Chương 3. Ong Chúa Chi Tranh
Thời điểm Sở Diệp đến Thôn Long Nhai, trên người chỉ có 150 đồng vàng, tu sửa phòng ở, mua sắm đồ dùng sinh hoạt,hạt giống linh dược, đồ vật linh tinh vụn vặt mua gần hai mươi đồng vàng.
Vừa mới đi ra ngoài một chuyến, Sở Diệp dùng 30 đồng vàng mua giấy khế ước, hai mươi đồng vàng mua dụng cụ bắt trùng, 30 đồng vàng mua hai viên Mộc hệ Hồn Tinh, mười đồng vàng mua chút Thảo Tinh Ong mật, mười đồng vàng mua một ít Phục Linh Dịch, trên người chỉ còn lại 30 đồng vàng.
Sở Diệp lắc lắc đầu, đem ý tưởng lung tung rối loạn trong đầu quăng đi ra ngoài, sự tình về sau chỉ có thể chậm rãi suy xét, việc cấp bách bây giờ là vào núi, tìm cơ hội tiếp xúc với tiểu ong chúa, nếu là thuận lợi mà nói, hắn là có thể có được một con Hồn Sủng.
Nghĩ đến Hồn Sủng, Sở Diệp liếm liếm môi, lộ ra vài phần chờ mong.Nếu đã tình cờ xuyên vào thế giới thần bí mà khó lường như vậy thì Sở Diệp không muốn làm người bình thường.
Sở Diệp đem theo bao đựng dụng cụ vào núi,bao trên người chỉ là để che dấu, phần lớn đồ vật đều bỏ vào trong không gian mặt dây chuyền.
“Diệp thiếu,muốn lên núi sao!”
Sở Diệp gật gật đầu, nói: “Đúng vậy!”
Người dân nhìn Sở Diệp, nói: “Chẳng lẽ Diệp thiếu là muốn lên núi tìm Hồn Sủng?”
“Đúng.”
Người dân cảm thán nói: “Chuyện đó không dễ dàng đâu.”
Sở Diệp cười cười, nói: “Thử xem một chút cũng không sao đâu.”
“Đúng vậy.”
Một lát sau Sở Diệp tiến vào rừng núi,lúc đi vào lãnh địa bên ngoài của Ngân Sí Ong, cả đàn Ngân Sí Ong đang ủ Ngân Tuyết Mật giá trị xa xỉ,nên có rất nhiều người dân mạo hiểm tiến vào lãnh địa của đàn ong, muốn cướp lấy tổ ong, Ngân Sí Ong cực kỳ tức giận, rất nhiều người dân đều chết ở dưới độc châm của Ngân Sí Ong.
Đồng vàng tuy tốt nhưng tính mạng lại càng quan trọng hơn, nhiều người chết, người dân trong thôn cũng không dám tới gần nơi này.
Cũng có thể là vì đàn ong đang ở thời kỳ mấu chốt, nên đàn ong có chút nóng nảy, Sở Diệp cũng không dám đến gần nơi phụ cận.
Sở Diệp lấy ra la bàn trên người, tìm một chỗ ngồi xuống.
Sở Diệp đợi hơn một ngày, la bàn cũng không có thể hiện vị trí của ong chúa, ánh sáng càng ngày càng ảm đạm rồi tắt.
Vị trí của ong chúa nháy mắt biến mất, hai điểm màu xanh lục đột nhiên sáng lên.
Thời điểm ong chúa qua đời sẽ lưu lại Hồn Tinh,tân ong chúa có thể hấp thu Hồn Tinh, nhanh chóng trưởng thành, Hồn Tinh chỉ có một,tân ong chúa lại có hai, nên không đủ chia.
Đàn ong giống như cảm ứng được ong chúa đã chết, xao động lên.
Đàn ong vang lên tiếng ầm ầm, vô số Ngân Sí Ong ở không trung bay múa, giống như đưa tang.
Sở Diệp thành thành thật thật ghé vào trong bụi cỏ, cũng không dám ngoi đầu lên.
Thủ lĩnh đàn ong đã chết, thời điểm đàn ong xao động, lúc này mà hắn để lộ ra một chút hơi thở, đều sẽ làm cho đàn ong kịch liệt vây công.
Lúc trước vì tránh chuyện ngoài ý muốn, Sở Diệp cùng với thợ săn trong thôn mua Phấn Vô Vị, ước chừng ở trên người sài hai bao, bằng không chỉ sợ dữ nhiều lành ít.
Sở Diệp nhìn về phía trên la bàn, hai điểm màu xanh lục sáng lên đan xen ở bên nhau, ánh sáng không ngừng chớp tắt.
Không ít đàn ong bay về phía đông, Sở Diệp thầm nghĩ: Nhiều đàn ong bay qua đó như vậy, không biết có phải hay không chuẩn bị đánh nhau đi.
Ánh sáng la bàn lúc sáng lúc tối,càng chớp càng nhanh, Sở Diệp âm thầm suy đoán chiến đấu trong rừng nhất định thập phần kịch liệt.
Vị trí Sở Diệp cách nơi đó khá xa.
Đàn ong đều bay về phía đông mà tụ tập lại với nhau, toàn bộ rừng cây im ắng, làm cho người ta có loại cảm giác hoang vắng.
Sở Diệp nhìn về phía đông trên không trung của ngọn núi, mà nhìn qua.
Trên không trung của ngọn núi phía đông, đang tụ tập vài con ong thân hình lớn, từ xa nhìn giống như trên bầu trời xuất hiện một đám mây màu bạc.
Sở Diệp nhìn một đám trên không trung, âm thầm cảm thán, trong núi thật là không ít Ngân Sí Ong!
Khó trách đàn Ngân Sí Ong này, có thể xưng bá trong núi, người bình thường không dám chọc.
Ước chừng qua hai canh giờ, la bàn chỉ còn lại một điểm màu xanh lục sáng lên từ trong đàn ong lung lay bay ra ngoài, Sở Diệp đánh giá chắc hẳn thắng bại đã xong rồi.
“Ong ong ong” Sở Diệp từ xa nghe được tiếng ong truyền đến, thanh âm càng lúc càng lớn, mang theo vài phần vui mừng.
Sở Diệp âm thầm suy đoán, đàn ong đang vui mừng chào đón tân vương ra đời, tiểu ong chúa chiến thắng trong rừng, không biết sẽ thể hiện uy phong như thế nào.
Trên không trung bên trong nguyên bản tụ tập một đàn ong bây giờ đã tản ra, vô số Ngân Sí Ong trên dưới bay múa, cảnh tượng thật là hoành tráng.
Người thắng thì được vạn ong để ý, thua thì không có ong nào hỏi thăm, Sở Diệp vì tiểu ong chúa thua trận mà bi ai một phen, muốn được tỏa sáng thì phải theo đuổi nó đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro