cho dù cậu làm không nhanh, nhưng chỗ kết hợp vẫn vang lên tiếng nước, lúc dương vật rút ra thì trên dương vật cũng mang ra theo rất nhiều nước bọt, khi cả con cặc được đút vào cổ họng thì An Du thấy sướng đến sắp điên lên rồi, cậu không nhịn được mà từ từ tăng tốc, chịch miệng Lệ Tinh từng chút từng chút một.

Lệ Tinh cũng phấn khích muốn chết, nước dâm giữa đùi cứ nhỏ giọt mãi, y không biết có phải quần tây của mình đã ướt nhẹp rồi hay không, trên người còn đang vận áo sơ mi quần tây đứng đắn, mà lại ở trong công viên lộ thiên bú cặc cho một chàng trai khác, ngay cả lúc trước Lệ Tinh cũng chưa từng làm vậy. Hồi trước y hẹn chịch toàn là trong khách sạn sạch sẽ, dù có quay clip thì cũng chỉ quay một lần trong đời, thậm chí bản thân y cũng biết cái clip đó đã bị tung lên mạng, những lần hẹn chịch sau đó hầu như đều do y đặt khách sạn, y chưa bao giờ nghĩ rằng tới hôm nay đã 30 tuổi rồi, y lại có thể làm ra một chuyện phóng đãng táo bạo tới vậy.

Nhưng mà quá thoải mái, mặc dù cổ họng đã bị kéo căng mở toang ra, trong miệng khắp mũi toàn là mùi cặc của cậu, nhưng mùi hương này với từng lần cọ xát đều khiến y sung sướng vô cùng, trong người y xuất hiện một cơn run rẩy vì quá sướng, lúc cậu bắn tinh dịch vào trong thì lỗ thịt cũng đạt một cơn cực khoái nho nhỏ dù không được chạm vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro