3. Chỉ một mình tôi có thể nghe được - 23ducyiyi
Chỉ một mình tôi có thể nghe được
- Tuyển thủ Brain turn lần nữa online!
- Chỉ một mình tôi có thể nghe được.... tằng tằng tằng BGM!
------------------------------
Yoon Jeonghan vào một ngày nào đó bỗng nhiên phát hiện, chính mình có thể nghe được những âm thanh người khác không thể nghe.
Mấy cái tiếng đó, chính là những đoạn BGM mà phim truyền hình điện ảnh thường sẽ ghép vào các cảnh phim cần thiết.
Không thể nói là quá phiền phức, chính là..... đôi khi có điểm khó chịu.
Tỷ như bây giờ.
"Jeonghannie, ăn cơm chưa?" Choi Seungcheol dựa người lên cửa, "Anh còn chưa ăn, đi cùng không?"
Nếu là trước đây Jeonghan đơn nhiên lập tức đồng ý, nhưng là hiện tại......
Yoon Jeonghan trưng ra gương mặt vô biểu tình bị tiếng BGM triền miên lâm li như muốn che trời lấp đất mai một, thật sự không biết phải thể hiện ra biểu tình gì thì thích hợp.
"Jeonghan?"
Âm nhạc phấn khởi vừa mới nghe được bởi vì anh trầm mặc mà trở nên cẩn thận, Yoon Jeonghan hít sâu một hơi, gật gật đầu.
"Được chứ, Coups muốn ăn gì?"
Vì thế BGM lại một lần nữa sôi động lên.
Loại tình huống này đương nhiên không chỉ xảy ra một lần.
"Shua à, đừng chơi ghi-ta nữa mà, ồn quá đi...."
Động tác của Hong Jisoo dừng một chút, nhìn Yoon Jeonghan mắt nhắm mắt mở, nhẹ giọng nói:"Tớ không có chơi đàn ghi-ta."
"Nói xạo, tớ vừa mới nghe thấy cậu đàn "Falling for you" m----"
Jeonghan đột nhiên im bặt, hai mắt ngơ ngác dừng ở đôi bàn tay trống rỗng của Hong Jisoo, càng thêm mờ mịt.
"Jeonghan của chúng ta, là do quá mệt mỏi rồi sao?"
Yoon Jeonghan bị xoa xoa đầu, nhắm mắt lại một lần nữa nằm xuống, đem chăn kéo chùm mình kín mít.
"Ừm, tớ ngủ tiếp một lát...."
Đương nhiên này không phải là lần tệ nhất.
Jeonghan ngồi giữa một đám anh em, cảm giác đầu muốn nứt ra tới nơi rồi.
Khúc tình ca cuồng nhiệt, khúc ca thất tình, khúc ca thổ lộ tình yêu, nhạc thiếu nhi, nhạc ăn mừng......
Anh đè đè thái dương, muốn loại bỏ mấy thứ âm thanh BGM hỗn tạp này ra khỏi đầu, nhưng lại không có cách nào, mãi cho đến—
"Jeonghannie hyung, anh không thoải mái chỗ nào hở?"
Theo thanh âm nghi vấn của một em trai nhỏ vang lên, Jeonghan kinh ngạc mà phát hiện BGM mới vừa rồi còn không dừng được lúc này tất cả đều im lặng.
Anh ngẩng đầu, nhìn ánh mắt lo lắng của cả gia đình, cẩn thận nghe mới nhận ra được những khúc ca được phóng nhỏ, nhẹ nhẹ nhàng nhàng mà vờn quanh anh, lộ ra một loại cảm giác quan tâm lại u buồn.
".....Anh không sao."
Kể từ đó anh phát hiện, chỉ cần anh ở cùng nhiều hơn một người, mà thời điểm lực chú ý của họ hoàn toàn đặt ở trên người anh, anh liền sẽ không bị BGM quá mức lớn tiếng vây quanh.
Anh đột nhiên nghĩ ra một biện pháp.
Vì thế cũng bắt đầu từ hôm đó, mấy người kia cũng phát hiện, Yoon Jeonghan trở nên quá mức thích làm nũng.
"Đang nhìn anh sao?"
"Rõ ràng chính là đang thất thần...."
"Muốn em vẫn luôn nhìn anh nha~٩ (◕‿◕。) ۶."
-----------
Vẫn luôn như vậy cũng không tồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro