Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

💕 Chương 02 💕

CHUNG TÌNH

Khinh Khinh Hữu Nhất Cá Oản

Edit by Muội

Đọc truyện tại Wattpad chính chủ: cogaicokhauvimanma

🍓🍑

Chương 02

Một lát sau, Biên Ngọc mới động đậy, em cúi đầu, giống như mèo con ngoan ngoãn, cởi từng cái cúc áo, để lộ xương quai xanh xinh đẹp cùng da thịt trắng như tuyết, cởi xong cúc áo cuối cùng, em ngẩng đầu lên nhìn Tống Hạc Lập, từ từ cởi chiếc áo sơ mi ra. Tống Hạc Lập nhìn mà không chớp mắt, yết hầu lăn lộn lên xuống, mồ hôi nóng hổi từ sau lưng thấm vào lưng áo, anh vô thức bước đến bên giường, mỉm cười, thầm nghĩ, mình bị cám dỗ rồi.

Biên Ngọc tách đôi chân thon dài ra, nắm hai tay của Tống Hạc Lập đến bên đùi mình, em mặc quần lót trắng như tuyết, trông em như một quả cầu tuyết sắp tan chảy.

Biên Ngọc nói, Tống Hạc Lập, anh nhìn này.

Ngón tay vừa trắng vừa thon kéo chiếc quần lót sang, để lộ dương vật nhỏ cùng âm hộ xinh đẹp bên dưới. Biên Ngọc ngẩng đầu, dùng đôi mắt màu lục bảo nhìn anh, em nói, Tống Hạc Lập, em là một con quái vật, thế anh có muốn em không?

Chợt Tống Hạc Lập ôm chặt em vào lòng, rồi nói, muốn chứ.

Giọng anh khàn đặc.

Tống Hạc Lập đẩy Biên Ngọc nằm xuống giường, thân hình cao lớn bao trùm em, trao cho nhau nụ hôn mới lạ. Đôi môi của Biên Ngọc đầy đặn, ngọt ngào, hôn tới hôn lui, Biên Ngọc thè đầu lưỡi ra quấn lấy anh, như châm lửa đốt, Tống Hạc Lập nhìn em chăm chú, đưa tay xuống xé rách quần lót của em. Biên Ngọc bị nụ hôn làm cho mê mẩn, môi lưỡi của anh di chuyển xuống dưới, cắn xương quai xanh của em, sau đó ngậm lấy đầu vú của em. Ngực của Biên Ngọc không lớn, mềm mại non nớt, trông như miếng đậu phụ vậy, Tống Hạc Lập liếm cắn một bên đầu vú, một tay thì nhào nặn bên vú còn lại một cách thô bạo, khoái cảm tê dại lạ lẫm dâng lên từng đợt, bên dưới cũng chảy ra thứ nước trơn trượt. Tống Hạc Lập nghe em rên a a ưm ưm, anh nhả núm vú ướt át ra, ngồi dậy cởi quần áo. Đôi mắt mèo xanh lém lỉnh kia đầy mê hoặc, bàn tay non mịn xẹt qua cơ bụng rõ rệt, gan dạ ghé thăm phía dưới. Tống Hạc Lập thở hổn hển, giọng anh khàn khàn, nói, dâm muốn chết, Biên Ngọc, bò dậy đi.

Biên Ngọc thay đổi tư thế, em nằm bò như một bé cún, chổng mông lên cao, cặp mông đầy đặn mềm mại đung đưa nhẹ nhàng, như những cơn sóng vỗ. Tống Hạc Lập vỗ vài cái, cặp mông trắng ngần lập tức lăn tăn, run run rẩy rẩy, toát ra một vẻ quyến rũ chết người. Âm hộ bên dưới trắng nõn đầy đặn, dòng nước lăn dài xuống bắp đùi, trông dâm đãng kinh khủng. Tống Hạc Lập nhìn chằm chằm vào khung cảnh mê hoặc lòng người mà không hé tiếng nào. Cơ thể Biên Ngọc rất nhạy cảm, bấy giờ lòng em càng ngứa ngáy khó chịu, em cứ đợi mãi đợi mãi, thấy Tống Hạc Lập không nhúc nhích, em kìm nén cảm xúc xấu hổ, đưa tay vạch lỗ thịt ra, em nói với giọng điệu nũng nịu, Tống Hạc Lập, anh có làm hay không.

Các mép thịt tách ra, có thể nhìn thấy môi âm hộ màu hồng phấn cùng động thịt nhỏ hẹp. Tống Hạc Lập không nói gì, bóp chặt vòng eo nhỏ nhắn của người dưới thân, chậm rãi tiến vào trong, làm một hồi, anh chạm phải một lớp màng. Tống Hạc Lập nói, Biên Ngọc, em là của anh.

Biên Ngọc còn chưa kịp phản ứng, anh đã cúi người xuống, bóp cằm em hôn môi em, nụ hôn của anh vừa dịu dàng vừa yêu chiều, rõ ràng là có thương hương tiếc ngọc, nhưng động tác bên dưới lại vô cùng tàn nhẫn, mặc cho Biên Ngọc khóc lóc kêu rên, anh cứ một tiến một lùi, giống như một đao phủ nhẹ nhàng. Tống Hạc Lập nhìn sắc mặt tái nhợt của Biên Ngọc, anh ôm em vào lòng, chậm rãi hôn lên gò má em, anh hỏi, Biên Ngọc, có đau không em?

Biên Ngọc đau đến không nói nên lời.

Tống Hạc Lập lại nói, Biên Ngọc, ai bảo em trêu anh trước làm chi, cho dù có đau thì anh cũng sẽ không buông tay đâu.

Biên Ngọc nhịn đau, rên rỉ nói, Tống Hạc Lập, cái đồ biến thái.

Tống Hạc Lập mỉm cười từ tốn, động tác cũng chậm lại, hai người đổi thành tư thế mặt đối mặt, tiếp tục làm tình. Cơn đau dữ dội ban đầu qua đi, cảm giác trống rỗng dần len lỏi vào. Biên Ngọc vòng tay qua cổ anh, cắn nhẹ vào yết hầu của anh, Tống Hạc Lập hơi nheo mắt, động tác lại trở nên nhanh nhẹn, thân dưới trơn trượt vang lên tiếng nước lép nhép, Biên Ngọc rên rỉ lớn tiếng, nói, Tống Hạc Lập, anh ơi, dương vật to quá, bự quá.

Rồi lại ưm ưm a a thở hổn hển, mi mắt ửng hồng, trông em quyến rũ làm sao, chiếc giường chắc chắn dần vang lên tiếng cọt kẹt, hai người làm tình kịch liệt, mãi đến tận buổi chiều, tiếng động mới dần yếu đi.

Tống Hạc Lập chống người ngồi dậy, chỉ mặc độc cái quần hút thuốc, đôi mày rậm mắt sâu, chiếc cằm gọn gàng sạch sẽ ẩn hiện giữa khói thuốc lượn lờ. Một cánh tay xinh xắn đầy đặn rờ đến, di chuyển dọc theo cơ bụng, động tác không thành thật chút nào. Tống Hạc Lập nhìn đôi mắt mèo ngây thơ của em, anh tặc lưỡi, nói, muốn chịch nữa à?

Biên Ngọc bảo, em muốn đi tắm.

Tống Hạc Lập lại hỏi, có đau không em?

Sau khi nhận được câu trả lời khẳng định, anh quay người xuống giường, lấy một tuýp thuốc mỡ ra từ trong ngăn kéo. Biên Ngọc cụp mắt xuống, nhìn anh nghiêm túc bôi thuốc cẩn thận, cả gương mặt đều tập trung, em chợt bật cười, nghe thấy tiếng cười, Tống Hạc Lập ngẩng đầu lên, nhịn không được hôn em một cái, rồi lại hôn cái nữa, anh nói, mèo con. Rồi cũng cười theo.

Tống Hạc Lập đun nước, lau người sạch sẽ cho Biên Ngọc, rồi anh đi tắm sơ qua cho mình mới đi nấu cơm.

Biên Ngọc lục tủ quần áo của Tống Hạc Lập, tìm một chiếc áo sơ mi của anh rồi mặc vào, áo dài đến đùi, em mang dép lê, đi đến coi Tống Hạc Lập nấu cơm, Tống Hạc Lập nhìn những vết cắn trên cổ cùng chân của em, anh sặc một cái, nói, mèo con, mặc quần vào, kín đáo chút.

Biên Ngọc cũng nhìn vết tích trên đùi mình, nói, súc sinh.

Sau đó em bước chậm rãi tới ôm chầm Tống Hạc Lập, nói, anh tuyệt vời quá đi.

Tống Hạc Lập không nói gì, lỗ tai hơi đỏ lên. Biên Ngọc nhìn anh xào rau, có thịt, nhưng không để ớt cay, em hơi tức giận, nhón chân lên cắn anh một cái rồi chạy đi.

Tống Hạc Lập xoa xoa cổ, quyết định nấu thêm chút cháo.

Tống Hạc Lập có một phòng sách nho nhỏ, anh để rất nhiều sách, nhiều thể loại khác nhau, Biên Ngọc thích đọc những cuốn sách có tranh minh hoạ, em đọc rất chậm, nhưng thật ra em rất thông minh, có thể đoán chữ, có mấy khi em mất kiên nhẫn, chỉ nhìn lướt qua mấy bức tranh thôi nhưng nom vẫn rất thích thú. Tống Hạc Lập nấu cơm xong liền thấy Biên Ngọc đang cầm sách, đọc rất nghiêm túc, không còn nét quyến rũ như trước nữa, ngược lại còn có chút trẻ con. Anh nhìn một hồi, nói, Biên Ngọc, tối nay anh sẽ dạy em đọc.

Biên Ngọc vui vẻ, ôm hôn anh, nói, anh Tống Hạc Lập là sinh viên, rất thông minh.

Tống Hạc Lập cười nói, ăn cơm thôi.

Cơm nước xong xuôi thì trời cũng đã tối, Tống Hạc Lập dạy em đọc chữ một tiếng đồng hồ, nhìn cần cổ trắng nõn cúi xuống thấp của em, từ góc nhìn của anh còn có thể thấy bộ ngực non nớt. Tống Hạc Lập không hề kìm chế bản thân, anh bế Biên Ngọc lên giường, hôn đến khi em thở hổn hển, hốc mắt đỏ hoe, rồi hỏi, người em còn đau không?

Biên Ngọc đáp, hết đau rồi, em muốn đọc sách nữa cơ.

Tống Hạc Lập dùng bàn tay chai sần tìm kiếm thân dưới của em, chỉ lát sau đã làm cho em chảy nước khắp nơi. Lỗ nhỏ thực tủy biết vị, đã được ăn dương vật rồi, chỉ ngón tay thôi không thể thoả mãn được em, Biên Ngọc lắc lắc vòng eo thon, rên rỉ ưm ưm a a, giương đôi mắt mèo ngời sáng nhìn Tống Hạc Lập. Tống Hạc Lập chịu không nổi nữa, đút con khủng long bạo chúa vào trong, di chuyển nhanh chóng, chiếc giường không chịu nổi sức nặng bắt đầu rung lắc, phần lông rậm rạp va vào âm hộ nhỏ vừa ngứa vừa sướng, Tống Hạc Lập vùi đầu vào ngực em hết gặm lại cắn, lúc Biên Ngọc sắp lên đỉnh thì anh chợt giảm tốc độ, ngay khi Biên Ngọc mơ màng nhìn anh, anh chợt hỏi, em còn muốn đọc sách không?

Biên Ngọc hiểu ra, thút tha thút thít mắng, lão biến thái.

Tống Hạc Lập đâm mạnh vào trong, nói, anh mới hai lăm thôi.

Biên Ngọc hóp bụng lại, kẹp cho Tống Hạc Lập phải gầm một tiếng, mới nói, anh trai ơi, thầy ơi, chịch em đi.

Tống Hạc Lập cắn bờ môi đỏ mọng đầy đặn của em, đưa đẩy thật mạnh.

Ngày hôm sau Biên Ngọc không xuống giường nổi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro