Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 19

Bảo bối ngu ngốc này, lỗi sai gì cũng ôm trên người mình. Nghĩ đến trước kia ở nhà họ Phác, cậu chịu nhiều ủy khuất như vậy, làm anh không nhịn được muốn dỗ dành cậu.

Nghe lời nói cương quyết của anh, Phác Trí Mân liền thở gấp, một câu cũng không nói hết được, nhiệt độ giữa hai người đang tăng lên. Vậy cứng rắn của anh để dưới bụng cậu đã cực kì phấn khởi. Cậu biết đêm nay không tránh khỏi rồi.

Không báo động trước, anh kéo mạnh hai chân cậu ra, không chút ôn nhu mà đi vào. Vào đầu trên cổ cậu mút hôn, cuồng dã rút ra rồi lại tiến vào.

Thanh âm rên rỉ hoà lẫn cùng tiếng khóc, chuyện xảy ra hôm nay ít nhiều cũng làm cho tâm tình Phác Trí Mân không tốt. Lúc này vẫn làm bộ như không có việc gì mà thoả mãn tâm tình của anh.

-"Doãn Kỳ, làm ơn...nhẹ một chút!" Cậu nhịn không được cậu xin. Tê dại, mệt mỏi trộn lẫn cùng hỗn loạn khó nói thành lời.

-"Tốt! Em đừng trốn anh, anh liền nhẹ một chút" Mẫn Doãn Kỳ ít khi đồng ý nói.

Kết quả sau khi cậu gật đầu, anh mang theo men say lập tức đổi ý, đem thân thể chặt chẽ của cậu siết lấy, mỗi lần rút ra cắm vào lại thêm thâm sâu.

-"Thích không?"

Bởi vì trong người có men rượu làm cho anh càng thêm cuồng dã, phóng đãng hơn lúc bình thường. Anh muốn nghe âm thanh tinh tế yêu kiều của cậu, nhìn cậu không kịp hô hấp mà hầu hạ.

Phác Trí Mân không vừa lòng cũng không tiếng động đáp lại.

Mẫn Doãn Kỳ cắn môi cậu. Cuồng nhiệt nâng cao hai chân cậu lên, để trên bả vai anh. Hai tay ôm eo cậu, nửa người dưới kịch liệt rút ra cắm vào, khăn trải giường dưới thân hai người rất nhanh bị ái dịch thấm ướt.

Phác Trí Mân không tự chủ được mà trở nên yêu kiều như mèo nhỏ, mỗi thanh âm đều như giam giữ trái tim anh.

-"Anh...không cần...a! Không nên như vậy..."

Trước kia chưa biết mùi đời. Sau khi kết hôn, cậu dù không biết cũng cảm nhận được kĩ thuật cao siêu của Mẫn Doãn Kỳ, mỗi lần đều khiến cậu không chịu nổi khóc ra.

-"Tốt! Vậy em có thích không?" Anh là muốn cậu chính miệng nói ra.

Phác Trí Mân không hiểu, ngay cả chuyện này anh cũng phải bức cậu. Nhưng quả thật cậu có cảm giác.

Ngón tay rắn chắc của anh lại đi tới giữa đùi cậu, trêu chọc bên ngoài nơi giao hợp, mặc cho cậu không kiềm chế được dục vọng, eo nhỏ khẩn thiết cầu xin.

Mẫn Doãn Kỳ hoan ái là bá đạo, là ngang ngược, không để cậu kháng cự.

-"Thích..."

Nghe thấy từ "thích" từ miệng cậu thốt ra, Mẫn Doãn Kỳ thoả mãn mà nở nụ cười, lại phủ lấy môi cậu. Sau cùng nửa người dưới tiến lên, gần nhẹ một tiếng, tuỳ ý để tinh dịch nóng bỏng bắn vào trong cơ thể cậu. Mãi đến khi kết thúc cao trào, dục vọng của anh vẫn ở trong cơ thể cậu. Lúc này mới tỉnh táo phát hiện, lần này quên mang theo bao cao su.

Nhìn Phác Trí Mân xụi lơ trước ngực mình, sợ làm cậu khó chịu, anh vội vàng xoay người ôm cậu vào trong lòng. Đêm nay, anh không đem dục vọng rời khỏi cơ thể cậu. Nghĩ thầm, có lẽ để cậu mang thai con của anh, vậy cậu sẽ ngoan ngoãn ở bên cạnh anh, nơi nào cũng không đi được.

Sau ngày cùng mẹ Mẫn tranh chấp, mỗi ngày Phác Trí Mân đều cẩn thận nhìn sắc mặt của bà, nghĩ muốn lấy lòng bà.

Hôm đó, vừa qua giữa trưa, Phác Trí Mân không muốn ăn đàng làm tổ trong phòng. Khi đang lẳng lặng ngẩn người, liền nhận được điện thoại của bà Phác.

-"Bác gái?"

-"Tôi hỏi cậu, chuyện kia có phải là sự thật không?"

Hôm nay bà Phác tham gia một cuộc gặp gỡ, nghe mọi người truyền tai nhau chuyện của Phác Trí Mân, bà làm bộ thân thể khó chịu, vội vàng trở về nhà.

Nghe thấy bà Phác chất vấn, Phác Trí Mân nhớ lại tình cảnh lúc đó, lòng tràn đầy khổ sở đáp: "Vâng"

-"Cậu có ý định làm tôi mất thể diện hay có ý định để cho công ty anh trai cậu đóng cửa?" Giọng nói của bà Phác lộ vẻ chỉ trích, điệu bộ cũng không tốt.

-"Con không có..." Phác Trí Mân vội vàng phủ nhận. Cậu làm sao lại dám như vậy.

-"Vậy thế này là thế nào? Nhanh nghĩ biện pháp giải thích với mẹ chồng cậu. Nếu bà ấy nói với chồng cậu, đến lúc đó nhà họ Phác cũng phải chịu liên lụy"

-"Con sẽ nói với mẹ, con sẽ đi xin lỗi..." Nhưng mẹ Mẫn không lên tiếng, cậu cũng không dám mở lời.

-"Cậu vốn nên nói xin lỗi. Người ta cũng là lời nói thật, cậu tức giận cái gì? Tôi đã nói với cậu, cho dù cậu tức giận, cũng không thay đổi được việc cậu là con trai riêng, mẹ cậu là tình nhân"

Vô cùng đau lòng, vốn tưởng chuyện không vui đã tiêu tan nhưng lại bị vén lên lần nữa.

-"Con biết..."

-"Biết là tốt, xem ra phải đến nhà họ Cao xin lỗi với người ta. Vẫn là cậu đi xin lỗi mẹ chồng một chút. Cậu phải hiểu, cho dù Mẫn Doãn Kỳ cưới cậu nhưng cậu đối với nhà họ Mẫn mà nói, dù sao vẫn là người ngoài. Bọn họ là mẹ con, chồng cậu vẫn sẽ che chở cho người nhà mình"

Cúp điện thoại, Phác Trí Mân mới phát hiện mình vừa khóc. Mấy ngày qua cậu luôn muốn khóc, đôi mắt càng trở nên mệt mỏi.

Mặt khác, cậu lại không biết, Mẫn Doãn Kỳ vì giúp cậu đòi lại công bằng nên đã ra tay với công ty của chồng ba vị phu nhân kia. Không nói đến việc chặt đứt cho vay tiền mà ngay cả sản nghiệp dưới cơ nhà họ Mẫn cũng kết thúc hợp tác. Mẫn Doãn Kỳ mạnh mẽ dứt khoát, hành động không chút lưu tình, làm xã hội thượng lưu dâng lên một hồi sóng gió khác.

Chuyện ở siêu thị ngày đó được truyền lại ồn ào huyên náo. Hiện tại công ty người ta bị Mẫn Doãn Kỳ cho một đao vô tình. Người nào còn không nhìn ra, Mẫn tổng tập đoàn Mẫn thị đang che chở cho vợ yêu mới cưới của mình.

Sau khi Mẫn Doãn Kỳ làm ra hành động như vậy, mẹ Mẫn ngày ngày nhận được điện thoại tìm nói chuyện, phiền đến nỗi bà không chịu được. Vốn nghĩ ở nhà đợi chồng trở về Đài Loan đón năm mới với bà nhưng bây giờ bà lại dứt khoát đáp máy bay đi sang Anh, rời xa chốn thị phi này. Nói thật, mẹ Mẫn đối với Phác Trí Mân có không ít oán hận. Ngày đó lời con trai nói, bà cũng không quên, chỉ có thể nhắm mắt làm ngơ.

Liên tiếp đối phó với thị trường và công ty kia, Mẫn Doãn Kỳ ngay cả chân mày cũng không nhăn một chút. Nhưng lại có người không nhịn nổi, mấy ngày nay không ngừng gọi điện thoại chất vấn. Bất kể là ai, anh cũng không hẹn thời gian gặp mặt nhưng đối với người tự mình đạp cửa đến tìm vẫn khó lòng phòng bị.

Ngày hôm đó, Mẫn Doãn Kỳ đang cùng mấy vị trưởng phòng mở cuộc họp thảo luận kế hoạch mới cho dự án sắp tới của công ty. Đột nhiên cửa phòng họp trực tiếp bị đá văng ra. Một mỹ nữ thân mặc bộ vest màu trắng thanh nhã, tinh tế, dáng đi uyển chuyển, diện mạo xinh đẹp nhưng chỉ thấy đôi mắt của cô trừng trừng nhìn Mẫn Doãn Kỳ, tay chỉ thẳng vào anh, không khách khí nói: "Tan họp".

Nhóm trưởng phòng nhận được sự cho phép của Mẫn Doãn Kỳ mới ngượng ngùng rời đi. Trong đó có một vị trưởng phòng đi qua bên cạnh mỹ nữ mới nhớ tới, vị này không phải là tiểu thư mới vừa tiếp nhận tập đoàn Đường thị - Đường Tịnh Thi sao? Người phụ nữ này làm việc phách lối, cá tính kiêu ngạo, cả giới kinh doanh đã sớm biết, hôm nay vừa thấy, quả nhiên lời đồn không hề sai.

Đi theo sau Đường Tịnh Thi là Kim Nam Tuấn không kịp ngăn cản cô đạp cửa. Hai người đi vào phòng họp, Kim Nam Tuấn khoanh tay nhún vai, một bộ dáng không giúp gì được.

Đường đại tiểu thư giẫm mạnh giày cao gót đi tới trước mặt Mẫn Doãn Kỳ, hai tay nặng nề vỗ lên bàn, hung hăng đặt câu hỏi: "Rốt cuộc cậu muốn như thế nào?"

-"Cái gì như thế nào?"

Mẫn Doãn Kỳ cùng với Kim Nam Tuấn là bạn thân, giao tình cùng Đường Tịnh Thi cũng tự nhiên không kém. Từng có người đồn bọn họ là kim đồng ngọc nữ. Đáng tiếc, nếu Mẫn Doãn Kỳ có cảm giác với phụ nữ, anh cũng sẽ không tìm tới người phụ nữ có bề ngoài lạnh nhạt nhưng hở ra là cỗ bàn kêu gào với đàn ông như vị tiểu thư họ Đường này. Mắt anh không kém như vậy!

-"Cậu lập tức dừng việc chèn ép hiện tại lại, đem tất cả khôi phục như ban đầu cho tôi"

-"Khởi làm được!"

-"Cái gì gọi là không làm được? Rốt cuộc cậu có bị thần kinh không? Toàn bộ bọn họ đều tầm thường hết hay sao? Nhà máy, cửa hiệu của công ty tôi, bởi vì cậu chèn ép mà ảnh hưởng nghiêm trọng đến hàng hoá đây này"

-"Không liên quan đến tôi" Mẫn Doãn Kỳ mở hai tay ra, hướng trọng tâm về phía ghế dựa.

-"Mẫn Doãn Kỳ!"

Cô như sắp nổ tung mất rồi. Những ngày qua cô bận rộn đến mẻ đầu sứt trán. Nếu không phải chuyện nghiêm trọng đến mức vượt quá tưởng tượng của cô, cô cũng không rảnh mà đến đây gặp cái bản mặt "tú lơ khơ" này.

-"Tịnh Thi, cậu bình tĩnh, uống một ngụm trà đi" Kim Nam Tuấn rót trà, muốn cô ngồi xuống trước.

-"Một câu, muốn hay không?"

Mẫn Doãn Kỳ khi bắt đầu đi học đã bị đại tiểu thư này uy hiếp hơn vạn lần mà không thèm để ý. Vì vậy mà trước cảnh hiện tại, anh trước sau như một đều không nói tiếng nào.

-"Tịnh Thi, cậu trước nghe lí do Doãn Kỳ sở dĩ làm như vậy"

Kim Nam Tuấn không tin người luôn làm việc trầm ổn, lấy sự nghiệp làm trọng như Mẫn Doãn Kỳ sẽ làm ra chuyện như vậy. Nhất định là có người nào đó đắc tội với anh rồi.

-"Lí do không phải đã công khai bên ngoài rồi, còn cần tôi giải thích sao?"

Nghe vậy, Đường Tịnh Thi trợn tròn mắt, khó có thể tin mà thoáng qua Kim Nam Tuấn.

-"Cậu thật sự vì giúp vợ trút giận, liền đem thị trường công ty người ta chỉnh đến suy sụp?"

-"Có ý kiến?" Mẫn Doãn Kỳ lạnh nhạt hỏi.

Đến nước này, Đường Tịnh Thi không thể không một lần nữa đánh giá lại người đàn ông này. Trong ấn tượng của cô, anh đúng là vì công việc mà mất hết tình người. Người đàn ông thiên về sự nghiệp, từ khi nào mà đã bắt đầu xử trí theo cảm tính rồi?

-"Đau lòng như vậy? Chỉ vì bị nói vài câu, cậu liền vô tình lấy thị trường công ty người ta ra khai đao? Như vậy được không, tôi làm bà chủ, thay mặt những người kia xin lỗi vợ cậu, thế nào?"

-"Không cần"

Đêm đó, Phác Trí Mân hèn mọn lấy lòng, lời nói tự trách mình đến nay vẫn vang vọng bên tai anh, còn làm cho anh xúc động muốn đánh người. Nếu như không phải anh muốn vẽ vời thêm chuyện, có lẽ anh thực sự sẽ làm vậy.

-"Vậy tới cùng cậu muốn như thế nào?" Đường Tịnh Thi không nhịn được vỗ xuống bàn lần nữa.

Trong lúc cô đập bàn, cửa phòng họp bị mở ra, người vào là trợ lý Kim Thạc Trân của Kim Nam Tuấn, chỉ thấy cậu ta lộ vẻ ngọt ngào tươi cười, một bộ dạng như vừa hoàn thành sứ mệnh, nói: "Phó tổng giám đốc Kim, tôi mang Phác thiếu gia đến rồi"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro