💮 Chương 11.2 💮
PHU PHU SONG TÍNH
Tác giả: Viễn Thượng Bạch Vân Gian
Edit + Beta: Muội
Đọc truyện tại Wattpad chính chủ: cogaicokhauvimanma
🍓🍑🍓🍑
Chương 11 (11.2)
"A ha..." Quý Văn Bân cũng không ngờ hoá ra được liếm lồn lại thoải mái đến thế, dường như tất cả khoái cảm đều tập trung hết lại, chỉ chờ đợi đầu lưỡi đó chạm vào là bùng nổ ngay. Anh thở hổn hển, không nhịn được mà dang rộng hai chân ra xa hơn chút, để cho cái lồn tiện đói khát đó lồ lộ trước mặt hắn, anh không thể chờ đợi được mà ôm đầu hắn, chủ động nâng eo lại gần mặt hắn, "Muốn nữa... Liếm anh nữa đi... Lồn dâm ngứa lắm..." Trong lòng anh cũng không biết cảm giác đó là gì, chỉ mong hắn có thể liếm kịch liệt hơn chút, cho anh càng nhiều khoái cảm.
Thật sự thì bướm của Quý Văn Bân chẳng có mùi thơm gì, Hạ Phong cũng chưa bao giờ làm chuyện như vậy với người khác, trong đời hắn rất hiếm khi hôn môi, khi làm tình nhất định phải mang bao, nhưng chỉ có người này là ngoại lệ, đương lúc hắn trong độ tuổi dậy thì anh đã chiếm cứ toàn bộ thế giới trong mơ của hắn. Hắn đã khao khát cái âm hộ này quá lâu, sau khi va chạm một lần thì anh liền biến mất không tìm thấy nữa, hắn mang theo nhớ thương mấy năm trời, hắn không nhớ mình đã nằm mơ thấy mình liếm cái lồn dâm này bao nhiêu lần rồi, hắn nhớ mình đã dùng đầu lưỡi khảy hột le, dùng môi ngậm lấy hai cái mép lồn bé xinh mềm mại hồng hào, hắn còn luồn lưỡi vào trong đường hầm chật hẹp, liếm lấy liếm để mị thịt đỏ tươi bên trong. Hắn đã hút hết nước dâm của cái lỗ bào ngư này trong những giấc mơ của mình, dùng dương vật chịch nó thật mạnh, chịch đến mức nó không thể làm gì khác ngoại trừ việc phun cặc thịt ra rồi lại nuốt vào theo bản năng, nhưng khi hắn thức dậy thì mọi thứ vẫn đâu vào đấy, không có gì cả. Cho nên đêm qua hắn mới điên cuồng tới vậy, cứ đòi anh đền bù hết lần này đến lần khác.
Được trải nghiệm thực tế còn thích hơn cả trong mơ, thịt non bên trong quấn chặt lấy cặc hắn, từng tấc thịt dâm bú liếm dương vật của hắn, rất nhiều nước dâm bị ép tràn ra ngoài, sau đó hắn ra sức cọ xát, như muốn bộc phát cái dục vọng đã bị dồn nén bao nhiêu năm trời. Tới ban ngày rồi mà hắn cảm thấy vẫn chưa đủ, còn lâu mới đủ, cho nên vừa tới giờ tan tầm hắn đã đến đón người ta ngay, mà bây giờ, cái người có thói ở sạch như hắn còn vô tư liếm bướm cho Quý Văn Bân.
"Ưm... Thích quá... Nước dâm sắp ra rồi... A..." Quý Văn Bân sướng đến mức banh ngón chân, môi hắn bao bọc lấy cái lồn của anh, thậm chí còn ngậm cả ít lông mu vào cùng, hột le với mép lồn đều được hắn mút cho ướt sũng, chất lỏng mới nãy còn dính trên đó đã được hắn cuốn hết vào trong miệng rồi lại thay thế bằng chính nước miếng của hắn, rõ là đã liếm cho miệng lồn vừa ướt vừa mềm rồi nhưng hắn vẫn không đút vào. Quý Văn Bân khó chịu vô cùng, anh thở hổn hển nói: "Đút vào đi... Ư... Đút lưỡi vào đi mà... Liếm lồn anh đi... A ha..."
Khoái lạc kinh hoàng khiến Quý Văn Bân sung sướng đến cực điểm, khoé mắt đỏ hoe rơi lệ, đến khi hắn đút đầu lưỡi vào, Quý Văn Bân đã sướng đến mức bắt đầu phun nước, từng luồng từng luồng mật ngọt bắn ra tung toé, lượng lớn nước dâm được Hạ Phong hút hết xuống bụng, chiếc lưỡi liếm tới liếm lui trong lỗ dâm của anh, càng nhiều thịt dâm quấn quít lấy hắn, sau khi được lưỡi liếm mút thì chỗ đó lại càng thấy rộn rạo không đủ, cái lồn dâm tiện đã được ăn thứ đồ vừa thô vừa to toát ra thông điệp rằng nó đang khao khát, nó len lỏi khắp người anh, mượn miệng lưỡi của anh để nói ra, "Vẫn chưa đủ... Cho anh... A ha... Cho anh con cặc bự đi... Lồn dâm muốn cặc bự chịch..."
Hạ Phong thừa biết anh dâm đãng, nhưng không ngờ anh lại dâm đãng đến vậy. Hắn rút lưỡi ra, thịt dâm bên trong lại quằn quại vì cô đơn, Hạ Phong nghiêng người, hai tay hắn chống hai bên thân anh, mặt mày đẹp trai hết biết, trên môi còn dính chất lỏng đáng ngờ, hắn nhìn Quý Văn Bân chăm chú, trầm giọng nói: "Sao anh dâm dữ vậy? Không phải là lồn bị chịch sưng hết lên rồi à? Anh chắc là anh vẫn muốn chứ?"
"Muốn..." Quý Văn Bân thở hổn hển nhìn chằm chằm vào háng hắn, chỗ đó đã dựng lên thành cái lều, anh biết có một con cặc to ngon lành đang ẩn mình dưới lớp vải mỏng, đầu óc anh vẫn chưa vận động thì cơ thể anh đã chuyển động trước rồi, anh vươn tay cởi thắt lưng của hắn, cởi thắt lưng rồi anh lại cởi quần hắn ra. Hạ Phong đứng dậy mặc anh làm gì thì làm, dương vật dưới háng bật nhảy ra ngoài, một con cặc thô to như đang bốc hơi nóng lên vậy.
Quý Văn Bân nuốt nước bọt, hai mắt anh dại đi, cái lồn đói khát giữa đùi cứ nhỏ nước mãi, trong thoáng chốc anh lại cảm thấy miệng mình có vẻ đói hơn, anh chỉ do dự chốc lát liền thè lưỡi ra liếm cặc của hắn.
Hạ Phong cười khẽ nhìn hình ảnh đầu lưỡi của anh ra sức hí hoáy thổi kèn cho mình, hắn nói bằng chất giọng mỉa mai trầm thấp, "Một con đĩ dâm đãng, chẳng khác gì người vợ đĩ thoả nhà anh, nhìn thấy cặc là đòi liếm."
Quý Văn Bân nghe thấy hắn nhắc đến Lệ Tinh, mặt anh hơi nóng lên, nhưng lưỡi của anh dường như còn dâm đãng hơn nữa, trong khoang miệng cũng tiết ra thật nhiều nước bọt. Mùi vị của con cặc trước mắt này ăn rất ngon, không có mùi khó chịu gì cả, mùi hormone nồng nặc toả ra khiến anh càng hưng phấn, miệng anh gần như không rời đi đâu được, đầu lưỡi liếm lấy liếm để trên thân cặc của hắn, mỗi lần liếm đều để lại dấu nước ướt nhẹp. Bị anh phớt lờ khiến Hạ Phong hơi bất mãn, hắn duỗi ngón tay kẹp lấy đầu lưỡi của anh, buộc anh phải ngẩng đầu lên. Sắc mặt Hạ Phong có chút ảm đạm, hắn đẹp trai dữ thần nên có làm ra biểu cảm như này cũng không thấy xấu xí miếng nào, hắn trầm giọng nói: "Có khi nào cái lưỡi dâm này đi liếm cặc cho người khác không?"
Lý trí của Quý Văn Bân được hắn kéo trở về, giờ anh mới nhận ra mình đang làm trò dâm đãng tới cỡ nào, anh thở hổn hển, thế mà anh không kiềm được đưa đầu lưỡi của mình quấn ngón tay hắn, sau khi liếm ướt rồi mới mơ hồ đáp lại: "Không đâu..."
Hạ Phong đã bị động tác này của anh kích thích rồi, hắn rút ngón tay ra, ôm mặt anh rồi hôn lên môi anh.
"Ư..." Quý Văn Bân nghĩ đến miệng đối phương vẫn còn mùi nước dâm của mình, vốn là hơi chán ghét nhưng được liếm vài cái là anh không thể kiểm soát được cái lưỡi của mình, anh vòng tay ôm lấy cổ đối phương, háo hức đón nhận nụ hôn này. Trái tim anh đó giờ không trung thực, nhưng thân thể lại trung thực đến khó tin, ngay cả lý trí cũng không thể ngăn cản được. Hai chiếc lưỡi điên cuồng liếm mút nước bọt của nhau, Quý Văn Bân bị hôn đến khoé miệng chảy nước dãi, lại được đầu lưỡi của hắn liếm sạch sẽ, đến khi nụ hôn kết thúc, chung quanh khoang miệng anh đều ướt át, nhưng anh không thấy ghét chút nào, ngược lại còn muốn tiếp tục hành vi này.
"Dâm quá, lồn bị sưng rồi, anh thật sự muốn ăn cặc à?" Hạ Phong cố gắng chịu đựng dục vọng muốn đút vào của mình, hắn trầm giọng dò hỏi.
"Muốn... Cho anh đi... Đút cho anh ăn cặc lớn đi..." Quý Văn Bân đã hoàn toàn mất lý trí, dùng thân dưới trần trụi của mình quấn quanh eo hắn, thậm chí anh còn gấp gáp không thể chờ đợi được mà trở tay đẩy Hạ Phong ngồi xuống sô pha, còn anh thì ngồi lên eo hắn, những ngón tay ôm con cặc thô cứng của hắn, miệng lồn ngồi trên cái đầu khấc tròn trịa, rồi từ từ nuốt trọn con cặc vào trong lỗ thịt ướt mềm. Tối qua anh đã thử tư thế cưỡi ngựa rồi, rõ là anh chẳng khoẻ khoắn gì mấy, nhưng thời gian cưỡi của anh còn có thể trụ lâu hơn cả Lệ Tinh, tận khi con cặc đã hoàn toàn vùi vào trong lồn thịt rồi thì Quý Văn Bân lộ rõ vẻ sung sướng trên mặt, "Thật tuyệt..."
Hạ Phong lột áo sơ mi của anh ra, ngón tay hắn nghịch ngợm trong khoang miệng anh, giọng điệu nồng nặc mùi châm chọc, "Trông anh như này... Ngoại trừ cặc nhỏ đã cương cứng này ra thì còn có cái gì giống đàn ông hả?"
Mặt Quý Văn Bân đỏ rần, đuôi mắt rưng rưng vì hứng tình, anh biết mình như này chẳng giống đàn ông gì cả, không chỉ có thêm cái lồn, mà anh còn đặc biệt muốn dùng cái lồn này ăn nuốt dương vật. Lúc bị hắn chế giễu như vậy, hẳn là anh nên quyết đoán nhổ cặc của hắn ra, sau đó mặc lại quần áo và rời khỏi đây mới phải, nếu đối phương không chịu để anh đi, anh sẽ giơ cao nắm đấm tẩn cho hắn một trận, nhưng bước đầu tiên của anh đã thất bại, anh nhổ dương vật của hắn ra hơn phân nửa, và hành động tiếp theo là nuốt chửng lấy cặc hắn một lần nữa một cách mạnh mẽ, khoái cảm từ thân cặc cứng ngắc cọ xát vào vách thịt khiến anh sung sướng vô cùng, anh thở hổn hển không chịu nói.
Hạ Phong dùng ngón tay chơi đùa với chiếc lưỡi mềm mại của anh, ý cười sung sướng hiện lên trong mắt hắn, hắn đổi sang một tư thế thoải mái hơn, một bàn tay vừa thong thả vừa điêu luyện xoa nắn côn thịt của Quý Văn Bân, tay còn lại khuấy động trong khoang miệng anh, "Hửm? Hôm qua còn nói bên tai em là không thể để cho đàn ông phịch, kết quả hôm nay lại chủ động cưỡi cặc em, đúng là con đĩ nghĩ một đằng nói một nẻo."
"Không... Ưm..." Quý Văn Bân muốn phản bác, nhưng anh chẳng có chút sức thuyết phục nào, động tác của anh càng lúc càng nhanh, cặp mông vặn vẹo trông dâm đãng làm sao, cái lồn vừa ướt vừa nóng, mỗi lần anh phun ra nuốt vào đều dùng một lực rất mạnh, như muốn để con cặc của hắn ngập sâu trong người mình, côn thịt cũng bị hắn chơi đến chảy nước, run run muốn xuất tinh. Ngón cái của hắn nghịch ngợm ngay lỗ niệu đạo của anh, nghịch đến chảy ra dâm dịch trong suốt, Quý Văn Bân cũng không muốn bắn nhanh như thế, anh đã bắn đủ nhiều rồi, nếu mà bắn nữa thì chắc cơ thể anh phế luôn mất, anh không thể không nắm lấy tay hắn, "Ư... Đừng nghịch... Anh chưa muốn bắn... A..."
Hạ Phong cười khì, "Anh chưa muốn bắn hả? Cơ mà nhìn anh giống như sắp bắn rồi đấy, vậy để em giúp anh nhé." Hắn thong thả ung dung cởi cà vạt ra, cũng chẳng màng cái cà vạt đó có giá tận bốn chữ số, hắn vừa cởi xuống liền dùng nó quấn quanh côn thịt của Quý Văn Bân, cuối cùng còn thắt một cái nơ, "Làm như vậy thì sẽ không bắn nhanh nữa đâu."
"Ư... Như này khó chịu quá à... A... Lồn dâm sướng quá đi... Chạm tới cổ tử cung rồi..." Quý Văn Bân có chút không chịu được, dục vọng muốn xuất tinh bị ngăn cản, nhưng khoái cảm trong cái lồn thịt lại ngày càng mãnh liệt. Rõ là nguyên ngày hôm nay anh chỉ thấy lồn thịt bị sưng phồng đau rát, nhưng giờ thì mọi cơn đau đã biến mất, chỉ biết vui mừng nuốt cặc, còn chảy ra một đống dâm dịch trong suốt.
Hạ Phong xoa nắn hai núm vú của anh, hắn cố ý di chuyển eo nện mạnh vào lồn anh, đâm đến mức Quý Văn Bân phải bật ra tiếng thét chói tai. Hắn cười xấu xa, nói: "Tới côn thịt cũng không bắn nổi thì đĩ nhỏ có thể coi là đàn ông thật sao?"
"Ưm... Anh không biết... Đừng vậy mà... Anh là đàn ông... Sướng quá..." Quý Văn Bân cũng thấy mâu thuẫn vô cùng, anh rõ ràng không nên làm chuyện này, hơn hai mươi năm nay anh không cho phép thân phận đàn ông của mình bị nghi ngờ, bây giờ chỉ vì để cái lồn này được ăn cặc mà anh lại dễ dàng phủ nhận hết thảy. Anh cảm thấy mình không còn là chính mình nữa, trong cơ thể anh tồn tại một con dã thú dâm đãng, hiện tại con dâm thú đó đang khống chế cơ thể anh.
Cách giải thích như này có thể khiến lòng anh dễ chịu đi đôi chút, anh phủ nhận rằng anh đang tự lừa mình dối người, anh thở hổn hển muốn tháo cà vạt buộc trên côn thịt của mình ra, "Anh muốn bắn mà... Ưm... Anh muốn bắn..."
Hạ Phong bắt lấy tay anh, khoé miệng cong lên thành một nụ cười xấu xa, "Đĩ dâm lên đỉnh bằng lồn là được rồi, chỗ này không được cởi ra đâu."
"Không được... A a a... Nó khó chịu quá à... Bị căng đầy đến phế mất thôi..." Quý Văn Bân bị hắn làm cho nước mắt lưng tròng, anh gấp gáp rất muốn được xả, côn thịt của anh đều sưng lên thành màu đỏ tím, anh còn có thể cảm nhận được tinh dịch đang chảy ngược vào.
Nụ cười tươi trên môi Hạ Phong vụt tắt, lúc hắn không cười thì cảm giác cả người hắn liền toát ra khí chất rất áp bách, "Anh không được bắn, đĩ nhỏ mút cho em bắn thì em mới cho anh bắn."
"Ư ưm..." Quý Văn Bân phát điên mất thôi, tối qua làm nhiều lần tới vậy, đương nhiên anh biết khả năng làm tình của người đàn ông này mạnh mẽ cỡ nào kéo dài bao lâu, mà nãy giờ hai người làm còn chưa tới mười phút, nước mắt anh tuôn rơi ào ạt, sau khi tháo kính xuống trông anh có chút nhu nhược đáng thương, "Làm sao có thể... Khó chịu quá à... Xin cậu đấy... Tiểu Phong... A a a..."
Cổ tử cung của anh bị nện cho mở ra, mông anh ngồi bẹp xuống, toàn bộ dương vật cắm lút cán trong âm hộ của anh, đầu khấc của hắn cũng cắm vào trong khoang tử cung của anh, đầu khấc của hắn to tròn như vậy, cặc hắn to đến mức căng đầy trong khoang tử cung của anh, cơn sướng tột độ khiến cả người anh tê dại đi, "Thoải mái quá... Ưm... Anh thật sự chịu không nổi..." Anh vì muốn xuất tinh nên cả người chẳng còn sức đâu mà cưỡi cặc hắn, nhưng mà nếu không cưỡi thì làm sao hắn xuất tinh được? Quý Văn Bân rơm rớm nước mắt nhìn Hạ Phong, nhìn hắn đến mức suýt thì mềm lòng, cơ mà nhớ đến chỉ trong 24 giờ mà hắn đã bắn vào trong biết bao nhiêu lần, trái tim anh chỉ đành phải cứng rắn trở lại.
Hạ Phong nhìn Quý Văn Bân chăm chú, cười ranh mãnh, "Nếu anh nói gì hay ho chút thì em sẽ làm anh." Ngón tay hắn xoa mông Quý Văn Bân, dương vật thẳng băng vùi vào lỗ thịt của anh, Quý Văn Bân có thể cảm nhận được những đường gân xanh trên đó đang giần giật, nhưng chỉ là anh không có đủ sức lực để chủ động vuốt ve hắn mà thôi.
Quý Văn Bân thở hổn hển, mắt ươn ướt, "Anh không biết... Hức..."
"Vậy thì anh nên nghĩ lại đi." Hạ Phong tỏ ra không đồng tình, giống như nếu anh không khiến hắn hài lòng thì hắn sẽ thật sự rút cặc ra và rời đi bất cứ lúc nào.
Tất nhiên là Quý Văn Bân không muốn chịu hậu quả như vậy trong khi dục vọng của anh đang dâng cao, bây giờ anh không quan tâm đến chuyện gì khác ngoài việc phát tiết, ngay cả đầu óc anh cũng rối bời, anh suy nghĩ một hồi lâu liền vươn tay ôm lấy cổ hắn, dụi dụi vào cổ hắn dưới cái nhìn chăm chú của hắn, trong giọng nói mang theo chút giọng mũi đáng thương, "Chồng ơi, làm anh đi..."
Hạ Phong trợn to hai mắt, hai từ này khiến cả người hắn cứng ngắc, huyết dịch toàn thân kết thành quả cầu xoay quanh tim, rồi dồn xuống hạ bộ. Quý Văn Bân còn tưởng rằng đối phương không nghe thấy mình gọi gì, anh hức một tiếng, chuyển sang chất giọng càng mềm càng đáng thương hơn, "Chồng ơi, em chịch anh đi mà..." Anh vừa dứt lời, hắn liền giống như dã thú gầm gừ nhẹ một tiếng, đè anh xuống dưới thân, nhấc hai chân anh lên cao đặt trên vai mình rồi đụ anh thật sâu.
"A..." Khoái cảm kinh khủng truyền đến từ nơi giao hợp với hắn, Quý Văn Bân có chút choáng ngợp, chẳng mấy chốc anh đã bị cuốn vào dục vọng như vũ bão của hắn, hoàn toàn rơi vào đầm lầy do đối phương sắp đặt. Con cặc nọ đóng vào lỗ thịt của anh như đang đóng cọc vậy, cọ xát từng tấc thịt dâm đang đói khát của anh, đụ anh đến mức thét chói tai điên cuồng, "Ư... Chậm chút đã... Nhanh quá... A a a... Muốn bắn... Anh muốn bắn..."
Ánh mắt Hạ Phong nhìn mắt anh chăm chú, hắn thì thầm, "Gọi em đi."
Quý Văn Bân thở hổn hển, mặc dù anh rất xấu hổ, nhưng để có được chút khoái cảm đó, anh vẫn bất giác gọi hắn, "Chồng... Ưm... Chồng ơi..."
"Dâm phết!" Hạ Phong bóp chặt bắp đùi anh, hắn tiến thật sâu vào trong lỗ thịt của anh, lỗ thịt vốn đã bị sử dụng quá nhiều giờ phút này bị chịch đến mức thịt lồn tràn ra ngoài, miệng lồn ướt nhẹp toàn là nước dâm. Những cú nắc mạnh bạo như mưa rền gió dữ của hắn đã khiến Quý Văn Bân nhanh chóng leo lên đỉnh, nhưng đằng trước không được giải phóng làm anh khó chịu cùng cực, anh chỉ biết kêu rên lung tung: "Chồng ơi... Chồng... Bắn cho anh... Ưm... Lồn dâm muốn ăn tinh dịch của chồng... Chồng xuất tinh bên trong anh đi..."
Hắn nghe anh gọi mình như vậy, khả năng làm tình vốn kéo dài đằng đẵng thế mà giờ bị anh kích thích đến mức muốn bắn ngay tức thì, Hạ Phong hơi tức giận cắn môi anh, hắn cũng không cần biết tư thế này khiến Quý Văn Bân đau nhức tới cỡ nào, hắn chỉ biết liếm mút cánh môi anh một cách lung tung, nói với vẻ hơi bực bội: "Đúng là một con đĩ dâm đãng!" Vừa nói vừa đâm thẳng vào lỗ thịt của Quý Văn Bân, đồng thời tháo dây nơ quấn quanh côn thịt của anh.
Cuối cùng thì chướng ngại vật trên côn thịt của Quý Văn Bân cũng biến mất, anh hét lên một tiếng sung sướng rồi bắn ra, từng dòng từng dòng nước dâm cũng trào ra khỏi khoang tử cung, thế mà anh bị hắn chịch cho lên đỉnh cùng lúc. Hạ Phong thở hổn hển, mồ hôi lấm tấm trên trán, hắn trầm giọng nói: "Bắn cho anh này."
"Ưm... Cho anh... Bắn cho anh đi... Chồng ơi..." Quý Văn Bân sung sướng đón nhận tinh dịch của hắn, chất lỏng nóng hôi hổi phun lên thành trong của anh, nóng đến mức khiến anh run hết cả người, lồn thịt lại được kích thích phun ra dòng dâm dịch tiếp theo.
Côn thịt của anh phun ra tinh dịch vừa loãng vừa ít xịu, xuất tinh xong mà lỗ niệu đạo còn hơi đau, quả thật là túng dục quá độ mà.
🍓🍑🍓🍑
Quý Văn Bân: *nũng nịu* Lão công~
Hạ Phong: K.O
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro