🔞 Partner in crime (Phần 2-End)
Link truyện: https://archiveofourown.org/works/42636717?view_adult=true
Tác giả: Meng_qi
Cảnh báo: Fic được viết bằng tiếng Trung nên toàn bộ bản edit được tài trợ bởi gg dịch.
Có H+ nên cẩn trọng trước khi lướt tiếp nhé
=====
Cuộc chiến này đã lấy đi quá nhiều năng lượng của War. Vệ sinh sạch sẽ xong, anh nằm vật ra giường ngủ thiếp đi. Yin dựa vào đầu giường, nhìn War đang ngủ ngon lành bên cạnh mà trong đầu lại rối như tơ vò.
"Hừ~~~ tao khát, muốn uống nước." Âm thanh khàn khàn làm War giật mình. Anh xoa bóp cổ họng, cố gắng làm dịu nó.
"Hết nước rồi, uống rượu không?" Yin cầm chai rượu ngoại đắt tiền trên bàn cà phê cách đó không xa hỏi. War gật đầu, miễn là uống được, nước hay rượu không quan trọng.
Yin đứng dậy tính lấy ly rượu treo trên quầy bar nhưng hắn sững người giây lát rồi quyết định không dùng ly nữa. War nhướng mắt, nhìn Yin khỏa thân xách chai rượu bước lại giường.
"Này, tao khát, mày... ừm!" Yin nghiêng miệng chai, hớp một ngụm lớn sau đó cúi người đút cho War từng ngụm từng ngụm. Rượu trong miệng đã cạn, nhưng hai người không những không tách ra mà còn hôn sâu hơn.
"Ngon đấy." War đẩy Yin ra, lau vết rượu dính trên khóe miệng. Yin cười không nói gì.
Yin nhặt hộp thuốc lá, rút ra một điếu nhét vào miệng, ánh lửa yếu ớt của chiếc bật lửa soi rõ khuôn mặt điển trai của hắn. Yin từ từ nheo mắt lại, rít một hơi thật mạnh, thản nhiên kẹp điếu thuốc giữa những ngón tay thon dài và hơi hé đôi môi mỏng nhả khói ra.
War thẫn thờ ngắm hắn. Sau đó, anh cố gắng đứng dậy, nhìn điếu thuốc trong miệng Yin và nói: "Cho tao một điếu, nhìn mày hút thuốc làm tao cũng ngứa miệng!" Yin lấy ra một điếu thuốc khác và đưa vào miệng War. Hai tay hắn ôm lấy đầu anh, hai điếu thuốc tiến lại gần, khói thuốc từ từ phả ra che khuất tầm nhìn của War.
Sương khói tản theo gió
Tình yêu mãi không phai.
Cả hai không chính thức nói với nhau câu "Hẹn hò đi." Trong trường hợp này, họ để mọi thứ thuận theo tự nhiên. Hai người vẫn cùng nhau thực hiện vài hoạt động ly kỳ và thú vị. Chỉ là quan hệ giữa hai người họ bây giờ ngoài việc là anh em kề vai sát cánh còn là tình nhân thân mật trên giường.
Nhưng những ngày liếm máu trên lưỡi dao như thế này khiến War thấy chán nản. Anh cảm thấy rằng việc trả thù đã gần xong, họ đã có thể dừng lại. Số tiền cướp được đủ để hai người ăn uống, chơi bời cả đời. Nhất là sau khi hẹn hò, mong muốn từ bỏ của War ngày càng mạnh mẽ.
-----
"Không phải tao muốn bỏ rơi mày, tao chỉ..." War giải thích.
"Mày đang nói cái quái gì vậy?!" War chưa kịp nói xong, Yin đã gầm lên giận dữ.
"Mày nghe tao nói đã!" War không nhịn được cao giọng nói.
"Mẹ nó! Đừng có giải thích, tao không muốn nghe!" Yin mất kiên nhẫn quay người xuống xe, tức giận đóng sầm cửa lại. Hắn tức tối đứng ở đầu xe giơ ngón tay giữa với War.
Cuộc trò chuyện kết thúc ở đấy. Từ đó, War không bao giờ nhắc lại chủ đề này nữa, hai người họ cũng chung sống hòa bình. Như thể chưa bao giờ xảy ra tranh cãi.
Cho đến một ngày...
-----
"Gom hết tiền bỏ vào túi, nhanh!" Yin chĩa súng vào nhân viên ngân hàng ở quầy đe dọa. Còn War đứng bên cạnh và theo dõi mọi thứ xung quanh.
Đoàng!
"A!" Hai người đàn ông vạm vỡ từ cửa hông của quầy xông ra, bọn họ điên cuồng dùng súng bắn Yin và War. Yin đứng gần họ nhất đã bị bắn vào bắp tay trái, hắn nhanh chóng cúi xuống trốn sau quầy. War vừa đối mặt với bảo an, vừa tránh đạn, vừa chạy tới xác nhận tình hình của Yin. Nhìn máu tứa ra từ tay hắn, trái tim War đau đến không thở nổi. Anh xốc Yin lên, vừa bắn trả vừa dẫn Yin vượt qua làn mưa đạn trốn thoát khỏi nơi này.
"Yin! Yin! Cố gắng một chút nữa! Sắp đến nơi rồi!" Yin đang dồn hơn một nửa trọng lượng cơ thể lên người War, bàn tay hắn bịt vào vết thương đã nhuộm đỏ để cầm máu. War luôn khoe khoang rằng chẳng có thứ gì trên thế giới này có thể khiến anh chùn bước. Nhưng ngay lúc này, trong lòng anh lại tràn ngập bất an. Anh sợ hãi, sợ rằng mình sẽ mất đi Yin.
Cả hai loạng choạng bước vào phòng. War đỡ Yin nằm xuống sofa, mình thì vội vã tìm hộp thuốc. Vừa lau vết thương, tay War không kìm được run lên, anh cắn chặt môi một cách tuyệt vọng để trấn tĩnh lại. Nhưng có cắn môi cũng chẳng ích gì.
"Đừng... đừng sợ..." Đôi môi nhợt nhạt của Yin nở nụ cười, ánh mắt hắn nhìn War đầy yêu thương.
May mắn vết thương không nghiêm trọng như trong tưởng tượng, War chỉ cần khâu vài mũi cho Yin. Xử lý xong, khuôn mặt của Yin cũng không còn nhợt nhạt như trước.
"Uống thuốc kháng viêm đi." War lấy viên thuốc ra, thô bạo nhét vào miệng Yin. Anh rót một ly nước và đổ vào miệng hắn.
"Khụ khụ khụ...khụ, đưa tao đi tắm, khó chịu quá." Ok bệnh nhân là to nhất! War chịu đựng mệt mỏi dìu Yin vào phòng tắm. Cẩn thận cởi quần áo cho hắn và để hắn ngồi vào bồn nước. Yin sợ có người đi theo nên cố tình để khẩu súng bên cạnh. War ngồi trên thành bồn tắm, nhìn Yin và chìm đắm trong suy nghĩ của riêng mình.
"Hay là... chúng ta dừng lại đi." War suy nghĩ hồi lâu, quyết định nói ra suy nghĩ của mình, "Tao không muốn nhìn thấy mày chết trước mặt tao!"
"Sao phải lo lắng nhiều như vậy?" Yin cau mày hỏi War. Hắn không hiểu tại sao mình phải suy nghĩ về một điều chưa hề xảy ra.
"Tao yêu bản thân tao! Cứ làm thế này với mày nữa, sớm muộn gì tao cũng bị lôi xuống địa ngục!"
"Mày đã ở trong địa ngục với tao từ lâu rồi!" Ý nghĩ thua cuộc xâm chiếm trái tim của Yin. Hắn hụt hẫng như một đứa trẻ sắp đánh mất thứ mình yêu quý. Hắn nhặt súng và hét lên với War. Yin cảm thấy rằng nếu hắn đe dọa War như thế này, anh sẽ không rời bỏ hắn và sẽ từ bỏ ý định rời đi.
"Mày bắn tao đi!" War nhìn Yin chằm chằm, áp trán vào họng súng.
Yin nhìn cảnh tượng trước mặt, không biết phải phản ứng thế nào. Hắn yếu ớt đặt súng xuống, ấn vào thái dương cố gắng giảm bớt cơn đau đầu do thiếu máu cục bộ và kích động.
War tức giận quay người rời khỏi phòng tắm, một mình ra ngoài ban công hít thở khí trời và cố tìm cách để bình tĩnh lại.
Yin nhớ lại những khoảnh khắc nhỏ nhặt của họ, cách họ cười vui vẻ và chơi đùa ở sau bếp, cách họ cùng nhau chia sẻ thức ăn trộm được từ nhà kho, cách họ nói về những giấc mơ, cách họ dành cho nhau những điều lãng mạn trên giường...
"War không muốn bỏ rơi mình, anh ấy muốn đi cùng mình. Anh ấy sẵn sàng chết cùng mình, nhưng anh ấy không muốn mình chết!" Trái tim Yin thổn thức. Đã đến lúc chấm dứt sự trả thù trẻ con đó!
Đúng vậy, War yêu Yin đến thế, làm sao anh nỡ lòng bỏ rơi Yin. War đứng ngoài ban công, gió lạnh giúp dập tắt lửa giận trong lòng anh. Tâm trạng anh dần bình tĩnh trở lại. Anh quyết định nói chuyện với Yin một lần nữa, nói với hắn tất cả mọi thứ trong suy nghĩ của anh kẻo kẻ ngốc đó lại đào sâu vào ngõ cụt.
"Tao xin lỗi nhé!" Yin ôm lấy War từ phía sau, tựa cằm vào vai anh, chân thành xin lỗi, "Không có mày ở bên cạnh, tao không thể sống được!" Yin nhìn War với ánh mắt tội lỗi.
"Tao cũng yêu mày!" War nhìn Yin, cuối cùng cũng nói ra những suy nghĩ trong lòng mình, "Nhưng tao không nghĩ mình có thể tiếp tục cuộc sống như thế này. Bây giờ cảnh sát đang truy lùng chúng ta, những tên trùm đã bị cướp cũng thuê người đến bắt chúng ta. Tao..."
"Cho dù có chuyện mẹ gì xảy ra, tao cũng sẽ không bao giờ rời bỏ mày!" Giọng điệu mạnh mẽ và ánh mắt kiên định của Yin thật sự đã chạm đến trái tim của War.
Thịch... Thịch... Thịch...
War từ từ bước tới, ngẩng đầu lên và hôn Yin. Nụ hôn này không liên quan gì đến dục vọng, chỉ có tình yêu sâu sắc của hai người. Như thể giây tiếp theo là tận thế còn họ đang tận dụng những giây phút cuối cùng để biểu đạt tình yêu bất tận trong lòng bằng cách nguyên thủy nhất.
"Làm đi!" War rời khỏi miệng Yin. Anh nhẹ nhàng vuốt má Yin như đang nâng niu một bảo vật vô song nào đó. War kéo Yin vào phòng ngủ và đẩy hắn xuống giường. War đứng ở cuối giường, nhìn xuống Yin với vẻ tinh quái.
"Ồ, mày đang làm gì vậy?" Yin nhìn nụ cười nhếch mép trên khuôn mặt War, trong lòng có chút hưng phấn.
"Làm cái gì vậy?" War nhìn Yin vùng vẫy đứng dậy, "Đừng nhúc nhích, ngoan ngoãn nằm xuống đi!"
"Mày định lợi dụng lúc tao đang bị thương để muốn cái mông tao sao?" Yin nhìn War quỳ trên giường, bò từng bước một lên người Yin như một con mèo con.
"Lúc trước là mày làm tao, lần này đến lượt tao." War ngồi trên eo Yin, hai chân dang rộng, "Nhưng tao phải chuẩn bị đã." War cúi người nhặt đống quần áo trên giường bới lên, kéo ra một chiếc thắt lưng mà Yin đã đeo vào ngày hôm kia.
"Mẹ nó, mày muốn làm cái quỷ gì?" Yin nhìn cái thắt lưng, đột nhiên có dự cảm không lành.
"Tay của mày bị thương, tao không muốn phải băng bó lại cho mày nữa đâu." War nắm chặt hai tay Yin giơ lên cao qua đầu, đầu tiên dùng thắt lưng xuyên qua mấy thanh sắt ở đầu giường, sau đó quấn quanh cổ tay Yin hai ba vòng, thắt chặt lại. Yin cố gắng vùng vẫy thoát ra nhưng không thể.
"Chậc chậc, tao đã bảo mày không được động đậy mà." War ấn cánh tay không bị thương của Yin, bảo hắn nghe lời một chút, "Tao quên mất, mày nên cởi quần áo ra trước đi, à mà không sao cả, không sao đâu, mày chỉ cần nằm im thôi!"
"Mày đang chơi cái trò gì vậy?" Yin hoang mang hỏi nhưng War hoàn toàn không để ý đến hắn mà cúi xuống hôn lên trán Yin, rồi đến mắt, má, mũi, tai... chỉ là không chạm vào miệng. Mỗi khi miệng War sắp chạm vào môi Yin, anh lập tức đổi hướng và nụ hôn sẽ rơi xuống nơi khác. Khi Yin sốt ruột lắc đầu đuổi theo môi War, War sẽ ngay lập tức rút lui để ngăn Yin hôn anh.
"Tại sao không để tao hôn?" Yin nhìn chằm chằm War, trong mắt hiện lên một tia tức giận.
"Hôm nay tao phụ trách! Tao muốn hôn thì hôn, mày không quản được tao!" War véo mạnh đầu vú Yin, vặn vẹo một chút.
"Ôi! Mẹ kiếp! Đau quá! Mẹ kiếp!" Yin vặn vẹo thân trên để phản đối.
"Lè lưỡi ra." War nằm trên người Yin, dùng tay nghịch vành tai của Yin. Đôi môi của Yin khẽ hé mở đầy sự phục tùng và hắn đưa đầu lưỡi ra.
War vươn chiếc lưỡi nhỏ màu hồng của mình chạm vào đầu lưỡi Yin, ngậm lấy đầu lưỡi của hắn, buông ra, mút lại rồi lại buông ra. Khi War đã chơi chán, anh cắn một miếng vào lưỡi của Yin và để Yin vật lộn với lưỡi của anh trong miệng mình. Hai người, anh dùng lưỡi đẩy tôi, tôi dùng lưỡi đẩy anh, chơi đùa vui vẻ đến quên trời đất.
Lưỡi Yin khuấy đảo điên cuồng trong miệng War, cướp lấy nước bọt của anh. Lưỡi hắn cuốn lấy lưỡi War, hắn dùng răng cắn vào đầu lưỡi như thể tỏ ý không hài lòng với hành vi trêu chọc mình vừa rồi của War.
Miệng Yin tiếp tục mút mạnh, chiếc lưỡi đảo khắp miệng War. War cảm thấy đầu lưỡi tê dại vì bị mút, anh dùng đầu lưỡi đẩy lưỡi Yin ra khỏi miệng.
"Huh...huh..." War thở hổn hển gối lên ngực Yin. Không khí anh thở ra xuyên qua lớp vải và nhẹ nhàng cọ vào núm vú của Yin làm cơ thể hắn khẽ run lên.
War dường như đã nhận ra điều gì đó. Bàn tay nhỏ lặng lẽ lần đến gấu áo phông, lòng bàn tay áp vào da thịt, trườn về phía ngực Yin như một con rắn nhỏ. Yin cảm thấy mỗi tấc da thịt nơi War lướt qua đang bị nhiệt độ của lòng bàn tay đốt cháy. Bàn tay nhỏ bé nghịch ngợm véo núm vú của Yin!
"Cứng rồi này!" War ấn ngón tay lên núm vú và bật cười sảng khoái. Anh dùng đầu ngón tay vẽ vòng tròn trên quầng vú, thi thoảng núm vú sẽ vô tình bị cọ xát. Kiểu dạo đầu không đụng chạm và kéo dài này là trải nghiệm mà họ chưa từng có trước đây. Mặc dù điều này cũng khiến Yin khó kiểm soát bản thân và khoái cảm từ từ chảy khắp cơ thể, nhưng hắn thích màn dạo đầu nhanh và thô bạo, điều đó kích thích hắn mãnh liệt hơn. Hai ngón tay War nhéo núm vú hắn và vặn nó, đầu ngón tay thô ráp đã kích thích đầu vú trở nên cứng rắn hơn.
"Em yêu, liếm nó đi!" Yin cầu xin, "Làm ơn!" Hắn ưỡn ngực, hy vọng nhận được sự thương xót của War.
"Ai cho mày đòi hỏi?" War cong môi trả lời Yin. Nhưng cơ thể anh vẫn thật thà di chuyển lên phía trên.
"Hừm..." War ngậm đầu vú Yin qua lớp quần áo, dùng răng cắn đầu vú rồi nhẹ nhàng kéo ra.
"Tuyệt quá..." War không ngừng liếm láp và mút đầu vú của Yin. Chiếc áo phông trắng ướt sũng nước miếng, lộ rõ cả quầng vú màu nâu nhạt. Khi chơi chán một bên vú, War chuyển sang bên còn lại. Xé, cắn, liếm, mút... Núm vú của Yin càng ngày càng cứng, núm vú vốn dĩ chỉ bằng hạt đậu xanh giờ đã lớn gần bằng hạt đậu nành. Trên chiếc áo phông trắng sạch sẽ, chỉ có hai vòng tròn trong mờ trên ngực, có thể nhìn xuyên thấu quầng vú và núm vú dưới lớp quần áo, căng mọng.
War dịch người nằm xuống, quỳ giữa hai chân Yin, ưỡn mông rồi gối đầu lên hạ bộ nhạy cảm. Bàn tay phải chạm vào đũng quần sưng tấy của Yin, nhẹ nhàng vuốt ve, túp lều phồng lên ngày một lớn hơn.
Yin lẳng lặng theo dõi mọi hành động của War. War nháy mắt tinh nghịch với hắn khiến Yin hận không thể kéo đứt thắt lưng và đánh thật mạnh vào mông tên nghịch ngợm này.
Nhìn thấy vẻ mặt thiếu kiên nhẫn của Yin, War cũng không tiếp tục trêu chọc hắn nữa. Anh dùng hai tay cởi khuy quần, vừa định kéo khóa xuống thì dừng lại.
Chỉ thấy anh cúi đầu, khẽ nhếch miệng, dùng hàm răng trắng bóc cắn lấy khóa quần rồi chậm rãi kéo ra. Yin bị sốc trước hành động của War! Trong quá khứ, quan hệ tình dục giữa hai người cũng rất thô bạo và kích thích. Mặc dù War ở dưới, nhưng anh không bao giờ chủ động lấy lòng Yin, chứ đừng nói đến việc quỳ xuống trước mặt Yin để "phục vụ" hắn như bây giờ . Cảnh tượng lúc này, cho dù là nằm mơ, Yin cũng không dám tưởng tượng ra.
Khóa quần mở toang, một luồng khí nóng xen lẫn mùi nam tính đặc trưng thoang thoảng ùa tới. War chun mũi và thổi vào thằng nhóc của Yin qua lớp quần lót. War trượt đầu ngón tay dọc theo chỗ nhô lên, phác thảo hình dạng bộ phận nhạy cảm của bạn trai.
War liếm lên gốc rễ của Yin qua lớp vải và làm ướt cả quần lót. Anh dùng đầu lưỡi trêu đùa quy đầu của hắn khiến linh khẩu hưng phấn phun ra chất lỏng thấm ướt vải dệt. War dùng đầu lưỡi đẩy mép quần lót, cắn răng chậm rãi kéo xuống. Cây gậy lớn được thả tự do tản ra hơi nóng, nó bật ra vỗ lên má War, thứ chất lỏng trong suốt tiết ra theo quán tính cũng vảy lên mặt War. Đôi mắt mơ màng đầy hơi nước của War nhìn chằm chằm vào mắt Yin, đầu lưỡi chậm rãi liếm chất lỏng trên linh khẩu rồi nuốt xuống, lộ ra vẻ quyến rũ mười phần.
"Mẹ kiếp! Thả tao ra! Tao phải làm chết mày! Mày quyến rũ tao hả!!!" Yin tức giận hét lên. Đôi mắt hắn đỏ ngầu, hai tay vùng vẫy dữ dội, hắn đang cố gắng thoát ra khỏi xiềng xích của thắt lưng. Tất cả những gì hắn muốn làm bây giờ là đưa côn thịt của mình thâm nhập vào sâu trong lỗ nhỏ của War, hung hăng làm anh, cho anh biết hậu quả của hành động nông nổi này.
"Suỵt ~ đừng di chuyển lung tung, cẩn thận vết thương!" War sốt ruột cảnh cáo Yin, tay phải cầm côn thịt chậm rãi di chuyển, tay trái nghịch hai viên thịt của Yin, vân vê xoay tròn. Cuối cùng... cái miệng nhỏ nhắn của War ngậm lấy quy đầu của Yin cái miệng nóng ẩm quấn lấy quy đầu. Loại hưng phấn mới mẻ này khiến Yin hoàn toàn sụp đổ, hắn gầm gừ, muốn chế trụ đầu War rồi điên cuồng thọc vào trong miệng, đâm thẳng vào cổ họng anh.
Đây là lần đầu tiên War khẩu giao cho Yin. Trước đây, bất kể Yin có đau khổ van nài hay đe dọa dụ dỗ, War thà chết cũng không chịu mở miệng. Sau đó, Yin cũng từ bỏ ý định này. Tới hôm nay, khi giấc mơ đã thành hiện thực, kích động và hưng phấn như núi lửa bộc phát, phun trào mãnh liệt. Dung nham nóng chảy sôi sục trong cơ thể, đốt cháy thân thể và lý trí của Yin.
"A a ~ tuyệt quá... miệng của em thật là lợi hại... ừm, a..." Khoái cảm và sự hưng phấn War mang đến khiến cho Yin cảm nhận được sự thỏa mãn cả về tinh thần lẫn thể xác chưa từng có. War nghe thấy tiếng kêu của Yin thì trong lòng có chút ngứa ngáy, hạ bộ giấu trong quần cũng có xu hướng đứng lên.
Kỹ năng khẩu giao của War thật sự không được điêu luyện cho lắm, không có cách nào để nuốt trọn côn thịt của Yin. Hàm răng vô tình cọ vào thân trụ trong lúc lơ đãng, đầu lưỡi trúc trắc đánh vòng liếm láp phần thân gậy. Dục vọng thao túng Yin đẩy eo và thắt lưng, hắn muốn sâu hơn, muốn đâm vào cổ họng của War.
"Ahh... um, War... em yêu... tuyệt quá! Sâu hơn nữa... ah, um~" War nuốt càng lúc càng sâu, đỉnh quy đầu chạm vào bên má mềm mại, cảm giác khó chịu mạnh mẽ khiến War muốn nôn khan, cổ họng cũng siết chặt quy đầu của Yin. Những sợi lông cứng cũng vì khẩu giao mà cù vào mặt War ngứa ngáy.
"A! Đến rồi... chết tiệt! Anh sắp xuất rồi! Cho em... tất cả đều cho em..." Khoái cảm xuất tinh ăn mòn hết ý thức của Yin, từng đợt cơ bắp gồng cứng, cổ và trán hắn nổi lên gân xanh chằng chịt. Tốc độ đưa đẩy thắt lưng cũng càng lúc càng nhanh, War bị ép đến nước mắt giàn giụa, không ngừng trợn tròn mắt.
"A!!" Yin rướn người một cú cuối cùng và trực tiếp phóng thích vào miệng War. Tinh dịch đặc quánh lấp đầy, mùi xạ hương tràn ngập khắp khoang miệng anh. Côn thịt mềm nhũn cùng với dòng chất lỏng trượt ra khỏi miệng War.
"Khụ khụ... mẹ nó, mày bắn vào miệng tao, suýt chút nữa nghẹn chết!" War rút mấy tờ giấy ăn từ tủ đầu giường, phun toàn bộ tinh dịch đục ngầu trong miệng ra.
"Huh, huh ... tuyệt quá, anh không thể nhịn được ... Miệng của bảo bối thực sự quá tuyệt vời!" Yin thở hổn hển.
"Đồ vô dụng, bắn xong liền mềm." War búng côn thịt mềm nhũn nằm trong rừng rậm đen kịt với vẻ chán ghét. Anh mở ngăn kéo, lấy gel bôi trơn ra, bóp một ít lên tay phải, hít một hơi thật sâu, chuẩn bị mở rộng cho bản thân.
Yin nhìn War quỳ gối trên giường quay lưng về phía mình, tay trái duỗi ra sau lưng, tách mông để lộ nơi tiêu hồn ẩn trong khe thịt. Tay phải anh bôi gel quanh miệng lỗ, ngón tay mượn chất bôi trơn, chậm rãi cắm vào lỗ nhỏ của mình.
"Chậc...chậc, tư thế này thật là bất tiện." War than thở, đẩy ngón tay thật mạnh để mở rộng động nhỏ. Còn Yin, người phải chứng kiến cảnh này, đang cảm thấy rằng mình sắp bị War giết chết. Hắn giãy giụa hai cánh tay, hắn muốn được giải phóng khỏi sự trói buộc, muốn dùng chính những ngón tay, chính côn thịt của mình mà đè ép, khuấy động, rút cắm vào lỗ nhỏ mà mình ngày nhớ đêm mong.
War tự khuếch trương cho mình đến đổ mồ hôi. Ngón tay bởi vì nguyên nhân tư thế không thuận mà không có cách nào tiến vào quá sâu, chỉ có thể quấy qua quấy lại ở cửa động chừng 10 cm.
"Mẹ kiếp, thả ra! Chỗ đó là của tao, chỉ có tao mới được cắm vào!" War thậm chí không thèm nhìn Yin mà tiếp tục khuếch trương cho bản thân. War cảm thấy rằng đã gần ổn rồi đưa thêm ngón tay thứ hai vào. Anh hồi tưởng lại hành động mở rộng của Yin rồi tự mình đưa tay cắm rút trong động nhỏ. Bộ phận nhạy cảm phía trước lúc đầu chưa hoàn toàn cương cứng giờ cũng đã sừng sững. Đây là lần đầu tiên War cảm nhận được lỗ nhỏ của chính mình, vách thịt quấn lấy ngón tay anh, ấm áp mà ẩm ướt. Đầu ngón tay vô tình lướt qua một điểm, ngay lập tức War cảm nhận được luồng khoái cảm dâng trào từ xương cụt truyền đến toàn thân với tốc độ cực nhanh, cả người cũng run lên bần bật. Nhìn phản ứng của War, Yin hiểu ngay rằng War đã tìm thấy tuyến tiền liệt của anh.
"Bảo bối, em ấn xuống chỗ đó đi... đúng rồi, dùng đầu ngón tay bóp nhẹ... đúng vậy, giỏi lắm!" Yin không thể tự mình làm điều đó nên chỉ có thể dẫn dắt War tự xoa bóp những điểm nhạy cảm của anh. War làm theo sự hướng dẫn của Yin, đầu tiên dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng ấn xuống chỗ phình ra, sau đó đầu ngón tay lại cọ xát tuyến tiền liệt. Sự kích thích mạnh mẽ ập tới khiến War không thể tiếp tục quỳ được nữa, anh yếu ớt nhoài người sấp xuống, mông nhô lên cao. Yin không chỉ nhìn rõ lỗ nhỏ đang bị War cắm rút mà còn nhìn thấy bộ phận nhạy cảm phía trước đang hưng phấn ứa ra mật dịch. Những hình ảnh nóng bỏng đầy kích thích này khiến cây gậy lớn vừa mới giải phóng của Yin lại có xu hướng trỗi dậy.
"Ư, a... mẹ nó! Ngứa quá... a a a... ngón tay không đủ sâu..." Lỗ nhỏ ngứa ngáy như có nghìn con kiến đang gặm cắn khiến cho chút ít xấu hổ cuối cùng của War cũng sụp đổ tan tành. Cảm thấy chưa đủ thoải mái, War lại tiếp tục đưa thêm ngón tay vào mật động. Ba ngón tay lần lượt đút vào bên trong, các nếp gấp căng ra, lỗ nhỏ non mềm bị cọ đến đỏ hồng vì kỹ thuật thô bạo của War. Mỗi khi ngón tay của War chạm vào điểm mẫn cảm, khoái cảm như sóng dồn dập dâng trào khiến anh như đánh mất lý trí đung đưa eo qua lại để ngón tay dễ dàng vào sâu hơn.
"Ahh... Yin, ừm, em muốn anh..." Lời nói của War kích thích Yin một cách mãnh liệt. Hắn bị dày vò bởi nỗi bất lực không thể chạm vào War, hốc mắt ngấn lệ, giọng nói của hắn thốt ra có phần run rẩy: "War... làm ơn..."
War vốn đang hưng phấn bỗng im lặng, hoàn toàn không nghe thấy âm thanh bên ngoài, chỉ có giọng nói trong đầu thúc giục anh, cho anh biết phải làm gì: "Mau lên, nhanh lên ~" War cảm thấy lỗ nhỏ của mình đã được chuẩn bị tốt, anh từ từ rút tay ra. Ngón tay vừa trượt ra ngoài thì cảm giác trống rỗng ập tới bao trùm cơ thể. War nhanh chóng dùng răng xé bao cao su và đặt nó lên côn thịt đã hoàn toàn dựng đứng của Yin. War xoay người, nhấc chân ngồi lên người Yin, một tay đỡ mình, một tay đỡ gậy thịt của Yin nhắm vào cái động trống rỗng vẫn đang đóng mở rồi chậm rãi ngồi xuống.
"Ah...ah, mẹ kiếp! Chặt quá..." Yin cuối cùng cũng được tiến vào cơ thể War như ý muốn. Động nhỏ chặt chẽ bao bọc lấy côn thịt khổng lồ, thành ruột uốn éo giống như hàng ngàn cái miệng nhỏ điên cuồng hút cắn lấy cây gậy của hắn.
Chỉ việc làm cho lỗ nhỏ bao bọc hoàn toàn lấy côn thịt của Yin thôi đã khiến cả người War mềm nhũn ra. Anh nằm nhoài trên người Yin nặng nề hít thở không khí.
Yin đưa đẩy eo và hông, cố gắng phi nước đại vào trong cơ thể War. Thế mà War lại đang nằm đè lên người hắn, không cho hắn nhúc nhích, côn thịt chỉ có thể cọ nhẹ qua lại trong lỗ nhỏ.
"Fuck! Bảo bối, em di chuyển đi! Chặt quá! Di chuyển đi!" Yin đã bị dục vọng hành hạ đến phát điên. Cảm giác ham muốn được phóng đại vô hạn, nhịp đập nhẹ nhàng của thành ruột chạm vào dây thần kinh của Yin khiến hắn phát điên.
"Ưm... a, ha... sâu quá, chết mất..." War đặt tay lên bụng dưới của Yin, từ từ di chuyển cơ thể lên xuống. Mỗi khi cơ thể của War đè xuống, Yin lại ưỡn thẳng eo đưa côn thịt vào sâu nhất, đâm thật mạnh vào lỗ nhỏ, điểm nhạy cảm bị côn thịt thúc vào liên tục.
Bản năng khiến War lắc eo dữ dội, bộ phận nhạy cảm nhô cao của anh đung đưa điên cuồng theo chuyển động của cơ thể, cây gậy được bao bọc trong lỗ nhỏ cũng liên tục ra vào trong đường hầm ấm áp và chật hẹp.
Yin nhìn War đầy quyến rũ trước mặt, cảm thấy thật hài lòng. Trong thâm tâm hắn biết tại sao War lại nhiệt tình như vậy. Nhưng bây giờ không phải là lúc để xem xét những điều đó. Trọng tâm bây giờ là khi nào hắn được thả ra. Yin thực sự muốn ôm lấy eo War bằng cả hai tay, thọc vào lỗ nhỏ của War một cách điên cuồng và làm nó một cách mãnh liệt.
"A a... ừm, mệt quá, tao mệt rồi... a~ không muốn di chuyển nữa..." War nằm trên người hắn, mệt mỏi không nhúc nhích nổi nữa.
Yin chật vật rướn người hôn lên đỉnh đầu War, nhẹ giọng nói: "Bảo bối, em mệt rồi, thả tay anh ra đi!"
War rướn người lên, côn thịt đang chôn sâu trong lỗ nhỏ từ từ trượt ra ngoài do cử động của thân thể. Hai tay anh run rẩy tháo khóa thắt lưng, Yin lập tức vùng vẫy thoát ra khỏi trói buộc. Hắn hoàn toàn không để ý đến vết thương trên cánh tay trái, hai tay nắm lấy eo War, điên cuồng đẩy thắt lưng vào sâu trong anh.
"Sâu quá... ừm..., nhanh quá... A fuck, khốn kiếp, không được..."!!!" Những lời War có thể thốt ra đều trở nên vụn vặt, chỉ có tiếng tiếng la hét càng lúc càng lớn. Con thú bị nhốt trong Yin đã hoàn toàn được giải phóng, cái gì chín cạn một sâu, ba trái ba phải, cái gì luồn như lươn, tiến như đỉa, tất cả đều bị quăng ra sau đầu, chỉ còn lực đẩy nguyên thủy mới là đúng đắn nhất.
Côn thịt cọ xát mạnh vào thành ruột, quy đầu cứ nhằm vào chỗ nhạy cảm mà miết xuống. Lỗ nhỏ hồng hào bị đè ép đến đỏ tươi, các nếp gấp xung quanh đều căng ra, gel bôi trơn tràn ra ngoài miệng lỗ. Huyệt thịt mềm mại cũng bị tốc độ chuyển động pít-tông khủng khiếp khuấy đảo.
Hai gò má War ửng đỏ, đôi mắt tràn đầy tình ý, khóe mắt ngấn lệ, nước miếng không kịp nuốt xuống còn chảy ra từ khóe miệng, cái lưỡi nhỏ hồng nhuận đôi khi vô thức đưa ra ngoài. Yin ngậm lấy lưỡi nhỏ, điên cuồng mút liếm, răng môi giao hòa, Yin vô tư quấy rối trong miệng War, cướp đoạt nước bọt trong miệng anh.
"Ư... ừm, a... tuyệt quá... Yin, tao, tao yêu mày..." Lời tỏ tình này vừa thốt ra đã như sóng thần nhấn chìm ý thức của Yin, trong đầu hắn lùng bùng những tiếng nổ như pháo hoa, là âm thanh của nhịp tim hắn. Đây là lần đầu tiên War chủ động tỏ tình, là lần đầu tiên War nói yêu Yin. Nước mắt Yin trào ra như vỡ đê. Hai tay hắn ôm War thật chặt, dường như muốn đem War hòa vào trong thân thể, vĩnh viễn sẽ không tách ra.
"War, anh cũng yêu em, mãi mãi..." War nghe được lời tỏ tình đầy nước mắt này, Anh dùng cả hai tay ôm lấy vai Yin, thân thể họ dán sát vào nhau, côn thịt cương cứng của War liên tục ma sát vào bụng Yin. Chất lỏng đặc sệt không ngừng tiết ra từ linh khẩu dính lên cơ bụng, như thể được thoa một lớp nước bóng loáng lên cơ bụng.
"Ư...... Em... con mẹ nó, đừng kẹp...... em kẹp đứt anh mất......" Lỗ nhỏ càng ngày càng siết chặt, điên cuồng đè ép, thịt mềm trên vách ruột liên tục vặn xoắn côn thịt của Yin, cảm giác dục tiên dục tử này khiến Yin phát cuồng.
"Um... aha, sắp..., gần đến rồi... mẹ kiếp... tuyệt quá..." War ngửa đầu ra sau, để lộ cái cổ mảnh quyến rũ. Yin liền ghé sát vào cổ War, để lại một chuỗi dấu hôn đỏ thẫm.
"Đợi anh... ưm, anh, anh sẽ làm chết em... Ha~ tuyệt quá... ah~" Yin gặm cắn cổ War, hai tay hắn cũng không nhàn rỗi mà nhào mông War như nhào bột.
"A a... đến... uh..." War chợt run lên, côn thịt phun ra thứ chất lỏng đục ngầu dính đầy bụng và ngực của họ. Thành ruột co thắt đột ngột khiến máu trong người Yin dồn lên đỉnh đầu, khoái cảm tích tụ đạt đến đỉnh điểm.
"Ân a... Cho em... Tất cả đều cho em... A a!" Yin ôm lấy War , cố gắng lấy lại nhịp thở trên vai anh.
"Hừm... đi mở nước đi, lát nữa đỡ tao đi tắm, tao mệt!" Yin đỡ War nằm xuống giường rồi lật người đi vào nhà tắm mở nước chuẩn bị phục vụ "tổ tông". Tắm rửa xong, hai người ôm nhau nằm trên chiếc giường mà Yin đã thay ga trải giường, không hề cảm thấy buồn ngủ.
"Ngày mai... chúng ta trốn đi!" Lời nói của War phá vỡ sự im lặng. Vì sợ hãi không biết ngày mai hai người có còn được an toàn hay không nên tối nay War vô cùng hăng hái, cũng mạnh dạn làm nhiều chuyện trước nay chưa từng làm.
"Ừ!" Yin hôn lên trán War, vòng tay ôm War càng chặt hơn. Màn đêm buông xuống, ánh trăng xuyên qua cửa sổ chiếu lên đôi tình nhân với tương lai bấp bênh, hy vọng kỳ tích có thể đến với bọn họ ...
Ngày hôm sau, cả hai thu dọn số tiền cướp được, dọn dẹp sạch sẽ toàn bộ dấu vết trong nhà, chuẩn bị lái xe đến cảng nhập cư trái phép rời khỏi Thái Lan. Nhưng hiện thực lúc nào cũng tàn nhẫn nhất. Chỗ ở của bọn họ đã bị người của mấy tên nhà giàu phái đi phát hiện. Chúng đã canh giữ ở cửa nhà trọ từ sớm, chỉ chờ hai người tự chui đầu vào lưới.
Mười ngón tay bọn họ siết chặt với nhau, vì hy vọng sống mà dốc hết toàn bộ sức lực chạy trốn.
Nhanh lên!
Nhanh nữa lên!!!
Phía trước là lối ra!
Đoàng!
"Haha, để tao xem hai thằng khốn chúng mày có thể chạy đi đâu nào." Cánh cổng phía trước không phải là lối thoát, mà là một địa ngục khác. Hai người đứng dựa lưng với nhau, nhìn những tên côn đồ đang bao vây họ ở hai đầu hành lang. Bóng tối đang từ từ nuốt chửng ánh sáng, tuyệt vọng bao phủ bọn họ
"Tao rất hạnh phúc, giây phút cuối cùng của cuộc đời tao lại có mày ở bên." Yin mặc dù đang mỉm cười, nhưng trong mắt hắn đã mất đi vẻ sáng ngời trước đây, chỉ còn sót lại một tia tuyệt vọng cùng bi thương.
"Mọi chuyện đã bắt đầu cùng nhau cho nên hãy kết thúc cùng nhau." War nắm chặt tay Yin.
"Tao thật không nhìn lầm mày."
"Có khi lại xảy ra kỳ tích thì sao..." Đám côn đồ giơ súng ra hiệu bọn họ tách ra. Hai người ném đồ trong tay, giơ tay lên, đi về hai hướng ngược nhau.
"Thằng khốn, mày có muốn ngắm cực quang cùng tao không?" War quay đầu lại nhìn Yin.
"Được."
"Bắt lấy chúng!" Đám tay chân xông lên, hai người bị ấn ngã xuống đất. Đôi tình nhân số khổ ngừng giãy dụa, bọn họ không còn quan tâm đến những thủ đoạn tra tấn tiếp theo, chỉ là ở xa xa nhìn đối phương, dường như muốn đem hình dáng của đối phương khắc sâu ở trong tim.
"Báo cáo ông chủ, chúng tôi bắt được rồi." Tên côn đồ thông qua tai nghe báo cáo với ông chủ phía sau.
"Giết nó đi!"
"Vâng!"...
ĐOÀNG!!!
=====
Tái bút
"Xin vui lòng thử lại..." War đứng bên chiếc điện thoại công cộng ở sân bay, bấm đi bấm lại dãy số quen thuộc, không ngờ vẫn không kết nối được. Bên cạnh chiếc điện thoại là hộ chiếu với chiếc vé đến Iceland được kẹp bên trong.
"War, đi thôi, đến giờ lên máy bay rồi." Một giọng nói hô to. War nghe tiếng liền đặt điện thoại xuống, cầm lấy hộ chiếu và ba lô bên cạnh đi về hướng âm thanh truyền đến.
"Mày làm gì ở đó vậy? Gọi điện thoại cho ai?" Chủ nhân của giọng nói cầm lấy chiếc ba lô của War và tò mò hỏi.
"Bạn cũ." War nhìn tấm vé trên tay.
"Có việc gấp sao?"
"Chỉ muốn nói với anh ấy rằng tao sắp được ngắm cực quang." War nhẹ nhàng nói. Giọng nói của anh đã bị tiếng loa phát thanh ở sân bay át đi.
"Sao cơ?"
"Không có việc gì, đi thôi." War cười lắc đầu, đẩy người đàn ông về phía cửa lên máy bay.
-----
"War, thương lượng chút được không? Chúng ta đang ở trong lều ngắm cực quang đó, em dùng miệng giúp anh một lần nhé, được không? Một lần thôi~"
"Tránh ra! Lại ngứa đòn hả?" War trợn mắt nhìn Yin đang dụi dụi vào người mình.
"Anh mặc kệ, anh muốn bảo bối dùng miệng giúp anh, chỉ cần em khẩu giao cho anh, giết anh cũng được!" Nếu có con dao trong người lúc này, chắc chắn War sẽ đâm thẳng vào tên khốn này không chút do dự.
"Không khẩu giao cũng không sao!" Yin nịnh nọt nói, "Vậy chúng ta dùng tư thế cưỡi ngựa đi ~ nha, nha ~"
"Mẹ kiếp! Xung quanh chỗ nào cũng có người, đừng bắt tao phải đánh mày!!!"
=====================
End!
Xỉu!!!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro